Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
Thời gian thoáng qua, ba năm thực mau qua đi.
Hạ Diệc Sơ lại một lần nữa được quốc tế điện ảnh đề danh trong giải thưởng nữ chính cao quý.
Đây đã là lần thứ ba Hạ Diệc Sơ được đề danh giải thưởng nữ chính cao quý, chỉ là hai lần trước, cô đều cùng giải thưởng nữ chính cao quý gặp thoáng qua.
Xuất phát cùng ngày, Hạ Diệc Sơ nhìn chính mình trong gương trang điểm tỉ mỉ, ở trong đầu hỏi hệ thống:
“Hệ thống, lúc này đây, ta có thể đạt được cái giải thưởng này sao?”
“Tất cả mọi chuyện vẫn chưa phát sinh, bổn hệ thống không thể nào biết được.” Hệ thống 233 thực mau trả lời cô, “Bất quá, bổn hệ thống lại là có thể phân tích, ký chủ cần bổn hệ thống tiến hành rà quét sao?”
“Không cần.” Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu, từ trước bàn trang điểm đứng dậy, cùng Lục Thừa đi vào xe bảo mẫu (1), tiến đến hội trường buổi lễ trao giải điện ảnh quốc tế.
Xuống xe, đối mặt với ánh đèn lập loè thanh âm răng rắc, Hạ Diệc Sơ khóe miệng gợi lên một biên độ quen thuộc, đối với những fans cao giọng kêu tên mình phất phất tay, một đường ưu nhã đi lên thảm đỏ.
Hạ Diệc Sơ hôm nay tới có chút muộn, thời điểm cô tới, trên hội trường đã sớm tề tựu rất nhiều minh tinh, cùng mấy người minh tinh hàn huyên vài câu, Hạ Diệc Sơ tìm được rồi vị trí của mình ngồi xuống, chờ đợi buổi lễ trao giải bắt đầu.
Mỗi năm ảnh đế ảnh hậu đều là cuối cùng làm áp trục (2) công bố, năm nay cũng không ngoại lệ.
Hạ Diệc Sơ ngồi ở trên vị trí của mình, an tĩnh chờ đợi, tay đặt ở hai bên sườn nắm chặt lại.
Nữ chủ trì ở trên khán đài cao giọng: “Mọi người, công bố giải thưởng nữ chính cáo quý của chúng ta năm nay, chính là —— Hạ Quỳ! Chúc mừng!”
Trong khoảng thời gian ngắn, vỗ tay long trọng.
Camera nhắm ngay Hạ Diệc Sơ, thấy được khiếp sợ rất nhỏ trên mặt Hạ Diệc Sơ thoáng qua, khuôn mặt nở rộ tươi cười.
Nữ minh tinh bên cạnh đứng lên chúc mừng Hạ Diệc Sơ, Hạ Diệc Sơ nhất nhất cùng các cô ôm lấy, đi lên đài lãnh thưởng.
Chỉ là, lúc Hạ Diệc Sơ đi lên sân khấu để nhận cúp, lại không có nghĩ đến, vị nữ chủ trì kia vừa mới lên tiếng lần thứ hai ra nói: “Ai, Vân Vân, sai rồi sai rồi.”
A?
Ánh mắt mọi người đều không tự chủ được dừng ở trên trên người vị nữ chủ trì trên đài, ngay cả Hạ Diệc Sơ cũng hướng tới cô ấy nhìn lại.
Trong lòng mọi người đều không khỏi mà cùng nghĩ đến: Không thể nào! Không phải là cô ta gọi sai tên đi!
Mọi người xem liếc mắt một cái, dừng trên người Hạ Diệc Sơ đã đứng trên đài, nghĩ thầm, người đều đã đứng ở trên đài, này nếu là gọi sai tên, quá sao, xấu hổ lớn.
