*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ân oán nhà giàu máu chó gì đây?
.
Hôm sau là hai mươi chín, ban ngày Hứa Ấu Diên đắm chìm trong trò chơi Lạc Giữa Thời Nguyên Thủy, cứu được mấy người nguyên thủy và một con sói, thành lập một bộ lạc nhỏ, dần dần chuyển hướng từ săn bắt hái lượm sang nông canh.
Hứa Ấu Diên leo núi lặn biển nhìn thấy rất nhiều sinh vật thời nguyên thủy diệu kỳ, theo dõi hành tung của một con hổ răng kiếm.
Mải chơi suốt sáu tiếng đồng hồ không ăn trưa, vẫn là Hứa Nghị Thụ đến cửa lôi đi, cô mới quyến luyến không nỡ thoát ra, vội vàng ăn hai miếng cơm, rồi lập tức trở lại trò chơi. Dùng hai con hươu đổi lấy hai sức lao động, bắt đầu xây nhà che gió tránh mưa, xây cho đến buổi tối.
Bữa tối Hứa Ấu Diên ngồi bên bàn ăn hoa quả, tâm sự cùng Hứa Nghị Thụ. Có lúc Hứa Nghị Thụ nói mười câu Hứa Ấu Diên cũng không tiếp lời, hai mắt đăm đăm nghĩ đến chuyện vì sao nhà cứ xây lại sập, là kết cấu có vấn đề hay đất đai có vấn đề, hay người làm lười biếng?
Từ khi mười tuổi Hứa Ấu Diên đã có đức tính này, một khi nghĩ đến trò chơi liền không phân biệt được ngày đêm, càng không cần biết đến giờ ăn. Hứa Nghị Thụ nói một mình, suy nghĩ của Hứa Ấu Diên có thể trở về từ trò chơi bao lâu, bố liền trò chuyện với con gái bấy lâu.
Bữa tối kết thúc, chú Diêu gọi video tới, nói vừa mua được một cần câu công nghệ cao, bảo Hứa Nghị Thụ đến nhà mình trò chuyện một lát.
Khi Hứa Nghị Thụ chuẩn bị ra ngoài, Hứa Ấu Diên ghé vào cửa phòng ngủ, thò đầu ra hỏi bố: "Bố định đi bao lâu ạ?"
Bàn tay kéo khóa áo chậm lại, Hứa Nghị Thụ hỏi: "Con muốn bố đi bao lâu?"
Lão Hứa nhìn Tiểu Hứa, trong nháy mắt đã hiểu thấu.
Vì trước đó Thời Duyệt đã tuyên bố rất hung hãn, khiến Hứa Ấu Diên lo lắng em sẽ làm ra chuyện đáng sợ khi đăng nhập vào Phòng Bí Mật, mặc dù bình thường khi chơi trò chơi hologram, Hứa Ấu Diên sẽ không có phản ứng quá mạnh ngoài đời thực, nhưng cũng có lúc biết đâu đấy. Ngộ nhỡ bị Lão Hứa bắt gặp thì quá xấu hổ, Hứa Ấu Diên vẫn hỏi thử trước, nắm chắc thì tốt hơn
"Con chỉ hỏi thử."
Hứa Nghị Thụ nói: "Bố có thể sẽ đi hai tiếng, về nhà sẽ đi tắm rồi ngủ, không làm phiền con, con đừng ngủ muộn quá là được."
"Vâng, bố đi đường chậm chút."
Hứa Nghị Thụ đi, Hứa Ấu Diên đăng nhập vào Phòng Bí Mật.
"Đến muộn quá."
Hứa Ấu Diên vừa online, Thời Duyệt liền gửi lời mời hẹn hò, vào gian phòng của Thời Duyệt, hai con cún con nhào vào lòng Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt mặc một bộ Hán phục phóng khoáng, ngồi ở nơi đón hoa anh đào bay, cầm quạt phe phẩy.
"Chị online sớm mười lăm phút so với đã hẹn được không." Hứa Ấu Diên nói, "Hộp quà qua ải lần trước còn chưa mở, để chị xem có bảo bối gì, mang lên Caps bán ăn Tết cho ngon."
Thời Duyệt nhắc nhở chị: "Giai đoạn đầu tiên không có phần thưởng, chị lại quên rồi."
