Nhuyễn cốt đoạt hồn tán, là một loại độc dược phi thường lợi hại của Ma Môn, nếu ăn phải toàn thân sẽ từ từ mềm nhũn như lời của Thái Đông Phong nói. Bất quá, đồng thời nó cũng là 1 loại xuân dược, sau khi ăn vào phi thường muốn quan hệ tình dục với người khác giới, sau đó toàn thân lại mềm nhũn, sống như người thực vật so với chết còn thảm hơn.
Thái Đông Phong cho Lương Thi Mạn ăn ba viên con ruồi đỏ là trước muốn để Trần Thiên Minh cùng Lương Thi Mạn giao hợp, sau đó Trần Thiên toàn thân mểm nhũn, mà Lương Thi Mạn xuân tình không được thoả mãn, mạch máu của nàng sẽ nổ tung mà chết. Lúc cảnh sát tới chỉ thấy hai người trần như nhộng, Lương Thi Mạn đã chết, Trần Thiên Minh không chết, Thái Đông Phong tạo ra cảnh tượng Lương Thi Mạn bị người khác cưỡng hiếp, như vậy Trần Thiên Minh không muốn muốn thành phạm nhân cũng không được.
Huyền án như vậy, cho dù Bao Thanh Thiên tới cũng bó tay không cách nào tra ra. Nhuyễn cốt đoạt hồn tán này sau khi ăn vào, từ từ tan biến trong cơ thể, căn bản điều tra không được, cho nên Thái Đông Phong đã vì việc này xếp đặt hoàn hảo, Trần Thiên Minh cùng Lương Thi Mạn giao hợp, sau đó thằng em của Trần Thiên Minh bắn tinh hoa vào trong thân thể Lương Thi Mạn, đây là chứng cớ Trần Thiên Minh gian dâm Lương Thi Mạn. Còn Lương Thi Mạn vì mạch máu nổ tung mà chết, người ngoài nhìn vào thì thấy chính Trần Thiên Minh cưỡng gian Lương Thi Mạn đến chết. Mà Trần Thiên Minh trở thành người thực vật có thể là vì chơi quá kịch liệt, làm thân thể chịu đựng không nổi. Đến lúc đó gọi Diệp Đại Vĩ đến giả làm bạn trai của nạn nhân khóc lóc thảm thiết, mọi chuyện sẽ thật hơn nhiều.
Thái Đông Phong muốn chơi khăm Trần Thiên Minh, cũng muốn Trần Thiên Minh nhận lấy hậu quả thân bại danh liệt.
Nhìn Thái Đông Phong cầm bình Nhuyễn cốt đoạt hồn tán đi về phía mình, Trần Thiên Minh ngậm chặt mồm, lúc lắc đầu nói: "Tao không ăn, tao không ăn."
Thái Đông Phong bóp mạnh miệng Trần Thiên Minh, mạnh mẽ đút Nguyễn cốt đoạt hồn tán vào mồm Trần Thiên Minh, sau đó dùng sức tống thuốc vào, không để Trần Thiên Minh mở miệng ra. Sau khi thấy Trần Thiên Minh đã nuốt vào bụng mới bỏ tay ra.
"Thái Đông Phong, mày do chó nuôi dưỡng." Trần Thiên Minh mắng Thái Đông Phong.
Thái Đông Phong bỏ mặc Trần Thiên Minh, đi tới bên Lương Thi Mạn, xé toạc quần áo của nàng, âm thanh "xoạt xoạt" vang lên, áo ngoài Lương Thi Mạn đã bị Thái Đông Phong xé rách, nịt ngực màu đen đã lộ ra. Tiếp theo hắn dùng sức xé nốt áo lót ngực màu đen vất xuống, một cặp vú cao vút liền lộ ra. Một cặp vú cỡ L như thỏ trắng run sợ núp trong cây, lắc đi lắc lại.
