Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Chương 23: Lại nổi trận phong ba




Áo cưới? Mặt Lưu Nguyệt nhịn không được bắt đầu nóng lên, tính tình tiểu thiếu nữ bộc phát, lại không biết phải nói gì với Đại Thần, sau đó kênh Mật Ngữ sáng lên, nàng nghĩ Đại Thần còn muốn nhắn gì đó, do dự một lúc mới mở ra xem, nguyên lai là của Thiển Thiển, “Tiểu Nguyệt, nhận được trang phục không?”
Làm sao Thiển Thiển biết vụ trang phục? Lưu Nguyệt kỳ quái hỏi: “Ngươi như thế nào biết trong hòm thư có trang phục?”
“Là ta cùng không độc giúp lão đại đi đánh quái mà.” Thiển Thiển giải thích.
Lưu Nguyệt vốn không bận tâm nữa, nhưng là lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Không phải là mỗi ngày các ngươi đều giúp y đi đánh một lần chứ?” Lời này vừa hỏi xong, tâm Lưu Nguyệt liền thắt lại.
Quả nhiên Thiển Thiển hồi âm: “Đúng vậy, mỗi trưa đều đi một lần a, đánh suốt mấy ngày trời.”
Lưu Nguyệt lúc này mới chân chính hiểu được, BOSS kia mỗi ngày xuất hiện hai lần, Đại Thần ngoại trừ mỗi tối cùng nàng đi đánh một lần, về sau mỗi trưa còn đi đánh thêm một lần, y vất vả như vậy vì muốn đánh ra bộ y phục này cho nàng? Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy chính mình trở thành gánh nặng của Đại Thần, trong lúc vô thức nàng đã khiến Đại Thần gặp nhiều phiền toái.
Đang mãi mê suy nghĩ, màn hình đột nhiên bắn ra một lời mời tổ đội, là Đại Thần gửi đến. Sau khi click chấp nhận, liền thấy Đại Thần ở đội ngũ thảo luận “Đến Điểm Thương Sơn.”
Lưu Nguyệt mở hành trang tìm truyền tống phù, trực tiếp truyền tới Điểm Thương Sơn. Sau đó liền ở điểm truyền tống chờ Đại Thần. Nhìn thấy nàng, Đại Thần chủ động đi tới, đứng bên cạnh nàng, đợi một hồi, ở kênh đội ngũ phát ra một câu “Quần áo, không thích sao?”
Lưu Nguyệt sợ hắn hiểu lầm, nhanh chóng giải thích “Không phải, ta phi thường thích, chính là ta lại gây phiền toái cho ngươi rồi.”
“Mặc vào cho ta xem xem.” Đại Thần nói như vậy, nếu không mặc vào có vẻ chính mình rất khách khí, Lưu Nguyệt mở ra hành trang, click vào kiện quần áo lựa chọn trang bị, sau đó bộ váy dài màu hồng nhạt nguyên bản được thay bằng bộ y phục lụa trắng mềm mại phiêu phiêu. Lưu Nguyệt nhìn nhân vật trong game của mình, nhịn không được tán thưởng, trò chơi này thiết kế thật đẹp, bộ váy trắng mặc trên người này, thật sự đem lại cho người ta một loại cảm giác bất phàm thoát tục, tựa như cảnh tượng lần đầu tiên Đoàn Dự gặp Vương Ngữ Yên vậy.
Một hồi sau Đại Thần mới trong kênh đội ngủ thảo luận “Ân, nhìn được lắm.” trong lòng Lưu Nguyệt cũng âm thầm đắc ý, bởi vì Đại Thần mặc cũng là màu trắng, hai người đi cùng một chỗ, xứng đôi vô cùng a.
Nhận lễ vật người khác, Theo lễ phải nói cảm ơn. Lưu Nguyệt trong đội ngủ ngưới Đại Thần nói: “Đại Thần, cám ơn ngươi đã tặng quần áo, ta thật sự rất thích! ^_^”
Kết quả một hồi sau Đại Thần cũng chưa đáp lời, Lưu Nguyệt suy nghĩ? Chẳng lẽ nàng không nên nói cảm ơn y? Không nên khách khí như vậy? Rốt cục Đại Thần đáp lời, chẳng qua hồi là “Gọi anh là Hàn đi, không cần khách khí như vậy.”