Hứa Ấu Diên đau lòng không thôi: "Chị có thể đại diện cho người chơi góp ý với nhà phát triển được không? Giai đoạn đầu tiên cũng không dễ dàng, sao không thể có phần thưởng? Đạo cụ bình thường bất kì đều được mà."
"Em từng nhắc đến, bị nhà sản xuất người ta từ chối." Thời Duyệt nói, "Người ta là dân chuyên nghiệp, chê em cứ nhắc đi nhắc lại, cảnh này hẳn là cũng quen thuộc với chị. Có phải lúc đó chị phàn nàn với Lưu béo quá ác, Lưu béo mới thẹn quá hóa giận?"
"Đương nhiên không phải." Nói đến chuyện này, Hứa Ấu Diên tỏ ra nghiêm túc hơn.
Thấy chị nghiêm túc, Thời Duyệt cũng không đùa tiếp: "Em biết chị phải gánh tội, nhưng chi tiết cụ thể về sự cố vật phẩm cũng đều chỉ là suy đoán, chị có sẵn lòng nói cho em biết không?"
"Việc này, khi nào có cơ hội chị sẽ giải thích cặn kẽ với em." Hứa Ấu Diên nói, "Không phải chị không muốn nói, mà là đến giờ có vài việc chị vẫn chưa hiểu rõ."
"Chị có bằng lòng để em điều tra sự thật cùng chị không?" Thời Duyệt nói, "Em có thể giúp đỡ một phần."
Thời Duyệt chân thành lại thận trọng, sợ sẽ vô ý đâm vào lòng tự trọng của Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên ngồi xuống trước mặt em cười: "Nếu có em giúp thì thật sự không còn gì tốt hơn, cảm ơn."
"Cảm ơn làm gì." Thời Duyệt nói, "Đều là người một nhà. Đi thôi, nếu thuận lợi thì đêm nay vượt hai giai đoạn còn lại của chủ đề tình yêu đi, xác định tư cách thi đấu, cũng yên tâm ăn Tết."
Hứa Ấu Diên rất tự tin: "Giai đoạn đầu tiên vẫn chưa quen với cách chơi của chủ đề này, nên hơi loạn. Giờ đây nhớ lại, thật ra tìm được người chơi thật trong các NPC vẫn khá dễ, chị đã nghĩ ra cách."
Thời Duyệt lắc đầu: "Đừng nói quá sớm, kia chỉ là giai đoạn đầu tiên không có phần thưởng, tất nhiên sẽ dễ hơn. Bắt đầu từ giai đoạn thứ hai, tìm được đồng đội sẽ chỉ là một trong số những nhiệm vụ để chiến thắng. Dù sao trong thế giới tình yêu, tìm được người định mệnh của mình chỉ là khởi đầu mà thôi, thử thách dành cho những người yêu nhau không chỉ có vậy."
【Hệ thống nhắc nhở: Bạn sắp bước vào bối cảnh hẹn hò chủ đề tình yêu
(Mùa giải 2035, chủ đề tình yêu, giai đoạn hai)
Người đề nghị: Bánh Kem Bơ Hoa Plasma
Dựa vào bộ phim: Chưa rõ
Độ khó: Chưa rõ
Những nội dung cần lưu ý:
1. Bao gồm nhưng không giới hạn vẻ ngoài, thú cưng, phương tiện và đạo cụ đều không có bất kì tác dụng nào trong chủ đề này.
2. Thử thách trong cuộc sống không chỉ có tình yêu, khi đang bôn ba không ngừng trong cuộc đời này, chúc bạn vẫn còn tâm tư để yêu.
3. Ngay cả khi đã tìm được cô gái định mệnh của mình, hành trình tình yêu của các bạn cũng chỉ vừa mới bắt đầu.】
Bối cảnh đang tải, sương mù giăng kín, người bên cạnh dần mờ đi.
"Hứa Ấu Diên." Thời Duyệt nhắc chị một lần nữa, "Đừng lo lắng quá, còn nhớ lần trước chỉ số nhịp tim của chị đối với em cao thế nào không, lần này chắc chắn cũng vậy. Hẹn gặp lại."
