Chúng Thanh Phong thấy khâm phục Trương Mỹ Vân vì trong lúc nước sôi lửa bỏng này cô vẫn thể hiện mình là một người có tâm hồn ăn uống, và là fan cuồng của cô Đông.
Anh mắng yêu: "Đồ ngốc! Ăn tất cả những món đó cùng một lúc em sẽ no không thở nổi đâu."
"Không thở nổi cũng phải chấp nhận thôi.Nghiện sao phải ngại?"
Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong nói từ chuyện nọ sang chuyện kia, từ trên trời xuống dưới biển, không từ chủ đề nào.
Tới cuối cùng, Trương Mỹ Vân thở dài thườn thượt: "Chúng ta đang ở nơi quái quỷ nào thế này?"
"Một căn nhà bị bỏ hoang giữa khu rừng hoang sơ."
Chúng Thanh Phong trả lời câu hỏi mà ai cũng biết.
Vừa nhìn ra ngoài cửa, tìm kiếm bóng dáng Thẩm Toàn Đức, Trương Mỹ Vân vừa tò mò: "Thẩm Toàn Đức lên cơn điên khùng gì thế không biết, hắn định làm gì chúng ta đây?"
Lúc nãy nhìn cánh tay còn đang bó bột, phải treo trước cổ Thẩm Toàn Đức là Chúng Thanh Phong đã loáng thoáng đoán ra nguyên nhân, vì sao hắn lại hẳn học với anh như vậy.
Nhưng Trương Mỹ Vân không hề hay biết chuyện Võ Quế Sơn đã âm thầm sai người xử lý Thẩm Toàn Đức sau khi hắn dùng dao uy hiếp cô trước cửa trung tâm thương mại.
"Có anh ở đây, sẽ không để Thẩm Toàn Đức làm hại tới mẹ con em đâu."
Chúng Thanh Phong trả lời chung chung.
Trương Mỹ Vân thắc mắc: "Sao Thẩm Toàn Đức lại bắt chúng ta tới đây?"
"Giữa anh và Thẩm Toàn Đức có một món nợ cần phải thanh toán."
Trương Mỹ Vân ngọ nguậy, cố quay đầu về phía sau hỏi: "Món nợ gì? Có liên quan tới em đúng không?"
Đúng là chuyện này bắt nguồn từ Trương Mỹ Vân mà ra, nhưng để cô không lo lăng, Chúng Thanh Phong đáp: "Chuyện này không liên quan gì tới em hết.
Là chuyện giữa đàn ông với nhau thôi."
Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy Trương Mỹ Vân liền bĩu môi, xắt xéo: "Thẩm Toàn Đức đâu thể tính là đàn ông.Hắn là vết nhơ của giới đàn ông thì có."
Đúng lúc đó, từ bên ngoài Thẩm Toàn Đức lừ lừ bước vào.
Hình ảnh của hắn lúc này khiến Trương Mỹ Vân liên tưởng tới một cỗ quan tài di động.
Tô Răng Vẩu và Đông Mặt Rô lẽo đẽo theo sau Thẩm Toàn Đức.
Trông chúng chẳng khác nào thần chất.
Thẩm Toàn Đức đi tới gần chỗ Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đang bị trói.
Hắn nói với Thanh Phong: "Tao cứ nghĩ sẽ phải phục thù mày thêm một thời gian nữa.Ai ngờ, mày lại tự mình chui đầu vào rọ."
Thẩm Toàn Đức giẫm chân lên ống đồng của Chúng Thanh Phong.
Dù đau đớn nhưng anh nghiến răng chịu đựng, không rên rỉ nửa lời.
"Ông trời đã cho tao cơ hội để trả thù, nếu tao không tận dụng triệt để thì quả là uổng phí."
Trương Mỹ Vân đang dỏng tai nghe ngóng, phân tích từng câu từng chữ mà Thẩm Toàn Đức phun ra.
Đột nhiên ý nghĩ trong đầu cô bật thành lời: "Cơ hội trả thù gì cơ?"
Nãy giờ mải chú ý tới Chúng Thanh Phong nên Thẩm Toàn Đức bỏ quên Trương Mỹ Vân.
Chính bởi vì Mỹ Vân lên tiếng đã nhắc nhở hắn nhớ đến sự tồn tại của cô.
Thẩm Toàn Đức đi vòng sang chỗ Trương Mỹ Vân.
Hắn nói: "Lân trước tôi uy hiếp cô chỉ vì muốn lấy chút tiên thôi, cũng chẳng có ý định làm hại tới cô đâu.
Nhưng không ngờ cô lòng dạ đàn bà hẹp hòi, đi mách lẻo với nhân tình để hắn ép tôi vào đường chết."
Trương Mỹ Vân ngơ ngác không hiểu Thẩm Toàn Đức đang nói gì.
Cô nheo mắt nhìn hắn: "Anh nói chuyện xăng bậy gì thế?"
"Chuyện đã đến nước này cô còn giả vờ giả vịt cho ai xem?"
Một trong những điêu Trương Mỹ Vân ghét nhất đó là kiểu nói chuyện nửa vời.
Đã mất công nói thì không nói rõ ràng, mạch lạc luôn lại còn úp úp mở mở.