Thái Đông Phong chép miệng ực một cái, cười dâm đãng: "Mẹ kiếp, đẹp quá, thật tiện nghi cho tên tiểu tử Trần Thiên Minh quá, nếu như không phải sợ lưu lại dấu vết, ta cũng không ngại mà chơi mày một hồi." Thái Đông Phong say mê nhìn cặp vú đầy đặn của Lương Thi Mạn, dâm đãng nói.
Bây giờ Lương Thi Mạn hết cách chạy thoát, không thể làm gì khác là căm thù nhìn Thái Đông Phong, nếu ánh mắt có thể giết người, thì Thái Đông Phong đã chết cả mấy ngàn lần.
Thái Đông Phong tiếp tục chuyển sang cởi quần dài của Lương Thi Mạn, khi đến quần lót, Thái Đông Phong cũng dùng sức xé, "soạt" một tiếng quần lót rách tan. "Bây giờ, làm việc được rồi." Thái Đông Phong cười nham hiểm
Bóp mạnh *** trơn nhẵn của Lương Thi Mạn, sau đó điểm lên người nàng, giải khai huyệt đạo cho nàng.
Vì hắn biết dược tính của con ruồi đỏ đã phát tác trên người Lương Thi Mạn. Bây giờ Lương Thi Mạn hai má đỏ hồng, hai mắt ửng đỏ, xem ra, không bao lâu nữa, dâm tình sẽ bộc phát, thèm muốn được đàn ông chơi.
Nghĩ tới đây, Thái Đông Phong quay đầu lại liếc Trần Thiên Minh, Trần Thiên Minh dược tính cũng bắt đầu phát tác, hai mắt sung huyết, thỉnh thoảng lại thở phì phò, hơn nữa lại còn lúc lắc đầu, xem ra dược tính đã phát tác trong đầu hắn, chậm rãi khống chế thần kinh của hắn. "Hắc hắc, Trần Thiên Minh, vô ích thôi, thuốc này dù không mạnh bằng con ruồi đỏ, nhưng giống nhau làm cho mày rất muốn chơi phụ nữ, tao bây giờ mà vác lợn nái ra đây mày cũng muốn chơi nó luôn." Thái Đông Phong cười lớn một cái, tiếp theo vứt điện thoại của Trần Thiên Minh xuống đất. sau đó hắn đi vào trong xe ngồi. Hắn muốn xem Trần Thiên Minh cùng Lương Thi Mạn dược tính chính thức phát tác, rồi giao hợp hắn mới đi, mọi chuyện còn lại sẽ theo vở diễn hoàn hảo của hắn mà diễn.
"Em, em muốn." Lương Thi Mạn ăn ba viên con ruồi đỏ bây giờ nhìn như bốc lửa, mặc dù áo lót đã bị Thái Đông Phong xé, nhưng vẫn còn vương trên cánh tay. Quần lót cũng nát vụn nửa che nửa hở bãi cỏ mơ huyền bên dưới. Trần Thiên Minh chậm rãi mở miệng, muốn cắn vào đầu lưỡi của mình, nhưng mà nhuyễn cốt đoạt hồn tán đã bắt đầu phát tác, hơn nữa hắn thấy Lương Thi Mạn thân hình gợi cảm mê người chầm chậm tiến sát hắn, một bàn tay nhỏ bé bắt lấy thằng em phía dưới của hắn, thằng em của hắn có chút cưng cứng bắt đầu bành trướng càng thêm cứng rắn.
"Cho em, em muốn." Lương Thi Mạn bây giờ không còn suy nghĩ gì mà chỉ muốn tìm một vật để nàng thoả mãn, bây giờ nàng đã tìm được rồi. Đó chính là Trần Thiên Minh, nàng mạnh mẽ vuốt vuốt thằng em phía dưới của Trần Thiên Minh, sung sướng muốn cái vật tốt đẹp này đến an ủi mình.
"Đừng, đừng......" Trần Thiên Minh gắt gao che chắn cho thằng em của mình, hắn đã cố kiềm chế dục hoả của hắn, bị Lương Thi Mạn sờ nắn thằng em phía dưới, tâm lý hắn càng đại loạn, hắn muốn dùng chút lý trí cuối cùng của mình mà ngăn cản Lương Thi Mạn vuốt ve.