Thật ra Hứa Ấu Diên đã không còn căng thẳng, trải qua một giai đoạn tẩy rửa, cô đã biết chủ đề tình yêu là thế nào, thậm chí lơ ma lơ mơ liền đạt yêu cầu, còn làm chỉ số nhịp tim của cả hai đột phá một trăm.
Lần này có chuẩn bị mà vào, sẽ không có vấn đề gì...đúng không?
Bối cảnh tải xong, khung cảnh xuất hiện trước mắt Hứa Ấu Diên hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Một bàn chuẩn bị đồ ăn cực lớn được bày ra trước mắt, phía trên là hơn mười bộ tách cà phê và bát đĩa trống không.
Hương thơm của cà phê đang pha tràn ngập khắp phòng, dần dần, mùi thơm của thịt rán và tiếng xèo xèo đã át đi mùi cà phê, Hứa Ấu Diên phát hiện ngay trước bàn chuẩn bị có hai máy pha cà phê và một dãy bếp, trên bếp là những chiếc chảo đang chiên thịt bò bít tết, sữa trong nồi sắp trào ra, Hứa Ấu Diên nhanh chóng bước lên lấy nồi sữa, quay đầu liếc nhìn, trong tủ bên phải bàn chuẩn bị có cốc sữa chuyên dùng cho trẻ em, Hứa Ấu Diên lấy ra, rót sữa vào từng cốc.
【Hệ thống nhắc nhở: Trong vòng năm phút, hoàn thành các thực đơn phía dưới mà không mắc lỗi nào, nếu không nhiệm vụ thất bại
Thực đơn của Ân phu nhân: Cà phê thêm sữa không thêm đường, salad việt quất bơ, còn lại 59 giây...
Thực đơn của Đại tiểu thư: Cà phê thêm sữa không thêm đường, bò bít tết chín ba phần, thêm một phần crêpe dâu tây, còn lại 69 giây...
Thực đơn của Nhị tiểu thư: Cà phê thêm sữa thêm nửa đường, bò bít tết chín năm phần và nước ép cà chua, còn lại 79 giây...
Thực đơn của Nhị tiểu phu nhân...
Thực đơn của Tam tiểu thư...
Thực đơn của Lam Hưng Vân...
Thực đơn của Tiểu tiểu thư...
... 】
Thực đơn của hơn hai mươi người khiến Hứa Ấu Diên hoa cả mắt: "Cái méo gì đây?!"
Sao lại có nhiều người thế này? Hơn nữa thực đơn của mỗi người còn không giống nhau?
Đếm ngược sau mỗi thực đơn giảm dần từng giây, Hứa Ấu Diên hoàn toàn không kịp khám phá bối cảnh trò chơi, thấy chảo bít tết nâng lên, cho thấy bò bít tết đã chín năm phần, Hứa Ấu Diên vội vàng lấy miếng thịt ra.
Tất cả bò bít tết trong thực đơn của mọi người đều không chín quá năm phần, nếu miếng thịt đã chín quá sẽ phải bỏ đi rồi làm lại một lần nữa, quá lãng phí thời gian!
Bên này bò bít tết được giải cứu, bên kia nồi sữa đổ xuống đầy sàn, còn cà chua vẫn chưa kịp thái, thực đơn quá giờ...
Hứa Ấu Diên loay hoay rối tung rối mù, liều mình làm xong hai thực đơn, hết giờ.
Nhiệm vụ thất bại.
Hứa Ấu Diên: "..."
Thoát khỏi bối cảnh, trở lại phòng của Thời Duyệt.
Đồng đội cũng thất bại trở về phòng, thấy Hứa Ấu Diên ngẩn ngơ, Thời Duyệt an ủi: "Không sao, nhiệm vụ của em cũng biến thái lắm. Chiến đấu tiếp là được."
Hứa Ấu Diên bẻ ngón tay liệt kê những món ăn cần làm trước, mọi người đều yêu cầu cà phê và bò bít tết, vì thế cần chuẩn bị hai thứ này trước tiên, sau đó mới chuyển sang những món khác.
Lên!
Tiến vào trò chơi một lần nữa, trong lúc đợi bối cảnh tải, Hứa Ấu Diên chợt nghĩ, nếu đã thất bại một lần, sau khi vào lại sẽ bị phân ngẫu nhiên vào vai một nhân vật khác, nếu lần này không được phân vào nhân vật như khi nãy, chẳng phải mất công ghi nhớ rồi sao?
