Đêm dài trôi qua, những tia sáng ban mai của ngày mới vừa ló dậy nhưng nhân viên bệnh viện đã tấp nập làm việc, nhưng thời điểm mọi người bắt đầu công việc ngày mới, một tiếng hét của nữ nhân vang vọng khắp tầng lâu, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, nhân viên bệnh viện nhanh chóng đi đến phòng tiếng hét phát ra, vừa đến mọi người liền nhìn thấy một vị trẻ tuổi nữ y tá ngồi bệt dưới đất, khuôn mặt tái mét tràn ngập hoảng sợ, tay vẫn chỉ vào trong phòng, lấp bấp nói:
- Máu... máu... thật nhiều máu tươi!
Một vị già giặn y tá bước ra khỏi hàng ngũ, tiến đến bên cạnh trấn an vị này trẻ tuổi thực tập sinh:
- Bình tĩnh, bĩnh tĩnh nào, em là... hanaki-chan đúng chứ, đây là bệnh viện, máu ở trong đây là bình thường thôi, không nên hoảng loạng a
- Cô.. cô không hiểu đâu... máu..rất nhiều máu tươi ở bên trong.... bệnh nhân đang gặp nguy
Trẻ tuổi y ta vẫn khuôn mặt hoảng loạng chỉ vào phòng, như cũ lắp bắp nói.
Mà mọi người ở đây nghe vậy cũng hơi ngờ vực, điều gì lại có thể khiến một vị y tá hoảng sợ đến thế, mặc dù y tá không phải bác sĩ chuyên nghiệp nhưng dù sao cũng qua đào tạo chính quy khắt khe, định lực so người thường cao hơn nhiều.
Bước vào phòng, mọi người ở đây chợt sửng sờ, quả thật... là nhiều máu à, chỉ là trên giường bệnh, tấm kia nệm trắng giờ đã đỏ thẩm, ẩm ướt mà huyết tinh, ở góc nệm từng giọt máu nhỏ xuống tích tách, dưới đất vũng máu lan ra thấm đẫm cả sàn nhà, mà trên giường vẫn nằm đấy một thiếu niên, nhan sắc chung quy chung củ, tóc đen, mặc lấy đã nhuộm đỏ quần áo bệnh nhân.
Mọi người đều sửng sờ trong giây lát, đột nhiên vị kia y tá vội vã đi đến cạnh giường, mặt áp vào ngực thiếu niên, khuôn mặt căng thẳng, nhưng sau đó liền giản ra, nàng thở dài nói:
- Hồhh, bệnh nhân vẫn còn sống, nhịp tim hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu của suy yếu, đây là của ai trò đùa ác a, mau đến phòng bảo vệ kiểm tra camera
.....
Đang say giấc nồng, bỗng nhiên Motaru nghe thấy từng lời xì xào bàn tán, khó khăn mở mắt ra hắn liền ngạc nhiên, trong phòng bệnh của hắn từ khi nào đã chật ních người, có bác sĩ, có y tá, có bảo vệ...
Nhưng lúc này, một vị bác sĩ gần đấy nhận ra Motaru đã tỉnh liền vội vàng đi đến, trấn an nói.
- Motaru-cun tỉnh rồi à, xin lỗi vì đã làm phiền giấc ngủ của cậu, nhưng có vẻ tối qua có kẻ đùa ác cố tình đổ sơn lên người Motaru-cun, chúng tôi đang truy tìm thủ phạm, nên cậu không nên lo lắng a
Nghe vị này bác sĩ nói thế Motaru mới để ý trên người minh, tấm nệm dưới người, cùng với sàn nhà đều đã bị nhuộm đỏ như thấm đẫm máu tươi.
Suy nghĩ đầu tiên của Motaru chính là "vãi cả đùa ác, này cũng quá ác đi, nhưng hắn chợt hoàn hồn nghĩ đến tối qua giấc mơ, "nếu đó không phải mơ thì sao, nếu ta thật thức tỉnh Jashin, vậy đống này máu tươi cùng jashin có liên quan ư ", nghĩ vậy Montaru liền lập tức im miệng, nếu hôm qua không phải mơ vậy tuyệt đối có vấn đề, nếu hắn thật thức tỉnh kim thủ chỉ vậy tình huống hiện tại tốt nhất là im lặng, âm thầm giải quyết, nếu bại lộ có siêu phàm năng lực tuyệt đối sẽ có quân đội đến đây gông cổ hắn.
