Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 68: Cứu nguy, phối hợp chiến đấu




Trong tay xuất hiện thanh kiếm đẹp đẽ, Vera lại tiếp tục lao vút đi thành một vệt đen, vì lần này có chuẩn bị nên bọn côn đồ đã cầm chắc vũ khí thủ thế nên không dễ bị đánh lén nữa. Keng... tiếng va chạm kim loại vừa vang lên thì đã có một người bị Vera đánh bay ra sau đập mạnh xuống đường, một ngụm máu tươi phun ra sau đó tên côn đồ này gục xuống bất tỉnh!
Thấy vậy 11 người còn lại đều cầm vũ khí trong tay lao về phía Vera từ khắp mọi hướng, Vera biết nếu bản thân mình bị quần công thì sẽ không thể chiến thắng được nên em đã lập tức né tránh và lùi lại tít xa. Vera chỉ muốn tấn công và chiến đấu với từng người một, như vậy khả năng chiến thắng mới cao được. Em liên tục thi triển ‘Ám Sát’ để di chuyển né đòn và tiếp cận mục tiêu, sau đó lợi dụng sơ hở mà ra sát chiêu giết chết đối phương luôn!
Những tên côn đồ này đều là một lũ ô hợp chuyên làm những chuyện dơ bẩn, không việc gì là chúng không dám làm chỉ cần có tiền là được. Ai nấy trong số chúng đều đã khoảng 25,26 tuổi và trên người có vô số vết sẹo sau những lần đánh nhau, bọn chúng chưa bao giờ chiến đấu với hung thú nên kĩ năng đều không bằng Vera. Hơn nữa những kẻ từ đáy xã hội này không hề sở hữu tuyệt kỹ nào ra hồn, có nhiều tên còn là dùng chất kích thích mới có được thực lực như thế này, vì vậy rất dễ bị Vera chấn áp và chém giết!
Sau hơn 5 phút xung đột thì Vera đã giết được tổng cộng 5 người và đánh bị thương bất tỉnh 6 người, bản thân em thì chỉ bị vài vết thương ngoài da. Hai tên côn đồ còn lại đều đã thấm mệt vì phải liên tiếp đuổi theo tấn công Vera nhưng đều không kịp và bị em qua mặt. Lúc này tên Phelim đã nổi giận, hắn quát khẽ;
“Cái lũ vô dụng này, nhận nhiều tiền của tao như thế mà chẳng làm được cái tích sự gì!”
Một tên đàn ông có vóc người cao to, khuân mặt âm trầm nham hiểm đang đứng cạnh Phelim quay sang nói với hắn; “Xem ra phải cần đến tôi ra tay rồi, không ngờ đứa nhóc đó lại lợi hại như vậy!”
“Ừ tôi có nghe lũ bạn nói con nhỏ này cũng giống Amity được phong danh hiệu ‘Tân Tinh Vô Địch’, vì thế tôi đã rất cẩn thận thuê rất nhiều tên có thực lực cao không ngờ vẫn không làm được gì nó, may tôi có mời thêm anh để đề phòng bất chắc!”
Khi hai kẻ này nói chuyện thì Vera đã phục dụng thuốc hồi sức và hồi chiến lực, em đang lao về phía 2 tên côn đồ còn lại thì cảm giác được một luồng chiến lực từ xa vụt tới tấn công mình, ngay tức thì Vera xoay người né được cú đấm hiểm của một tên đàn ông! Vera vội bật lùi ra xa rồi nhìn về phía gã đó, miệng em lẩm bẩm;
“Không ngờ lại có một kẻ bậc Tinh Anh’ ở đây, lần này thì phiền phức lớn rồi!”
Gã đàn ông đó vừa đấm hụt liền đáp đất an toàn rồi quay người lại cũng nhìn đối mắt với Vera âm trầm nói; “Phản xạ rất nhạy bén, kĩ năng chiến đấu và các tuyệt kỹ cao thâm hơn lũ vô dụng này rất nhiều, nhóc rất đáng để được ta chiến đấu với đấy!”
Vera chỉ nhếch miệng cười đàm tiếu; Một gã cặn bã cũng khoảng 30 tuổi rồi còn cậy già bắt nạt trẻ có gì mà đáng tự hào chứ.”