May mắn thay, cô vẫn xuất hiện trước bàn chuẩn bị đồ ăn, cũng không biết nên vui hay nên buồn.
Có lẽ vì bối cảnh mới bắt đầu, còn chưa đi vào chính tuyến, thậm chí vẫn chưa gặp bất kì một nhân vật nào khác, vì thế lần này không bị đổi vai.
Hứa Ấu Diên nắm chắc thời cơ, lập tức đi pha cà phê chiên bò bít tết, tranh thủ rửa việt quất...nhanh chóng dọn bò bít tết đã chiên xong ra đĩa, trở tay đặt một miếng khác vào trong chảo tiếp tục chiên.
Động tác thành thạo hơn rất nhiều sau khi đã lên kế hoạch.
"Xong chưa!" Một người phụ nữ với dòng chữ "Quản gia C" trên đầu đẩy cửa đi vào, thấy đĩa của Đại tiểu thư vẫn trống, thở dài một tiếng nặng nề, "Đại tiểu thư đang nổi giận ở ngoài kia đấy! Có thể làm cho Đại tiểu thư trước được không? Dùng đồ ăn giúp cô ấy hạ hỏa cũng tốt, tình hình bên ngoài đáng sợ quá."
Quản gia C trông khoảng gần ba mươi tuổi, mặc một bộ Âu phục chật căng, khá chỉnh tề.
Lúc này Hứa Ấu Diên mới nhận ra mình mặc đồ không khác gì Quản gia C, chỉ là cô có đeo một chiếc nơ màu đen, Quản gia C thì không. Hứa Ấu Diên đang định nói chuyện liền cảm thấy ngạt thờ, thì ra cô còn mặc coóc-xê...
Mệt mỏi quá đi mất.
"Sắp xong rồi." Hứa Ấu Diên lên tiếng, phát hiện giọng nói của mình rất lạnh, mặc dù phòng bếp đã cực hỗn loạn, giọng điệu của cô vẫn lạnh nhạt như cũ.
Lần này Hứa Ấu Diên vào vai một nhân vật tên Quản gia A, gần giống với Thái giám A lần trước.
【Quản gia A, 35 tuổi, quản gia số một của nhà họ Tần.】
Thân phận vô cùng đơn giản, có vẻ chính là diễn viên quần chúng.
Đọc hết giới thiệu nhân vật, trong lòng Hứa Ấu Diên chùng xuống.
Lần trước mặc dù vào vai một nhân vật phản diện, nhưng cũng là một nhân vật phản diện lớn có một không hai, ít ra còn làm người khác hận. Lần này thì sao, Quản gia A...nghe đã thấy rất ít đất diễn, đừng nói là chinh phục, muốn thu hút sự chú ý của người khác cũng phải nhảy nhót xung quanh hết mình để tạo cảm giác hiện diện.
Hứa Ấu Diên bình tĩnh lại, ném hình tượng đáng ghét sang một bên, dọn đồ ăn mới là nhiệm vụ chính.
"Đến rồi đừng chạy." Hứa Ấu Diên giữ chặt Quản gia C, "Dọn đồ ăn giúp tôi."
"Nhưng tôi còn việc khác..."
"Đừng nói nhiều, đi rửa dâu, nhanh!"
Quản gia C: "À."
Hai người nhiệt tình bận rộn trong phòng bếp, mấy đơn đều hoàn thành vào những giây cuối cùng, loay hoay đến nhễ nhại mồ hôi, Hứa Ấu Diên chỉ muốn biết Quản gia B đang ở đâu. lát nữa gặp được nhất định phải dạy dỗ một trận.
Hai đơn cuối cùng hoàn thành khi vẫn còn hơn một phút, Quản gia C đã mệt ngã lăn ra đất, Hứa Ấu Diên định tự mình đưa bàn ăn ra ngoài, nhìn xem rốt cuộc bên ngoài là yêu ma quỷ quái nào, có thể ăn được như vậy.
Ra khỏi phòng bếp đi đến tiền sảnh, Quản gia B cuối cùng cũng xuất hiện.
