Lục Địa Phiêu Lưu Kí

Chương 35: Bừng tỉnh




Sau đợt thanh âm ngay tại chính giữa đại dương mênh mông đó liền xuất hiện một đóa hoa hồng đẹp đẽ và to lớn. Những cánh hoa hồng đó xoè ra liền đó hàng vạn bông hoa nhỏ li ti bay ra bao trùm rơi xuống từng ngóc ngách của phương thế giới này. Liana tuyệt diễm xuất hiện và duyên dáng đứng trên đóa hoa hồng đó, chỉ tay cô nhẹ nhàng giơ tay phải lên, liền đó nắm lại ngay lập tức xung quanh cô các bông hoa nhảy múa rồi sau đó im bặt. Toàn bộ phương thế giới liền hóa thành các mảnh vỡ lẻ tẻ và bị tan biến vào hư không.
Vikir cùng cả bọn đang ở trên hòn đảo khi phát giác ra thế giới này đang bị vỡ nát thành các mảnh vụn liền có chút hoang mang. Nhưng khi cả bọn thấy người thi pháp là Liana nên cũng chỉ đành nhắm mắt lại chờ đợi chứ cũng vô lực phản kháng. Vikir cảm nhận thấy thân người rơi xuống một hố đen sâu vô tận lơ lửng trong không trung. Lạ thay đôi chân cậu ngay lập tức chạm đất xung quanh cũng nghe thấy vô vàn tiếng hò reo cổ vũ. Vikir liền mở mắt ra và lúc này cậu đã trở về khán đài nơi bắt đầu buổi khảo thí. Xung quanh Vikir là những người đã tồn tại đến cuối buổi khảo thí mà không hề lựa chọn rút lui. Lúc vào là hơn ngàn người nhưng bây giờ Vikir chỉ thấy khoảng hai trăm người và ai cũng đều có gương mặt rạng rỡ và vui mừng không có vẻ gì là bị thương hay mệt mỏi cả.
Vikir đã ý thức được chuyện gì đã xảy ra liền cúi xuống và nhìn lại thân thể mình. Nó hoàn toàn lành lặn, cả quần áo cũng không hề bị rách nát mà đã trở lại như bình thường. Sức khoẻ cũng như thể lực đều được đưa trở lại lúc bắt đầu cuộc thi. Bỗng nhiên đằng xa xa kia cậu thấy cô bé Lily chạy tới, tay phải giơ cao vẫy vẫy:
- Anh Vikirrrrrrrrr. - Cô bé cười tươi như hoa.
Liền đó, Lily nhảy bổ lên ôm chầm lấy Vikir, khóc như mưa.
- Anh Vikir, chúng ta đã trở ra một cách bình an.
- Sư huynh em đâu. - Vikir đỡ Lily xuống và cười.
- Anh nhìn kìa. - Lily chỉ tay và Vikir cũng đưa mắt nhìn tới.
Lúc này ở xa xa, Kamen, Aila cùng Beard đã đi tới với gương mặt hoàn toàn lành lặn và không có một chút mệt mỏi nào.
- Chúng ta đã lành lặn hết rồi. - Beard giơ hai tay lên cười. - Không gian này thú vị thật sự.
- Phải. - Kamen lắc đầu ngao ngán. - Ngoại trừ thứ thử thách chết người trong đó.
- Sau vụ này tôi sẽ nghỉ ngơi mấy ngày vậy. - Aila nhún vai.
Năm người cùng rộ lên cười, một tiếng gọi vọng tới cắt ngang nụ cười giòn giã của mọi người. Ở đằng xa kia là Becky đang đứng vẫy tay, cùng Gon và Bit phía hai bên cô nàng đang gật đầu chào hỏi. Ba người đang đi tới.
- Mọi người vẫn ok hết chứ. - Becky cười.
- Tất nhiên. - Beard cười lớn và gồng lên khoe thân hình vạm vỡ. - Tôi cảm thấy mình vô cùng tốt.
