Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 70: Tỉnh ngộ




Sinh ra đã ở vạch đích, lại có người cha bản lĩnh, giỏi giang nên từ nhỏ Chúng Thời Giang không bị chi phối bởi chuyện tiền bạc.
Trưởng thành lại có người cháu thông minh, trách nhiệm thay mình gánh vác trọng trách lớn lao, tiếp quản tập đoàn Tân Thế Giới và sản nghiệp cả đời Chúng Thời Vũ vất vả gây dựng nên anh có thể tự do, tự tại theo đuổi đam mê tốc độ, thực hiện ước mơ trở thành tay đua ô tô chuyên nghiệp của mình.
Nhưng sự nghiệp đua xe của Chúng Thời Giang cũng không có gì nổi trội.
Tới bây giờ khi đã 37 tuổi, ngoảnh mặt lại anh mới nghiêm túc nhận thấy mình chẳng có thành tựu gì trong tay cả.
Tiền anh đang tiêu, nhà anh đang ở đều là của Chúng Thời Vũ.
Xe anh đang đi được Chúng Thời Giang mua cho.
Nếu rời gia đình ra thì Chúng Thời Giang chẳng có gì hết.
Không những thế anh lại còn đang bị suy thận mạn tính, chức năng lọc của thận mất đi trên 1/3, mức độ hư hại của thận tăng theo thời gian.
Đó là những lý do khiến Chúng Thời Giang chán nản, chẳng muốn làm gì, tối ngày chỉ hát hò, chơi bời, hưởng thụ nốt những ngày tháng cuối đời.
Khi bị Chúng Thanh Phong mắng là sống thừa, sống mòn, sống không ra sống, Chúng Thời Giang cảm thấy cái tôi của mình bị đả kích, tổn thương sâu sắc.
Nhưng khi bình tĩnh nhìn nhận lại, anh thấy Thanh Phong mắng rất đúng, không sai một lời.
Với tình trạng hiện tại của anh bây giờ thì bị mắng như vậy là hoàn toàn xứng đáng.
Chúng Thời Giang tự nhận thấy cuộc sống của mình bây giờ thật vô vị, tẻ nhạt, chẳng có ý nghĩa gì hết.
Anh chính là nỗi xấu hổ của Chúng gia.
Từ sâu trong trái tim mình, Chúng Thời Giang muốn thay đổi, lột xác trở thành con người khác.
Anh muốn mình giống như Chúng Thanh Phong, được cả xã hội công nhận, và là niềm tự hào của Chúng Thời Vũ.
Nhưng liệu có còn cơ hội nào cho một người đang phải chạy đua với thời gian, giành giật sự sống từ tay tử thần? Câu nói của Chúng Thanh Phong cứ vang vọng mãi trong đầu Chúng Thời Giang: "Đừng sống mòn, sống thừa nữa.Nếu đã sống hãy sống cho ra sống"
Câu nói đó thật sự có sức nặng đối với Chúng Thời Giang.
Anh dường như đã bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài.
Chính câu nói đó đã khiến Chúng Thời Giang đưa ra một quyết định bất ngờ đối với Chúng Thời Vũ, nhưng không hề bất ngờ với Chúng Thanh Phong vì mọi việc đều nằm trong dự liệu của anh.
Ngay sáng hôm sau, Chúng Thời Giang đã trở về nhà mời Chúng Thời Vũ và Chúng Thanh Phong tới thư phòng để trình bày một cách nghiêm túc về mong muốn của mình trong những tháng ngày sắp tới.
"Con muốn tới làm việc ở tập đoàn Tân Thế Giới!"
Chúng Thời Giang nói.
Chúng Thời Vũ há hốc mồm vì sốc.
"Con...con vừa nói gì cơ?"
"Con muốn tới làm việc ở tập đoàn Tân Thế Giới.Mong ba và Thanh Phong giúp đỡ con.Chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đứa con phá gia chi tử, chỉ biết ăn chơi hưởng lạc này của mình sẽ có ngày muốn dừng chân, đế làm việc gì đó nghiêm túc nên Chúng Thời Vũ tỏ thái độ nghi ngờ.
"Con lại phạm phải lỗi gì nghiêm trọng cần ba và Thanh Phong giải nguy giúp đúng không?"
"Con biết trước tới nay con đã làm nhiều việc sai trái khiến ba thất vọng.Con xin lỗi ba"
Chúng Thời Giang thẳng thắn thừa nhận sai lầm của mình.
Chúng Thời Vũ quay sang nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Con xem giúp ông ngoại xem hôm nay mặt trời mọc đằng Tây đúng không?"
"Con hứa từ nay sẽ sống đàng hoàng tử tế, phấn đấu trở thành niềm tự hào của ba"
Trời ơi tin được không? Sau 37 năm nuôi nấng Chúng Thời Giang, đây là lần đầu tiên Chúng Thời Vũ nghe được những câu nói nghiêm túc, chín chắn của con trai.
Nhưng ông vẫn chưa dám tin đây là sự thật cho tới khi Chúng Thanh Phong lên tiếng.