Quản gia B tóc bạc, nhìn có vẻ lớn tuổi hơn nhân vật của Hứa Ấu Diên rất nhiều, ít nhất ngoài sáu mươi, vậy mà chỉ là "Quản gia B"? Không chừng Quản gia A cũng là người có thủ đoạn, nếu không sao có thể áp đảo Quản gia B đây.
Nhìn thấy Hứa Ấu Diên, Quản gia B dừng bước chân vội vàng, cúi chào cô, tỏ ra lo lắng:
"Lửa ở tiền sảnh sắp ép không được, cô có muốn gọi các chị em Thanh Phong đường đến không?"
Hứa Ấu Diên vốn định nói "có lửa thì gọi 119 đi", còn chưa mở miệng, Quản gia B lại nói tiếp: "Đại tiểu thư dẫn theo hơn ba mươi người vào trong, nghe nói bên ngoài còn có hơn sáu trăm người, đã bao vây kín nơi này. Vốn hôm nay Đại phu nhân qua đời, Đại tiểu thư vội về chịu tang cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng nhìn tình hình hiện tại, Đại tiểu thư không hề quan tâm đến việc về chịu tang, mà hoàn toàn là muốn tìm Ân phu nhân xả giận. Tiểu tiểu thư cũng vội từ trường học về, đúng lúc gặp nhau, Tiểu tiểu thư vốn ăn nói không tha cho ai, xích mích cùng Đại tiểu thư nhiều lần, hai bên sắp đánh nhau rồi."
Lời nói của Quản gia B khiến Hứa Ấu Diên choáng váng, Đại phu nhân Ân phu nhân? Đại tiểu thư Tiểu tiểu thư? Vội về chịu tang?
Hứa Ấu Diên nói: "Khoan đã, cô nói chậm chút..."
Quản gia B không quan tâm Hứa Ấu Diên đang đau cả đầu, tiếp tục nói. Hứa Ấu Diên sắp không kịp giờ, cô vẫn còn hai bàn đồ ăn phải mang lên, lập tức theo gợi ý chạy băng băng trên hành lang.
Quản gia B vẫn đi theo sau, cưỡng chế kể nội dung cốt truyện.
Trên đường chạy như điên để mang thức ăn, Hứa Ấu Diên cố gắng lắng nghe bối cảnh trò chơi lần này.
Từ khoảng sân được cắt tỉa đẹp đẽ và những hòn non bộ hùng vĩ hai bên hành lang, có thể thấy căn nhà này rất lớn, chủ nhà cũng không phải người tầm thường.
Gia chủ họ Tần, dòng duy nhất thế hệ thứ ba, thế lực rất lớn, mọi nơi trên thế giới đều có "công việc kinh doanh" của nhà này.
Gia chủ vừa qua đời tên Tần An Bạc, từng có một người vợ đầu, song yểu mệnh hơn, đã qua đời từ hai mươi năm trước, để lại một con gái mười tuổi, Đại tiểu thư Tần Quân.
Vợ đầu qua đời chưa lâu, Tần An Bạc đã cưới một người phụ nữ khác, người phụ nữ này chính là nhân vật đứng đầu nhà họ Tần, "Ân phu nhân".
Ân phu nhân là một nhân vật hoàn toàn không được yêu mến ở nhà họ Tần, không chỉ vì gia chủ cưới bà ta về ngay vào năm người vợ đầu mất, mà vì bà ta còn dẫn theo một đứa bé sáu tuổi khi được gả vào nhà họ Tần, đứa bé ấy hiện giờ là Nhị tiểu thư.
Dù người ngoài nói Nhị tiểu thư là con của Ân phu nhân và vợ cũ, không có quan hệ với chủ nhân nhà họ Tần, song khuôn mặt giống Tần An Bạc như đúc của Nhị tiểu thư khiến mọi người không muốn hiểu nhầm cũng không được.
Ân phu nhân kia tất nhiên là tình nhân của Tần An Bạc.
Nhị tiểu thư đổi tên từ Ân Cảnh sang Tần Cảnh, ngày cô ấy chính thức trở thành một thành viên của nhà họ Tần, Đại tiểu thư Tần Quân bỏ nhà ra đi, một lần đi là hai mươi năm.
Trước khi đi Tần Quân đã từng thề độc, đến khi trưởng thành nhất định sẽ trở lại nhà họ Tần, đòi lại công bằng cho mẹ của mình.
