Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên

Chương 140:




Đâu phải cậu chưa từng làm tôi đau.
.
Đấu trường sa mạc, địa điểm thi đấu thể lực, trận đấu đã tiến vào hồi gay cấn.
Bình luận viên nam nói: "Alpha Mạnh Nhất Quả Đất và A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không đang bị hai nhóm đến từ Chiến đội DL hợp sức tấn công hai bên! Ba nhóm bắt đầu tăng tốc, lấy tốc độ cao nhất phóng về đích!
"Có vẻ Chiến đội DL muốn sử dụng chiến thuật bắt đầu tấn công! Dù sao nhóm đầu tiên đi đến bối cảnh cuối cùng sẽ nhận được lợi thế rất lớn, thậm chí nhận được đạo cụ hiếm trước! Bốn tuyển thủ này của Chiến đội DL đều nằm trong top 50 tổng đầu ra của vòng loại, hơn nữa trong bốn người thì có ba người là tuyển thủ chuyên nghiệp, có sức cạnh tranh rất mạnh!"
"Nhóm Alpha Mạnh Nhất Quả Đất và A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không biểu hiện rất nổi bật ở vòng loại, sức bật đáng kinh ngạc, nhưng dù sao cũng không phải tuyển thủ chuyên nghiệp. Trong đối đầu một chọi một thậm chí một chọi hai, họ có thể sẽ gặp chút thiệt thòi về phương diện kinh nghiệm đối chiến! Sắp đến vùng nước đối kháng tự do, cũng là bản đồ cuối cùng của bối cảnh này, tuyển thủ Quý Ông của Chiến đội DL đã buông mái chèo, chuẩn bị bắt đầu đột kích!"
Bình luận viên nữ: "Không chỉ Quý Ông, Pháp Sư và Monster cũng đều đã buông mái chèo, lẽ nào cả ba người sẽ đột kích cùng một lúc! Chỉ để lại một mình tuyển thủ Hỏa Băng Nguyệt điều khiển con thuyền lớn nặng 400 kilôgam? Ôi trời, không thể không nói Chiến đội DL thật sự là một chiến đội có tinh thần mạo hiểm phi thường! Bây giờ phải xem rốt cuộc Alpha Mạnh Nhất Quả Đất và A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không đối phó thế nào! A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không tiếp tục cầm mái chèo, Alpha Mạnh Nhất Quả Đất đã đứng dậy, dường như cô ấy muốn dùng sức của một mình mình đẩy lùi ba người kia? Hai cô ấy cũng phải chèo chống trọng lượng 200 kilôgam! A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không muốn điều khiển một mình cũng là việc khá khó khăn! Được rồi, chúc Alpha Mạnh Nhất Quả Đất và A Thấu Thật Ra Vẫn Không Biết Nên Nuôi Mèo Hay Không may mắn, quan trọng hơn là, các tuyển thủ tham gia dự thi của chúng ta có thể để tên ngắn hơn chút được không? Nói hết một hơi, tôi suýt tắt thở rồi."
Bình luận viên nam: "Phì..."
"Chiến đội DL kia điên rồi à!"
A Thấu bị những tia nước dữ dội bắn tung tóe lên mặt, tia nước rất lớn, che mờ gần hết tầm nhìn của cô. Hàng hóa khổng lồ chồng chất trên thuyền, chỉ dùng phương thức đơn giản nhất là chèo tay để tiến lên đã khiến các cô hao tổn rất nhiều thể lực, mệt đến choáng váng đầu óc.
Nhưng không thể để mất 100 kilôgam hàng hóa của mỗi người, một khi làm rơi xuống sông, sẽ bị coi như là thất bại.
Có nữ chiến Phật áp trận, hai cô vẫn luôn giữ vị trí dẫn đầu. Vẻ ngoài nữ chiến Phật là một trong những vẻ ngoài thâm uyên tăng sức mạnh nhiều nhất, đây cũng là nguyên nhân hai cô lựa chọn thi đấu thể lực không cần do dự.
Chỉ một chút nữa là đến đích, Chiến đội DL vẫn luôn đuổi sát hai cô rốt cuộc mất kiên nhẫn, muốn vùng lên ở vùng nước tự do.
A Thấu có dao găm lửa làm vũ khí, mặc dù cũng là trang bị thâm uyên, nhưng lấy thao tác của cô muốn lấy một chọi ba, e là cơ hội thắng không lớn.
Alpha hỏi cô: "Cậu chèo một mình được không?"
A Thấu nói: "Chèo thì chèo được, nhưng nhất định sẽ chậm hơn, không thể so được với nữ chiến Phật sức mạnh đầy mình cậu! Chỉ là chắc chắn có thể trụ được, cậu yên tâm!"
