Mê Mẩn Vì Em (Vì Người Mê Muội)

Chương 28:




“Chử Hiệt?’
Lúc Du Lệ tỉnh lại, phát hiện ra mình như một kẻ ác bá chiếm giường, còn người đàn ông mà lúc trước suýt bị cô nhào vào cũng không thấy đâu.
Chẳng lẽ là bởi gần đây sợ cô dậy muộn nên không kìm được mà nhào vào anh ngủ, rồi làm anh chịu không nổi, thừa lúc cô ngủ say trở về phòng mình sao?
Lúc nghĩ vậy, tai cô thính dường như nghe được tiếng gì đó, bất giác run lật bật.
Cô thò tay lấy di động ở đầu giường ra, kiểm tra giờ, là 2 giờ 43 phút.
Vẫn còn sớm, vào thời điểm này chính là thời điểm mà các loại yêu ma quỷ quái hoạt động mạnh nhất, cũng là thời điểm nguy hiểm nhất.
Du Lệ nhìn chằm chằm về phía cửa, trong lòng rõ ràng rất sợ, nhưng không cách nào ngủ cho nổi, đành vén chăn lên xuống giường, đi giày vào, rồi cẩn thận đi tới cửa. Cách một cánh cửa, cô nghe rõ thanh âm bên ngoài hơn.
Nuốt nước bọt một cái, cô không kìm được phỉ nhổ mình, rõ ràng rất sợ, nhưng lại không khống chế nổi hành vi của mình, cô quy chuyện này cho mình là do lo lắng cho Chử Hiệt. Mặc dù Chử Hiệt một mực cam đoan rất đáng tin, nhưng anh cũng chỉ là một con người, không phải hoàn hảo, đồ trong lâu đài này quá nhiều nguy hiểm, một mình anh có được không?
Tốt xấu gì thì cô cũng có chi bảo gia truyền che chở, sẽ không bị yểm ma công kích, ra ngoài chắc không có chuyện gì đâu nhỉ?
Lo lắng mãi, khiến cô có dũng khí hẳn lên, Du cô nương quyết định muốn đi ra tìm hiểu ngọn ngành. Sau khi làm tốt tâm lý, Du Lệ đưa tay lên nắm cửa, kéo nhẹ ra.
Cửa mở trong nháy mắt, một cơn gió mạnh không rõ từ đâu thổi ập tới, khiến tóc cô bay loạn lên. Đèn hành lang chẳng rõ tắt từ bao giờ, tối đen một vùng.
Ngay lúc cô xuất hiện trong nháy mắt, hành lang vốn đang huyên náo đột nhiên yên tĩnh hẳn.
“Chử Hiệt?” Du Lệ nhỏ giọng kêu lên, cố mở to mắt ra, nhìn hình dáng trong bóng tối, tìm kiếm bóng tiên sinh hộ vệ.
“Tôi ở đây”
Giọng Chử Hiệt vang lên, tiếp đó có một bàn tay to ấm áp nắm chặt lấy tay cô đang khua tìm giữa không trung.
Du Lệ vô thức nắm tay anh, tranh thủ thời gian tới gần anh, trợn tròn mắt nhìn hắc ám chung quanh, hỏi nhỏ, “Xảy ra chuyện gì thế?”
Không khí yên tĩnh một lúc, rồi giọng Chử Hiệt vang lên lãnh đạm, “Không có gì, là quỷ hút máu và ma vật đánh nhau thôi”
Du Lệ, “… Ôi! Gì thế?!!!!!”
Chử Hiệt cúi đầu nhìn cô gái mặc đồ ngủ đầu bù tóc rối đang bị chấn kinh như con thỏ nhảy nhót tới cạnh anh trong nháy mắt, cặp mắt xinh đẹp trừng to cảnh giác nhìn chung quanh, vô cùng…. đáng yêu.
Tựa như anh từng nuôi một động vật nhỏ vậy. Đương nhiên anh biết rõ cô không phải là động vật nhỏ, mà là…
Ngón tay cuộn xuống, cuối cùng quyết định tuân theo ý nguyện trong lòng, một tay kéo cô gái sợ hãi vào trong lòng.
Người trong lòng có khí tức thuần khiết trên người trong nháy mắt tràn đầy tất cả giác quan của anh, khu trừ tất cả không khí dơ bẩn khiến anh không chịu nổi kia, để anh thấy trong lòng vô cùng thoải mái, thở dài một tiếng.
Lúc Du Lệ được anh ôm một cái, hơi bị mộng, nhưng hắc ám chung quanh và hình dáng chập chờn trong hắc ám đó khiến cô coi nhẹ hành động của anh, run rẩy hỏi nhỏ, “Chử, Chử Hiệt, bên đó…… đoàn bóng đen đó là gì thế?”