Nhìn thấy dáng vẻ trái ngược hoàn toàn của Beard khi trong bí cảnh, ba người Becky cũng phải phì cười. Còn Vikir thì cười mỉm nhìn cả bọn, vì khi bước vào bí cảnh cậu hoàn toàn cô độc trơ trọi, bây giờ cậu đã tìm cho mình những người bạn có thể tin tưởng được. Các tuyển thủ bị loại thì đang đứng bên ngoài vỗ tay cổ vũ cho những người được chọn tiếp vào vòng trong. Một tiếng vỗ tay nhẹ nhàng đang phát ra phía trên cao kia làm ai cũng phải ngó lên để nhìn. Ai cũng nhìn thấy Liana kiều diễm khoác trên mình áo choàng tím đang hạ xuống trung tâm khán đài.
- Các bạn đã làm vô cùng tốt trong vòng này. - Liana đảo mắt nhìn cả khán đài một lượt. - Vào được đến đây đảm bảo trong các bạn ai cũng vô cùng ưu tú, mọi năm vòng thứ hai này đều là thử thách của sư phụ ta, Tây vương Christie đề ra. Tuy nhiên năm nay là Đế hoàng ra tay nên thử thách khó hơn rất nhiều lần năm ngoái. Chúng tôi quyết định sẽ cho mọi người chính thức được vào trong nội điện Tây đô học tập và rèn luyện.
Nghe đến đây ai cũng đều reo hò lên một cách sảng khoái. Liana liếc nhìn Vikir một cái và giơ tay lên biểu thị trật tự. Một cỗ uy áp phát ra làm cả đấu trường im lặng.
- Vì vậy, các bạn hãy nghỉ ngơi một tuần, một tuần sau hãy đến điện Tây vương diện kiến sư phụ.
Nói xong, Liana xoay người hóa thành muôn vàn cánh hoa và tan vào không trung. Sau khi Liana rời đi, mọi người lại một lần nữa hò reo chúc mừng, những tuyển thủ ở Tây vực đều ngước mắt lên nhìn về phía khán đài nơi người thân mình ở đó. Beard thì giơ ngón cái biểu thị thành công cho các đàn em trên khán đài. Kamen cũng Lily chắp tay cúi chào một ông già tóc bạc mặc áo trắng đang mỉm cười trên khán đài. Aila chỉ lắc đầu ngao ngán xong nói:
- Tình cảm chỉ làm cản trở sát thủ.
Liền đó, cô ấy hóa thành khói đen biến mất. Vikir khá tò mò về thủ pháp của Liana rồi, giờ cậu lại càng muốn học khi thấy Aila thi triển một cách khá giống. Vikir lại nhìn thấy bộ ba Becky, Bit và Gon đều chạy về phía một cái xe chở hàng lớn được kéo bằng ba con Birden, có vẻ gia đình họ đều là thương nhân. Vikir đột nhiên lại cảm thấy có chút nhớ cha mẹ, lúc cậu ngẩn người ra thì đột nhiên có một bàn tay đập vào sau vài cậu. Cậu quay người lại bàn tay theo phản xạ thọc vào trong áo cầm lấy cán Long đao.
- Này này, cảnh giác quá đấy thằng nhóc.
Quay đầu lại, là gương mặt tươi cười của chú Oliver, chú ngậm một chiếc tăm trên môi. Vikir vui hẳn lên khi gặp được chú Oliver.
- Thằng nhóc, cháu làm tốt lắm. - Chú Oliver xoa đầu Vikir. - Ta đã quan sát hết cuộc thi của cháu trên cái màn hình lớn kia kìa.
Chú Oliver vừa nói vừa chỉ lên cái màn hình có khung bện dây đã tối om. Chú Oliver lại đẩy Vikir lên phía trước.
- Đi, ta đãi cháu bữa tối. - Oliver cười vang. - Ha ha ha, nhóc làm không tồi, về thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.