Vào đúng lúc đó, đối tượng đang được nhắc tới trong cuộc trò chuyện của Trương Mỹ Vân và Lại Minh Nguyệt đang ngồi cùng với Chúng Thanh Phong trong văn phòng làm việc của anh, nhấm nháp ly trà hoa vào chiều muộn.
Chúng Thời Giang dựa vào chiếc ghế da, nhìn ly trà hoa với vẻ mặt đăm chiêu trong lúc xoay xoay ly trà, theo cái cách mà anh vẫn thường xoay ly rượu vang trước lúc uống.
Thời Giang tuyên bố, "Cậu đang nghĩ tới việc kết hôn"
Chúng Thanh Phong bị sặc, suýt chút nữa đã phun hết số trà trong miệng ra.
Chúng Thời Giang để sự sỉ nhục này qua một bên mà không bình luận gì.
Anh biết quá rõ răng lời tuyên bố đột ngột của anh mang đến một ngạc nhiên nho nhỏ.
Chà, còn hơn cả nho nhỏ ấy chứ.
"Vô cùng", "tận cùng", và "tột cùng" là những từ nảy ra trong đầu Chúng Thời Giang lúc này.
Thời Giang biết mình không phù hợp với hình ảnh một người đàn ông đang có ý định ổn định cuộc sống.
Anh đã sống gần hai chục năm qua như một kẻ trác táng hạng nhất, tìm đến khoái lạc ở bất cứ nơi nào.
Bởi anh biết rõ cuộc đời rất ngắn và dĩ nhiên anh phải tận hưởng nó.
Tất nhiên, anh cũng có quy tắc danh dự nhất định.
Thời Giang chưa bao giờ dây dưa với các cô gái con nhà gia giáo.
Bất cứ ai có quyền đòi hỏi một cuộc hôn nhân đều nằm ngoài mối quan tâm của anh.
Nhưng với những phụ nữ khác, các cô hotgirl, diễn viên luôn biết những gì họ muốn và những gì họ đang dính vào - Chúng Thời Giang cứ việc say sưa tận hưởng.
Vì ngày anh rời Việt Nam sang Pháp theo đuổi con đường trở thành tay đua chuyên nghiệp tới tận bây giờ, lúc nào anh cũng cặp kè với một cô nàng nào đó.
Đôi khi, Chúng Thời Giang nhăn nhó nghĩ, anh đã có tới hai người cùng lúc.
Thời Giang đã dùng mười mấy năm tuổi trẻ để chạy theo hoan lạc, cái thú vui vốn chỉ bị kiêm chế bởi ý thức trách nhiệm to lớn của anh đổi với gia đình mình.
Khi tuổi bốn mươi đang cận kề, mang trong mình căn bệnh suy thận quái ác, Chúng Thời Giang nhận ra mình đang dành ngày càng nhiều thời gian cho gia đình và ngày càng ít thời gian cho những ham mê suy đồi và hoan lạc.
Và anh nhận ra mình thích thế.
Anh vẫn cặp kè, nhưng không cặp kè nhiều người cùng lúc nữa, và anh khám phá ra rằng mình không còn cảm thấy cần đua xe, hay lân la mãi ở một buổi tiệc chỉ để thắng ván bài cuối cùng.
Tai tiếng của Chúng Thời Giang, tất nhiên, vẫn ở lại với anh.
Nhưng anh không thấy phiền vì điều đó.
Chắc chắn việc được vinh danh như một kẻ ăn chơi trác táng đáng quở trách nhất đất Hà thành cũng có lợi ích nào đó chứ.
Được xem là mối đe dọa với các tiểu thư cành vàng lá ngọc, chẳng hạn thế.
Thế cũng tốt chứ sao.
Nhưng giờ đã đến lúc kết hôn.
Chúng Thời Giang phải ổn định, phải có một đứa con trai.
Dù anh biết nếu không tìm được người hiến thận tương thích thì thời gian sống trên đời chẳng còn bao nhiêu.
Chúng Thời Giang cũng cảm nhận thấy một nỗi nuối tiếc nhức nhối - và có thể cả tội lỗi nữa - trước sự thật là anh không chắc mình sẽ sống được để nhìn con trai trưởng thành.
Nhưng Thời Giang có thể làm gì chứ khi mà số phận đã định trước rằng anh là người đoản mệnh? Mặc dù thế, Chúng Thời Giang cũng được an ủi đôi chút khi biết rằng cháu trai mình là người luôn coi trọng tình thân, đặt gia đình lên hàng đầu.
Chắc chắn Thanh Phong sẽ đảm bảo cho con trai Thời Giang lớn lên với tình yêu và sự giáo dục tốt nhất mà đứa trẻ đáng được hưởng.
Ba anh sẽ chiều chuộng cậu bé, nhưng cũng sẽ vô cùng nghiêm khắc với nó.
