Máu Chó Ba Ngàn Thước

Chương 30: Đồng minh




Rất nhiều khi, chúng ta đều sẽ cảm thấy đây chẳng qua chỉ là một cái trò chơi mà thôi, làm sao ngờ rằng, trong trò chơi cũng có thể đấu tâm đấu sừng, vì một điểm quyền lợi mà tính toán lẫn nhau.
Trong ngày Bang chiến kết thúc, YY của bang Nghệ Cao Cường lại nghênh đón rất nhiều khách không mời.
Đầu tiên là người của Khuynh Thành bày tỏ cảm ơn, thuận tiện đưa ra cái gì đồng minh các loại vấn đề, bị bạn Quyển Quyển khách khí uyển chuyển cự tuyệt, sau đó lại là đám người Đường Thiển Thiển liên minh sang đây nói, nói không muốn đem ân oán cá nhân mở rộng, dĩ nhiên người tới chắc chắn không phải bang Oa, lần này khi nói chuyện Linh Dực nói rõ lập trường, cùng Thanh Nhiên và Đường Thiển Thiển của Oa thề không lưỡng lập, vì vậy đàm phán tan vỡ, chẳng qua là đối phương cũng không nói gì, chỉ ha ha cười bày tỏ tiếc nuối.
Sau bọn họ lại là Khu Chiêm Thành – Bang Chủ của liên minh Quyết Chiến Thế Giới qua đây, mong muốn đạt được ủng hộ hỗ trợ thủ thành, mặc dù trả lời thuyết phục, nhưng Quyển Quyển cũng mơ hồ bày tỏ cách nhìn, ngày mai mới làm quyết định, đến khi ba mươi tám người cất bước, Tô Lạc cuối cùng cảm thấy lỗ tai đều nghe thành kén rồi, đang định bày tỏ trên YY rằng logout, chỉ nghe leng keng một tiếng, cô bị quản lý thành viên kéo đến phòng nhỏ dưới lầu.
Mà tình hình lúc này chính là, cô nam quả nữ sống chung một phòng.
Trong cảm nhận của Tô Lạc, Linh Dực luôn luôn không có tác phong của Đại Thần, về phần thành tích xem như một cái Đại Thần, rốt cuộc cần cái gi tác phong? Cô nghiêng đầu chống cằm suy nghĩ một chút, cảm thấy hẳn là phải im lặng ít nói có uy hiếp và cảm giác thần bí, đó là băng sơn Đại Thần, nếu không thì là phong độ nhẹ nhàng khiêm tốn lịch sự, đây là ôn nhã Đại Thần, nếu không thì cũng là thao tác sắc bén ra tay hung ác, là tà ác hóa thân ma vương Đại Thần, mà nhìn chung Linh Dực, vừa vô sỉ vừa hạ lưu, vừa đê tiện vừa chết không biết xấu hổ, còn cho vay nặng lãi a vân vân, đúng là có tất cả các tính xấu của vai phụ trong tiểu thuyết, thật sự là đèn không thể chiếu sáng hết bàn.
Nhưng dù vậy, cùng một cái hạ lưu như vậy ở trong YY, Tô Lạc cũng hiểu được bản thân trống ngực dồn dập hơi thất thường, đột nhiên nhớ tới một câu hình dung rất 囧 là tim đập như nai con chạy loạn, ặc, gặp quỷ rồi.
“Nói chuyện!” Linh Dực cười híp mắt lên tiếng, Tô Lạc hít sâu một hơi, mở YY Vũ Nhiên viết chữ.
Tô Lạc: Mạch hư.
Lý do này mặc dù sứt sẹo nhưng cũng rất thực tế. Vũ Nhiên tự nhiên không có tâm tình cũng Tô Lạc đánh chữ nói chuyện phiếm, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, một lát sau còn chậc chậc nở nụ cười.
Vũ Nhiên: “Địa chỉ!”
Hả? Có ý gì? Tô Lạc không hiểu, đang khó hiểu thì lại nghe Linh Dực nói tiếp: “Tôi mua mạch mới gửi cho cô, hai ngày là tới!”
Khụ khụ, Tô Lạc giật giật khóe miệng, đem tai nghe nhìn nhìn, cuối cùng thở dài, cắm vào ổ, thế nhưng lúc này lại có chút lo lắng, nếu như anh ta cảm thấy mình khó nghe thì làm sao bây giờ? Làm sao cũng không mở miệng được? Tô Lạc liên tục ho khan mấy tiếng thanh thanh cổ họng, nhưng cũng run run không mở miệng được, cuối cùng mắt nhắm mắt mở, cắn răng, cuối cùng cố lấy dũng khí mở miệng nói, vì che giấu cảm xúc, cô dùng khẩu khí kiêu ngạo “Để làm gì!”
Thật ra mạch của Tô Lạc bị hư cũng không phải là nói dối, bởi vì ngày trước ném lung tung trên đất cho nên luồng điện trong mạch bị chập, khi nói chuyện có tiếng ào ào giống nhau tiếng nước chảy, kết quả là một câu để làm gì, đưa tới bạn Linh Dực mãnh liệt đả kích,
“Lão bà, giọng của em không dễ nghe bằng tôi!”