Alpha hừ một tiếng, buông mái chèo, nhảy lên ngựa.
Mất đi sức chống đỡ của Alpha, dòng nước như thể biến thành xi măng, muốn chèo một con thuyền nặng nề trôi đi trên dòng nước xiết như vậy rất khó khăn.
A Thấu cắn răng cố gắng, để Alpha yên tâm chống địch.
Mà Hỏa Băng Nguyệt của Chiến đội DL, dù mặc váy siêu ngắn lại râu ria xồm xoàm không giống như người đứng đắn, nhưng vẫn có thể chèo chống một mình ngay cả khi lựa chọn con thuyền dành cho bốn người vừa lớn vừa khó điều khiển!
Đây trở thành thế cục ba đối một.
Con rối Pinocchio khổng lồ xuất hiện trên không trung, không hề có dấu hiệu báo trước.
Đôi mắt tròn của Pinocchio không hề có sự sống, nhìn chằm chằm Alpha ngồi trên ngựa. Đừng nói là đánh nhau với con rối gỗ khổng lồ kia, chỉ cần nó rơi tự do xuống, cũng đã đủ để phá nát con thuyền này.
Alpha cầm thẳng hồng anh thương, đâm vào giữa bụng Pinocchio, chỉ dùng một tay ngăn cản nó hạ xuống.
Vị trí dẫn đầu bên thi đấu trí tuệ đã xuất hiện, màn hình trực tiếp bắt đầu tập trung sang bên thi đấu thể lực. Khi hình ảnh Alpha cầm thương một mình chống Pinocchio xuất hiện, giống như một con kiến nâng người chỉ bằng một tay, ngay cả giọng điệu của bình luận viên cũng không khỏi trở nên phấn khích:
"Không hổ là top 2 tổng đầu ra của vòng loại, dường như tuyển thủ Alpha Mạnh Nhất Quả Đất đang bắt đầu chứng minh ý nghĩa cái tên của mình!"
Pinocchio bị giữ trên cao, trục máy chính trong cơ thể chuyển động với tốc độ cực nhanh, tăng mã lực hạ xuống. Alpha cảm nhận được sức ép, ngựa chiến dưới thân cũng bắt đầu hí vang, cơ thể hạ xuống một nửa, thuyền cũng chìm xuống theo.
Nếu cứ tiếp tục để nó ép xuống, thuyền sẽ bị lật, Alpha hét một tiếng đánh bay Pinocchio, thuyền rung lắc dữ dội, A Thấu gắng gượng ổn định thuyền, Alpha đạp vào bụng ngựa, ngựa bay lên trời phi nước đại, đuổi theo Pinocchio.
Hồng anh thương trong tay Alpha nhanh như chớp, chém Pinocchio thành hàng chục mảnh gỗ.
Ngay khi Pinocchio tan tành, Quý Ông, Pháp Sư và Monster nhảy ra từ cơ thể của nó, tấn công Alpha cùng một lúc.
"Tiểu Quất!" Dưới tình thế cấp bách, A Thấu gọi to biệt danh của Alpha, mang theo cảm xúc lo lắng vô cùng rõ ràng.
Khoảnh khắc khi nghe thấy, Alpha như được trời ban thần lực, thoát khỏi đòn tấn công bằng chổi của Pháp Sư, cũng không trực tiếp phản công Pháp Sư, thương nhanh như tia chớp, xuyên qua Pháp Sư và Quý Ông ở phía trước chịu trách nhiệm tấn công, đâm trúng Monster ở phía sau.
Bản thân Monster được xác định là nắm giữ vị trí phụ trợ, không tấn công trực tiếp, sau khi Pinocchio bị phá hủy, dây của con rối vẫn nằm trong tay hắn.
Bên cạnh vây khốn kẻ địch, dây rối còn có thể chuyển sang hình thức khác, chính là gia tăng 30% sức tấn công vật lý và 40% phòng thủ của "con rối".
Pháp Sư và Quý Ông tự nguyện làm con rối của hắn, là để có thể giải quyết cường địch Alpha thành công, không ngờ Alpha đã nhận ra chiến thuật này, không tấn công trực tiếp hai người họ, mà giải quyết phụ trợ trước.
Monster bị trúng một thương trí mạng, lập tức mất mạng, đồng đội Quý Ông cũng bị loại.