“Ma tộc”
Du Lệ, “….”
Con Ma tộc này có phải quá to rồi không? Cái đoàn bóng đen này, đã chặn hết toàn bộ hành lang rồi.
Cảm giác được cái ôm ấm áp của tiên sinh hộ vệ, Du Lệ nhanh chóng trấn định, nói tiếp, “Vậy, vậy chúng ta phải làm sao đây?” Nên chạy trốn, hay nên chiến đấu? Thêm nữa, đây là tầng ba, trốn thì trốn đi đâu đây?
“Đừng sợ, chúng ta không ra, chính chúng phải rời đi” Tiên sinh hộ vệ nói khẽ, trấn an vỗ lưng cô.
Du Lệ a một tiếng, nín thở nhìn cả đoàn tối đen kia, thầm cầu nguyện những sinh vật bóng đêm này nhanh chóng rời đi, đừng gây sự trước cửa phòng cô nữa, cô thực sự chỉ muốn quay cho xong phim thôi, không muốn thấy chuyện linh dị gì đâu.
Ma vật và quỷ hút máu nghe thấy họ nói chuyện, “…..”
Hai con quỷ hút máu bị giam cầm trong sương đen đang muốn trợn to mắt đổ máu, bọn họ rõ ràng là đánh Ma tộc giành ăn kia rất tốt mà, trông có vẻ như sắp thắng rồi, đột nhiên lại có nam nhân mở cửa ra, vừa xuất hiện, bọn họ đã thấy mình bị giam cầm trong đám sương đen rồi.
Không những là hai quỷ hút máu, mà ma vật giành ăn với họ cũng bị giam cầm trong đám sương đen, không thể động đậy được.
Ma vật lẩn trong sương đen, bình thường lúc ma vật xuất hiện, đều nương theo sương đen mà tới, là lĩnh vực của ma vật, trong lĩnh vực ấy ma vật hết sức lợi hại. Không hiểu sao, nam nhân này dĩ nhiên có thể không chế được ma vật trong sương đen này, giam bọn họ lại trong sương đen.
Hai quỷ hút máu và một con ma vật nhìn xuyên qua sương đen, thấy đôi nam nữ ôm nhau ở cửa, tâm tình trong nháy mắt hiểu ra: sao đôi cẩu nam nữa này vẫn chưa đi nhỉ?
Họ không những không đi, mà ngược lại người đàn ông đó đột nhiên quay đầu nhìn qua, một đôi mắt xanh băng không có chút cảm xúc nào, cứ bình tĩnh và lạnh lùng như thế nhìn về phía bọn chúng.
Cặp mắt đó, cứ như nhìn thứ đồ vật không có sinh mệnh vậy, ngập tràn hờ  hững với thế giới.
Hai quỷ hút máu đột nhiên phát hiện sương đen tuôn ra liên tục, thân thể ma vật trong sương đen bắt đầu bành trướng lên, cứ như bị thứ gì đó kích thích vậy.
Trên người ma vật bành trướng đó tỏa ra một mùi hương quái dị, dù nhỏ thậm chí vừa tiếp xúc với không khí sẽ tiêu tán lặng lẽ, nếu con người cảm giác được, nhiều nhất cũng chỉ phàn nàn là sao chất lượng không khí lại tự dưng kém thế. Còn quỷ hút máu có ngũ giác nhạy cảm vô cùng, tiếp xúc với mùi này lập tức thấy thống khổ ngạt thở.
Ngay lúc hai quỷ hút máu và ma vật một bên thì thống khổ, một bên thì bành trướng lên, lúc cảm giác như nó sẽ nổ ngay lập tức thành một bãi máu vậy, đột nhiên ma vật rút ra quyển tịch ngay lập tức cuốn lấy nó và bọn chúng, gào thét rời khỏi lâu đài.
Hai quỷ hút máu mặt như mộng: Chuyện gì xảy ra thế? Bọn chúng đang ở đâu? Làm sao rồi?
Chung quanh khôi phục yên tĩnh như cũ, Du Lệ cũng thấy đoàn sương đen đó rút lui, ngạc nhiên bảo, “Chử Hiệt, bọn chúng đi rồi”
Chử Hiệt ừ một cái, ngón tay trượt dài trên lưng cô, buông cô ra, đầu ngón tay vẫn vô thức vê lại, cứ như đang lưu giữ khí tức thanh khiết của người trong lòng vậy.
Du Lệ hoàn toàn không cảm giác được động tác tinh tế của người đàn ông, đèn hành lang như bị hỏng vậy, chung quanh tối đen như mực, chỉ mơ hồ thấy rõ hình dáng người đàn ông đứng cạnh thôi.
