Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật

Chương 33: Em chờ anh cùng ngủ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit & Beta: NiMi
Giang Tầm nhíu mày: ” Màu vàng?”
Giang Ảnh gật đầu: “Vâng.”
Giang Tầm: “Người lớn xấu xa?”
Giang Ảnh: “Đúng vậy, nội dung trò chuyện vô cùng không lành mạnh, nói chung không phải chuyện gì tốt đâu”.
Giang Tầm đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.
*
Vẫn còn nửa tuần trước khi《Sáng tỏ như trăng》khai máy. Chiều thứ Năm, Cố Vị chuẩn bị vài bộ quần áo đơn giản cho mình, sau đó cùng trợ lý đi đến câu lạc bộ TMW. Cố Vị đội mũ đeo khẩu trang, lúc xuống xe đã thấy Giang Tầm đang đứng đước cửa câu lạc bộ chờ cậu.
“Anh ơi!” Cố Vị vẫy tay với Giang Tầm.
Anh mặc áo len trắng, cả người toả ra hơi ấm trong nắng thu.
“Tầm Thần, tôi giao Vị Vị cho cậu nha.” Hai người cùng nhau ghi hình show thực tế, cũng đã quen nhau từ trước, Mục Duyệt rất an tâm.
“Chị cứ nghỉ ngơi mấy ngày đi ạ,” Cố Vị nói với Mục Duyệt, “Em có thể tự chăm sóc bản thân mà.”
“Tôi để ý cậu ấy cho.” Giang Tấn nói, “Cần gì lưu ý cứ nói với tôi.”
“Tầm Thần, phiền cậu giúp tôi để ý chế độ ăn của Vị Vị.” Mục Duyệt đưa cho Giang Tầm Thần một bản kế hoạch dinh dưỡng của Cố Vị: “Đừng cho cậu ấy ăn uống mấy thứ lung tung.”
“Đừng lo lắng.” Giang Tấn nói với Mục Duyệt. “Đảm bảo sẽ chăm sóc kỹ lưỡng rồi mới trả về.”
Trợ lý rời đi, Cố Vị đi theo Giang Tầm vào câu lạc bộ TMW, cậu tò mò muốn nhìn mọi thứ ở đây.
“Nếu có gì không hiểu, em có thể hỏi anh bất cứ lúc nào.” Giang Tầm nói.
Cố Vị đi theo Giang Tầm lên tầng cao nhất của câu lạc bộ, phòng huấn luyện của TMW nằm ở đây. Chưa bước chân vào trong phòng, Cố Vị đã nghe thấy tiếng gõ phím liên tục.
Tuy nhiên, khoảnh khắc cậu và Giang Tầm bước vào, mọi âm thanh đều lập tức dừng lại.
Có ba người đang ngồi trong phòng huấn luyện, một người đang phát sóng trực tiếp, một người đang đấu luyện, người còn lại đang gặm ngô. Thấy có người bước vào, cả ba người đều quay lại nhìn chằm chằm phía cửa. Sau một lúc, ánh mắt bọn họ tập trung nhìn vào Cố Vị, trong lòng chửi thề một tiếng.
“Đây không phải là nhóc minh tinh đào mộ lịch sử đen của đội trưởng lên sao?” Hùng Tử dùng ánh mắt ám chỉ đồng đội.
“Chết tiệt, xem ra thật sự là vậy rồi.” SK híp mắt đáp: “Nhóc con này là chị dâu sao?
“Vậy vụ đào mộ đó, chẳng lẽ là sính lễ của đội trưởng sao?” Hùng Tử điên cuồng nháy nháy mắt
“Nói lung tung cái quái gì thế?” SK trừng mắt.
Giang Tầm liếc nhìn, ba người lập tức che miệng im lặng.
“Xin chào đội trưởng phu nhân.” West đang phát sóng trực tiếp phản ứng nhanh nhất, lập tức quay đầu chào Cố Vị, đồng thời nói với mấy người kia, “Câm miệng, đừng có hù người ta.”
Cố Vị: “…”
West vẫn còn đang mở livestream, anh ấy vừa kết thúc một trận đấu, còn chưa kịp tắt, mọi người nghe rõ cuộc đối thoại vừa rồi, phòng livestream trực tiếp nổ tung.