Chỉ còn lại Pháp Sư và Alpha hình thành cục diện một chọi một, Alpha không hề nương tay, đuổi theo chặn đầu đánh mạnh. Pháp Sư cưỡi chổi bay khắp trời, Alpha muốn đuổi theo, lại bị A Thấu gọi về:
"Đồ ngốc Tiểu Quất, địch cùng đường đừng đuổi! Mục tiêu chính bây giờ là giành được vị trí đầu tiên, mà không phải loại những tuyển thủ khác!"
Được A Thấu gọi như vậy, Alpha bình tĩnh trở lại, quay về thuyền, chạy nước rút đoạn đường cuối cùng với A Thấu.
Dù đã kiệt sức, nhưng khi vượt qua điểm cuối, A Thấu vẫn nhảy dựng lên, bám vào lưng Alpha nhiệt tình hôn lên mặt cô ấy:
"Sao cậu có thể giỏi thế này ngầu thế này! Cho tôi thơm thơm mấy cái nào!"
Alpha ghét bỏ nói: "Đủ rồi, toàn nước bọt, ghê chết."
Tuy rằng ngoài miệng ghét bỏ, thế nhưng cô không đẩy hẳn đầu A Thấu ra. Nếu cô thật sự không vui, đừng nói là đẩy, vặn đầu người kia xuống cũng không thành vấn đề,
"Tốt! Chỉ còn lại bối cảnh cuối cùng!" A Thấu và Alpha cùng xuống khỏi thuyền, "Tôi thấy nhóm của Bánh Kem cũng đã vượt qua thi đấu trí tuệ, chúng ta nhanh đi hội họp thôi!"
A Thấu muốn leo lên ngựa của Alpha, cầm dây cương đạp một lúc lâu, phí bao nhiêu sức cũng không trèo lên được, Alpha đứng bên cạnh nhịn cười.
A Thấu thở phì phì: "Cậu đấy, lại đây giúp tôi đi, biết rồi vẫn đứng đó xem tôi làm trò cười."
Alpha lắc đầu, lại gần định đỡ cô ấy lên: "Ai bảo cậu chọn vẻ ngoài tay chân ngắn cũn? Thật phiền phức..."
A Thấu quay đầu lại muốn mắng cô, còn chưa mở miệng, Alpha bỗng nhào lên đẩy cô xuống khỏi ngựa.
Alpha gần như dùng hết sức đẩy cú này, A Thấu bị văng ra ngoài mấy mét, mất không ít máu, mờ mịt phục hồi tinh thần định mắng Alpha nổi điên cái gì, lại thấy thanh máu của Alpha đã tụt xuống hơn một nửa.
Một cái cọc gỗ vót nhọn đâm xuyên qua vai phải của cô ấy, máu nhanh chóng thấm ướt áo giáp của cô ấy.
A Thấu hoảng sợ trước cảnh này.
"Sao..."
Sắc mặt Alpha trắng bệch, bàn tay đẫm máu nắm chặt dây cương, không để mình ngã xuống.
Lại một cây cọc gỗ bay tới từ trên cao, đâm vào bụng ngựa. Ngựa hí một tiếng dài, ngã xuống cùng Alpha.
A Thấu hét lên lao đến, nhìn thấy cách đó không xa, nhóm của Chiến đội DL lấy thành tích thứ hai đã lên bờ, Pháp Sư đang tháo dỡ toàn bộ thuyền gỗ, đưa cho Hỏa Băng Nguyệt. Bàn tay thô ráp của Hỏa Băng Nguyệt căn bản chính là một lưỡi liềm, lòng bàn tay lập tức vót nhọn cọc gỗ, nâng lên đỉnh đầu hét lớn một tiếng, dùng sức bật mạnh mẽ của mình ném về phía A Thấu, muốn cả hai cô đều mất mạng ở nơi này!
Alpha nhịn đau nâng hồng anh thương đỡ, gắng gượng ngăn được cọc gỗ, lập tức kéo A Thấu chạy trốn.
......
Dẫn đầu rời khỏi đấu trường hỏi đáp trên sa mạc. Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên lại thấy bãi đỗ xe, lập tức chọn một chiếc xe, nhanh chóng chạy về phía trước!
【Hệ thống nhắc nhở: Đi qua sa mạc để đến bối cảnh cuối cùng của giai đoạn này, siêu thị hoang dã. Nhóm đầu tiên đến siêu thị sẽ có khả năng nhận được đạo cụ chuyên dụng cho thi đấu. Xin lưu ý, khu vực rộng lớn từ đấu trường sa mạc đến siêu thị hoang dã là bối cảnh thi đấu tự do, tất cả người chơi ở đây đều có thể phát động tấn công đối thủ, phương thức tấn công tự do cao độ. Xin các người chơi hãy phát huy trí tưởng tượng mạnh mẽ của mình. Nơi đây không có quy tắc, chỉ có tốc độ, sức mạnh và trí óc. Đương nhiên, đôi khi may mắn cũng vô cùng quan trọng.】
"Ha, thật ra chính là thông báo với người chơi, mọi người có thể tiếp tục giết nhau không cần e dè gì." Hứa Ấu Diên ngồi ghế phụ lái, vừa chú ý đến tình hình vượt ải, vừa sắp xếp lại thùng giao hàng của mình.