Sau khi Tần Quân bỏ nhà đi, cặp song sinh Tam tiểu thư và Tiểu tiểu thư ra đời, năm nay đã tròn mười chín tuổi. Chủ nhân nhà họ Tần qua đời, di chúc viết rõ tất cả tài sản của nhà họ Tần sẽ chia một nửa cho Ân phu nhân, một nửa cho Tần Quân, đến khi Ân phu nhân ra đi sẽ chia cho Nhị tiểu thư và dòng dõi sau này, có thể thấy Đại tiểu thư đã xa nhà nhiều năm vẫn được đối xử khá phúc hậu.
Nhưng Tần Quân vẫn cảm thấy không công bằng.
Tần Quân cảm thấy họ Ân và tất cả những người có quan hệ máu mủ với bà ta đều không xứng có được một phân tiền của nhà họ Tần.
Nếu năm đó mẹ ruột cô ấy không đỡ một phát súng cứu mạng Tần An Bạc, thì mấy tháng sau đó sức khỏe cũng không tệ dần rồi mất sớm.
Mà Tần An Bạc thì sao?
Không chỉ không ghi nhớ ơn cứu mạng của mẹ, lại có tình nhân ở bên ngoài, thậm chí sinh con hoang trước khi mẹ mất! Thi hài mẹ chưa lạnh đã không thể đợi được mà đưa tình nhân và con hoang về nhà họ Tần!
Hôm nay Tần An Bạc đã chết, lại chia một nửa tài sản cho người đàn bà họ Ân khốn kiếp kia? Nghĩ hay lắm.
Hôm nay là tang lễ của Tần An Bạc, Đại tiểu thư dẫn theo thân tín Lam Hưng Vân của mình trở về, chính là muốn lấy lại tất cả những gì vốn thuộc về mình và mẹ mình.
Chỉ là Nhị tiểu thư và vợ của cô ấy, Tam tiểu thư, Tiểu tiểu thư đều nóng tính không dễ chọc, trong đó Tiểu tiểu thư có tính khí tệ nhất, chưa nói được mấy câu, trà chiều còn chưa chuẩn bị xong, đã giương cung bạt kiếm với nhau.
Song Tiểu tiểu thư cũng biết, hôm nay Đại tiểu thư dẫn theo không ít người, có chuẩn bị trước khi đến, không biết Đại tiểu thư còn có tính toán gì, cho dù tức giận cũng không thể thật sự làm gì.
Nghe Quản gia B kể lại xong, trong đầu Hứa Ấu Diên chỉ có hai chữ "máu chó".
Ân oán nhà giàu máu chó gì đây? Hơn nữa đối với gia đình có các thành viên đều là nữ, quan hệ càng khó để phân rõ. Chị em gái chắc chắn sẽ giống nhau, chỉ là nghe người khác kể lại cảm thấy loanh quanh lòng vòng, lát nữa gặp người thật có lẽ sẽ còn khó hiểu hơn.
Đến tiền sảnh, Hứa Ấu Diên trốn sau bình phong cổ nhìn qua, quả nhiên bầu không khí rất nặng nề.
Quan Vũ mặt đỏ đứng sừng sững trên bục cao giữa sảnh, bên cạnh là di ảnh lịch sự của Tần An Bạc, phong cách rất quái dị.
Trước di ảnh là bát hương được bày thành hàng, hương được cắm trong bát hương bên trái và bên phải, một bên được cắm thẳng đứng, tàn hương từ từ rơi xuống, hạ vào trong bát hương, không bị ra ngoài.
Còn bên kia, ba nén hương được cắm xiêu vẹo rất tùy tiện, tàn hương cũng vương vãi ra bàn.
Bên nào kính cẩn bên nào thích theo ý mình, vừa nhìn liền biết.
Một cỗ quan tài bằng băng đặt trên cao là vật nổi bật nhất trong sảnh, trong quan tài là một người phụ nữ, nhìn qua không đến sáu mươi, ngoại trừ khuôn mặt trắng bệch và dáng người gầy đến đáng sợ, bà ta nhìn như chỉ đang ngủ say, không giống một "thi hài".
Tiền sảnh rất rộng, có thể chứa được quan tài băng và rất nhiều người.
