Thời gian gần đây tần suất Cố Thuần Nhã bắt gặp Uông Đông càng nhiều hơn. Có khi là gặp ở sân thể dục, có khi gặp trong nhà ăn, cũng có khi gặp trong giảng đường. Vì còn ngại lần đó chia tay chưa nói rõ lí do, nên Cố Thuần Nhã thường tìm cách tránh mặt. Nhưng Uông Đông không làm như vậy, mỗi lần gặp cô anh đều chào cô bằng nụ cười rất tươi, Cố Thuần Nhã không thể trốn tránh, chỉ có thể đáp lại anh.
Hôm nay khi vừa kết thúc tiết cuối cùng, Uông Đông bước ra khỏi phòng học đã bắt gặp Doãn Tư Tư. Anh nhíu mày muốn tránh đi thì bị cô gọi lại..
“Uông Đông, cậu không định chào tôi một tiếng sao..”
Uông Đông lạnh lùng không để cô vào mắt, anh lướt qua người cô, thậm chí còn không dành cho cô một ánh nhìn nào hết. Doãn Tư Tư giận điên lên, cô hét lớn..
“Uông Đông, cậu có tin tôi bảo bố cắt phí sinh hoạt của cậu không..”
“Cứ việc..”
Ít ai biết, Uông Đông là con trai riêng của chủ tịch Doãn Thị - Doãn Thế Cường, còn Doãn Tư Tư là con gái cưng của nhà họ Doãn. Nói cách khác, hai người họ chính là chị em cùng cha khác mẹ. Từ trước đến nay Doãn Thị luôn ganh ghét với Tu Kiệt, hai tập đoàn luôn là kì phùng địch thủ. Doãn Thế Cường luôn muốn tìm ra sơ hở để lật đổ Tu Kiệt. Nhưng Tuấn Lãng đâu dễ đánh bại như vậy, Tu Kiệt do anh quản lý luôn làm việc đúng pháp luật, vậy nên muốn tìm sơ hở từ chỗ anh còn khó hơn lên trời.
Doãn Tư Tư lại không suy nghĩ như bố mình, cô chỉ muốn chiếm lấy Tuấn Lãng làm của riêng. Không phải cô ta không có cơ hội, cô ta đã làm được bạn gái của anh, nhưng chỉ duy trì được ba ngày. Vậy nên cô ta không phục, Doãn Tư Tư ôm hận trong lòng, thề rằng sẽ phải cướp lại Tuấn Lãng bằng mọi giá. Nhưng không một ai giúp cô ta thực hiện cả, kể cả cậu em trai cùng cha khác mẹ kia.
Buổi chiều hôm ấy, Doãn Tư Tư lại tìm đến Uông Đông. Cô ta liên tục làm phiền anh một thời gian dài làm anh rất không vui, vậy nên hôm nay quyết định sẽ nói rõ một lần..
“Rốt cuộc chị muốn gì..”
Doãn Tư Tư kiêu ngạo ngồi xuống ở phía đối diện..
“Có phải cậu thích con bé Cố Thuần Nhã ở khoa Y không..”
Uông Đông nhíu mày khi nghe thấy cái tên cậu đã giấu kín trong lòng. Chỉ một động tác nhỏ như vậy cũng không qua được mắt của Doãn Tư Tư, cô ta như được thêm hứng thú mà nói tiếp..
“Tôi giúp cậu có được con bé đó, đổi lại cậu phải giúp tôi có được Tuấn Lãng..”
Đến đây thì Uông Đông đã hiểu hết tất cả, anh đập bàn đứng dậy, lạnh lùng cảnh cáo Doãn Tư Tư..
“Chị mà động đến cô ấy, tôi sẽ không tha cho chị..”
Doãn Tư Tư bị hành động của anh doạ cho run rẩy, cô ta cố kiềm nén cơn sợ, dùng giọng điệu bình thản nhất để nói tiếp.
“Tôi là chị gái cậu, cậu không giúp tôi còn đi giúp người ngoài sao..”
“Tôi chưa bao giờ nhận các người là người nhà. Chỗ tiền bẩn thỉu của các người một xu tôi cũng không thèm. Làm ơn tránh xa tôi ra, tốt nhất tránh xa cả cô ấy nữa..”
Uông Đông đi rồi, chỉ còn Doãn Tư Tư ngồi lại. Mới như vậy mà đã từ bỏ thì không phải Doãn Tư Tư, cô ta lại tiếp tục tìm cách khác để có được Tuấn Lãng. Cho dù là những cách bỉ ổi nhất, cô ta cũng không ngại..
Bên này, Uông Đông vừa nhìn thấy Cố Thuần Nhã, muốn gặp cô nói chuyện riêng. Nhưng anh chưa kịp phản ứng đã thấy cô sà vào lòng một người đàn ông khác. Vẫn là người đàn ông anh nhìn thấy từ lớp 12, biết làm sao bây giờ, vốn dĩ trái tim người ta chưa từng thuộc về anh...