Mê Thất

Chương 17:




Lâm Hạo cảm thấy thú vị khẽ áp chế, ta không khỏi kêu rên thành tiếng.
Y liếc ta một cái.
Từ người ta đứng dậy, Lâm Hạo dùng đầu gối tách chân ta ra. Cảm giác nhục nhã rất nhanh xâm chiếm toàn thân, ta nổi da gà, tay Lâm Hạo khiến ta cực kỳ chán ghét.
“Rất lạnh sao?” Lâm Hạo nhìn ta hỏi.
“Ngươi run cái gì?” Lâm Hạo mạnh mẽ áp trụ chân ta.
Ta tuyệt vọng nhắm mắt lại, nơi kia vẫn là bị phơi bày ra trước mắt hắn.
” Ưmm……” – ta khó chịu giãy dụa khi ngón tay Lâm Hạo đột ngột đâm vào.
“Thật chặt!” Lâm Hạo thấp giọng nói, đầu ngón tay trong khe hở chật hẹp quấy động. Cảm giác dị vật mãnh liệt xâm chiếm từ dưới truyền lên. Đầu ngón tay tiến vào thân thể chậm rãi từ một ngón biến thành ba ngón, trên trán Lâm Hạo cũng bắt đầu chảy mồ hôi.
Y không phải định đem ta xé rách chứ? Ta kinh hãi khi thấy Lâm Hạo còn muốn tiếp tục nhét thêm một ngón tay vào. Cảm giác sợ hãi cơ hồ giống như sóng cuộn đem ta chôn vùi, chết như vậy cũng quá khó coi. Lại nhớ tới lần trước hạ thể nan kham đau đớn, sắc mặt ta càng ngày càng tái.
……
Lâm Hạo cau mày rút ngón tay ra, cơ thể ta trở nên xụi lơ không còn chút sức lực.
“Ưm” Gốc hạ thể bỗng nhiên bị Lâm Hạo cầm, thuần thục nhu lộng. Phức cảm tự ti khiến ta rất ít khi tự an ủi, lúc này bị y điêu luyện chà xát một hồi lập tức cứng lên.
Không bao lâu, ta liền cong lưng bắn ra. Khoái cảm mãnh liệt khiến trước mắt ta mây mù sương phủ.
Mà Lâm Hạo cư nhiên lấy bàn tay dính đầy chất dịch của ta mà vuốt ve huyệt khẩu. Nhờ bôi trơn, ba ngón tay Lâm Hạo dễ dàng đi vào, ở bên trong khuấy động.
Bên tai là tiếng Lâm Hạo thở dốc, trước ngực cũng bị y tàn nhẫn xoa véo. Đau quá. Ta cúi đầu nhìn nơi bị móng tay y cấu véo, nước mắt chảy ra.
Lâm Hạo bắt đầu cởi dây thắt lưng, ta thấy thế liền liều mạng chống cự. Lần trước không có ý thức thì xem như số ta xui xẻo, nhưng lần này ta hoàn toàn thanh tỉnh, như thế nào có thể để mặc y vũ nhục.
Thấy ta giãy dụa, Lâm Hạo đầu tiên là ấn ta xuống, sau lại thật sự không kiên nhẫn tát một cái lên mặt ta. Vốn khí lực đã hao hết, ta nhất thời lệch qua một bên, thân thể nhuyễn ra.
“Ta cũng không muốn đánh ngươi, ngươi ngoan ngoãn đi!”
Lâm Hạo kéo khóa nhanh gọn, một thứ cực đại ghê tởm xuất hiện ở tầm mắt ta. Cảm giác nôn mửa mãnh liệt dâng lên, nhìn hạ thể y ở gần khiến ta toàn thân chấn động.
Đùi bị y bài khai, một trận đau nhức làm lưng ta cứng ngắc.
Thứ lớn như vậy, Lâm Hạo bỗng chốc liền đem nó đẩy mạnh vào cơ thể ta.
“Vẫn chưa đi vào, đừng nhúc nhích!” Lâm Hạo cắn mạnh lên tai ta.
Quả nhiên, dường như có thiết bổng không ngừng tiến sâu vào bên trong cơ thể, phía dưới như bị thiêu đốt, lại như bị đâm thủng. Lâm Hạo lấy khăn tay trong miệng ta ra, nói: “Ngươi muốn kêu thì cứ kêu đi, tốt nhất kêu tất cả mọi người cùng đến!”
” Đau…… Đau quá……” – ta yếu ớt thều thào, trước mắt tối sầm, thứ ta cảm nhận được chỉ duy nhất là sự đau đớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.