Trang trí kiểu cổ điển toát ra đầy vẻ xa hoa, có điều những thứ xa hoa này đang bị vô số câu đối phúng điếu màu trắng phủ lên, chỉ còn lại sự mộc mạc.
Đa số người trong sảnh trước đều mặc đồ đen, vây quanh mấy người phụ nữ chịu tang đang đốt giấy vàng ở giữa, bất kể là tư thế đứng hay phong thái, đều có thể thấy được tất cả đang kính cẩn và thương tiếc.
Và có một tia sợ hãi không giấu được.
Nhưng có một nhóm người thì khác.
Một chiếc ghế thình lình được đặt trước quan tài băng, rất rõ ràng, chiếc ghế nọ không nên ở đó, mà bị người chuyển qua.
Trên ghế là một người phụ nữ tóc đen xõa dài ngồi bắt chéo chân không hề mất tự nhiên, mỉm cười nhìn Tần An Bạc trong quan tài băng, ngoài suy tư, trên khuôn mặt còn có tâm tình vui sướng không muốn che giấu, không phù hợp với một linh đường nghiêm trang.
Người phụ nữ kia kẹp một điếu thuốc giữa hai ngón tay sơn móng màu đỏ tươi, thong thả hút, tàn thuốc hờ hững rơi vào tách cà phê, một điếu thuốc tàn lại một điếu thuốc mới, khói thuốc và khói hương hòa quyện cùng nhau, lượn lờ bao phủ cả tiền sảnh.
Người này hẳn là Đại tiểu thư Tần Quân.
Phía sau Tần Quân có hơn ba mươi người đang đứng, ai nấy đều tỏ ra hung dữ không dễ động vào, còn mặc quần áo rộng thùng thình, giống như có thể rút vũ khí từ bên trong quần áo bất cứ lúc nào.
Chưa cần nói đến việc bên ngoài còn có mấy trăm người bao vây, tình thế trong tiền sảnh lúc này cũng đã đủ đáng sợ.
Không một ai nói gì, hai bên đều nhìn chằm chằm đối phương, bầu không khí khô khốc đến cực điểm, chỉ cần một người nào đó hành động thiếu suy nghĩ, rất có thể sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền. Nhưng Hứa Ấu Diên không thể đứng yên, sắp hết thời gian để đưa thức ăn, không đưa sẽ lại thất bại, nhất định phải kiên quyết đi lên.
"Làm phiền." Hứa Ấu Diên bưng đĩa tới, đưa bánh mì nướng kiểu Pháp với mật ong cho Tam tiểu thư, đưa một cốc sữa cho Tiểu tiểu thư.
Khi nhận được sữa, Tiểu tiểu thư vô thức nói "cảm ơn", trong lúc căng thẳng vẫn có thể dành nửa tâm trí để nhìn Hứa Ấu Diên.
【Hệ thống nhắc nhở: Hoàn thành nhiệm vụ Chuẩn bị trà chiều cho mọi người ở tiền sảnh.】
Rốt cuộc cũng hoàn thành nhiệm vụ ở hai giây cuối cùng, bước đầu thành công, Hứa Ấu Diên thoáng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có thể tập trung quan sát nội dung cốt truyện và các nhân vật.
"Hừ, ha ha ha." Tần Quân bỗng cười lên, đôi môi đỏ tươi cùng tiếng cười của cô ấy khiến người nhà họ Tần đang đốt vàng mã tê cả da đầu.
"Uống sữa tươi." Tần Quân hờ hững phủi tàn thuốc, thậm chí không phủi vào tách cà phê, để rơi khắp nơi, "Quả nhiên con hoang họ Ân sinh ra đều đần độn, cũng sắp hai mươi tuổi rồi, vẫn còn uống sữa tươi. Có cần chị đến đút cho không?"
Cô ấy chế giễu trắng trợn không kiêng nể gì, không hề đặt người nhà họ Tần vào trong mắt, chắc hẳn đã chuẩn bị tất cả, nhất định phải làm.
Hai mắt Tam tiểu thư gần như có thể bắn ra lửa, nhìn chằm chằm con dao gọt hoa quả trên đĩa pha lê, chị hai đứng một bên lắc đầu với cô ấy. Cô ấy mất một lúc lâu mới có thể kiềm chế cơn giận.
