Lưu Manh Lão Sư

Chương 38: Cuối cùng cũng gặp lại




Trần Thiên Minh dáo dác nhìn bốn phía, không có ai, cái tên Ngô Thanh đáng ghét kia cũng không xuất hiện. Hắn vội vàng đóng cửa sau đó gài khóa thật chặt.
Tiếp theo là phóng ù vào phòng tắm, ngay lập tức lặp lại những động tác trước đây: vận khí vào đôi mắt, phóng tầm nhìn về phía vết nứt trên tường.
Tại sao lại không có ai nhỉ? Chẳng lẽ nàng ta đã tắm xong? Không thể như thế được, từ nãy tới giờ mới được có tí xíu, cho dù nàng ta tắm khô ( dùng khăn lau) cũng không thể nào nhanh đến thế được.
Đột nhiên một bóng người xuất hiện trong tầm nhìn của hắn, chính là nàng. Nhìn thấy nàng trên người vẫn mặc bộ quần áo lúc nãy, hắn liền thở phào một hơi. Thì ra nàng vẫn chưa đi tắm, ai dà, làm hại ta lo lắng muốn chết.
Cởi ra, nhanh cởi ra, nàng mà không tắm nhanh,một tí nữa là tới giờ đi rồi, chúng ta phải đi hát Karaoke nữa chứ. Sao nàng còn không nhanh lên??? Trong lòng hắn bắt đầu giục giã.
Mười giây đằng đẵng trôi qua, cuối cùng Hà Đào cũng từ từ cởi áo ra, nịt ngực màu đỏ, ở rìa còn điểm chút hoa, thật là hấp dẫn mê người.
Tiếp theo là tới chiếc quần dài được cởi ra, cái tiểu y nho nhỏ kia hoàn toàn mang địa phương bí mật của nàng ngăn trở. Mịe, tên thiết kế này cũng thực là cao thủ, một chiếc tiểu y nhỏ như thể tưởng rằng chẳng thể che nổi vật gì nhưng mặc trên người nàng lại có thể đem toàn bộ vùng phía dưới ngăn trở. F*ck, tên thiết kế. Trong lòng hắn lại thầm mắng lần nữa.
Ôi, nàng ta đi đâu rồi? Đột nhiên, bóng dáng nàng biến mất. Trần Thiên Minh trở nên nóng nảy. Mịe, hắn tự chửi chính mình, mắt thấy mỹ nữ đã trước mặt thế mà bây giờ lại không thấy đâu nữa.
Hay nàng ta đã điều chỉnh vị trí vòi sen rồi, tại sao nàng ta có thể không nghe lời mình chứ, như thế nào lại tự tiện điều chỉnh vị trí mà không có sự đồng ý của mình nhỉ? Thật là một chút nhân đạo cũng không có. Hắn càng nghĩ càng oán hận, tự đánh vào đùi mình một cái.
Xem ra hôm nay lại kết thúc trong thất vọng rồi. Hắn thật không cam lòng, luyến tiếc liếc nhìn vết nứt một lần nữa, chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên, một mỹ nữ thình lình xuất hiện trong tầm mắt hắn, nàng…nàng hoàn toàn khỏa thân, không mặc một chút y phục nào.Nhịp đập tim hắn liền tăng tốc một cách nghiêm trọng.
" Trời ơi, cuối cùng, cuối cùng ta cũng thấy được rồi! " bây giờ hắn thực sự cảm giác muốn khóc. Tình cảnh trước mặt làm cho hắn ngây ngốc: nàng nhẹ nhàng chạm vào làn nước rồi bắt đầu chậm rãi xoa những bộ phận phía trên của mình.
Thân hình trắng bóc làm cho hắn suýt nữa không mở mắt ra được, hai ngọn núi cao ngất, mỹ nhân đang dùng đôi bàn tay nhỏ của mình xoa nhè nhè, qua qua lại lại. Phía dưới chính là một mảnh cỏ đen mê người, càng làm cho người ta phải tưởng tượng, hắn lúc này hận vô cùng không được vào trong khám phá ngay lập tức.
Trời ơi!Đó là cô Hà Đào… Hắn rốt cuộc cũng thấy rõ người đó là ai. Cảnh này trước đây chỉ có diễn viên AV ( Adult Video) mới thấy được, thật không ngờ là hôm nay cuối cùng cũng gặp lại, mà còn là trực tiếp.
Thân thể của Hà Đào thật là quá tuyệt, có thể so với diễn viên AV hạng nhất hắn từng xem trước đây, chắc phải là 35, 25, 25 ( một loại số đo ba vòng). Lúc này nàng khẽ xoay người. Từ một bên của nàng, đôi ngọc thỏ động lòng người càng có vẻ cao hơn, hai đùi đẹp không một chút thịt dư nào, bụng trơn nhẵn thật làm cho người ta muốn sờ thử. Chừng ấy liền làm phía dưới của hắn dựng lên như một chiếc lều, miệng thở phì phò, đầu óc trống rỗng.
