Sau sự kiện “bắt nạt” đó, Cố Thuần Nhã nghỉ học ở nhà. Cô nhìn những tin tức thuận lợi liên tục đứng về phía mình mà ngạc nhiên..
“Này Tuấn Lãng, sao anh gọi vợ ngọt xớt vậy. Còn cả Tú Tú nữa, cô ấy làm vậy có phải hơi quá không..”
Tuấn Lãng ôm cô ngồi trên đùi mình, vuốt ve mái tóc suôn mượt của cô..
“Em đừng lo, anh đứng ra chống lưng cho cô bé đó, không ai dám đuổi học cô bé đó đâu. Nhưng hai bác cháu nhà họ Diệp đó chắc chắn bị đuổi, dám bắt nạt bà xã thân yêu của anh..”
Cố Thuần Nhã đập anh một cái, hờn dỗi..
“Em còn chưa phải vợ của anh..”
Tuấn Lãng cười cười xoa đầu cô.
“Lần sau bị bắt nạt thì không được chịu thiệt như vậy. Em nên nhớ sau lưng em luôn có anh, dù trời có sập xuống anh cũng che chắn cho em.”
Trong lòng Cố Thuần Nhã được rót đầu mật ngọt, cô mỉm cười ôm chặt anh..
“Em biết rồi. Từ giờ em sẽ không để ai bắt nạt mình nữa..”
Quả nhiên mấy ngày sau, trường đại học A vì danh tiếng đã đuổi học đối với Diệp Hoan vì tội gian lận thi cử, còn giáo sư Diệp cũng bị đình chỉ để phục vụ công tác điều tra vì các tội danh như gian lận hay quấy rối tình dục. Cố Thuần Nhã hiên ngang trở lại trường trong tư thế ngẩng cao đầu.
Các giáo sư khác biết rõ gia thế của cô liền nịnh nọt mong cô trở lại với đề tài nghiên cứu đó, nhưng bị cô từ chối một cách phũ phàng..
“Em xin lỗi nhưng em đã hứa với giáo sư Đinh là chỉ tham gia đề tài nghiên cứu của thầy ấy thôi..”
Cố Thuần Nhã từ chối tham gia, ngay lập tức kéo theo một đàn em khác cũng rời đi. Người vừa mới xin không tham gia đề tài đó nữa là thần đồng của đại học A. Mới 16 tuổi đã đỗ thủ khoa Y của đại học A danh giá, Chung Hàn. Có điều Chung Hàn lại cực kì thần tượng Cố Thuần Nhã, vậy nên khi cô không tham gia nữa cậu cũng lập tức từ chối.
Tuấn Lãng sau khi biết chuyện thì cau mày không vui..
“Thằng nhóc Chung Hàn đó từ đâu chui ra vậy, tại sao lại liên quan đến em..”
Cố Thuần Nhã đau đầu, thùng giấm chua lại bể rồi.
“Âu Dương thiếu gia, xin anh tìm hiểu rõ giúp em, Chung Hàn năm nay mới 17 tuổi, còn nhỏ tuổi hơn cả A Trạch nữa. Vậy mà anh cũng ghen được..”
“Nó coi em là nữ thần kia, không được, anh phải chặn đường sống của nó..”
Cố Thuần Nhã bất lực đỡ trán, gần 30 tuổi rồi mà cứ như trẻ con vậy. Không phải mọi người vẫn nói yêu người lớn tuổi sẽ trưởng thành sao. Tại sao cô không thấy anh trưởng thành chút nào vậy.
“Tuấn Lãng, cậu nhóc Chung Hàn đó từng giúp đỡ em rất nhiều. Anh đừng gây khó dễ cho cậu ấy..”
“Anh có thể bỏ qua cho thằng nhóc đó, nhưng anh phải bồi thường phí tổn thất tinh thần cho anh..”
Cố Thuần Nhã trợn tròn mắt.
“Anh thì tổn thất cái gì..”
“Thằng nhóc đó làm anh khó chịu, anh tổn thương rồi. Em phải đền bù cho anh..”
“Được được được, vậy đền bù thế nào..”
Tuấn Lãng nở nụ cười gian manh, anh giơ ba ngón tay lên với cô làm Cố Thuần Nhã giãy nảy lên..
“Không được, bên dưới em còn đau. Có phải anh muốn hành hạ em không xuống nổi giường đúng không. Làm thêm ba lần nữa chắc em chết trên giường luôn mất..”
Tuấn Lãng nhìn gương mặt khó chịu của cô thì phì cười, anh cắn nhẹ một cái lên môi cô..
“Tiểu Nhã của anh nghĩ bậy gì vậy. Anh chỉ muốn em dành ba ngày đi chơi với anh thôi mà. Hay là em đang thèm muốn anh đúng không. Em yên tâm, ba lần hay ba mươi lần anh cũng chiều em được..”
Cố Thuần Nhã bị anh lừa thì đỏ mặt đẩy anh ra.
“Anh cút đi cho em. Đừng mơ ba lần hay ba ngày gì đó. Một lần cũng không được..”
Cái tên lừa đảo, làm gì có ai rủ đi chơi mà đôi mắt chứa đầy dục vọng như anh không..