Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 76: Bôi nhọ




Đúng như dự đoán của Chúng Thanh Phong, lần này Trương Cẩm Đan tới đây không có dụng ý tốt gì.
Sau vài ba câu bắt chuyện vụng về, lúng túng cô ta quay ra "tìm hiểu"
về mối quan hệ giữa Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân.
"Anh và Tẹo là bạn của nhau sao?"
Chúng Thanh Phong đang ngây người ra, không hiểu nhân vật "Tẹo" mà Trương Cẩm Đan nhắc tới ở đây là ai, thì cô ta lên tiếng giải thích.
"Tẹo là tên ở nhà của Mỹ Vân"
Thì ra là vậy.
Trước giờ rất hiếm khi Trương Mỹ Vân nhắc tới gia đình mình trước mặt Chúng Thanh Phong, nên anh cũng không tiện hỏi.
"Không biết bé Tẹo đã nói với anh rằng em là chị gái của em ấy chưa?"
Trương Cẩm Đan nhìn Chúng Thanh Phong, nở nụ cười ngọt ngào.
Mặc dù đã biết không ít về hoàn cảnh gia đình Trương Mỹ Vân, cũng như sự ghẻ lạnh, cô lập của các thành viên trong gia đình đối với cô ấy nhưng Chúng Thanh Phong vẫn vờ như không biết.
Anh muốn tìm hiểu xem rốt cuộc Trương Cẩm Đan đang muốn giở trò gì.
Nếu cô ta dám làm điều gì hại tới Trương Mỹ Vân thì đừng trách Chúng Thanh Phong hạ thủ không lưu tình.
"Mỹ Vân không nhắc nhiều tới gia đình cô ấy lắm.Tôi cũng chưa từng nghe kể qua việc cô ấy có một người chị"
Trương Cẩm Đan cúi mặt, tỏ vẻ buồn rầu.
Nhưng lối diễn giả trân, sống sượng của cô ta không thể qua được cặp mắt tinh tường của Chúng Thanh Phong.
"Chắc là Mỹ Vân vẫn còn trách em, trách các thành viên khác trong gia đình"
"Vì sao lại như vậy?"
Chúng Thanh Phong tỏ vẻ quan tâm hỏi han.
Được sự khích lệ của Chúng Thanh Phong, Trương Cẩm Đan đã bịa ra một câu chuyện kinh khủng khiếp mà nhân vật trung tâm không ai khác chính là Trương Mỹ Vân.
Theo như lời kể của Trương Cẩm Đan thì Mỹ Vân từ nhỏ được yêu thương, nuông chiều sinh hư.
Lớn lên cô kết bạn, giao du với những thành phần bất hảo trong khu phố.
Vì muốn tốt cho Mỹ Vân, bố mẹ, anh chị đã hết mực khuyên can, ngăn cấm.
Thế nhưng Mỹ Vân nhất quyết chống đối đến cùng.
Chẳng những thế cô còn bỏ nhà đi bụi, nghe bạn xấu xúi bẩy quay ngược lại trách móc, hận thù gia đình.
Nghe xong câu chuyện Trương Cẩm Đan kể, Chúng Thanh Phong thâm nghĩ cô ta quả đúng là có tài bịa chuyện, nếu không theo đuổi sự nghiệp viết lách, văn chương thì thật sự uống phí.
"Có lẽ tới giờ phút này, Tẹo vẫn nghĩ em và mọi người trong gia đình ngăn cản con bé chơi với lũ bạn xấu là sai"
Trương Cẩm Đan đưa tay gạt những giọt nước mắt tưởng tượng.
"Không ngờ Mỹ Vân lại là người như vậy"
"Còn nhiều chuyện khác nữa, nhưng em không tiện chia sẻ với anh"
Trương Cẩm Đan úp úp mở mở để tạo sự tò mò nơi Chúng Thanh Phong.
"Chúng ta xem ra cũng không phải người xa lạ, có gì cô cứ nói đi.
Tôi muốn hiểu thêm về con người của Mỹ Vân"
Được lời như cởi tấm lòng.
Trương Cẩm Đan hăng say kể với Chúng Thanh Phong chuyện Trương Mỹ Vân đã cướp bạn trai của cô ta thế nào, bỏ trốn với người yêu ra sao.
"Có chuyện đó ư?"
Chúng Thanh Phong giả bộ ngạc nhiên.
Trương Cẩm Đan gật đầu buồn bã.
Cô ta cố tình nói lấp lửng.
"Em còn nghe bạn bè của Tẹo nói...
"Nói gì?"
"Tẹo từng phá thai."
Chúng Thanh Phong tròn mắt thất kinh, "Mỹ Vân từng phá thai?"
"Không phải một lần, mà ba bốn lần liền "
Chúng Thanh Phong lắc đầu, cố gắng phủ nhận điều Trương Cẩm Đan vừa nói.
"Không thể nào! Mỹ Vân nhất định không phải người như vậy"
"Em cũng không muốn tin đó là sự thật.
Nhưng chính miệng bạn thân của Tẹo kể lại cho em nghe.
Không sai được đâu anh"
Chúng Thanh Phong đưa hai tay ôm mặt, giả bộ thể hiện sự thất vọng đối với Trương Mỹ Vân.
Trên đời thật lắm hạng người.