Tuy biết như vậy thật là mất đạo đức, nhưng thân thể trần truồng của nàng tác động thật mạnh mẽ làm cho hắn quên đi tất cả.
Không thể nhìn, không thể nhìn nữa, nếu tiếp tục thì phía dưới sẽ nổ tung mất. Hắn tự nói với mình.
Hắn khẽ liếm môi, ý nghĩ trở nên rõ ràng hơn một chút, lập tức trở về giường, luyện tập Hương Ba Công mà ông bác đã truyền thụ.
Thật lạ quá, thừa dịp lúc nãy mình bộc phát dục tính luyện Hương Ba Công lại không tới một hồi liền có thể hoàn thành một vòng khí. Chẳng lẽ Hương Ba Công cùng dục tính có liên quá? Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Nếu mình cùng nữ nhân làm chuyện đó không biết có thể gia tăng công lực không nhỉ? Nếu thật vậy, không biết mình làm chuyện này cùng mười tám mỹ nữ thì có thể trở thành thần tiên không nhỉ, có khi nào là nam nữ song tu, trường sanh bất lão không? Hắn nằm trên giường mơ mộng hão huyền.
Mà nói ra cũng thật kỳ quái, tại sao dạo này mình nghĩ tới vấn đề đó phi thường nhiều… Đặc biệt, địa phương Huyết Hoàng Nghĩ (vua huyết kiến) cắn trước đây chỉ hơi đau, hơi ngứa. Nhưng từ khi luyện Hương Ba Công cảm giác càng mạnh hơn.
Chẳng lẽ tại vì vua huyết kiến có độc sau đó luyện Hương Ba Công có thể kháng độc không? Nhưng không phải ông bác đã nói vua huyết kiến là bảo vật truyền kì sao, như thế nào lại có độc được chứ?
Nhưng nếu không có tại sao mình cứ vô duyên vô cớ lại nghĩ tới việc đó nhỉ. Tuy rằng trước đây cũng có, nhưng ít thôi chứ, sao có hiện tượng như bây giờ được, vừa thấy phụ nữ đẹp, nhìn vào ngực của người ta liền muốn sờ. Thế này thì khác gì lưu manh chứ?
Tuy nhiên nói qua cũng phải nói lại, luyện tập Hương Ba Công cũng không có gì có gì sai cả, thật sự đạt được hiệu quả tốt. Có thể làm cho mình bài bạc bách chiến bách thắng, chỉ cần đem nội cộng truyền tới bộ phận trên cơ thể liền có thể đạt được hiệu quả không ngờ.
Tựa như hôm nay, nếu không thể nhìn thông qua vết nứt, thì bây giờ chẳng phải vẫn hằng đêm mơ mộng về thân thể của nàng sao? Nếu như mình chỉ liếc mắt liền thấy phía trong quần áo thì thì thật là sảng khoái, sau này sẽ không phải xem lén mỗi ngày nữa, chỉ cần nhìn ngực là liền thấy được cảnh đẹp mê người. Nếu được như vậy thì cực kỳ thống khoái.
Ha ha, mệnh số của mình cũng thật là tốt quá đi chứ, dù bị thứ kia cắn một chút, nhưng lại gặp được ông bác, nói rằng mình là trăm năm, vạn năm kỳ tài, còn truyền thụ cho mình Hương Ba Công mà chưa ai được học qua. Một lần đi sòng bạc liền có thể kiếm được mấy trăm vạn, còn có thể gặp Lâm Quốc và Trương Lệ Linh nữa chứ, dưới sợ giúp đỡ của chúng, mình sao còn là một giáo viên nghèo nữa chứ. Cuối cùng cũng không phải e ngại tên súc vật Diệp Đại Vĩ nữa rồi.
Không nghĩ nữa, vận chuyển thêm một vòng khí nữa nào. Không phải ông bác đã nói là càng luyện tập thì công lực càng thâm sâu sao? Đến lúc đó cho dù độc của vua huyết kiến phát tác mình cũng không dễ dàng chết như vậy! Nói là làm, hắn liền tiếp tục khởi luyện Hương Ba Công.
"Trần Thiên Minh, Trần Thiên Minh." Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa đầy tức giận của Hà Đào.
" Hà Đào, có chuyện gì thế? " Hắn vừa luyện xong một vòng khí thì chợt nghe tiếng gọi lớn của nàng. Không cách nào khác chột dạ nhỏ giọng đáp một tiếng.
Ôi! Chính mình sẽ không kém thế chứ! Chẳng lẽ lần đầu tiên nhìn nàng tắm đã bị phát hiện rồi sao?
Ài dà, phải làm sao bây giờ? Đúng rồi, đem chứng cứ toàn bộ tiêu hủy, chết vô đối chứng. Nghĩ tới đây hắn liền nhảy khỏi giường hướng phòng tắm phóng tới.
Hắn phải trám đầy vết nứt đó ngay lập tức, không phải hôm bữa vừa mua một thanh chewing gum sao? Bây giờ phải dùng lấp đầy vết nứt ngay mới được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.