Thật khó chịu biết bao.
Đúng lúc Trương Mỹ Vân định hỏi Thẩm Toàn Đức cho ra nhẽ thì Chúng Thanh Phong đột ngột lên tiếng: "Mỹ Vân không liên quan tới chuyện này.
Anh thả cô ấy ra đi.
Có chuyện gì chúng ta cùng nhau thương lượng."
"Thả cô ta ra ư?"
"Đúng vậy!"
Thẩm Toàn Đức quyết không nhượng bộ.
Hắn khẳng định: "Đừng hòng! Hôm nay tao nhất định phải xử lý cả hai đứa chúng mày."
Trương Mỹ Vân vẫn chưa đoán ra giữa Thẩm Toàn Đức và Chúng Thanh Phong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng cô có thể cảm nhận được sự giận dữ của Thẩm Toàn Đức.
Vì vậy Mỹ Vân cố gắng nghĩ cách thuyết phục hắn: "Anh thế này là đang bắt giữ người trái phép đấy..."
Tuy nhiên, Trương Mỹ Vân chưa nói hết câu đã bị Thẩm Toàn Đức cắt ngang: "Tâm này đừng lôi mấy chuyện pháp luật tào lao ra dọa dẫm tôi.Vô ích thôi."
"Anh muốn bao nhiêu tiên, tôi đều có thể cho anh."
Chúng Thanh Phong thương lượng.
Thẩm Toàn Đức nhìn về phía Chúng Thanh Phong, cười hềnh hệch: "Giờ mày biết sợ rồi à?"
Vê cơ bản, Chúng Thanh Phong không sợ Thẩm Toàn Đức nhưng anh muốn đảm bảo an toàn tuyệt đối cho hai mẹ con Trương Mỹ Vân, nên mới đề nghị cho hắn tiên.
Tuy nhiên vì không muốn kích động Thẩm Toàn Đức khiến hắn nổi điên nên Chúng Thanh Phong giữ im lặng.
"Chỉ cần anh để tôi và Mỹ Vân rời khỏi đây an toàn thì tiền sẽ lập tức được chuyển vào tài khoản của anh."
"Tầm này tiền đối với tao chẳng có nghĩa lý gì hết.Tao chỉ cần mạng của hai, à nhầm...ba người nhà chúng mày thôi."
Bất giác Trương Mỹ Vân nhìn xuống bụng, nơi đứa con bé bỏng của cô vẫn đang vô tư bơi lội trong tử cung của mẹ mà không hề hay biết bên ngoài kia sóng gió sắp ập tới.
Mặc dù tay đã bị trói chặt cứng nhưng Chúng Thanh Phong vẫn cố nắm lấy bàn tay của Trương Mỹ Vân hòng tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Thẩm Toàn Đức tặc lưỡi, xuýt xoa: "Đúng là sự sắp đặt hoàn hảo của định mệnh để cho đôi uyên ương chúng mày được chết bên nhau."
Theo sự hiểu biết của Trương Mỹ Vân vê Thẩm Toàn Đức thì hắn là kẻ chỉ nói mà không dám làm.
Nghĩ bụng chắc chắn hắn chỉ đang doạ nạt mình và Chúng Thanh Phong thôi nên phần nào cô cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Thường thì những lúc như thế này cần vận dụng trí não một cách triệt để hòng tìm đường thoát thân.
Nhưng căn bản Trương Mỹ Vân không làm được.
Khi rơi vào tình huống nguy hiểm, não cô giống như bị đóng băng hoàn toàn, không thể suy nghĩ thông suốt.
Giá mà có Lại Minh Nguyệt, người lắm mưu nhiều kế ở đây nghĩ cách giúp cô thì tốt biết bao.
"Để tao nghĩ xem trước khi tiên chúng mày lên trời nên chơi trò gì cho vui."
Thẩm Toàn Đức vuốt cằm suy nghĩ.
Đã tiếp xúc với không ít người như Thẩm Toàn Đức nên Chúng Thanh Phong biết chung quy lại hắn cũng chỉ đang vòi tiên mà thôi.
Hơn nữa, Thanh Phong cũng học được một đạo lý.
Đó là trong nhiêu trường hợp, tiên bạc có tác dụng vượt xa sức mạnh cơ bắp.
Do đó anh chủ động đề xuất thêm lần nữa: "Anh muốn bao nhiêu tiên? Ra giá đi!"
Thẩm Toàn Đức nhếch môi cười: "Mày tưởng chỉ mỗi mình mày biết cách kiếm tiền thôi sao? Ông đây cũng biết nhé..."
Chẳng là Thẩm Toàn Đức đã tham gia vào đường dây buôn lậu vũ khí và ma tuý trái phép của Cường Trọc.
Chuyến hàng đầu tiên hắn theo em họ lên biên giới phía Bắc đánh hàng đã thu về được một khoản lợi nhuận không nhỏ.
Với cái đà này, chỉ cần một vài năm là bọn chúng sẽ thu được số tiền kếch xù.
Vì vậy Thẩm Toàn Đức chẳng cần đến tiền của Chúng Thanh Phong.
Lúc này hắn thật sự muốn lấy mạng Thanh Phong và Mỹ Vân, chứ không phải doạ chơi cho vui miệng.