Lại không ngờ, vị nữ chủ trì kia giơ microphone, lãng sảng cười, ánh mắt nhìn quanh bốn phía một chút, nói: “Mọi người như thế nào đều nhìn tôi như vậy, yên tâm yên tâm, đạt được giả tên là Hạ Quỳ không sai, chỉ là vừa mới xem lại một chút, hôm nay có một vị khách quý thần bí đi tới buổi lễ, phải tự tay tảo giải cho tân ảnh hậu Hạ Quỳ của chúng ta! Mọi người phía dưới cho tràng pháo tay mời vị khách quý thần bí chúng ta, chủ tịch tập đoàn điện ảnh M.R - Thẩm Già Diệp tiên sinh!”
Vỗ tay lại lần nữa ồn ào náo động lên, Hạ Diệc Sơ nhìn người nam tử từ hậu trường bước ra, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, thần sắc có chút không thể tưởng tượng.
Thẳng đến lúc Thẩm Già Diệp từ trong tay người chủ trì lấy chiếc cúp khen thưởng, đưa tới trong tay Hạ Diệc Sơ, thuận tay đem Hạ Diệc Sơ ôm vào trong ngực, Hạ Diệc Sơ vẫn cảm giác không thể tưởng tượng được, đối với Thẩm Già Diệp nhẹ giọng hỏi:
“Anh trai, anh như thế nào sẽ ở đây?” Rõ ràng hôm nay cô ra cửa cùng Thẩm Già Diệp, hành trình của hắn bận rộn, Thẩm Già Diệp đều không có hé răng tới chuyện này.
“Cho em kinh hỉ, Bảo Bảo.” Thẩm Già Diệp cười cười, đem người ôm chặt trong chốc lát sau đó lưu luyến buông ra.
Dù cho kết hôn hai ba năm, nhưng xưng hô giữa hai người cũng không thay đổi, bất quá ở đêm khuya, mỗi lần làm chuyện vận động thâm nhập, Thẩm Già Diệp rất nhiều thời điểm đều ở bên tai cô một tiếng lại một tiếng kêu Hạ Diệc Sơ là “Lão bà”.
“Ha ha, đối với cái kinh hỉ này, Hạ ảnh hậu cảm giác như thế nào?” Người chủ trì hi hi ha ha nói, đem miro trong tay đưa tới bên miệng Hạ Diệc Sơ.
“Là thực kinh hỉ, trong lòng thật sự là thật rất vui.” Trên mặt Hạ Diệc Sơ treo ý mỉm cười ngọt ngào, duỗi tay đem microphone nhận lấy, bắt đầu đem bài văn diễn đọc mà cô đã chuẩn bị từ ba năm nay đọc ra trôi chảy.
Trong đầu, thanh âm Hệ thống 233 vang lên: “Chúc mừng ký chủ đoạt được danh hiệu ảnh hậu, trước mắt nhiệm vụ đã hoàn thành 100%, sắp rời đi thế giới này, đếm ngược 30 giây, thỉnh ký chủ nắm chặt thời gian. 30, 29, 28……”
Trong đầu, Hệ thống 233 đã bắt đầu tiến hành đếm ngược.
Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, nguyên lai là phải đi sao?
Cô nghiêng đầu nhìn xem Thẩm Già Diệp ở bên cạnh mình, Thẩm Già Diệp chú ý tới ánh mắt của cô, quay đầu đối với cô câu môi cười, đáy mắt mang theo một mảnh thâm tình cùng sủng nịnh không thể hòa tan được.
Trong lòng Hạ Diệc Sơ tràn ra đầy lưu luyến không tha, hít sâu một hơi, cô nhìn Thẩm Già Diệp, nói: “Cuối cùng, em muốn cảm tạ người lão công chân tình nhất của em, lão công, em vĩnh viễn yêu anh.”
Đáy mắt Thẩm Già Diệp bỗng xuất hiện sự khiếp sợ hiếm thấy, hắn duỗi tay trực tiếp đem Hạ Diệc Sơ kéo vào trong lòng ngực, cúi đầu hôn hôn gương mặt Hạ Diệc Sơ.
“Anh cũng yêu em, lão bà.” Thẩm Già Diệp nhẹ giọng nói.