Hàn? Hàm? Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy mừng như ăn phải mật, nàng đã muốn được gọi y như vậy lâu rồi, rốt cục cũng có cơ hội, nàng vui vẻ rạo rực ở kênh đội ngũ nói: “Ân, Hàn ^_^”
Cuối tuần cũng đến, Lưu Nguyệt có chút tạo rực, ôm đồ về nhà. Mở cửa liền thấy Thiển Thiển nằm trên ghế sô pha nói chuyện điện thoại, thấy Lưu Nguyệt tiến vào, nàng ta hướng với nàng gật đầu, liền tiếp tục nấu cháo điện thoại, Lưu Nguyệt bĩu môi, Thiển Thiển chính là điển hình cho những người phụ nữ không giống phụ nữ a.
Chờ Lưu Nguyệt tắm rửa xong chuẩn bị lên mạng, Thiển Thiển cũng nói chuyện điện thoại xong, ngồi ở sô pha nhìn nàng. Biết trốn không thoát, Lưu Nguyệt nhận mệnh ngồi đối diện nàng ta, Thiển Thiển chớp chớp mắt nhìn nàng, “Có hợp tác không?” Lưu Nguyệt bất đắc dĩ nói, “Không hợp tác ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?” Thiển Thiển nghe xong phá lên cười rất ư tà ác nói, “Đương nhiên sẽ không tha.”
Lưu Nguyệt ra vẻ thành thật bộ dáng như chờ nàng ta ép hỏi, Thiển Thiển thanh âm rõ ràng: “Ngươi cùng lão đại rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng cho ta biết.”
Quả nhiên! Biết ngay nàng ta sẽ hỏi chuyện này, Lưu Nguyệt nghĩ ngợi một lúc, mới hướng Thiển Thiển nói “Ân, Từ lần offline đó, về sau biết đó là y, ta căn bản là không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của y, y nói muốn kết hôn, ta đáp ứng, cứ như vậy đó.”
Thiển Thiển xoa xoa thái dương, rồi cốc một cái trên đầu Lưu Nguyệt, “Ngươi giải thích như vậy ai nghe mà hiểu nổi!” Sau đó dừng lại một chút, dường như nhớ tới cái gì đó, hồ nghi nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt hỏi “Y?! Ngươi không phải chỉ mối tình đầu của ngươi chứ? Là Lão đại sao?!” Lưu Nguyệt sợ hãi gật đầu.
Thiển Thiển cầm tay nàng càng kích động hơn hỏi, “Cho nên hai người nhận ra nhau? Sau đó y đối với ngươi cũng có tình ý, nên các ngươi liền đi đến kết hôn?”
Lưu Nguyệt rất bội phục sức tưởng tượng của Thiển Thiển, dùng ngữ khí thê thương đáp lại, “Sai lầm rồi, ngày đó ta bỏ chạy, cho nên chỉ có ta biết y, y căn bản là không biết ta, y muốn kết hôn chính là vì nhiệm vụ nguyệt lão thưởng cho. Mà ta, không có biện pháp cự tuyệt yêu cầu của y. Hơn nữa ngươi có biết, ta căn bản là không nghĩ đến chuyện cự tuyệt.”
Lần này Thiển Thiển bất đắc dĩ trợn trắng mắt, “Ngươi là đồ ngốc à, vậy chỉ có một nhìn ngươi thầm thương trộm nhớ người ta thôi sao!” Lưu Nguyệt lại sợ hãi gật đầu nói “Hình như là vậy nga.”
Nhợt Nhạt như hạ quyết tâm hướng Lưu Nguyệt hung hăng nói, “Tỷ tỷ ta quyết định! Vì hạnh phúc của ngươi, ta nhất định phải làm lão đại yêu ngươi!”
“Khả năng đó không lớn lắm a.” Lưu nguyệt mất tự tin nói.