Thùng giao hàng vô cùng hữu ích, đúng như hệ thống từng nhắc nhở, chỉ cần có trí tưởng tượng phong phú, tất cả vật phẩm giao hàng đều có thể được sử dụng thành vũ khí. Chỉ là tỉ lệ mở được cực thấp, đạo cụ mà tất cả người chơi đều mơ ước có thể sở hữu, cũng không hoàn hảo một trăm phần trăm.
Thùng giao hàng đã sắp bị Hứa Ấu Diên lấy hết.
"Vượt ải tất yếu cần đối kháng, chỉ có đối kháng mới càng kích thích, càng thu hút người xem." Thời Duyệt nói, "Dù sao chúng em cũng ký hợp đồng với các thương hiệu quảng cáo lớn, cần những yếu tố hấp dẫn người xem như vậy, chị khoan dung cho em."
"Đã hiểu." Hứa Ấu Diên nói, "Chuyện này cũng không có gì không tốt, thi đấu trí tuệ em đã lấy vị trí dẫn dầu, nếu như tất cả hợp lại chém giết, chị sẽ không để bất cứ kẻ nào làm tổn thương em."
Thời Duyệt bỗng có cảm giác hạnh phúc như chim non nép vào người, kìm chẳng được dựa vào vai Hứa Ấu Diên.
"Làm gì đấy, lái xe phải tập trung, đừng để lọt xuống rãnh." Hai cô vất vả leo lên vị trí dẫn dầu, máy quay có thể chuyển tới bất cứ lúc nào, cô không giống Thời Duyệt, không có thói quen thể hiện tình cảm trước người dân toàn thế giới, ít nhiều cũng có phần ngượng ngùng.
"Sa mạc lớn thế này, đâu ra mương rãnh cho chị lọt." Thời Duyệt bĩu môi, "Vừa rồi còn nhiệt tình khen em, bây giờ dựa tẹo cũng không cho, ngao."
Thời Duyệt giả vờ yếu đuối rất dính người, thiếu nữ thiên tài bình thường oán trời oán đất ăn thịt người không còn miếng xương nào, ở trước mặt cô chẳng khác gì thiếu nữ bình thường, thậm chí còn bám dính hơn thiếu nữ nhỏ tuổi bình thường.
Phần đáng yêu này của Thời Duyệt là Hứa Ấu Diên độc chiếm, cả thế giới chỉ có Hứa Ấu Diên được tận hưởng.
"Không chịu nổi em." Hứa Ấu Diên vuốt ve khuôn mặt nhỏ của Thời Duyệt, "Hay đổi chị lái xe? Em thoải mái dựa?"
Điều khiến Thời Duyệt thích nhất chính là sự dịu dàng độc nhất ẩn giấu trong vẻ lạnh nhạt thường thấy mà Hứa Ấu Diên dành cho mình. Thời Duyệt từng tự kiểm điểm, trước khi hai người ở bên nhau, mình thường xuyên chọc giận Hứa Ấu Diên là để chị chú ý, vậy thì sau khi ở bên nhau, Thời Duyệt tiếp tục trêu chị, thật ra là tham luyến sự dịu dàng ẩn giữa vẻ ngoài lạnh trong nóng, thỉnh thoảng có thể bắn ra ngoài khiến người ta ngọt đến nao lòng.
Sự dịu dàng nội tại của Hứa Ấu Diên khiến Thời Duyệt nghiện, gặm nhấm cả đời cũng không thấy chán ngấy.
Có phần săn sóc này của Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt lên tinh thần một lần nữa, A Tuyết và Voi Quê xếp sau các cô cũng đã vượt qua cuộc thi trí tuệ, đến bãi đỗ xe. Thời Duyệt không thể buông lỏng, tăng tốc độ đến bối cảnh cuối cùng — siêu thị hoang dã.
"Alpha và A Thấu đã lấy được vị trí số một ở phần thi đấu thể lực, nhưng thật kỳ lạ..." Trong lúc sắp xếp lại thùng giao hàng, Hứa Ấu Diên tranh thủ quan sát động thái của tất cả các nhóm tuyển thủ, phát hiện một điều kỳ lạ, "Hai em ấy ở vị trí số một, nhưng vị trí hiện tại không phải dẫn đầu. Người của Chiến đội DL còn đang đến gần siêu thị hoang dã hơn hai em ấy."