Nhưng Lương Thi Mạn nào cho hắn toại nguyện, nàng bây giờ chỉ muốn làm sao cởi được quần Trần Thiên Minh ra, sau đó ngồi lên trên, vui sướng thoả mãn, vì vậy nàng dùng hai tay cởi thắt lưng của Trần Thiên Minh, kéo quần ra giựt xuống, quần dài đã tụt tới bắp chân Trần Thiên Minh.
Mặc dù Trần Thiên Minh vẫn còn mặc một cái quần lót, nhưng thằng em ở dưới quá cường hãn không chịu nổi bó sát của quần lót độn quần chống lên thẳng đứng, tựa như chiếc ô che nắng trước các shop bán hàng: lưu ý giới thiệu bằng miệng, đặc biệt hấp dẫn đôi mắt đỏ rực của Lương Thi Mạn, nàng há hốc mồm nhìn không chớp mắt.
"Oa..." Lương Thi Mạn thấy sự cương cứng của thằng em Trần thiên Minh, hưng phấn kêu lên, nàng vội lao tới vui sướng sờ nắn.
Trần Thiên Minh bị Lương Thi Mạn làm tới như vậy, một điểm lý trí còn sót lại cũng biến mất, cũng hưng phấn rú lớn lên, hai tay xuyên qua nịt ngực còn dính trên cánh tay Lương Thi Mạn, dùng sức mà nắn bóp cặp vú của nàng, Trần Thiên Minh dùng sức mà vân vê xoa nắn, vui sướng bóp nắn thành đủ mọi hình dạng.
"A…" Lương Thi Mạn bị Trần Thiên Minh nắn bóp càng hưng phấn vội vàng chụp quần lót của Trần Thiên Minh, dùng sức mà xé. Nàng chứng kiến thằng em của Trần Thiên Minh vươn thẳng ngạo nghễ, không khỏi thích thú. Nàng dùng tay nắm lấy, vui sướng kêu lên:" Em muốn, em muốn..."
Bây giờ Trần Thiên Minh cảm thấy toàn thân nóng rực, không biết là bởi vì tác dụng của nhuyến cốt đoạn hồn tán, hay là bị Lương Thi Mạn kích thích mà trở nên như vậy. Hắn cảm thấy có một cổ dục hỏa lan tỏa khắp toàn thân, từ đầu chạy xuống bụng, sau đó đến bắp đùi, sau đó chạy về phía thằng em đang phình môi chợn má ở phía dưới. Phía dưới cố gắng ngẩng đầu lên, căm tức nhìn Lương thi Mạn cứ như là muốn đối phó với nàng.
Đã quá cấp bách, giờ Lương Thi Mạn đã không chịu được nữa rồi, nàng cởi nốt cái quần lót đã bị xé vụn không còn rõ hình dạng của mình, sau đó nhấc chân lên, thân thể chồm hỗm tiến về phía trước, tiếp theo trực tiếp ngồi lên thằng em của Trần Thiên Minh.
"A…" Lương Thi mạn sung sướng rên lên một tiếng, nàng cảm thấy cảm giác trống rỗng đã không còn, đổi lại là cảm giác cảm giác thỏa mãn sung sướng. Nhưng nàng cũng chưa thỏa mãn với hiện trạng hiện giờ, nàng nhẹ nhàng nhấc cái mông tròn trịa lên rồi lại ngồi mạnh xuống… …
"Đừng… " Trần Thiên Minh hét lên, vì Lương Thi Mạn dường như sướng quá mà không muốn sống nữa cứ liên tục nhấc lên lại ngồi xuống, làm hỏa trong người hắn bốc lên toàn bộ, hăn bây giờ đã không còn suy nghĩ gì về Thái Đông Phong nữa, cũng không nghĩ chính mình sẽ trở thành ngu ngốc bán thân bất toại. Bây giờ suy nghĩ của hắn chỉ là thoả mãn chính mình, chơi Lương Thi Mạn cho đã.