Không có khả năng sao? Thiển Thiển lại không cảm thấy như vậy, nhiệm vụ nguyệt lão thưởng cho cũng không tệ, nhưng là đối với Cô Dạ Hàn Tinhmà nói, loại tài liệu này hắn sẽ không để vào mắt,làm gì có chuyện vì nó mà dễ dàng quyết định cùng một nữ nhân kết hôn. Chưa kể sự kiện tên Lưu Tinh kia, lão đại đặc biệt có điểm khác thường nhúng tay vào giải quyết, biết rõ bọn Chiến minh bịa đặt, còn có mỗi ngày vất vả kiếm quần áo tặng Tiểu Nguyệt, đủ loại dấu hiệu cho thấy, lão đại đối với Tiểu Nguyệt cùng những người khác không giống nhau nga.
Sau khi Thiển Thiển suy tính toàn bộ, liền cảm thấy tự tin. Nàng ta quyết cố gắng vì biểu muội nhà mình mà tạo cơ hội.
Lúc Lưu Nguyệt cùng Thiển Thiển vào game, không độc lập tức thân thiết gửi Mật Ngữ nói chuyện qua lại, Lưu Nguyệt cũng không để tâm, nàng thực không phải cố ý muốn nhìn lén Thiển Thiển cùng không độc nói chuyện, chính là có điểm tò mò mà thôi.
Liền thấy hai người không ngừng gọi ông xã bà xã, ngọt ngào vô cùng. Thấy Lưu Nguyệt đang nhìn những dòng qua lại của mình đến ngẫn người, Thiển Thiển cũng không quá để ý, chính là lắc lắc nàng hỏi “Ngươi làm sao vậy? Nghĩ cái gì thế?”
Lưu Nguyệt hơi ghen tuông nói, “Nguyên lai trong game cũng có thể thân mật như vậy, Đại Thần đối ta dường như rất lãnh đạm, ngẫu nhiên cũng chỉ kêu ta một tiếng Tiểu Nguyệt.” Mặt nàng nhăn nhó lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đầy oán giận nói.
Thiển Thiển liếc mắt nhìn, “Vô nghĩa, nếu một ngày nào đó lão đại đổi tính, kêu ngươi một tiếng tình yêu bé, chúng ta khẳng định đến lúc đó cái game này dẹp tiệm luôn rồi a.” lời nói Thiển Thiển hảo độc! Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Nguyệt càng khổ sở, nàng ngay cả một chút ảo tưởng cũng không được sao.
Lưu Nguyệt đem tâm tư thả vào game, click vào list bạn tốt xem, quả nhiên Đại Thần đang onl, nàng liền gửi Mật Ngữ cho y, “Hàn, anh đang làm cái gì vậy?” Lời vừa nói ra ngoài, lòng liền cảm thấy hưng phấn. Khiến Thiển Thiển nhịn không được cũng phải ngoái đầu xem, “Không phải nói đối với ngươi rất lạnh đạm sao, đến xưng hô cũng thay đổi, ngươi là đang ở trong phúc mà không biết phúc a!”
Đại Thần lập tức đáp lại Lưu Nguyệt, “Hôm nay bề bộn nhiều việc, em tự chơi đi.” Nhìn những lời này, mặt Lưu Nguyệt lại suy sụp, dạo này nàng vào game, đều là bởi vì muốn gặp y, muốn cùng y nói chuyện. Đột nhiên y nói bề bộn công việc, Tâm Lưu Nguyệt có chút mất mát.
Thiển Thiển an ủi nàng “Đến đây đến đây, không độc đang mang ta đi đánh kiếm tài liệu làm vũ khí, cùng đi đi, có cái Nga Mi thêm máu rất tốt.” Lưu Nguyệt đành phải đi theo bên này. Nhưng tâm vẫn ẩn ẩn chút mất mát, ngày mai là thứ bảy rồi, nàng vẫn ảo tưởng mong chờ có thể ở trước mặt nguyệt lão cùng y bái đường, như thế nào còn chưa kịp bái đường, mà nàng đã bị lạnh nhạt a. Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Càng nghĩ như vậy, tâm Lưu Nguyệt càng bất an. Đến cả thêm máu cũng không chuyên tâm, không độc mấy lần thiếu chút nữa là đi tong bởi con BOSS trước mặt. Cuối cùng không độc nhịn không nổi, trực tiếp trong kênh hỏi “Em vợ, chẳng phải ngày mai sẽ xuất giá sao, ngươi khẩn trương cái gì? Như thế nào lại tâm trí bất an như vậy.”
Lưu Nguyệt cũng không biết nên trả lời thế nào, đành phải cùng hắn giải thích. Thiển Thiển đành phải hướng đầu an ủi Lưu Nguyệt, “Có lẽ Lão đại có việc thật, đừng nghĩ linh tinh, không có gì quan trọng đâu.”
Lưu Nguyệt hướng nàng ta cười cười, trong tâm vẫn cảm thấy thê lương, nàng cũng không có tư cách hay lập trường để nói gì y, dù sao chỉ là vợ chồng trên game, vả lại cũng chưa kết hôn, không giống Thiển Thiển cùng không độc, sự thật là một đôi a. Đại Thần cho dù có chuyện gì cũng không cùng nàng trao đổi, nàng không phải ngay từ đầu đã hạ quyết tâm sao, chỉ cần có thể ở bên cạnh nhìn y, nàng sẽ thỏa mãn. Nhưng là y đối nàng tốt một chút, khiến tâm cùng ham muốn của nàng càng đến càng lớn, thậm chí đã bắt đầu muốn y, yêu y.
Tâm tình còn chưa khôi phục, Thiển Thiển phát hiện Mật Ngữ của nàng sáng từ nãy tới giờ, chính là nãy giờ không để ý xem. Giờ nhìn quả nhiên là đang nhấp nháy thật, chính là Yên Vũ mê tình gửi tới, nữ nhân này sao lại gửi Mật Ngữ cho nàng. Yên Vũ mê tình nói “Lưu Nguyệt, ta muốn nói chuyện với ngươi.”
Lưu Nguyệt rất ngạc nhiên tự hỏi cô ta muốn nói chuyện gì, hồi phục tinh thần nói: “Vừa rồi không phát hiện, ngươi muốn nói cái gì?” Chốc lát sau bên kia đã đáp lời “Chuyện ta thích Cô Dạ Hàn Tinhhẳn ngươi cũng biết, chỉ cần ngươi không kết hôn với y, muốn bao nhiêu tiền chỉ cần ngươi ra giá là được.”
Những lời này dọa chết Lưu Nguyệt, nàng nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Yên Vũ mê tình sẽ nói với nàng những lời này, Lưu Nguyệt giật nhẹ áo Thiển Thiển, Thiển Thiển nhìn lướt qua, sắc mặt liền thay đổi, chửi ầm lên nói “Bằng ả! Ý cô ta là sao hả, lấy tiền mua được ngươi à?”
Lưu Nguyệt coi như lễ phép đáp lại cô ta: “Thực xin lỗi, cảm tình không phải có tiền là mua được, cho dù ta không kết hôn với y, thì ngươi nghĩ y sẽ kết hôn với ngươi sao?”
Kết quả đối phương lập tức mỡ miệng mắng chửi “Đừng có ở đó mặt dày không biết xấu hổ, ngươi thực sự xem mình là bảo vật sao, ngươi thực nghĩ Cô Dạ Hàn Tinhyêu ngươi sao? Ha ha, chỉ sợ y cũng là vì nhiệm vụ nguyệt lão thưởng cho thôi.” Lưu Nguyệt vừa thấy lời này, nháy mắt sắc mặt đã biến thành xanh. Quả thật, cô ta nói đúng, Đại Thần cùng nàng kết hôn, bất quá chỉ vì nhiệm vụ nguyệt lão mà thôi.
Lưu Nguyệt không muốn cùng nữ nhân kia dây dưa, trực tiếp logout khỏi trò chơi. Sau đó liền chạy vào phòng, khóa trái cửa lại, ngay cả Thiển Thiển gọi thế nào cũng không mỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.