Chúng Thời Giang thoáng mỉm cười khi nghĩ về ba và cháu của mình.
Con trai anh không cần có cha mà vẫn sẽ được yêu thương, chăm sóc chu đáo.
Và dù Chúng Thời Giang có sinh bao nhiêu con đi nữa, thì chúng cũng sẽ không nhớ anh sau khi anh ra đi.
Lúc ấy hẳn chúng còn nhỏ, chưa đủ trưởng thành.
Chúng Thời Giang uống một ngụm trà rồi duỗi thẳng vai, đẩy những suy nghĩ không vui ra khỏi đầu.
Anh cần phải tập trung vào việc quan trọng trước mắt, đó là tìm một người vợ.
Là một người sáng suốt và biết cách tổ chức, Chúng Thời Giang đã lập nên trong đầu một danh sách những yêu cầu đối với vợ mình.
Trước tiên, cô ấy phải có sức hấp dẫn nhất định.
Cô ấy không cần phải là một người đẹp đến mê say (mặc dù được thế thì rất tuyệt), nhưng nếu phải ngủ với cô, anh nghĩ một chút hấp dẫn hẳn sẽ làm cho việc đó dễ chịu hơn.
Thứ hai, cô ấy không thể là người não ngắn.
Cái này, Chúng Thời Giang trầm ngâm, có thể sẽ là yêu cầu khó thực hiện nhất.
Anh không hoàn toàn bị ấn tượng bởi trí tuệ của các cô gái trẻ mà mình từng tiếp xúc qua.
Sai lầm gần đây nhất anh phạm phải là lôi kéo Đào Thuỳ Trang (người bạn gái mới chia tay cách đây không lâu) vào cuộc trò chuyện, cô ta đã không thể bàn luận gì khác ngoài chế độ giảm cân giữ dáng và làm thế nào để có một bức ảnh sống ảo đẹp lung linh.
Chúng Thời Giang có thể tránh cuộc nói chuyện với một cô vợ kém cỏi, nhưng anh không muốn những đứa con ngu ngốc.
Thứ ba, và đây là điều quan trọng nhất, cô ấy không thể là một ai đó mà anh có thể yêu thật lòng.
Nguyên tắc này không thể bị phá vỡ trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Thời Giang không phải là một kẻ hoài nghi, anh biết tình yêu đích thực có tồn tại.
Bất cứ ai từng chứng kiến cảnh ba mẹ anh ở bên nhau đều biết rằng tình yêu đích thực có tồn tại.
Nhưng tình yêu là một sự rầy rà mà anh muốn tránh.
Anh không mong cuộc sống của mình bị viếng thăm bởi thứ phép màu kỳ diệu đó.
Và bởi đã quen với việc có được những gì mình muốn, anh không nghi ngờ gì chuyện sẽ tìm được một phụ nữ hấp dẫn, thông minh mà mình sẽ không bao giờ yêu.
Chuyện đó thì khó gì chứ? Ngay cả khi cất công tìm kiếm tình yêu đích thực của đời mình thì chắc gì anh đã tìm được.
"Cậu đang nghĩ cái quỷ gì thế?"
Giọng Chúng Thanh Phong kéo Chúng Thời Giang ra khỏi mơ tưởng, anh bèn chớp mắt vài lần trước khi trả lời, "Cậu nói nghiêm túc đấy.Thật sự nghiêm túc"
Chúng Thời Giang đã luôn khát khao trở thành một người đàn ông vĩ đại như Chúng Thời Vũ, dẫu biết điều đó là không thể, nhưng anh vẫn cố gắng.
Cố gắng để được hơn cha - trong mọi trường hợp - điều đó là không tưởng.
Cha của Chúng Thời Giang đơn giản là người đàn ông vĩ đại nhất mà anh từng biết, có lẽ là người đàn ông vĩ đại nhất từng sống trên trái đất.
Việc nghĩ rằng mình có thể hơn được cha xem ra là sự ngạo mạn tột cùng.
Và đó là ước mơ mà cả cuộc đời này Chúng Thời Giang không thể làm được.
Nhìn mà xem, với thành tích và danh hiệu công tử ăn chơi khét tiếng đất Hà thành mà Chúng Thời Giang đạt được trong hai chục năm qua, ai cũng thấy anh chính là phiên bản lỗi của gia đình, là sự xấu hổ của Chúng Thời Vũ.
Thanh Phong nhìn Thời Giang dò hỏi, "Nói cho cháu nghe suy nghĩ thật trong lòng của cậu đi"
Thời Giang suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng, "Có thể cháu sẽ nghĩ cậu là một gã tồi tệ, vô trách nhiệm, hay ích kỉ gì đó...
Thậm chí không xứng đáng là người đàn ông mang họ Chúng.
Nhưng cậu muốn có một đứa con.
Cậu không muốn ra đi mà không để lại bất cứ thứ gì trên thế gian này"