Nghe vậy tên đó liền tức giận gân xanh nổi lên đầy mặt, hắn liền bộc phát chiến lực màu xanh rồi lao nhanh về phía Vera giơ nắm đấm lên quát;
“Nhóc con miệng còn hôi sữa mà dám nói chuyện vô lễ như thế à, ta tên là Hubert hôm nay ta sẽ thay bố mẹ dạy dỗ lại nhóc!”
Vera cũng vô cùng tức giận, tay nắm chặt thanh kiếm chiến lực trong người hoàn toàn bộc phát ra, rồi vung mạnh lên chém thẳng về phía tên Hubert đang lao đến. Lúc này nắm đấm của gã Hubert được bao bọc bởi một luồng chiến lực màu xanh, lao tới đấm mạnh lên lưỡi kiếm của Vera khiến em bị lực đạo đẩy mạnh về phía sau hơn mười mét rồi và không thể đứng vững!
Gương mặt Vera trở nên căng thẳng đồng thời em cũng đang cố đứng gượng dậy trong đầu suy nghĩ; “Bậc ‘Tinh Anh’ hoàn toàn ở trên một cấp bậc khác, thực lực hiện tại của mình rất khó để có thể đánh lại hắn!”
Hubert nhìn thấy khuân mặt căng thẳng của Vera liền cười phá lên rồi lại tiếp tục lao tới tấn công em, Vera dùng cả hai tay cầm chắc thanh kiếm rồi vẽ ra những đường kiếm tinh diệu đỡ lại những cú đấm của Hubert. Mỗi một cú đấm dáng xuống đều khiến Vera bị đẩy lùi về sau gần 10 mét!
Lúc này khi vừa đỡ một cú đấm xong cả người Vera đang bị bay ngược ra sau thì đột nhiên hai tên côn đồ còn sót lại đang lao đến phía sau Vera để đánh lén em! Vera cũng vừa cảm nhận được nhưng đã muộn, hai kẻ đó tấn công từ hai hướng khác nhau hiện tại đã tới ngay sau lưng Vera, một tên cầm côn một tên cầm gạch đang ở ngay phía sau ra thế tấn công.
“Chết tiệt không thể đỡ kịp rồi... Ám Sát cũng không thi triển kịp!”
Vera đang lo lắng suy nghĩ như vậy thì bỗng nghe thấy một tiếng quát quen thuộc từ đằng sau chuyển tới;
“Hư Đao Tức!”
Một đường đao chém ngang qua liền khiến thân thể của hai tên côn đồ bị đứt đôi, chúng còn chưa kịp phát ra tiếng kêu cuối cùng thì đã nhắm mắt. Còn thân thể Vera thì vẫn đang bị bay ngược ra sau rồi đập mạnh vào người Amity mới dừng lại, Vera ngạc nhiên quay đầu sang nhìn Amity hỏi;
“Sao cậu lại ở đây, mà vừa rồi lại cứu... tớ làm gì?”
Nghe vậy Amity liền nhíu mày đáp ngay; “Sao lại cứu cậu làm gì? Chẳng phải chúng ta là bạn bè sao cứu giúp nhau là chuyện đương nhiên mà!”
Nghe xong lời nói này Vera liền trầm mặc, trong đầu em lúc này đang rất rối loạn; “Bản thân mình còn đang muốn giết cậu ấy vậy mà cậu ấy lại đến đây cứu mình, khoan đã... tại sao mình lại muốn giết cậu ấy? Việc đêm qua cậu ấy làm có đúng là quá đáng nhưng đâu đến nỗi mình phải đuổi giết đâu... mình đang suy nghĩ cái quái gì vậy?”
Thấy Vera không nói gì cùng với vẻ mặt khó hiểu đang tự suy nghĩ của em thì Amity cũng không làm phiền. Lúc này tên Phelim bước đến gần chỗ hai người đứng cạnh gã Hubert cả giận quát;
“Amity hôm nay còn chưa phải lúc tôi tính sổ với cô mà cô lại tự mò đến đây gây sự với tôi trước à, biết điều thì mau cút đi chỗ khác!”
Amity nghe vậy giận dữ quát lại; “Tên cặn bã Phelim mày lúc trước cho người bắt tao không thành hôm nay lại đi kiếm mục tiêu khác sao, tao nói cho mày biết có tao ở đây mày đừng hòng động được vào một cọng tóc của Vera!”