Hứa Ấu Diên xem cũng thấy giận, Đại tiểu thư thật sự khiến người ta không ưa nổi.
Cô phân vân không biết có nên đi lên cho Đại tiểu thư một bạt tai hay không, một mặt là để trút giận cho nhà họ Tần, mặt khác là để tăng cảm giác hiện hữu của mình. Dù sao với cái tên của mình, "Quản gia A" cũng phải liều.
Song lý trí vẫn chiến thắng cảm xúc, bầu không khí vốn căng thẳng, Đại tiểu thư vẫn đang dệt chuyện hết mình, nếu lúc này lao ra tát một cái, nhà họ Tần có thể sẽ bị đưa vào tròng.
Tốt hơn là cứ đứng ở một bên, xem cục diện rồi quyết định, dù sao hệ thống vẫn chưa giao nhiệm vụ mới.
Dựa theo kinh nghiệm từ giai đoạn trước, NPC sẽ thu thập những đặc điểm đặc thù của đồng đội để tạo ra nội dung gây nhiễu, Đại tiểu thư này nhất định là nhân vật chính, nhưng hoàn toàn không giống Thời Duyệt, Hứa Ấu Diên cân nhắc đến việc loại bỏ cô ấy đầu tiên.
"Không dám phiền chị cả, tôi tự uống được." Tiểu tiểu thư cầm chặt cốc sữa uống hết không còn một giọt, sau đó nhẹ nhàng đặt cốc xuống đĩa, từ đầu đến cuối đều không lãng phí yên lặng.
So với Đại tiểu thư ngang ngược càn rỡ, Tiểu tiểu thư làm người ta cảm thấy thoải mái hơn.
Tiểu tiểu thư nhìn cốc của mình, lại nhìn tàn thuốc bay lả tả quanh Tần Quân, cười lạnh nói: "Biết thì hiểu chị họ Tần, là Đại tiểu thư của nhà họ Tần. Không biết còn tưởng lưu manh ở đâu đến. Đúng là không có mẹ dạy."
Tiểu tiểu thư vừa nói ra lời này, ngay cả quần chúng vây xem Hứa Ấu Diên cũng hít sâu.
Thật sự làm lớn chuyện, dám châm dầu vào lửa đúng lúc này, chọc trúng điểm chết của đối phương.
Tần Quân tiến lên, vung tay tát vào mặt Tiểu tiểu thư, một tiếng "bốp" rất lớn vang lên, ngay cả quan tài băng cũng rung ba lần.
Cơ thể Tiểu tiểu thư nghiêng đi, dựa vào lưng ghế phía sau, suýt nữa ngã xuống, cuối cùng vẫn ngồi vững.
"Cô..." Ân phu nhân tiều tụy ngồi một bên vẫn luôn không nói gì, rốt cuộc không chịu được định đứng lên khi thấy con gái ruột của mình bị đánh.
Còn chưa đứng vững, chỉ thấy Tiểu tiểu thư trở tay đánh lại, một bạt tai rơi vào mặt Tần Quân, để lại bốn dấu ngón tay hằn trên khuôn mặt trắng nõn của cô ấy.
Lực không hề nhỏ, có thể thấy Tiểu tiểu thư đã dùng hết sức.
Chị gái sinh đôi của Tiểu tiểu thư, Tam tiểu thư buồn bã nói: "Chị cả, em út, chúng ta đều là người một nhà, sao lại đánh nhau? Mẹ trên trời có linh biết được sẽ rất buồn!"
Nhị tiểu thư đứng sau đám đông không nói tiếng nào, lạnh lùng nhìn cơn sóng gió này.
Tiểu tiểu thư liếm vết máu nơi khóe miệng, nhìn thẳng vào Tần Quân đang nổi giận, khuôn mặt bình tĩnh không hề có bất kì một tia sợ hãi nào.
Thanh máu của hai người đều mất một ít, nhưng giá trị phẫn nộ lại tăng vọt.
Trời ạ.
Ân oán nhà giàu máu chó bắt đầu từ hai cái bạt tai, Hứa Ấu Diên chỉ cần nhìn hai người kia cũng cảm thấy đau mặt.
Cửa ải này đúng là không dễ qua...
- -------
coóc-xê/corset/đai thắt lưng: