Chương mười sáu. Cả tám thí sinh của bảng hai bước lên sàn đấu, khác với bảng một bảng hai có vài người là phụ nữ, nhưng cũng đừng vì thế mà vội khinh thường, sau tiếng hô bắt đầu của trọng tài, trận chiến này bắt.
(chuyển cảnh sang sàn đấu một)
Anh Kiệt và Cảnh Nghi cả hai đều đứng bất động, nhưng thực sự cuộc chiến của họ đã bắt đầu, cả hai đều đang nghĩ đến những tình huống có thể xảy ra, Anh Kiệt đang bắt đầu lo sợ vì cho dù có làm thế nào đi chăng nữa thì Anh Kiệt cũng sẽ bị Cảnh Nghi hạ đo ván chỉ sau vài đòn, nhưng nếu không làm gì thì khả năng chết sẽ còn cao hơn thế là Anh Kiệt cầm lên tay thần chùy lao nhanh về phía Cảnh Nghi mà đánh, Cảnh Nghi đưa tay ra chặn lại đòn đó, bất ngờ hơn là Cảnh Nghi không hề bị trầy xước hay bị thương gì cả, rồi Cảnh Nghi dồn toàn lực vào tay một chiêu bóp nát thần chùy, phải biết nó là thần binh nhất giai, nhưng cũng không thể nào dễ dàng phá hủy (thần binh được chia làm mười giai, trong đó thần binh thập giai chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, thần binh mà Tiêu Phong sử dụng là tam giai) Cảnh Nghi sau khi một tay bóp nát thần chùy thì tỏa ra sát khi ngút trời đi từ từ về phía Anh Kiệt rồi dồn linh lực vào tay, Anh Kiệt muốn đầu hàng nhưng lại có một luồng sát khí nặng đến mức cả người Anh Kiệt cũng không thể di chuyển, đến cả mở miệng cũng không được, Cảnh Nghi đánh vào người Anh Kiệt khiến Anh Kiệt bị đánh xuyên qua người để lại một lỗ thủng lớn trên cơ thể, sau đó Cảnh Nghi rút tay ra rồi tiếp tục đánh Anh Kiệt cho đến khi cơ thể Anh Kiệt tan nát. Cảnh Nghi thắng.
(chuyển cảnh sang sàn đấu hai)
Giai Kỳ lôi ra thanh thần kiếm nhất giai ra đánh liên tiếp về phía Lý Hạo, nhưng Lý Hạo đã kịp tránh né rồi lấy ra nguyệt thần kiếm tứ giai cầm chặc trên tay rồi thi triến "bán nguyệt trảm." chém mạnh về phía Giai Kỳ, nhất thời không kịp tránh né cô đã bị dính đòn mà khụy xuống, chưa chịu dừng lại ở đó, Lý Hạo hai mắt trở nên đỏ như máu rồi thi triển "Vạn nguyệt trảm." hàng nghìn nhát chém liên tục đánh về phía Giai Kỳ, cô đưa thanh thần kiếm lên chống đỡ nhưng hoàn toàn vô dụng, cơ thể Giai Kỳ chằn chịt vết thương nhưng cô vẫn không chịu thua cố gượng dậy để phản công, Lý Hạo không cho Giai Kỳ cơ hội phản công, Lý Hạo liền dùng "luân nguyệt trảm." đánh về phía Giai Kỳ, dập tắt luôn một chút hy vọng còn sót lại, Lý Hạo thắng.
(chuyển cảnh sang sàn đấu ba)
Dạ Nguyệt lấy ra thần binh của bản thân, khác với những người khác thần binh của Dạ Nguyệt là một con dao găm nhị giai, Dạ Nguyệt cầm trên tay con dao găm phóng về phía Sơn Hạo, Sơn Hạo dễ dàng né được nhưng chưa kịp để cho hắn đắc ý, dao găm đó đã tự động quay lại tấn công vào lưng Sơn Hạo, khiến hắn đau đớn vô cùng, chưa để Sơn Hạo kịp phản ứng, Dạ Nguyệt đã kéo mạnh sợi chỉ trên tay khiến con dao găm đâm càng sâu hơn, Sơn Hạo lấy ra thần kiếm nhất giai muốn phản công nhưng Dạ Nguyệt đã dùng hết sức kéo sợi chỉ khiến con dao găm đâm xuyên qua người Lý Hạo khiến hắn chết ngay tức khác, Dạ Nguyệt thắng.