[Đội trưởng phu nhân? Tầm Thần có đối tượng từ bao giờ vậy??????????]
[ Tây ca Tây ca, có thể dịch camera sang bên cạnh một chút được không, bọn em cũng muốn nhìn phu nhân đội trưởng mà, chỉ cần anh dịch một chút thôi thì từ nay về sau, anh chính là anh trai ruột của tụi em.]
[ Giang Tầm tìm đối tượng sao? Xong rồi, fans bạn gái chúng ta coi như không còn đường sống rồi]
[ West, để phu nhân đội trưởng lọt vào camera đi, tui sẽ tặng thêm cho cậu mấy cái hoả tiễn nữa.]
[ Giang Tầm đêm nay livestream không, giới thiệu đối tượng cho chúng tui nhìn một cái.]
“Lượn đi lượn đi, muốn xem là xem được sao.”
West lo thân phận thần tượng của Cố Vị, cũng không dám bán đối tượng đính hôn của đại ca nhà mình để kiếm kiền, cho nên không đáp lại mấy người đang náo loạn trong kênh livestream, cười mắng họ mấy câu xong liền tắt sóng.
Một đám dân mạng tò mò không tìm được đáp án, thế là kéo nhau sôi nổi qua kênh của Giang Tầm đặt chiếu lót dép ngồi chờ đại thần livestream buổi tối.
“Chào mọi người ạ.” Cố Vị chào hỏi ba vị đồng đội của Giang Tầm.
Giang Tầm sợ cậu còn ngại ngùng, thay cậu giới thiệu đơn giản: “Tên mập mạp đang gặm ngô kia là Hùng Tử, người nhìn có vẻ đứng đắn này là West, còn tên ở góc tường kia là SK.”
Lúc Cố Vị lướt weibo Giang Tầm cũng từng thấy qua ảnh chụp của cả đội, nhưng so người thật với ảnh chụp vẫn mang lại cảm giác khác biệt xa lạ, lại thêm cậu vô cùng tò mò về bọn họ, cho nên vừa nghe Giang Tầm giới thiệu vừa nhìn mấy người họ không chớp mắt.
“Em… phim mới của em là chủ đề thể thao điện tử.” Cố Vị giải thích, “Em tới đây tìm một chút cảm giác.”
“Được được cứ tự nhiên đi.” Ba người bày biểu cảm tui hiểu hết mà.
“Không cần quan tâm bọn họ.” Giang Tầm tìm cho Cố Vị một cái ghế dựa, để ngay bên cạnh chõ ngồi của mình: “Em ngồi đây đi, nếu cảm thấy chán có thể ra ngoài đi dạo một chút.”
“Anh, anh cứ làm việc của anh đi, em không quấy rầy anh đâu.” Cố Vị nói, “Tự em xem cũng được.”
“Nhưng anh lại rất muốn em quấy rầy anh.” Giang Tầm ngồi vào ghế của mình, mở giao diện game, “Bạn nhỏ Cố nghĩ lại xem, nghĩ xem làm sao có thể “quấy rầy” anh.”
Đại Lưu Manh rõ ràng đang mang vẻ mặt “quấy rầy” cậu, Cố Vị làm như không nghe thấy, nhưng vành tay lại lặng lẽ đỏ lên.
“Hôm nay chỉ đánh luyện, sau đó tiện sẽ livestream một lát.” Giang Tầm nói kế hoạch hôm nay cho Cố Vị: “Lâu rồi không phát sóng trực tiếp, giờ cũng phải cho câu lạc bộ anh cọ lại chút nhiệt độ thôi.”
Ba đồng đội của anh liếc nhìn nhau, quyết định giúp Giang Tầm tăng giá trị hảo cảm với chị dâu.
Hùng Tử: “Đội trưởng của chúng tôi vô cùng chăm chỉ, câu lạc bộ này anh ấy mua một nửa rồi nhưng mỗi tuần vẫn phát sóng trực tiếp một lần.”
West: “Đội trưởng của chúng tôi vô cùng nỗ lực, vừa mới ghi hình show thực tế về liền lên lịch luyện tập cho cả đội.”
“Đội trưởng của chúng tôi.” SK ăn nói vụng về, cảm thấy mấy cái tốt đều bị khen xong cả rồi, vắt óc suy nghĩ ráng tìm thêm một từ có nghĩa na ná với “chăm chỉ” và “nỗ lực”, để khen theo đội hình cho bằng anh em, “……… rất là lâu dài.”