Lương Thi Mạn ăn ba viên con ruồi đỏ, dược tính quá mạnh làm nàng vô cùng xúc động, cặp vú trước ngực cũng nẩy nẩy, còn lớn tiếng rên rỉ, làm toàn bộ bản năng đàn ông trong hắn bộc phát.
Cho nên, giờ hắn chỉ nghĩ làm sao mà chơi Lương Thi Mạn cho đã, làm cho nàng quỳ xuống dưới khố mà xin tha thứ. Để dục hoả trong người phát tiết, bởi vì hiện giờ toàn thân hắn đểu có hỏa, hắn cầm thằng em của mình, đâm về phía Lương Thi Mạn để phát tiết toàn bộ hỏa nhiệt.
Thái Đông Phong ngồi trên xe xem trực tiếp Trần Thiên Minh cùng Lương Thi Mạn biểu diễn, khó khăn nuốt nước miếng, lớn tiếng chửỉ "Con mẹ nó, không ngờ loại thuốc này lại mạnh đến như vậy, có thể làm cho Lương Thi Mạn giống như một dâm phụ, sớm biết vậy trước kia mình đã để nàng ăn nhiều hơn, rồi chơi nàng cho sướng." Nói xong, hắn sờ sờ thằng em đã cứng lên của mình.
"Quên đi, không xem nữa, dù sao bọn chúng lát nữa cũng sẽ chơi tới chết, Trần Thiên Minh bởi vì toàn thân mềm nhũn không thể thoả mãn Lương Thi Mạn, khiến cho mạch máu của Lương Thi Mạn nổ mạnh, ta còn phải đi tìm kiếm vài em ở chỗ Diệp Đại Vĩ, mẹ kiếp, để hắn vui mừng mà cảm ơn ta, ta đã giúp hắn cho xử lý Trần Thiên Minh. Hắc hắc!" Thái Đông phong cười dâm đãng, hắn khởi động xe, sau đó quay đầu xe hướng phương hướng đi về huyện thành.
Lúc này ở vùng ngoại ô Trần Thiên Minh cùng Lương Thi Mạn điên cuồng chơi dã chiến, quên đi tình cảnh nguy hiểm của bản thân, bọn họ chỉ muốn phát tiết thoả mãn dục vọng của chính mình, muốn vui sướng hòa tan dục vọng của đối phương với mình.
Trần Thiên Minh vốn đang nửa ngồi nửa nằm, hắn một tay nắm một bên vú, hai tay gắt gao dùng sức bóp nắn đại bạch thỏ đang lắc lư, cứ như muốn bóp nát chúng ra...
Lương Thi Mạn cũng hưng phấn rên to, vừa dùng sức thực hiện động tác lên xuống rất mạnh, giờ nàng hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt đỏ bừng, hình như ngọn lửa trong nàng còn chưa cháy hết…
Đây là điều mà Thái Đông Phong đã sắp đặt, một viên con ruồi đỏ đã làm Lương Thi Mạn điên cuồng, huống chi là ba viên thì sẽ điên cuồng đến cỡ nào đây? Hắn cũng không biết. Hắn chỉ biết nếu như dược lực trong cơ thể không phát tiêt ra hết, nàng sẽ không dừng lại, cho dù hạ thân của nàng đã sưng đỏ, bị đau, không thể làm nữa. Nàng cũng sẽ không để ý tớ, không có lý trí chỉ muốn phát tiết hết dục hoả. Đây là chỗ lợi hại của con ruồi đỏ.
"Mạnh lên, mạnh nữa đi… em muốn…" Lương Thi Mạn bây giờ đã lâm vào trạng thái điên cuồng, nàng cố dùng sức, lên xuống thật nhanh tăng tốc, người đàn ông bình thương khó có thể chịu được như vậy, tất cả đàn ông sẽ như nhau bị sự cường hãn công kích này phải buông súng đầu hàng.
Mà Trần Thiên Minh sau một lúc thân thể hắn từ từ mềm nhũn, chính thức trở thành một người thực vật ngu ngốc…