(chuyển cảnh sang sàn đấu bốn)
Đây là trận chiến của hai người phụ nữ, nhưng cả hai đều rất mạnh, Cẩn Y lấy ra thần binh của bản thân, thần binh của Cẩn Y là hai thanh kiếm với kích thước nhỏ, một thanh là tứ giai một thanh là tam giai, Cẩn Y lao lên chém nhanh về phía Bội Sam hai nhát, nhưng Bội Sam phản ứng rất nhanh thành công né được rồi lấy ra thần binh của bản thân, thần binh của Bội Sam là một cây cung tứ giai, Bội Sam nhảy về sau vài bước rồi dùng "xuyên tâm tiễn." một muỗi tên xuất hiện ngay ở đầu cung, Bội Sam kéo căng dây cung rồi bắn muỗi tên đó ra, muỗi tên này bay với tốc độ cực nhanh mắt thường khó mà nhìn thấy, Cẩn Y bị muỗi tên này bắn xuyên tim, cứ nghĩ trận chiến đã kết thúc nhưng Cẩn Y không hề bị gì, cô rút mũi tên ra khỏi người, thật ra bên trong y phục của Cẩn Y đã mặc một thần giáp tam giai nên đòn vừa rồi đã được chặn lại, tuy không phải chặn hoàn toàn nhưng chỉ bị thương ngoài da không đáng kể, nhân lúc Bội Sam không chú ý Cẩn Y lao nhanh về phía Bội Sam rồi chém mạnh vào đầu cô ấy, trong tích tắc đầu của Bội Sam rơi xuống máu tươi bắn tung tóe, Cẩn Y dành chiến thắng.
Xem từ nãy đến giờ Tiêu Phong vừa phấn khích vừa e sợ, phấn khích là vì bản thân mình sẽ được đánh với những người mạnh còn e sợ là vì bản thân của mình không biết có thể đánh thắng bọn họ không nữa.
Tiêu Phong chào tạm biệt Hàn Tuyết rồi đi vào phòng mà ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn, nằm trong phòng cậu cùng thần long trò chuyện.
"Này thần long ông có thần binh nào mạnh không?"
"Ta không phải là không có nhưng phải xem tiểu tử nhà ngươi ra sao rồi.". Ra chươ𝑛g 𝑛ha𝑛h 𝑛hất tại # T𝑟U mT𝑟uy𝚎𝑛﹒V𝑛 #
Nói xong thần long chuyển thành trạng thái long hồn bay ra khỏi cơ thể Tiêu Phong rồi ông ta bảo với cậu.
"Tiểu tử chọn một món đồ mà ngươi muốn biến thành thần binh đi."
Tiêu Phong suy nghĩ một hồi rồi lấy ra một con dao găm có gắn dây xích.
"Tôi chọn cái này."
Sau đó long hồn thần long bay vào con dao đó, khiến nó phát ra ánh sáng kỳ ảo.
"Đây là lúc quyết định dồn hết sức đánh vào đi tiểu tử."
Tiêu Phong nghe thần long nói vậy liền bao bọc tay trái của mình bằng long chắn rồi thi triển long toái, đánh mạnh vào con dao ấy, long chắn kết hợp với long toái gây ra một luồng sức mạnh kinh khủng, ánh sáng dần nhẹ lại, con dao bây giờ đã xuất hiện các họa tiết hình rồng.
"Bây giờ con dao này đã là thần binh lục giai găm long thần."
Tiêu Phong tỏa ra vô cùng ngạc nhiên ấy vậy mà lại là thần binh lục giai, với thứ này cậu có thể yên tâm đánh rồi.