Luật Cấm Săn Bắt Người Trái Đất

Chương 20:




Có đến 99% du khách đến là vì báo đen, thêm hai vò rượu mà không cần đậu phộng thì bọn họ cũng không dám tưởng tượng sẽ nhìn thấy sư tử trên kênh live stream này.
Nhưng sự thực đã bày ra trước mắt, một con sư tử đực anh tuấn và oai phong đang ngồi cách bọn họ chỉ có một mét, thể hiện cho họ xem sư tử ngáp như thế nào, giúp họ có thể nhìn rõ răng nanh của sư tử trong khoảng cách gần!
Chờ mọi người định thần lại, xác định là mình không hoa mắt mà vẫn là cùng một kênh live stream đó, kia là sư tử thật, bọn họ đã không thèm suy nghĩ đến tiền sinh hoạt phí và tiền tiêu vặt tháng này còn lại bao nhiêu nữa, họ chỉ muốn tiêu tiền cho sư tử!
Số lượt tặng thưởng lại một lần nữa tăng lên với tốc độ điên cuồng, mắt thường đã không còn bắt kịp nữa, nếu là người khác thì bây giờ chắc hẳn đã phải vui sướng  nhảy cẫng lên rồi, nhưng Lộ Bạch thì không, thậm chí cậu còn tức giận nữa chứ, kéo Trường Thọ ra là để mọi người xem cho đã mắt, bây giờ lại tạo thành một đợt sóng tặng thưởng khác nữa, mà cậu thì không còn đứa lông xù nào để khoe nữa rồi.
Đây là đứa cuối cùng đó.
“Mọi người đừng tặng thưởng nữa mà, còn thưởng thêm là tôi không live stream nữa đâu.” Lộ Bạch từ chối một cách rất chân thành cũng rất có lý: “Cái gì cũng phải từ từ mà, tương lai chúng ta còn dài.”
Người ngoài hành tinh trong giống búp bê thủy tinh này lại đe dọa mọi người kìa!
Nhân dân Sao Thần Vương không thiếu tiền, người có thể đăng ký làm hội viên trên trang web này thì đều có điều kiện khá cả, nhưng mà để sau này còn có thể tiếp tục xem live stream ngầu bá cháy thế này, bọn họ chỉ đành ngừng hành vi tặng thưởng lại.
Dù sao thì tại vì chủ kênh không thích mà —— Thật là một suy nghĩ khó hiểu?
Sự khó chịu vì có tiền mà không thể tiêu của các du khách lập tức biến thành động lực để gửi bình luận, thế là mọi người đều không thể nhìn rõ những gì đang xảy ra trong khu bình luận nữa.
Thật ra đa số mọi người không chỉ cảm thán, họ còn đang thảo luận về tên của sư tử và báo đen, vừa rồi ai cũng nghe thấy nhân viên cứu hộ gọi Trường Thọ, ý nghĩa của từ này rất trực quan, ngụ ý cũng hay, đây mới đúng là một cái tên ra dáng chứ, nghe khá hơn Trứng Đen nhiều lắm!
Ngay cả chính cha mẹ ruột của ngài Chasel cũng không thể chỉ trích cái tên này.
Trường Thọ có nghĩa là có thể sống thật lâu thật lâu, đúng là một lời chúc tốt đẹp.
Không ai biết vì sao Lộ Bạch lại đặt cái tên này, nhưng các nhân viên Trạm cứu hộ thì đều đang suy ngẫm.
Họ đều biết trước đó ngài Chasel từ bị thương, tình trạng rất nguy hiểm, chính Lộ Bạch đã cứu Chasel, cái tên này hiển nhiên là lời chúc phúc chân thành của Lộ Bạch dành cho Chasel, bọn họ hiểu.
Samuel cũng hiểu, dừng lại một chút, vị sĩ quan đang phân tâm lại tiếp tục đọc những văn kiện do quân đội gửi sang.
Mặt trời dần trở nên nóng cháy, đội ngũ về nhà sau khi trải qua hơn một tiếng rưỡi đồng hồ thì cuối cùng cũng đã đến được phần rìa ngoài lãnh địa của báo đen, vẫn còn phải tiếp tục lái xe đến vùng trung tâm.
Diện tích lãnh địa của một con báo trưởng thành được quyết định bởi số lượng con mồi và mức độ bị quấy rầy, chì cần lượng thức ăn trong phạm vi của mình dồi dào thì chúng có thể hoạt động trong một diện tích rất nhỏ.
Nếu xung quanh không có mãnh thú giống đực nào dừng chân thì lũ báo không ngại mở rộng lãnh địa của mình.