Tô Lạc đập bàn, dựa vào, có cần không biết xấu hổ như vậy không a, cô hận nghiến răng, lần đầu tiên mở miệng nói liền bị phân biệt đối xử, thật là đả kích rất lớn.
“Hừ!” Anh cho rằng chỉ mình anh biết hừ lạnh sao, tôi cũng biết. Tô Lạc nghiến răng nghiến lợi, cũng hiểu được bản thân quá mức thất bại
“Đúng a, giọng như bác gái, còn có tiếng nước chảy ào ào.” Linh Dực làm như không nghe ra tiếng rống giận trong lồng ngực Tô Lạc, vẫn đổ dầu vào lửa nói.
Bác gái, bác gái em gái anh, tốt xấu lão tử năm đó cũng đạt giải công hiến co liên hoan ca hát trường, anh lại nói tôi là bác gái? Tô Lạc tức giận đập bàn tiếp, ném tai nghe đi, nhìn Linh Dực ở trong trò chơi nhảy tới nhảy đi trong Lưu Vân Độ, hận không thể dùng châm đâm chết hắn. “Địa chỉ!”
Trong YY Linh Dực vẫn lải nhải, mà Tô Lạc ngay cả cắt đi ra ngoài cũng không muốn, trực tiếp đang kênh Trước Mặt đánh chữ.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Để làm gì?
Vũ Nhiên: “Cái mạch hư kia nên đổi, tôi mua một cái gửi cho em a!”
Gửi cả nhà anh!
Vũ Nhiên: “Như vậy đi, em không phải vẫn còn nợ tôi 1000 khối sao, tính là cho em còn nợ 880, 120 kia cầm đi mua một cái mạch thế nào?”
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Cút!
Sĩ khả sát bất khả nhục, anh có hiểu không a! Tô Lạc hận không thể lấy đầu đập bàn, cô vừa rồi làm sao lại bị ma quỷ ám ảnh, cùng Linh Dực một mình đứng ở trong YY lại có thể xấu hổ, một cái hạ lưu hóa nói cho cùng làm gì có điểm nào để tâm động, Tô Lạc dùng sức lắc đầu mạnh hai cái, lúc này mới thở một hơi thật dài.
Nói đến nợ tiền, Tô Lạc thở dài, song mở Hoan Ca định làm nhiệm vụ Bảo giám, sau đó móc chút đá gửi bán cho mấy người làm nhiệm vụ sư môn, hiện tại kinh tế đình trệ, lần trước thu một đống đạo cụ thăng cấp luyện hóa thuộc tính nhiều, tưởng rằng về sau thăng cấp bộ bảo luyện hóa 75 sẽ được giá, ai ngờ đảo mắt một cái, game ra hoạt động đẩy ra một loạt rương hòm nhiều vô kể không nói, còn trực tiếp ở trong nguyên bảo thương thành đem đồ có giá trị 10 khối đổi thành 2 khối 5, vì vậy Tô Lạc hơn 30 tồn chân bị lỗ hơn 10 kim, cô lệ rơi đầy mặt đau lòng không thôi, cho nên hôm nay, cũng không dám đánh cuộc sinh ý nữa, chỉ dám hái cỏ đào khoáng, một lần hai ba kim từ từ tích lũy, mỗi ngày tính toán Bảo giám tiền, thu tối đa cũng chỉ 200 kim, thật sự là lo lắng a.
Bên này acc Hoan Ca chờ quáng thành thục chờ đến mức đang buồn chán, bỗng nhiên thu được một cái nói chuyện riêng, trực tiếp làm cho cô run rẩy khóe miệng, thiếu chút nữa cho rằng mình vẫn còn dùng acc Băng Tâm.
【 người xa lạ 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Ở?
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: ?
【 người xa lạ 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Tiểu Ca có thời gian không, tôi muốn nói chuyện mộtchút.
Khụ, không rảnh.
Hoan Ca acc này trước đây là của bang Dạ Mị, cùng Ngồi Nghe Tiếng Gió có quen biết cũng là bình thường, nhưng mà bây giờ đã thay đổi người có cái gì nói? Vì lúc trước Ngồi Nghe Tiếng Gió phóng ra Bát Hoang cứu mình, Tô Lạc suy nghĩ một chút, vẫn là uyển chuyển từ chối anh ta thì hơn.
Bạn nói với Ngồi Nghe Tiếng Gió: A, tôi đang đi phó bản, BOSS rồi.
【 người xa lạ 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn:. . .
【 người xa lạ 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió nói với bạn: Tôi đang đứng trước mặt.
Phốc. . .
Tô Lạc giật giật khóe mắt, cô ngày hôm nay uống nhầm thuốc thật rồi, liên tục bị đả kích lợi hại như vậy, run rẩy nhấn mở F11, bỗng nhiên nhìn thấy bên cạnh khối khoáng thạch mình khổ tâm chờ đợi có một Dịch Kiếm cánh đỏ đứng nhìn.
Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió vẫy vẫy tay với bạn.
【 Trước Mặt 】 Hoan Ca: A. . . A. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.