Lưỡng Mang Mang

Chương 30:




Đầu lưỡi bị một lực mạnh mút vào, hô hấp cũng bị đối phương nuốt vào giữa môi và răng, khoái cảm tê dại do cơ thể đã bị huấn luyện nội bộ trở nên rất nhạy cảm, từng cơn từng cơn hiện ra, muốn mở miệng hít thở, thứ hít vào lại vẫn là mùi vị đặc biệt trên người đối phương…
“Buông…ra… a…”
Rất khó chịu muốn thoát khỏi đầu lưỡi thơm tho của Mộ Dung Hoài Tần, nhưng đến một âm thanh mơ hồ cũng không phát ra được, ngay cả sức để giãy dụa cũng bị cướp đi mạnh bạo, đừng! Đừng như vậy a!
“Không…Không buông…”
Tiếng nói thanh thuý đã khàn đi, hiển thị sự phấn khích của chủ nhân, cơ thể dùng sức áp chế thân thể ngày nhớ đêm mong kia, giữa thân thể và thân thể trong lúc đó chỉ có hoả diệm nóng rực, không có một khe hở…
“Húc, ngươi yên tâm, ba ngày này, ta bảo đảm… ngươi tuyệt đối sẽ không có bất cứ thời gian hay cơ hộ nào, để tìm gặp Mạc Đồng!“
Khẽ lui ra một chút, cũng tạm thời buông Liễu Yển Húc đã bị hôn đến thở không được kia, Mộ Dung Hoài Tần chậm rãi cởi xiêm y của mình ra, làn da trắng như sứ từng chút một hiện ra …
Hai tay xoa nhẹ lên gương mặt cương chính của Liễu Yển Húc, đôi môi đỏ mọng lại lần nữa đè xuống, không cho người kia bất cứ cơ hội nào để nói chuyện…
Húc, Húc … Cho dù có phải tổn thương đến ngươi, ta cũng, sẽ tuyệt đối không dừng tay!
Ý thức bắt đầu trở nên mông lung, ánh đèn vàng mờ ảo trong cung chiếu xuống, sự phiêu đãng của hoàng sa như đồng loạt rơi xuống…
Thanh Ngưng Thanh Ngưng…
Ngàn vạn lần đừng đến đây!
Nụ hôn triền miên, hết sức dịu dàng đặt xuống, đôi môi đỏ hồng rất chính xác tìm được đôi môi cắn chặt của Liễu Yển Húc, cơ thể trơn bóng như tơ lụa cùng nhiệt độ cơ thể hơi lạnh băng áp lên người Liễu Yển Húc.
Đầu lưỡi nghịch ngợm của Mộ Dung Hoài Tần cũng không vội vàng qui mô tiến công, chỉ thỉnh thoảng lướt qua bờ môi nhỏ bé thơm tho của Liễu Yển Húc, khẽ liếm lên đôi môi hơi ửng đỏ kia, lại thỉnh thoảng mút vào cánh môi xinh đẹp.
Liễu Yển Húc toàn thân vô lực, vốn không thể né tránh, chỉ có thể cứng ngắc nằm trên giường, ở thế bị động phải tiếp nhận sự xâm nhập vừa dịu dàng vừa mạnh mẽ của Mộ Dung Hoài Tần.
Đột nhiên, cơ thể cứng đờ run lên! Thì ra đầu lưỡi của Mộ Dung Hoài Tần xâm nhập vào lãnh địa bất khả xâm phạm của hắn, khoang miệng nóng ẩm bị người khác chiếm cứ, đầu lưỡi linh hoạt không ngừng thay đổi góc độ, lôi kéo đầu lưỡi của Liễu Yển Húc, lại ở trong miệng hắn mà không ngừng kích thích, cảm giác choáng váng mãnh liệt làm cho cơ thể vốn không thể động đậy được càng tê liệt mềm ra như nước, tiếng rên rỉ trong vô thức mang theo ngân tơ mà phát ra.
“Ân…”
Nụ hôn vừa dứt, Mộ Dung Hoài Tần khẽ lùi về phía sau một chút, thưởng thức hình dáng thất thần của Liễu Yển Húc, bị đôi môi đỏ hồng ướt át mãnh liệt bắt lấy, đó là sắc thái điên cuồng sau khi cấm dục.
Lửa tình trong mắt dần dần nhen nhón, Mộ Dung Hoài Tần lại cúi xuống, men theo đôi môi đang mở của Liễu Yển Húc mà liếm đi sợi ngân tơ ở khoé miệng.
“Húc…Húc…”
Tiếng nỉ non dịu dàng, hai tay Mộ Dung Hoài Tần cho vào vạt áo đơn bạc, cởi bộ y phục sớm đã không còn chỉnh tề của Liễu Yển Húc, đôi môi từ miệng Liễu Yển Húc mà trượt dần xuống, tinh tế hôn dọc theo cổ mà lần xuống, một đường trượt thẳng tới hai khoả hồng quả bị che đậy bên trong, mở miệng, ngậm lấy …
“A!“
Nỗ lực muốn khắc chế tiếng rên rỉ, nhưng sao cũng không thể chống lại sự tiến công ôn nhu gấp trăm lần so với trước đây, tiếng rên rỉ phá tan tất cả.
Liễu Yển Húc muốn cử động, nhưng cơ thể vẫn không có một tia khí lực, cảm giác ôn nhuận từ ngực truyền đến khiến bản thân cảm nhận được rõ ràng động tác lưỡi của Mộ Dung Hoài Tần, tưa lưỡi thô ráp lướt qua, càng làm cho liễu Yển Húc phát điên.