Cô cao hứng một lúc, rồi lại bận tâm hỏi, “Những ma vật đó sẽ không trở lại nữa chứ?’
“Chắc không đâu”
Chử Hiệt đáp, kéo cô về phòng.
Sau khi bật đèn lên, toàn bộ phòng sáng rõ, con mắt đã quen trong bóng tối đột nhiên không chịu nổi, nheo lại.
Chử Hiệt đi rót cho cô chén nước ấm, Du Lệ ngồi trên giường, vừa uống nước vừa nhìn anh hỏi, ‘Anh tỉnh lúc nào vậy?”
“Lúc quỷ hút máu đi tới trước cửa” Chử Hiệt hỏi gì đáp nấy y nguyên.
Du Lệ phản ứng chậm, ngay lúc anh cho là cô không nói gì, cô lại lau nước bám trên mép, hỏi vội, “Chắc không phải lại tới hút máu tôi đó chứ?’
Nam nhân gật đầu khẳng định suy đoán của cô. Cả người Du cô nương không tốt cho lắm, không ngờ được là hóa ra những quỷ hút máu này chưa hết hy vọng, còn muốn ẩn vào đến hút máu cô nữa.
“Vậy, vậy còn Ma tộc thì sao?’ Cô thấp thỏm hỏi, “Chắc cũng không phải cũng hướng về tôi chứ?”
Chử Hiệt yên lặng nhìn cô, trong lo lắng của cô, tiếp tục khẳng định suy đoán của cô.
Du Lệ cứng mặt lại, mãi lâu sau mới tỉnh táo, chẳng rõ vì sao mình có thứ gì mà những sinh vật phi nhân loại lại thích thế? Xem ra mấy đêm này yên tĩnh thực ra là trước khi cơn bão ập tới thôi.
Cô méo miệng, hơi ấm ức hỏi anh, “Tôi đến cùng có thứ gì thu hút những sinh vật bóng đêm này thế?”
Lúc hỏi vậy, cô cũng không hy vọng tiên sinh hộ vệ trả lời, dù sao con người đâu hiểu được những sinh vật bóng đêm đó nghĩ gì, ai ngờ được Chử Hiệt lại trả lời rất chân thành.
“Máu của cô rất tinh khiết thơm ngon, có sức quyến rũ mạnh với quỷ hút máu” Ánh mắt anh rơi xuống cần cổ tinh tế của cô, thấy cô tranh thủ lấy tay che cổ, lại nói tiếp, “Trên người cô có một khí tức tinh khiết, cũng thu hút ma vật tới gần”
Du Lệ, “….”
Sau khi lấy được đáp án chính xác, Du Lệ càng lo lắng hơn, “Chẳng lẽ xinh đẹp cũng là một tội ư?”
Chử Hiệt, “…. Không liên quan đến dung mạo”
Du Lệ lườm anh, “Nếu mà tôi không xinh đẹp, cái đám quỷ hút máu trông mặt bắt hình dong đó chắc chắn cũng sẽ không thấy hứng thú với máu của tôi đâu” Đừng có tưởng cô không biết đám quỷ hút máu lúc nào cũng trông mặt bắt hình dong nhé, đều chọn con người có dáng dấp xinh đẹp mà ra tay đó.
Tiên sinh hộ vệ không phản bác lại được.
Anh nghĩ, nếu là những nhân loại khác, có lẽ quỷ hút máu quả thật làm thế, không nhìn dung mạo xinh đẹp không muốn cắn. Nhưng nếu là cô…. Anh nhìn mặt cô cẩn thận, dù có nói là không nhìn dung mạo nhân loại xinh đẹp không, nhưng mấy ngày nay sinh hoạt trong xã hội loài người anh cũng biết, cô là một cô gái vô cùng xinh đẹp trong loài người.
Đương nhiên, so với ngoại hình xinh đẹp, trên người cô còn có thứ hấp dẫn sinh vật bóng đêm hơn.
**
Lúc gần sáng, Luda và Guzman, Shyia từ lầu bốn xuống. Bận rộn cả một tối, ba người có vẻ hơi mệt mỏi. Nhưng vừa tiến vào tầng ba, bước chân ba người không hẹn mà cùng dừng lại.

Thần sắc Luda nghiêm nghị nhìn cả hành lang, “Có ma vật tới”
Ánh mắt Guzman nhìn xuyên qua hành lang hắc ám, thấy dấu vết trên tường, khẽ nhíu mày, “Xem ra đêm nay cũng có phần của mấy quỷ hút máu  ngồi không yên”
Shyia khoanh tay, hứ một tiếng, “Bọn chúng không phải là hướng về Anita đó chứ?’