Lãnh địa của một con báo đực có thể bao trùm lãnh địa của nhiều con báo cái, điều này nói rõ loài báo không theo chế độ một vợ một chồng, một con báo đực có thể cùng lúc để ý đến nhiều báo cái.
Không biết trong lãnh địa của Trứng Đen có bao nhiêu con báo cái đây?
Điều này liên quan đến sự ra đời của lũ báo đen con.
Lộ Bạch vừa đi theo báo đen vừa tò mò, sau cùng cậu quyết định liên hệ Max, vừa hay có thể cung cấp thêm thông tin cho các du khách.
“Max, chào anh, tôi đã đến lãnh địa ban đầu của báo đen, tôi muốn hỏi thăm một chút, trong này có bao nhiêu con báo cái?”
Max lập tức hóa đá, vì con người trong thời kỳ hình thú không có dục vọng kéo dài nòi giống, cho nên thật ra thì lãnh địa của Quân đoàn trưởng Adonis chẳng có báo cái!
Đối với một con báo đen đã trưởng thành thì đây không phải là hiện tượng bình thường, anh ta không biết có nên nói thật cho Lộ Bạch biết hay không, vì dù sao thì một lời nói dối sẽ cần thêm mười lời nói dối khác để che giấu.
“Ừm……” Max nói: “Trong lãnh địa của con báo đen này…… không có báo cái.”
“Sao cơ?” Lộ Bạch kinh ngạc, không có báo cái! Sao có thể chứ? Trứng Đen đẹp trai thế này, chẳng lẽ không phải là rất nhiều báo cái yêu thích nó hay sao?
Mỗi lần vào mùa động dục, báo cái sẽ đi tìm một con báo đực có gene mạnh mẽ để làm cha cho những đứa con của mình, đảm bảo chúng ra đời khỏe mạnh và bình an, ví dụ như Trứng Đen là một chú báo đực hoàn mỹ về mọi mặt, có soi bằng kính hiển vi cũng không ra khuyết điểm, nếu nó kết hợp với báo cái thì những đứa con được sinh ra sẽ là lũ báo ngầu nhất vùng đồng cỏ.
Max nhún vai: “Chúng ta không làm dịch vụ hôn nhân trọn gói đâu, nếu chính nó thích thì không cần phải kinh ngạc như vậy.”
Nghe thì cũng có lý, Lộ Bạch cũng không còn gì để nói, thế nào nhỉ, tuy rằng không có báo đen con thì rất đáng tiếc, nhưng cậu cũng không muốn trở thành mẫu người mà mình ghét.
Tuyệt đối không nên đi giục người sinh con, cũng không nên giục báo sinh con.
“Thôi được, xem ra Trứng Đen của chúng ta không thích có con rồi.” Lộ Bạch nghịch ngợm nói để làm nóng không khí.
Max: “……” Mỗi lần nghe thấy cái tên Trứng Đen này là anh ta đều thấy tâm hồn bị tổn thương sâu sắc!
Quân đoàn trưởng Adonis anh dũng oai hùng —— chẳng lẽ không xưng có một cái tên hay hơn à!
Cuối cùng thì báo đen cũng dừng lại, trước mặt là một con suối nhỏ, tiếp đến nữa là một vùng núi đá dựng đứng, xem ra đó chính là nơi mà nó vẫn sống.
Xe địa hình không lái qua được, Lộ Bạch chỉ có thể dừng lại bên ngoài, đi xuống mở thùng xe đằng sau cho Trường Thọ nhảy ra.
Góc quay thay đổi theo hành động của cậu, giúp người xem thấy được nhiều hơn.
Hình ảnh toàn thân một con sư tử đực hiện ra trước mắt.
Bên trên mọi người vừa mới thảo luận thế hệ trẻ của vương thất hiện nay – hai vị vương tử – đều có hình thú là sư tử.
Nhìn chàng sư tử đực anh tuấn này, mọi người bất giác liên tưởng đến Thái tử năm nay vừa được hai mươi mốt tuổi.
Con người sẽ biến thành hình thú từ năm mười tám tuổi, tính thời gian thì hình thú của Thái tử năm nay được ba tuổi, chẳng qua không biết là sư tử đực ba tuổi bình thường có thể oai phong như con sư tử này hay không?
Vừa mới nghĩ xong, mọi người đã nhìn thấy lông bờm trước ngực sư tử đực được thắt thành một loạt đuôi sam, quá đáng hơn nữa là còn cài thêm hoa nhỏ nữa chứ.
Đúng vậy, hoa tươi dễ héo, lần trước khi trở về ký túc xá, Lộ Bạch đã đặc biệt đi mua một hộp dây cột tóc gắn hoa dành cho trẻ con, dùng cho Trường Thọ là thích hợp nhất.