Người đó đã khiến cho cơ thể mình trở nên dâm đãng như vậy, lúc này đây lại phủ phục trước ngực mình, lại một lần nữa đùa bỡn với món đồ chơi dâm đãng do chính tay hắn chế tạo ra.
Bi ai nhắm lại đôi mắt, nội tâm đang bi phẫn tuyệt vọng, vậy mà cơ thể, lại thành thật biểu hiện ra mặt đáng khinh nhất của mình…
“Ân! Húc …”
Âm thanh khàn khàn của Mộ Dung Hoài Tần, không hề cảm nhận được tâm tình của người ở hạ thân, vì đã nỗ lực khắc chế quá nhiều ngày không đụng đến Liễu Yển Húc  nhưng đối với người khác thì dù có làm bất cứ giá nào cũng không vực dậy được dục vọng của hắn, bất luận là phi tần hậu cung hay là tiểu quan tú mỹ  cũng không thể nào làm hắn nhìn hơn một lần, dục vọng chất chứa trong nhiều ngày chưa được giải phóng, trong nháy mắt tuôn trào ra, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt người mà hắn yêu nhất! Đôi môi đùa giỡn khối thù du đang đứng dần lên cũng mang theo mùi vị đặc biệt trên thân người kia…
Không áp chế được nữa rồi… Bất luận là cơ thể hay là tâm hồn, lúc này đây cũng chỉ kêu gào một câu!
Hắn, phải có được Liễu Yển Húc!
Sự kích thích trên ngực càng lúc càng mãnh liệt, tuy không thể cử động, nhưng độ nhạy cảm của cơ thể cũng tăng cao hơn bình thường mấy lần, ngay cả bản thân cơ hồ cũng có thể cảm nhận được rõ ràng hình dáng của hai khối thù du trước ngực bị người kia mút đến đang dần dần đứng thẳng lên!
Đột nhiên, đầu lưỡi của Mộ Dung Hoài Tần vẫn luôn nhẹ nhàng âu yếm đột nhiên thay đổi động tác, hàm răng sắc bén cứ như vậy cắn vào điểm không phòng bị của người kia, cảm giác đau đớn rõ ràng hoà lẫn dục vọng đã cực kì quen thuộc từ nơi thâm sâu trong cơ thể chực trào ra.
“A!“
Thân thể bị co giật, cũng do cơ thể quá nhiều ngày chưa được phát tiết bị trêu đùa đến trở nên quằn quại, cảm giác từng chút từng chút một đều bị hắn nuốt chửng…
“Đừng… Đừng … như vậy!“
Cắn chặt răng muốn đưa tay kéo Mộ Dung Hoài Tần đang đùa giỡn kinh khủng kia, nhưng cơ thể vẫn không động đậy được chút nào mà nằm nguyên trên giường, một chút tư thế cũng không có. Nghe thấy âm thanh của Liễu Yển Húc, Mộ Dung Hoài Tần lại ngẩng đầu lên cười hắn một cái, ngũ quan tuyệt mỹ tràn ngập thần tình hưng phấn.
“Húc, thật sự không muốn sao?“
Một nụ cười đùa dai dẳng ở nơi da thịt trắng như ngọc nhộn nhạo lên, bàn tay nhỏ nhắn trượt xuống an ủi khối thù du kia, làm cho dục vọng kia vẫn đang ở trong khố tử mà dựng đứng lên!
Lạnh lùng trút ra một luồng khí lạnh, Liễu Yển Húc trừng to mắt nhìn Mộ Dung Hoài Tần, tuy đây không phải là lần đầu tiên, nhưng lần này bản thân lại ở trong một trạng thái hoàn toàn vô lực mặc cho người ta xâm phạm, vừa nghĩ đến việc lát nữa còn phải tiếp nhận cái đó của Mộ Dung Hoài Tần, cảm giác thẹn thùng cùng chán ghét càng mãnh liệt hơn so với trước đây lập tức bắt lấy trái tim hắn.
“Buông ra! Buông ta ra! Mộ Dung Hoài Tần!“
Nhịn không được nữa la to lên, nhưng chỉ đổi lại nụ hôn an ủi dịu dàng của người kia, bàn tay vẫn còn cách một lớp khố tử bắt đầu vuốt ve lên xuống.
“Ưm… ư…”
Cắn chặt môi áp chế những tiếng rên rỉ, nhưng không có tác dụng, thỉnh thoảng trong miệng vẫn trôi ra vài tiếng, Mộ Dung Hoài Tần đắc ý nhìn những xớ thịt trên người Liễu Yển Húc đang run lên, một tay tiếp tục âu yếm vật thể càng lúc càng trương to, tay kia lại vươn ra, kéo nội y đã bị vân vê đến lộn xộn trên người Liễu Yển Húc ra.
“Cơ thể của Húc đối xử với ta thật là nhiệt tình a! Ta rất vui!“
Cảm giác bị đùa giỡn ở hạ thân còn chưa dứt, khối thù du nhạy cảm trước ngực lại bị bàn tay nóng hổi véo lấy, vành tai cũng ngay lập tức bị khoang miệng của Mộ Dung Hoài Tần ngậm lấy, ba chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể đều đồng thời bị kích thích, khiến vật thể to lớn trong tay Mộ Dung Hoài Tần nhảy dựng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.