Giang Tầm lúc đó đã đeo tai nghe, cho nên không nghe được mấy lời “khen tặng” này của đồng nghiệp.
West giơ tay đập một cái sau gáy SK, quay sang Cố Vị làm động tác “suỵt”, ý là đừng để Giang Tầm biết.
Cố Vị: “…”
Cả cái phòng này, đều là một đám người lớn xấu xa.
Cậu xem như đã hiểu, cậu bé Giang Tầm cô đơn mười năm trước làm sao lại có thể lớn thành một Đại Lưu Manh như bây giờ.
*
Cố Vị cầm bịch khoai tây chiên Giang Tầm mới đưa cho cậu, ngồi cạnh xem anh mở game, đăng nhập trò chơi.
Mấy người này, lúc nói chuyện có thể hơi kỳ quặc, nhưng một khi đeo tai nghe lên lại để lộ ra biểu tình nghiêm túc tập trung.
Trên máy tính hiển thị tiến độ, Giang Tầm ở trong kênh đội bắt đầu chỉ huy: “Khu C 39,19, mấy người còn lại báo toạ độ.”
Chiến đội TMW gồm bốn người, cùng nhau đánh qua vô số trận đấu, tự nhiên phối hợp nhau ăn ý đến không thể bắt bẻ, Cố Vị nghe không hiểu Giang Tầm nói mấy thuật ngữ gì, chỉ có thấy bàn tay đẹp của anh đang múa trên bàn phím.
Cậu chưa bao giờ gặp một Giang Tầm nghiêm túc như thế, loại cảm giác này giống như cậu đã bước vào thế giới của anh, thấy một Giang Tầm hoàn toàn khác vậy. Cậu xem anh tập luyện đến mê mẩn, quên cả thời gian, chỉ tập trung xem bọn họ luyện tập.
Cậu giống như đã trở thành một phần trong số họ, dấn thân vào bộ môn thể thao điện tử, truy đuổi thắng lợi trong từng trận đấu.
Chỉ có chân chính đi tới nơi này, cậu mới cảm nhận được, lý giải của cậu đối với nhân vật Mâu Tử Hàm nông cạn thế nào, sau đêm nay, ghi chú của cậu cho nhân vật này chắc chắn có thể tăng thêm rất nhiều.
Luyện tập xong cũng đã gần 10 giờ tối, số liệu bên TMW cao hơn đối thủ, nhận được thắng lợi.
Giang Tầm tháo tai nghe, đẩy ghế lại gần chỗ cậu: “Vị Vị, ngốc ở đây lâu thế có thấy buồn không?”
Cố Vị lắc đầu.
Không chỉ không buồn, mà còn rất thích thú nữa.
Trước khi tới đây, cậu không biết thể thao điện tử lại có thể mê hoặc người ta đến vậy, có thể khiến bản thân quên mất cả thời gian.
“Muốn anh đưa em ra ngoài dạo chút không?” Giang Tầm xoa xoa đầu Cố Vị.
“Không cần đâu ạ.” Cố Vị kéo tay áo Giang Tầm, để anh ngồi vào vị trí cũ: “Các anh còn phải phân tích trận đấu đúng không ạ?”
“Ừ còn một chút nữa.” Giang Tầm khích lệ một câu, bạn nhỏ ngoan lắm.”
Cố Vị cúi đầu, âm thầm cười một tiếng.
Không biết vì sao khi Giang Tầm khen cậu lại có cảm giác ăn vụng được miếng trái cây ngào đường vậy.
“Phim mới khi nào thì khai máy?” Giang Tầm hỏi.
Cố Vị: “Tuần sau ạ.”
“Để anh dành thời gian đi xem em.” Giang Tầm nói, “Đóng phim cho tốt, đừng như Giang Ảnh, cả ngày chỉ biết lười biếng ở phim trường thôi.”
TMW muốn cùng huấn luyện viên ghi chép nghiên cứu lại trận đấu vừa ròi, quá trình phân tích đối với người không chuyên quả thực có chút buồn tẻ, cả đội đều là cú đêm, Giang Tầm lại không đành lòng để Cố Vị thức khuya cùng mình.