Dưới đài, vang lên tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc, ngay cả trước TV, những fans đang xem phát sóng trực tiếp, đều nâng trái tim mình nhảy đến kích động không kiềm chế được, ngao ngao ngao, ngược cẩu, đưa cẩu lương, ghét nhất! (3)
Mà ở thời điểm tất cả mọi người đều cảm giác được một mảnh ấm áp, Hạ Diệc Sơ dư quang đột nhiên thấy được một mảnh hồng quang, trong đầu, hệ thống đang ở tiến hành đếm ngược những con số cuối cùng: 10, 9, 8……
Một cổ nguy hiểm ập vào trước mặt, trong lòng Hạ Diệc Sơ cả kinh, chạy nhanh, ở thời điểm cuối cùng, đem vị trí của mình và Thẩm Già Diệp thay đổi, cái viên đạn kia từ phía sau lưng trực tiếp bắn vào chỗ trái tim Hạ Diệc Sơ.
Phụt một tiếng, máu tươi từ miệng vết thương cùng khóe miệng cô chảy ra.
Hạ Diệc Sơ nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Thẩm Già Diệp, muốn há mồm an ủi hắn, đôi mắt hơi chớp liền hôn mê bất tỉnh.
Chỉ là, sau khi ngất xỉu, Hạ Diệc Sơ lại không có nghe được thanh âm Hệ thống 233: “Hệ thống tiến hành kiểm tra đo lường, lưu luyến với thế giới này quá nặng, đem rút ra tình cảm của ký chủ đối với thế giới này ……”
==================
1. Xe bảo mẫu – 保姆车 – Xe bảo mẫu bình thường dùng để vận chuyển hàng hoá đồ vật trong nhà, hoặc chở rất nhiều người, bình thường xe có 7 chỗ ngồi trở lên. Xe bảo mẫu xe chỉ đặc biệt thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, hóa trang, tạo hình trong xe, bởi vậy xe giống như bảo mẫu cung cấp những thứ cần thiết cho hoạt động hằng ngày của minh tinh, cho nên gọi là xe bảo mẫu.
2. Áp trục: cuối cùng gây hấp hẫn, lôi cuốn, thu hút người khác
3. Không biết có ai hiểu lương cẩu là gì không nhỉ?
Giải thích nè: cẩu là ám chỉ những người F.A, còn lương cẩu, cái này tại hạ hiểu nhưng không biết giải thích, nói như thế nào nhỉ, bạn F.A ngồi trước mặt hai đứa couple, bọn nó cứ tình tứ với nhau trước mặt bạn, thì bạn khó chịu, lúc đó bạn đã nhận được lương cẩu rồi đó. Không biết nói vậy có đúng không nhỉ?
======================
Vì tại hạ dịch bản convert nên có những lời ko rõ lời của người convert hay tác giả nên, tất cả quy ước chung thành lời tác giả nha:
【 ngày hôm qua đệ nhị càng, bị hệ thống che chắn, thời gian quá muộn, cho nên liên hệ không thượng biên tập, hiện tại quyết định đem đổi mới thời gian sửa một chút, đệ nhất càng ở buổi sáng 8 giờ hai mươi, đệ nhị càng ở giữa trưa 12 giờ hai mươi, đại gia bôn tẩu bẩm báo, sao sao.】
(đừng hỏi tại hạ, tại hạ học không tinh, bất tài, xin nhận tội)
ps: Nam chủ chỉ có Thẩm Già Diệp! Thể xác và tinh thần sạch sẽ, một với một! Mỗi thế giới, nam chủ đều là Thẩm ca ca các ngươi nhất thích, cầu tiếp tục ủng hộ!
====================
Khúc trên là lời tác giả, không phải tại hạ, chớ hỏi
============
Ôi, sau 1 thời gian cuối cùng chúng ta đã đi hết thế giới thứ nhất. Coi bộ, thế giới này cũng hơi dài nhỉ, kết thúc còn là SE nữa, hơi phũ. Lúc đọc tới đây tại hạ cũng bất ngờ lắm đấy chứ, cứ tưởng là HE không đấy.
Thôi, không lảm nhảm nữa, chào mừng mọi người đến với thế giới thứ hai
Cam đoan ngắn hơi thế giới thứ nhất gấp đôi
============== Thế giới thứ 2: Chú “sói” à, đừng đùa ta!