“Anita ư?” Luda nhìn thiếu niên quỷ hút máu, “Không phải Quỷ hút máu các người muốn hút máu Anita đó chứ? Thật sự là đến chết cũng không đổi tính”
Là một nhân viên thần chức gìn giữ bình yên cho xã hội, anh ta ghét nhất những sinh vật bóng đêm này làm loạn trong xã hội loài người.
Guzman nói mà không có cảm xúc gì, ‘Dòng máu Anita vô cùng thơm ngon, cũng chẳng trách được đám quỷ hút máu lại không chịu nổi”
“Vậy ma vật thì sao?” Luda quay đầu nhìn về phía Shyia, “Ma vật cũng hướng về Anita sao?’
Shyia nhún nhún vai, “Anh đừng có nhìn tôi như thế, ma vật hướng về cô ấy là chuyện rất bình thường, ai bảo khí tức trên người cô ấy quá tinh khiết, nếu không phải tôi tự chủ mạnh, tôi cũng không kìm được mà muốn cắn cô ấy một ngụm đó. Đúng, trong Ma tộc chúng tôi có lưu truyền một truyền thuyết đó”
“Truyền thuyết gì?”
Quỷ hút máu và cha xứ cùng đồng thời nhìn cô ta.
Shyia ngẫm nghĩ, đáp, “Trong truyền thuyết, chỗ sâu nhất ở Ma Giới có một ma vật đáng sợ ngủ say, lúc nó thức tỉnh, cánh cổng Ma sẽ mở ra về phía nhân gian, nó khiến cho toàn bộ thế giới chìm trong đen tối, sợ hãi, tà ác, tham lam, sa đọa… Toàn bộ sinh linh cuối cùng sẽ nghênh đón hủy diệt”
Quỷ hút máu và cha xứ nghe vậy, trên mặt lộ ra thần sắc không tưởng nổi, nhìn ánh mắt của cô ta như ngốc vậy.
“Bản thân Ma tộc các người là đại diện của hắc ám, sợ hãi, tà ác và tham lam, nói vậy mà không thấy xấu hổ sao?’ Nét mặt Luda nổi lên thương xót, cất giọng giễu cợt.
Guzman cũng không chịu nổi thể hiện, “Truyền thuyết Ma tộc các người quá nhàm chán, muốn thực sự có thể mở ra Ma Môn để hủy diệt thế giới, những ma vật như các người chắc chắn phải chết’
Shyia thấy họ không tin, cũng không để ý, nói, “Thật ra tôi cũng không tin lắm, nhưng truyền thuyết này đã lưu truyền rất lâu trong Ma tộc chúng tôi rồi”
“Truyền thuyết này cùng với chuyện Ma tộc các người muốn công kích Anita có liên quan gì?’ Luda hỏi.
Ma Nữ lại nở nụ cười đầy khêu gợi, nói vô cùng ác liệt, “Không liên quan gì nha, chỉ là đột nhiên nhớ tới truyền thuyết này thôi, ai bảo Anita là người đầu tiên tinh khiết nhất mà tôi là Ma từ lúc sinh ra nhiều năm vậy mới  gặp phải, chẳng rõ nếu đưa cô ấy tới tận chỗ sâu nhất trong Ma Giới thì sao nhỉ, có thể khiến ma vật đang ngủ say ở đó tỉnh lại không nữa”
Trong nháy mắt, quỷ hút máu và cha xứ cùng lộ ra thần sắc khó nói, nếu không phải hiện giờ tình hình lâu đài không rõ, cha xứ chắc muốn tạt chút nước thánh vào cô ta mất.
Shyia ngáp một cái, phất phất tay với hai người, “Được rồi, tôi muốn về ngủ làm đẹp đây, nếu không mai quay diễn có gương mặt tiều tụy, lại ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của tôi mất nha, Robert sẽ phát cáu đó”
Guzman và Luda đưa mắt nhìn dáng vẻ yểu điệu của cô nàng, mãi cho đến khi cô ta biến mất, Luda mới nhìn về phía Guzman, “Cậu thấy sao?’
Mặc dù Giáo Đình và quỷ hút máu không hợp nhau, chỉ cần quỷ hút máu không làm hại con người, họ cũng không nhất định phải đòi đánh giết. Luda tự nhận mình là phân rõ phải trái, có thêm đầu óc của quỷ hút máu Alger Guzman này cũng tốt, những lúc quan trọng, cũng có thể hợp tác với cậu ta.
Guzman tỉnh táo đáp, “Cô ấy chắc chắn đang che giấu gì đó”
Shyia Keynes là một ma Ankas, bản tính giảo hoạt của cô ấy, tuyệt đối không vô duyên vô cớ nói về truyền thuyết ma tộc gì đó đâu. Chẳng lẽ Ma tộc thực sự có chủ ý ngu xuẩn này sao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.