Tên Phelim giận dữ nhìn chằm chằm Amity như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc này Vera mới định thần lại rồi hỏi Amity;
“Cậu biết những hành động của tên cặn bã kia sao?”
Amity nhếch miệng cười đáp; “Thằng khốn đó chuyên thuê lũ côn đồ đi bắt cóc các nữ sinh xinh đẹp về để hắn làm chuyện đồi bại, hồi trước tớ cũng đã bị hắn nhắm đến nhưng vì không rõ thực lực của tớ nên lúc đó hắn đem theo khá ít người, kết quả là bị tớ đập một trận! Lần này có lẽ vì hắn đã biết cậu rất mạnh nên đã đem theo rất nhiều người thậm chí còn có cả bậc ‘Tinh Anh’!”
Vera cũng khinh bỉ những hành động này của Phelim, một học viên năm 3 trong học viện siêu cấp thiếu niên vô cùng nổi tiếng lại làm ra những trò đáng xấu hổ này! Tên Phelim giận dữ nói;
“Xem ra lần này tao đã hơi chủ quan nên mới để mày phát hiện ra hành động của tao Amity.”
Amity cười nói; “Chỉ là trùng hợp vì tao cũng ở gần đây thôi, khi tao phát hiện có sóng gây nhiễu mạng internet ở khu vực này thì đã nghi hoặc rồi nên mới đến đây xem thử, suy nghĩ của tao quả không sai chính là mày lại làm những việc buồn nôn này!”
Nhìn hai nữ nhân có dung mạo tuyệt trần trước mắt nhưng họ lại có ý phòng vệ và căm ghét, Phelim cười phá lên một hồi lâu rồi liếc mắt sang nhìn gã Hubert nói;
“Nếu đã vậy thì hãy bắt cả hai đứa nó đi rồi đem về biệt phủ nhốt lại để ta thưởng thức dần dần, nghĩ đến cảnh được tùy ý đùa nghịch hai mĩ nhân thật là khiến người ta sảng khoái haha!”
“Được!” Tên Hubert đáp lời lại liền đưa người về thế chuẩn bị tấn công hướng tới phía Vera và Amity. Thấy vậy cả hai cô gái cũng cầm chắc vũ khí trong tay mình sẵn sằng chiến đấu, Amity nói nhỏ với Vera;
“Lần này chúng ta hãy cố gắng hết sức chiến đấu với gã đó, có vẻ hắn ta chỉ mới đột phá lên ‘Tinh Anh’ chưa lâu hơn nữa còn chưa hấp thu luyện hóa ‘nguyên tố chủng’ nên tỉ lệ thắng của hai ta khá cao!”
Vera đáp; “Phải, nếu hai ta phối hợp tốt chắc chắn có thể đánh bại tên kia, một chiến nhân 30 tuổi mới đột phá đến ‘Tinh Anh’ thì rất có thể hắn không có tuyệt kỹ gì mạnh đâu, nếu không đâu đến mức tầm thường như vậy.”
Hai bên đứng nhìn nhau trong chốc lát rồi tên Hubert cũng chủ động tấn công trước, hắn dậm mạnh xuống nền rồi lao nhanh tới phía Vera và Amity, thấy vậy hai người đều cầm vũ khí chém mạnh về phía hắn. Một tiếng va chạm lớn vang lên, hai nắm đấm của gã Hubert đang đập mạnh lên lưỡi đao và kiếm của hai cô gái khiến họ bị bay ngược về phía sau!
Tên Phelim từ đằng xa đang đứng khoanh tay quan chiến cười nham hiểm; “Chỉ là hai con nhóc ‘Tân Tinh’ cũng đòi chiến đấu cùng với ‘Tinh Anh’ sao, đúng là ảo tưởng.”
Cả Phelim và Hubert đều tin chắc sẽ thắng vì bình thường một ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ có thể đánh được ít nhất với ba ‘Tân Tinh – đỉnh phong’, mà giờ Vera và Amity chỉ có hai người, cho dù họ có được danh xưng là ‘Tân Tinh Vô Địch’ thì cũng còn cách biệt rất lớn với ‘Tinh Anh’!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.