Bình luận: Thích hợp quái quỷ gì! Đây là sư tử đực! SƯ TỬ ĐỰC!
Đặt cho báo đen cái tên là túi tinh, còn thắt đuôi sam gắn hoa cho sư tử đực, người ngoài hành tinh này thật độc.
Trường Thọ nhảy xuống xe, đứng tại chỗ vươn vai, hất chân, thế là chú sư tử lập tức tràn đầy tinh thần.
Báo đen đứng chờ trên tảng đá ở bờ bên kia, cái đuôi xinh đẹp khẽ lắc lư, ánh mắt vẫn luôn hướng về phía Lộ Bạch.
“Qua đi.” Lộ Bạch nói với Trường Thọ.
Dòng suối này rộng khoảng hai mét, sư tử bự lùi về sau vài bước lấy đà rồi nhảy vọt qua, với nó thì hoàn toàn không có gì khó khăn cả.
Sau khi nhảy qua rồi, nó lắc lắc đầu, quay lại nhìn Lộ Bạch.
Lần này thì đến phiên Lộ Bạch rầu rĩ, đứng bên bờ suối do dự, khoảng cách hai mét là quá xa với con người, dù có chạy lấy đà thì cậu cũng không dám đảm bảo là mình qua được.
Thấy Lộ Bạch không qua được, sư tử nóng nảy, báo đen cũng nóng nảy, mà khán giả đang xem lại càng sốt ruột!
Người Sao Thần Vương cao trung bình khoảng 1,8 mét, con suối rộng hai mét chẳng là gì với họ.
Nhưng người ngoài hành tinh này chân ngắn như thế, làm sao mà qua nổi.
Trên màn hình liên tục có bình luận đưa ra ý tưởng cho cậu, bảo cậu lên thượng du tìm một nơi khoảng cách hẹp hơn để nhảy qua.
Thật ra thì không cần rắc rối như vậy.
Lộ Bạch nghĩ nghĩ rồi ngồi bệt xuống đất, cởi giày ra, đi dép lê dự phòng vào, lội nước qua chẳng phải là nhanh nhất hay sao?
Hai con mèo bự đứng bên bờ sốt ruột, chúng bẩm sinh đã sợ nước, bình thường luôn cố gắng hết sức để mình không dính vào nước.
Cho nên khi thấy Lộ Bạch xuống nước thì chúng rất kinh ngạc, đôi con ngươi co rụt lại.
Mèo bự X2 hợp lực cắn quần áo của Lộ Bạch, kéo cậu lên rời khỏi bờ suốt, đến nơi chúng cho là an toàn rồi mới thả cậu ra.
Lộ Bạch đi giày vào, cả ba tiếp tục cùng nhau tiến vào rừng sâu.
Khác với vùng đồng cỏ khô thoáng, nơi này có những vị trí mà ánh mặt trời không chiếu xuống được, lá mục phủ một tầng dày, bước lên nghe tiếng sàn sạt.
Đây chính là hoàn cảnh sống mà báo đen thích.
Lộ Bạch tiếp tục trèo lên, nhìn thấy mỏm núi nhô ra và cửa hang, xem ra nơi này chính là hang ổ của báo đen.
Không thể không cảm thán về sự kén chọn của báo đen, địa hình và khí hậu đều thuộc hạng sang, Lộ Bạch bắt đầu quay ra giải thích: “Mọi người có thể thấy không? Nơi này chính là hang ổ của báo đen, chúng rất thích hoàn cảnh như vậy, không bị ánh nắng chiếu trực tiếp vào nhưng vẫn khô ráo và thoáng khí, của hang và mỏm đá này đều được thu dọn sạch sẽ, rất phù hợp với tính cách của báo đen, tôi vào trong xem thử……” Lộ Bạch chui vào trong, báo đen lập tức theo sát, cái đuôi vẫy vẫy theo tần suất tăng dần, có vẻ rất vui mừng khi thấy Lộ Bạch vào hang của mình.
“Rất rộng rãi, nơi này có thể chứa được khoảng năm người trưởng thành, là một hang đá thiên nhiên, quanh đây đều là rừng nguyên sinh, chắc hẳn chưa có ai từng đặt chân đến, ngoại trừ tôi……” Vừa rồi trèo lên hơi mất sức, Lộ Bạch vừa nói vừa thở dốc: “Trừ nhân viên cứu hộ của Khu bảo tồn thì chắc chưa từng có ai đến đây đâu?”
Tự ý đưa hang ổ của báo đen ra trưng bày, Lộ Bạch có hơi bất an, cậu xem xong một lượt thì nhanh chóng ra ngoài, ngồi trên mỏm đá ôm lấy báo đen đã nằm xuống cạnh mình.
