Edit&Beta: NiMi
Sau khi nhỏ giọng đạt thành hiệp định hoà bình, hai người tiếp tục quay lại quay show.
Vẻ mặt hai người như thường, như đã đạt được một giao dịch thần kỳ nào đó, Giang Tầm cũng không so đo chuyện Cố Vị vừa nãy trả lời sai nữa.
Nhân viên công tác nhìn mà ngây người, cảm giác hình như mình vừa bỏ lỡ một chuyện vô cùng quan trọng, giao dịch mập mờ giữa hai người kia nhất định là điều mà cả nước đều đang muốn xem.
“Có thể cho em một cơ hội nữa không ạ?” Cố Vị hỏi.-
“Yên tâm, anh sẽ không bỏ lại em đâu.” Giang Tầm sờ sờ tóc Cố Vị, hỏi nhân viên công tác, “Các người chắc là có phương án khác đúng không?”
“Thật ra là có.” Nhân viên công tác hơi khó xử, “Nhưng cái này độ khó tương đối cao, câu hỏi khá là khó.”
“Cứ thử xem.” Giang Tầm nói.
Trò chơi mà nhân viên nói đến là “Anh diễn tôi đoán”. Trò chơi này là để khảo nghiệm độ ăn ý của hai người, Cố Vị ngay cả số người mà Giang Tầm tiêu diệt trong đợt thi đấu còn không biết, nhân viên công tác hoàn toàn có lý do cảm thấy hai người này không hề có miếng ăn ý nào.
Đợi hai người này diễn ra kết quả gì chắc là xa lắm, chắc là vẫn nên đợi khách mời khác tới thôi.
“Hai người có 2 phút, Cố Vị sẽ dùng hành động để miêu tả, Giang Tầm đoán, đoán được 4 đáp án chính xác thì được tính là qua cửa, hơn nữa còn nhận được chìa khoá của nhiệm vụ.” Nhân viên công tác giới thiệu quy tắc trò chơi, “Ngoài dùng hành động còn có thể dùng ngôn ngữ để nhắc nhở, nhưng không được nói quá 10 chữ, cũng không được nói ra từ có trong đáp án, nếu không sẽ coi như là thất bại.”
“Được ạ.” Cố Vị hơi khẩn trương.
“Khẩn trương cái gì?” Giang Tầm nhìn thấy cậu đang căng thẳng bèn nói, “Đừng sợ, cùng lắm thì anh cùng em ở lại khi dạy học, anh không tin đạo diễn sẽ để chúng ta ngây ngốc trong khu này đến khi kết thúc.”
Cố Vị gật đầu, trong lòng sinh ra một chút ấm áp.
Cậu tham gia gameshow cũng không ít, cũng không ít lần đi đến vòng một người không thể vượt qua, nhưng đây là lần đầu tiên có người không so đo chuyện thắng thua mà chỉ muốn cùng tham gia chung với cậu.-
“Lạnh không?” Đang là sáng sớm đầu thu, độ ấm không cao, mà trang phục tổ chương trình chuẩn bị có chút mỏng manh, Giang Tầm nhìn thấy liền hỏi Cố Vị như vậy.
Cố Vị lắc đầu, không suy nghĩ mà bước đến gần Giang Tầm một bước.
Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, Giang Tầm quay lưng về phía màn hình, Cố Vị đứng đối diện Giang Tầm, đồng thời đối mặt với màn hình.
Đồng hồ đếm ngược bắt đầu, cụm từ thứ nhất xuất hiện trên màn hình.
Ông nói gà bà nói vịt.
Cố Vị: “…”
Cái này dùng hành động diễn tả kiểu gì? Quả nhiên là khó thật.
Cậu nghĩ nghĩ, hai tay gập lại làm ra động tác đập cánh: “Bốn chữ.”
Giang Tầm: “?”
Giang Tầm: “Cái này là gì, chim hả?”
Cố Vị: “Không đúng không đúng.”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, thời gian chỉ còn một nửa, nhân viên công tác đứng bên cạnh đắc ý, Cố Vị trong cái khó ló cái khôn, buột miệng nói ra: “Anh add wechat em.”
Giang Tầm sửng sốt không chắc chắn lắm mở miệng: “Ông nói gà bà nói vịt?”-
“Đúng rồi.” Cố Vị nhảy lên.
Nhân viên công tác: “?”. KHÔNG Q𝑈ẢNG CÁO, đọc 𝘁𝗿uyện 𝘁ại ( T𝗿𝑈𝗆𝘁𝗿uyệ n﹒VN )
Không thể nào, chắc chắn là ăn may, để câu sau xem hai người làm thế nào được.
Cố Vị đột nhiên tìm lại được thú vui của gameshow, khoái chí nhìn ánh mắt hoảng sợ của nhân viên công tác và anh quay phim.
Cụm từ thứ hai, To gan lớn mật.
Cố Vị suy nghĩ: “Anh, em đăng vòng bạn bè, chỉ anh xem được.”
Giang Tầm: “To gan lớn mật?”
Cố Vị: “Đúng rồi! Anh đỉnh quá.”
Nhân viên công tác: “??”
Cái này cũng có thể đoán đúng, hai người này cũng may mắn đấy.
Cụm từ thứ ba, Gây chuyện thị phi.
Cố Vị càng vui vẻ: “Anh ơi! Em like Weibo anh!”
Giang Tầm buột miệng thốt ra: “Lòng dạ khó lường?”
“Em là người như thế sao?” Cố Vị không phục.
“Không có không có.” Giang Tầm cười nói, “Là gây chuyện thị phi sao?”
Lại đúng rồi.-
Cố Vị đắc ý mà nhìn máy quay, cười cong cong mắt.
Nhân viên công tác: “…”
Hai người kia đột nhiên có một loại ăn ý quỷ dị, lúc trước đâu có thể hiện ra, sao bây giờ đột nhiên lại hợp nhau thế nhỉ?
Tổ đạo diễn cũng gấp muốn điên rồi, phần này là muốn làm khó khách mời, khi phát sóng, lúc khách mời diễn tả hành động sẽ là đoạn gây cười cho show.
Nhưng Giang Tầm và Cố Vị, quả thực chính là hai cái bug siêu to khổng lồ của game này.
Không đào hố khách mời thì không phải là tổ tiết mục tốt.
“Cố lên anh ơi.” Cố Vị hiếm khi tham gia gameshow lại vui như vậy: “Đến nào, em sẽ đi theo anh!”
Câu “Đi theo anh” cứ thế mà đánh thẳng vào lòng Giang Tầm.
“Sao lại thuận lợi qua cửa như vậy, bọn họ xem đáp án trước rồi à?” Nhân viên công tác thảo luận với đạo diễn.
“Không có khả năng, hôm qua tôi mới ra đề bài mà.” Đạo diễn vò đầu ra quyết định, “Như vậy đi, từ cuối cùng sẽ chọn một từ siêu khó, từ mà không thể dùng hành động miêu tả được.”
Vì thế, 20 giây cuối cùng, ở màn hình phía sau Giang Tầm chậm rãi hiện ra từ mà đạo diễn vừa mới đổi——
Bàn chuyện cưới xin.
Cố Vị: “…”-
Từ này thì miêu tả sao đây????