"Cậu muốn làm công việc gì ở tập đoàn?"
"Ba và cháu phân công cho cậu làm việc gì, cậu sẽ làm việc đó"
"Trước đây khi vào làm việc ở tập đoàn, cháu đã bắt đầu từ vị trí nhân viên bán hàng."
Chúng Thanh Phong chia sẻ.
"Vậy cậu cũng sẽ đi lên từ đó."
Chúng Thời Giang nhìn Chúng Thanh Phong nói.
"OK, 8 giờ sáng thứ hai cậu qua tập đoàn.Cháu sẽ bảo Quế Sơn sắp xếp cho cậu vào làm nhân viên SEO ở phòng kinh doanh."
"Tạm thời cháu giúp cậu giữ kín về mối quan hệ giữa chúng ta nhé.Cậu muốn đi lên bằng thực lực của mình, chứ không phải dựa hơi là con trai của chủ tịch, cậu ruột của phó chủ tịch"
Chúng Thời Giang dặn dò.
Chúng Thanh Phong gật đầu đồng ý.
Anh thấy Chúng Thời Giang và Trương Mỹ Vân có cách nghĩ thật giống nhau.
Đều không muốn công khai thân phận thật sự của mình để được hưởng những ưu đãi đặc biệt từ cấp trên và đồng nghiệp.
Từ đó có thể nhận thấy họ thực sự nghiêm túc và sẽ nỗ lực hoàn thành tốt công việc của mình.
Buổi chiều, lúc cùng nhau đi dạo quanh sân vườn, Chúng Thời Vũ đã hỏi Chúng Thanh Phong.
"Cháu đã làm gì mà Thời Giang nó thay đổi 360 độ vậy?"
"Cháu chỉ nói chuyện với cậu Thời Giang với tư cách hai người đàn ông thôi ạ.Sau đó cậu ấy giận cháu, bỏ đi và suy nghĩ trong hai ngày ba đêm rồi quay về nhà.Và kết quả như ông đã thấy rồi đấy..."
"Ông nuôi nó 37 năm nay mà còn không hiểu nó bằng cháu."
"Có lẽ cháu với cậu Thời Giang sàn sàn tuổi nhau nên cách suy nghĩ và nói chuyện dễ đồng cảm hơn ông ạ"
Chúng Thời Vũ gật đầu, nắm tay Chúng Thanh Phong.
"Mấy năm nay ông cứ lo, nếu chẳng may mình chết đi thì ai sẽ chăm sóc cho Thời Giang.
Giờ thấy nó bắt đầu suy nghĩ đúng hướng thế này cũng bớt lo đi phần nào rồi..."
"Ông phải sống thọ trăm tuổi để chứng kiến cảnh cháu và cậu Thời Giang đưa Tân Thế Giới vươn ra Đông Nam Á, Châu Á rồi Châu Âu, Châu Mỹ nữa chứ ạ"
"Được, được việc đó để dành cho người trẻ các cháu.Giờ ông chỉ mong sớm được hết chất thôi "
"Chỉ còn 6 tháng nữa thôi là ước mơ của ông sẽ trở thành sự thật rồi "
Chúng Thời Vũ mỉm cười, gật đầu vẻ hài lòng.
"Cháu đúng là chẳng bao giờ khiến ông phải thất vọng"
Để đổi lấy một câu nói này của Chúng Thời Vũ là 10 năm tuổi trẻ xông pha, nỗ lực chưa từng nghỉ một giây, một phút của Chúng Thanh Phong.
Mới đầu Thanh Phong từ bỏ ước mơ trở thành bác sĩ, chập chững bước chân vào con đường kinh doanh là vì không muốn ông ngoại buồn.
Sau đó, anh phát hiện ra là bản thân có rất nhiều tham vọng với việc kinh doanh, không hẳn vì tiền mà vì sự thú vị nó đem lại.
Cũng từng có thời điểm Chúng Thanh Phong muốn dừng lại vì thấy tiền kiếm được ở tập đoàn và các công ty riêng cũng ổn rồi, nhưng khi đọc các bài viết về những doanh nhân lớn của Việt Nam nói riêng, thế giới nói chung anh lại cảm thấy phấn khích.
Rồi lại nghĩ, nếu họ làm được thì tại sao mình không làm được? Nếu mình không làm việc đó thì ai sẽ làm đây? Rồi Chúng Thanh Phong lại mơ có ngày đưa tập đoàn Tân Thế Giới và các công ty của mình phát triển ngang tầm để cạnh tranh với họ, thậm chí vươn ra ngoài thị trường thể giới.
Anh không thể dừng lại là một doanh nhân bình thường, mà phải là một con người có vị trí, có chỗ đứng, có tiếng nói, có sức ảnh hưởng, thậm chí là truyền cảm hứng cho những người trẻ khác cùng chung tay xây dựng một đất nước Việt Nam giàu đẹp, văn minh.
Đó là một trong những lý do từ xưa tới nay Chúng Thanh Phong đều ưu tiên dùng hàng Việt Nam, ủng hộ các doanh nghiệp Việt Nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.