Thời Duyệt cau mày: "Chuyện gì thế."
Hứa Ấu Diên nói: "Có thể sau khi chiếm được vị trí số một, Alpha và A Thấu đã bị mắc kẹt, người của Chiến đội DL thừa cơ vượt qua. Chiến đội DL đã có một nhóm bị loại, còn lại cặp của Pháp Sư và Hỏa Băng Nguyệt."
Thời Duyệt cười nói: "Thật sao, Quý Ông bị loại rồi? Em còn chưa tìm cô ta tính sổ vụ thẻ cướp đồng đội lần trước, không ngờ cứ thế offline rồi."
"Tổng điểm đầu ra của Hỏa Băng Nguyệt kia đã leo lên vị trí thứ 3 rồi, Alpha tụt xuống vị trí thứ 4. Alpha và A Thấu tiến lên rất chậm...nghĩa là có một khả năng."
Thời Duyệt thấp thỏm nhìn sang Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên nói: "Nhóm Hỏa Băng Nguyệt có thể đã tập kích Alpha và A Thấu, hơn nữa đã thành công."
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên đều chú ý đến tình hình của nhóm Alpha, không phát hiện phía sau có một tia chớp màu đỏ tới gần xe mình bằng tốc độ hung mãnh bất thường.
Đến khi Khai Khai phun một viên phân, hai cô phát hiện ra nguy hiểm, tia sáng màu đỏ kia đã xuyên qua lưng ghế của Hứa Ấu Diên, đâm xuyên ngực cô, làm nổ tung kính chắn gió phía trước, chọc thủng toàn chiếc xe, biến mất phía chân trời.
Máu đỏ tươi bắn tóe trước tầm mắt của Thời Duyệt, Thời Duyệt hoảng hốt vạn phần, cũng không thể phanh chết xe lại.
Xe từ từ dừng lại trên cát, Thời Duyệt nhìn sang bên cạnh.
Toàn bộ sự việc đến quá nhanh mạnh quá bất ngờ, máu vẫn không ngừng tuôn ra từ ngực của Hứa Ấu Diên, Hứa Ấu Diên muốn nói, nhưng đã không còn sức để mở miệng, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch.
Biến cố đến thật sự quá đột ngột, thậm chí Thời Duyệt cũng không kịp gọi T-rex, sự việc đã xảy ra.
Thời Duyệt vội vã nắm chặt tay chị, phát hiện thanh máu đã trống không.
Nothing đã mất mạng.
......
"Tiểu Quất! Tiểu Quất tỉnh lại đi!"
Chạy như điên trên vùng hoang dã một khoảng, tránh khỏi sự truy đuổi của Chiến đội DL, Alpha đã hoàn toàn kiệt sức, tiếng thở dốc càng lúc càng nặng nề, tình hình có vẻ cực kì tồi tệ.
A Thấu đỡ Alpha đã hoàn toàn tê liệt nghiêng người dựa vào một gốc cây đại thụ, cọc gỗ vẫn ở trong cơ thể của cô ấy, máu chảy không ngừng.
Thanh máu và giá trị thể lực của Alpha đều điên cuồng hạ xuống, A Thấu cuống đến nỗi hai mắt ướt nhòe.
"Đồ ngốc...chỉ là trò chơi thôi." Alpha nói đứt quãng: "Sao phải thế này, có gì phải khóc."
"Vớ vẩn." A Thấu quát cô ấy, "Mẹ nó tôi đang lo cho cậu được không! Dù là trò chơi hay ngoài hiện thực, không phải đều là cậu à!"
Nụ cười yếu ớt hiện lên nơi khóe miệng Alpha, tầm nhìn càng lúc càng mờ dường như có thứ gì xuất hiện, rồi rời khỏi A Thấu, ánh mắt tan rã một lần nữa tập trung.
A Thấu nhìn theo ánh mắt của cô ấy, thấy có mấy người chơi đuổi theo sau đã lấy vũ khí, lặng lẽ bao vây hai cô.
"Rút...cọc ra." Alpha nói với A Thấu.
"Rút...rút?" A Thấu vừa nghe đã đổ mồ hôi lạnh, "Dù trò chơi có giảm cảm giác đau, thao tác này cũng đủ để cậu đau gần chết đấy."
"Đừng nói nhiều nữa được không." Alpha nắm lấy tay A Thấu, "Nhanh lên, chút đau ấy có là gì, đâu phải cậu chưa từng làm tôi đau."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.