“Cố Vị Vị, muốn đi ngủ trước không?” Giang Tầm hỏi.
“Không ạ.” Cố Vị kiên định lắc đầu, “Anh cứ thảo luận đi, em chờ anh.”
“Mệt thì phải bảo anh ngay, có nghe không.” Giang Tầm dặn dò xong, cùng đồng đội đi sang phòng bên cạnh.
Cố Vị cầm trà sữa Giang Tầm mua cho, đứng lên độc chiếm lấy vị trí của Giang Tầm.
Vừa rồi Giang Tầm ở chỗ này, dùng bàn phím này, chỉ huy cả đội dành được thắng lợi, Cố Vị ngồi ở đây, trong lòng không hiểu sao lại sinh ra cảm giác ấm áp kỳ lạ.
*
Gần 11 giờ, wechat nhóm T.ATW lại náo nhiệt, Cố Vị lúc này mới nhớ, mình quên báo tin cho các anh nhà mình rồi——
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Cố Vị đâu?
[ Mặt Trời Sáng Sớm ]: Không biết, buổi sáng còn ở đây mà.
[ Stone ]: Từ sau khi ghi hình show xong tui chưa gặp em ấy, tui phải lên án, quan hệ của em ấy với Giang Tầm tốt vậy mà không giúp tui xin chữ ký.
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Nào, chúng ta đăng vòng bạn bè thông báo tìm người, main dancer của chúng ta mất tích rồi.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: A a a a xin lỗi! Em quên báo với mọi người, mấy ngày nữa em sẽ không về.
[ Phó Chỉ ]: Đi công tác à em?
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Không ạ, là đi chuyện cá nhân ạ.
[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Hàm Hàm đỏ mặt.jpg.

[Stone]: Bỏ nhà trốn đi hả?
[ Mặt Trời Sáng Sớm ]: Đêm không về ngủ sao?
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Bỏ trốn với ai?
[ Phó Chỉ ]: Chắc ở nhà bạn trai ha.
Cố Vị: “…”
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Em trai nhớ tự chăm sóc mình cho tốt, khi nào thì giới thiệu bạn trai cho bọn anh xem, người ba em đính hôn cũng lợi hại quá, có thể bắt cóc main dancer của tụi anh đi.
[ Mặt Trời Sáng Sớm ]: Á quên không nói, Tầm Thần sắp livestream kìa.
[ Thủ Đắc Vân Khai Kiến Nguyệt Bính ]: Vị Vị nhớ tự chăm sóc cho mình nha.
[ Phó Chỉ ]: Anh đang đóng phim, không xem được.
[ Thạch Hân Ngôn ]: Em xem giúp anh.
Thế là nhóm chat lại yên tĩnh, chỉ có Cố Vị ngồi trên ghế Giang Tầm, nhìn chằm chằm hai chữ “bạn trai” mà thất thần.
“Sao lại ngẩn người vậy?” Giọng Giang Tầm vang lên sau lưng cậu, anh cầm máy tính bảng, đã dựng lại phân tích xong trận đấu, “Mệt hả, sao lại không chịu nghe lời, cứ muốn thức cùng anh chứ.”
“Không đâu.” Cố Vị cử động ngón tay, chắn trên màn hình điện thoại che hai chữ “bạn trai” kia đi, “Em chờ anh cùng nhau ngủ.”
“Được.” Giang Tầm bắt được ba chữ kia, nhấn mạnh thêm, giọng nói đầy ý cười, “Cùng nhau ngủ.”
Cố Vị vội vàng giải thích: “Em… không phải ý kia.”
“Anh còn phải livestream, xong thì cùng em ngủ.” Giang Tầm đứng phía sau cậu, ngón tay gõ vài cái trên máy tính bảng, “Để anh chia sẻ cho em bài này, nghe để nâng cao tinh thần.”
“Được.” Cố Vị gật đầu, bình thường Giang meme thích nghe loại nhạc nào, cậu thực sự rất tò mò.
Rất nhanh trên màn hình báo tin nhắn đến ——
[ Người lớn xấu xa ]: [ chia sẻ ca khúc ]
Cố Vị: “!!!”
Toi rồi, cậu quên chưa sửa lại nick name.
“Em để nickname của anh là gì thế?”
Giọng nói Giang Tầm từ phía sau truyền đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.