Tận mắt chứng kiến cảnh tượng này Chúng Thanh Phong càng hiểu thấu câu nói: "Gắp lửa bỏ tay người".
Tội nghiệp Trương Mỹ Vân khi phải sinh ra và lớn lên trong môi trường đáng sợ như vậy.
Mặc dù bị bố đẻ bỏ rơi, bạo hành nhưng Chúng Thanh Phong luôn nhận được tình thương yêu vô bờ bến từ người mẹ đoản mệnh, từ Chúng Thời Vũ và Chúng Thời Giang.
Sau này, khi đã vê sống chung với ông ngoại và cậu, Thanh Phong càng cảm nhận rõ ràng và sâu sắc hơn sự thiêng liêng của hai tiếng gia đình.
Mặc dù tính nết trái ngược nhau, lại khắc khẩu nhưng Chúng Thời Vũ chưa một lần nói lời khiến Chúng Thời Giang bị tổn thương.
Hay ngược lại, ở bên ngoài là công tử phong lưu, ăn chơi khét tiếng nhưng về nhà Chúng Thời Giang không dám hôn với Chúng Thời Vũ dù chỉ là nửa câu.
Ấy thế mà Trương Mỹ Vân lại bị chính người nhà của mình đặt điều, bôi nhọ, tìm mọi cách để huỷ hoại thanh danh của cô.
"Em đã nhiều lần gọi điện cho Tẹo nhưng con bé không chịu nghe máy.
Tìm tới tận cửa nhà nhưng nó không chịu ra gặp mặt"
Trương Cẩm Đan lại sụt sùi, nức nở.
"Vậy cô có muốn gặp Mỹ Vân không? Tôi sẽ giúp cô."
Chúng Thanh Phong đề nghị.
Nghe Chúng Thanh Phong nói xong, ngay lập tức Trương Cẩm Đan tái mặt đi.
Cô ta đâu ngốc mà tự chuốc rắc rối vào người.
Nếu bây giờ cô ta và Mỹ Vân đối chất trực tiếp với nhau ngay trước mặt Chúng Thanh Phong, rồi sự thật bị bại lộ thì phải làm thế nào? Không được, tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra.
"Cảm ơn sự nhiệt thành của anh.
Nhưng chuyện gia đình em, vẫn nên để em tự tìm cách giải quyết thì hơn"
"Tôi biết hôm nay cô tới đây kể câu chuyện này với tôi chắc chắn phải có mục đích nào đó"
"Anh nghĩ nhiều rồi, em nào có mục đích gì.
Chẳng qua anh hỏi nên em tâm sự một chút như vậy thôi"
"Đây mới là lần thứ hai chúng ta gặp nhau, nhưng tôi có thể cảm nhận được rằng cô không chỉ đẹp người mà còn đẹp cả nết nữa.
Một cô gái thuỷ mị, dịu dàng, nết na, lại có tấm lòng bao dung, nhân ái, thương yêu em gái vô bờ bến.."
Sau khi miêu tả một tràng những đức tính quý báu, tốt đẹp trái ngược với Trương Cẩm Đan xong, Chúng Thanh Phong nhìn cô ta cười.
Trương Cẩm Đan ngây ngô không hề nhận ra những lời lẽ vừa rồi của Chúng Thanh Phong đều mang sắc thái mỉa mai, giễu cợt.
Cô ta lại cho răng anh thật lòng khen ngợi mình nên mừng thầm trong lòng.
"Mỹ Vân thật may mắn khi có một người chị như cô"
"Người cùng một nhà phải bao dung lẫn nhau chứ anh"
Chúng Thanh Phong gật gù, tán thành với Trương Cẩm Đan.
"Tôi hoàn toàn đồng ý!"
Trương Cẩm Đan cho rằng bãi nước đục cô ta vừa hất vào Trương Mỹ Vân đã thành công mỹ mẩn.
Kể từ nay trở đi Chúng Thanh Phong sẽ có cái nhìn khác về đứa em gái đáng ghét đó của cô ta.
Anh sẽ cảm thấy chán ghét, thậm chí là kinh tởm Mỹ Vân.
Như vậy việc Trương Cẩm Đan nẵng tay trên, cướp Chúng Thanh Phong từ tay em gái mình sẽ dễ như trở bàn tay.
Việc cần làm bây giờ của Trương Cẩm Đan là tranh thủ cơ hội, tiếp cận Chúng Thanh Phong.
Chứng tỏ cho anh thấy cô ta là người trời sinh yếu đuối mong manh, nên cần được tựa vai anh mỗi ngày.
"Trưa nay anh có rảnh không?"
Trương Cẩm Đan đánh tiếng.
"Sao, muốn mời tôi đi ăn cơm à?"
Chúng Thanh Phong thẳng thắn hỏi.
Trương Cẩm Đan bến lẽn gật đầu.
Nãy giờ ngồi nghe cô ta bịa đặt, bôi nhọ Trương Mỹ Vân, Chúng Thanh Phong đã cảm thấy ngột ngạt, bâu không khí quanh anh dường như bị ô nhiễm nặng nề röi.
Nếu đi ăn với cô ta nữa chắc anh đột tự mà chết.
"Cảm ơn cô, nhưng tôi có hẹn mất rồi"
"Tiếc quá Đành hẹn anh lần sau vậy"
Trương Cẩm Đan buồn ra mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.