Nghĩ lại thì hẳn là bình thường báo đen cũng thích nằm ở đây nhìn xuống dưới kia.
Cảnh giới này cao đến nỗi không cần phải có báo cái nữa rồi.
Sư tử bự xưng bá chốn đồng cỏ lại không có sở trường leo trèo, đến bây giờ mới lên đến nơi, sư tử đực trẻ tuổi hơi giận dỗi gầm gừ với Lộ Bạch, sau đó chạy quay dụi dụi.
Sư tử dụi một lát thì nằm dài thở hổn hển, Lộ Bạch đã quen bị lợi dụng thế này rồi, trước khi Trường Thọ nằm xuống, cậu vội vàng tự nhích mình sang một bên, đề phòng bị nó đè bẹp.
Lộ Bạch nhích sang bên cạnh thì lại không tránh khỏi đè lên báo đen một chút, mà nó thì có vẻ rất hoan nghênh cậu đến gần, lúc thì ngẩng đầu lên liếm tóc cậu, lúc thì chỉ nhìn cậu chăm chú.
Hai con mãnh thú trong cùng một khung hình, ở giữa là lương thực dự trữ cực kỳ thanh tú, nếu có thể chụp lại màn hình thì thì nhất định nó sẽ là một khung cảnh khiến người ta phát điên.
Đáng tiếc là Trạm cứu hộ không cho phép chụp màn hình live stream, nhằm tránh việc hội viên tự ý truyền ra ngoài tạo thành ảnh hưởng không tốt với Khu bảo tồn.
Còn cụ thể là ảnh hưởng như thế nào thì không cần phải giải thích với hội viên, Trạm cứu hộ nói không được là không được.
Không còn sớm nữa, Lộ Bạch và hai con mèo bự nghịch phá trên mỏm núi một lát, giới thiệu xong hang động của báo đen thì chuẩn bị xuống rồi.
Nhưng cậu vẫn không quên mục đích của mình là đưa báo đen về nhà: “Trứng Đen, tao với Trường Thọ phải đi đây, mày ở nhà ngoan được không?”
Một con báo đen sống chung với một con sư tử cứ kỳ lạ thế nào ấy, tốt nhất là mỗi đứa chiếm lãnh địa riêng của mình vẫn hơn.
Vì Lộ Bạch không muốn một ngày nào đó mình tỉnh giấc thì thấy tụi nó đánh nhau lưỡng bại câu thương, lông mèo đầy đất.
Đáng tiếc là lời cậu nói dường như không có tác dụng, cậu vừa đứng lên là báo đen cũng dậy theo, thậm chí còn đi trước dẫn đường nữa.
“Trứng Đen! Đây là nhà của mày mà, mày định đi đâu?” Lộ Bạch kêu lên, vì không hiểu nên đành chạy theo.
Nhưng kẻ thấy khó hiểu nhất hẳn là sư tử bự, nó vừa mới trèo lên đến nơi thì lại trơ mắt nhìn hai người kia đi xuống, khuôn mặt lông lá ngơ ngác hoang mang.
Lộ Bạch gọi vài tiếng Trứng Đen cũng không thể ngăn cản bước chân dẫn đường của nó, xem ra là báo đen chẳng hề lưu luyến gì với hang ổ của mình cả, sao lại như thế nhỉ?
Lộ Bạch không gọi được báo đen về, cậu bất đắc dĩ vừa đi vừa giải thích với khán giả: “Mấy ngày trước tôi vừa gặp Trứng Đen, khi đó máy chụp hình của tôi bị một con khỉ đầu chó cướp đi, cùng ngày, báo đen đã giúp tôi tìm lại rồi…… Xem ra thì nó rất thích ở cùng tôi.”
Thì ra là có chuyện như thế.
Vô số khán giả đang online hào hứng nghe kể chuyện.
“Một con báo đen làm sao mà sống chung với một con sư tử được, cho nên tôi mới định dẫn Trứng Đen về nhà để nó ở lại lãnh địa của mình, nhưng hình như Trứng Đen không chịu.” Đã vậy thì Lộ Bạch cũng hết cách, cậu trở tay định xoa sư tử ——
Chính là lúc này, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng là sư tử rụt cổ lại, dường như là phản ứng do bị đánh không ít lần thì phải?
“!!!”
Lộ Bạch thì không nhìn thấy, cậu chỉ lo nói: “Cũng may là Trường Thọ rất nghe lời, không cho nó đi khiêu khích báo đen thì nó sẽ không đi.”
Bình luận: Làm thế ai mà dám không nghe?

Lời tác giả:
Bình luận: Dọa thằng bé sợ rồi kìa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.