Mà vị bác sĩ kia nhìn thấy Motaru chợt ngẩng người liền tưởng hắn dọa sợ, thế là cũng theo một bên an ủi nói:
- Motaru-kun cứ bình tĩnh, tình trạng sức khỏe của cậu đã khá hơn nhiều lắm, chúng tôi có thể xem xét duyệt cho cậu xuất viện sớm, còn hiện tại cậu có muốn thay đồ mới không, y tá sẽ chuẩn bị ngay
Nghe được xuất viện sớm Motaru liền hào hứng, hắn lúc ấy chỉ bị sốc văn hóa mà thôi, nào có cái gì gọi là rối loạn thân kinh, sớm ra khỏi đây đi chứng minh thực hư mình kim thủ chỉ, ngoài ra còn phải mau chóng cùng mỹ nữ sensei gặp mặt nữa a, nghĩ vậy Motaru cũng thuận theo nói:
- Vâng, nếu được thì tốt quá, tôi cũng thấy mình toàn thân dính má...sơn cũng hơi khó chịu
Chẳng biết tại sao khi định nói đến từ "máu" vị này ôn hòa bác sĩ chợt đổi sắc mặt, nhưng Motaru nghĩ lại cũng thấy bình thường, dù sao nhà mình bệnh viện bị người đột nhập đã là chuyện xấu, nếu còn phát hiện thứ này không phải sơn mà là máu thì chuyện càng lớn hơn, nên đây phải tuyệt đối là sơn không phải cũng sơn cũng phải thành sơn.
Mơ hồ đoán được ý nghĩ bác sĩ, Motaru theo tâm lý thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện cũng không truy cứu thêm nữa, ngồi dậy đi theo hướng dẫn của y tá đến phòng tắm.
Trước khi thay đồ, y tá đưa Motaru một bộ đồ thường ngày, một cái đơn xuất việc cùng một cái...bịch giấy, đứng trong phòng thay đồ Motaru mở ra bịch giấy, bên trong là một xấp tiền, đếm sơ có khoảng một mười vạn đồng j đi đổi sang Việt kim tầm khoảng hai mươi củ, ngoài ra còn một tờ giấy note nhỏ, Motaru liền mở ra xem nội dung:
- Gửi Matoru-kun, chúng tôi rất xin lỗi cậu về sự tắc trách vì đã để người khác vào phá hoại, việc này đáng lẽ cần phải lên trình báo cơ quan chức năng nhưng có điều làm thế sẽ ảnh hưởng danh tiếng bệnh viện, chúng tôi chỉ là bệnh viện tư nhỏ nên không muốn phiền phức, mười vạn j xem như tiền bồi thường tổn thất tinh thần, xin cậu bỏ qua cho...ký tên: Viện trưởng S****
Quả nhiên không ngoài dự đoán, là thư bịt miệng cùng tiền, bình thường vấn đề bệnh viện nào có tử tế đến vậy nhưng dính đến máu chính là nghiêm trọng vấn đề a, nếu mời cảnh sát tra có khi lại tra được cái án giết người thì tai tiếng liền lớn lắm, thử nghĩ một cái bệnh viện lại để kẻ sát nhân tự do ra vào phòng bệnh nhân xem liệu còn ai dám đến ngươi bệnh viện khám a, nên viện trưởng liền dùng dễ nhất thủ đoạn, "hối lộ ", mà thậm chí là thành ý mười phần "hối lộ", trong thư không hề có đe dọa hay yêu cầu, cứ như thật là tiền tổn thất tinh thần, còn muốn tố cáo đòi thêm bồi thường hay không là do Motaru quyết, nhưng hắn nào tin trên đời có chuyện tốt thế, bên đấy tuyệt đối đã làm xong chuẩn bị tình huống xấu nhất, "hối lộ " chỉ là cách ôn hòa mà thôi, hắn dám đi tố cáo bệnh viện cũng dám đi kháng cáo, thậm chí tệ nhất chính là lấy bằng chứng hắn bị tai nạn, đầu óc hỏng mất, rồi ném hắn vào trại thương điên.
Nghĩ thông suốt, Motaru cũng an tâm nhận lấy, nếu người ta thành ý đủ cũng không nên ép quá xát sao, với cả mười vạn đủ hắn dùng thật lâu, cỡ 3 tháng khoảng chừng, lúc đó năm giữ siêu phàm nhẫn thuật hắn có nhiều cách khác để kiếm tiền.
Thay đồ xong xuôi, nhìn qua gương, một thiếu niên khuôn mặt không quá đẹp trai nhưng cũng gọi là dễ nhìn, tóc chẻ hai mái, thân cao tầm 1m8 khoảng chừng, chỉ cần trang diện thêm ít quần áo thời thượng thì chuẩn soái ca khuôn mẫu. Thấy bản thân ngoài hình, Motaru hài lòng đi ra phòng thay đồ, dựa theo y tá chỉ dẫn lối đi ra khỏi bệnh viện.
Lần đầu tiên bước chân vào thế giới quen thuộc mà xa lạ này, khuôn mặt Motaru tràn đầy hào hứng và mong chờ, hít thở mới lạ không khí, hắn tươi cười nghĩ thầm:
- Thế giới mới, ta tới đây