Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật

Chương 47: [ Chồng ] đã bắt đầu cuộc gọi video




Edit & Beta: NiMi
Dịch Tình ngồi xổm xoa xoa mắt cá chân, sau đó nhìn về phòng huấn luyện lắc đầu thở dài, tiếp tục đi lên lầu.
“Ai mà biết hôm nay mày tại dùng nick chính để ăn dưa chứ?” Giang Tầm bị Giang Ảnh ồn ào đau cả đầu, tháo tai nghe, “Chẳng phải mày có 20 cái nick clone dùng luân phiên còn gì?”
Hơn nữa thực sự là anh thấy ảnh Cố Vị thì thuận tay like luôn, hoàn toàn quên mất lúc ấy đang dùng điện thoại Giang Ảnh.
Nói đi nói lại thì đúng là Giang Tầm đuối lý thật.
“Em mặc kệ.” Giang Ảnh nói, “Em mất hết cả tôn nghiêm rồi, anh lấy gì bồi thường cho em.”
“Làm sao mà mất tôn nghiêm?” Giang Tầm vẫn không thể lý giải suy nghĩ tranh đua của Giang Ảnh.
“Fans của em ngày nào cũng cực khổ chiến đấu với fans của đối thủ, kết quả thế nào? Anh lại like ảnh của đối thủ, như thế em biết đặt mặt mũi ở đâu chứ?” Giang Ảnh đứng cạnh Giang Tầm bắt đầu giảng đạo lý.
Cuối cùng, Giang Tầm xin giơ tay nhận thất bại, cho Giang Ảnh dùng Weibo của anh để đi vote bảng xếp hạng.
Giang Ảnh cuối cùng cũng hài lòng mà trả điện thoại cho Giang Tầm.
“Sao cứ muốn đi bình chọn xếp hạng thế?” Giang Tầm xem toàn bộ quá trình Giang Ảnh thao tác bình chọn, yên lặng ghi nhớ trong lòng.
“Bởi vì có thể nâng cao nhân khí, tăng độ thảo luận, cái này đối với minh tinh bọn mà nói rất là quan trọng.” Giang Ảnh phổ cập tầm quan trọng của bạn xếp hạng cho Giang Tầm, “Nhân khí có, tài nguyên sẽ tự khắc tìm đến, quảng cáo nè, kịch bản nè, đại ngôn nè, cái này đều là hướng mà lưu lượng đi đó.”
Giang Tầm suy tư gật gật đầu, tiếp tục đi huấn luyện.
Giang Ảnh like bài post này quả nhiên khiến giang hồ nổi sóng gió, fans Cố Vị cho rằng đây là khiêu khích từ phía đối thủ, fans Giang Ảnh thì cho là thần tượng nhà mình đang tuyên chiến.
@ Gia tiên của nhím nhỏ: Vị Vị trang điểm xong đẹp trai quá, cảm giác gần như hoà với nhân vật, Giang Ảnh like chắc không có ý gì đâu, cứ an tâm.
@ Phù Quang Lược Ảnh: Ăn dưa không cẩn thận trượt tay thôi, mong ai đó đừng tự cho mình là người quan trọng lắm, chỉ là một nam thứ mà thôi, không bị fans nguyên tác chửi cho là may rồi, còn mong gì hơn nữa?
@ Nhím nhỏ lông xù: Được rồi được rồi, ồn ào quá, Nhím nhỏ chỉ tập trung vào Vị Vị, không xé không cãi lộn, ai xé thì người đó không phải Nhím nhỏ.
@ Đảo Ảnh – vĩnh viễn yêu Giang Ảnh: Bọn tui cũng không muốn cùng các người xé chuyện này, cũng không cần khai trừ khỏi fandom, đừng cả ngày nhìn chằm chằm Giang Ảnh, cậu ấy gần đây rất bận đóng phim.
@ Búp bê cầu nắng của nhím nhỏ: Ồ mấy người không cần làm ầm ĩ lên đâu, cái gì cần nói tui cũng nói rồi.
*
Chạng vạng, Cố Vị cuối cùng cũng xong việc, ngồi trong phòng hoá trang chờ tẩy trang, sau nửa ngày quay, cậu, Tuyên Hội Đồng và Ninh Dao đều đã quen nhau hơn, Tuyên Hội Đồng là tiểu hoa lưu lượng, hoá ra cũng là một nàng fan nhỏ, cô ấy là fan của vocal nhóm cậu – Lạc Thần Hiên, cả ngày lôi kéo Cố Vị hỏi thăm sinh hoạt của Lạc Thần Hiên, còn nhờ Cố Vị xin chữ ký cho.
Ninh Dao là người mới của công ty, nhân khí không cao, cho nên tương đối khiêm tốn, lúc cười rộ lên còn có chút thẹn thùng, cô đảm nhận vai nữ hai Trình Lâm Nhã đối diễn với cậu.
Cố Vị bớt thời giờ cùng Ninh Dao đối diễn, tiện thể giao lưu một chút.
Còn Hạ Trừng kia thì Cố Vị vấn chưa nói chuyện được câu nào, cảm thấm Hạ Trừng có địch ý với cậu, cả buổi chỉ nhận được vài ánh mắt khinh thường của cậu ta. Giới giải trí quá khổng lồ, Cố Vị cũng không cần thiết phải làm bạn với tất cả mọi người, cho nên với thái độ này của Hạ Trừng, Cố Vị cũng không để trong lòng.
Cố Vị thay đồ xong, rời khỏi đoàn làm phim về khách sạn.
Mục Duyệt gọi cậu lại, khuôn mặt cứng đờ: “Điện thoại…trả cho em.”
Cố Vị nhận điện thoại từ tay Mục Duyệt, cảm thấy chị trợ lý của mình còn muốn nói gì khác.
“Có chuyện gì ạ?” Cố Vị nhận điện thoại.
“Không có gì.” Mục Duyệt đưa điện thoại Cố Vị xong thì quay đầu chạy.
Cố Vị: “?”
Cậu vào phòng đóng cửa, mở khoá điện thoại ——
Cố Vị: “…”
Trên màn hình hiện ra ba tin nhắn từ [ Chồng ].
Cuối cùng cậu cũng hiểu được ánh mắt mơ hồ muốn nói lại thôi của trợ lý cả ngày hôm nay.
Lần trước cậu đổi biệt danh của Giang Tầm thành [ Người lớn xấu xa], kết quả bị Giang Tầm bắt được, sau một hồi giáo huấn thì tự đổi lại biệt danh cho mình.
Cố Vị lúc ấy nghĩ là để đó nào rảnh sẽ đổi lại, cuối cùng ở lại đó mấy ngày liền quên béng mất, hai người ngẩng đầu cúi đầu đều thấy nhau, cho nên không cần phải nhắn tin qua wechat, cậu cũng không có cơ hội nhìn đến biệt danh này, qua một thời gian cậu cũng ném việc đổi lại lên chín tầng mây.
Kết quả ——
Mấy lời lưu manh của Giang Tầm đều bị chị ấy thấy cả rồi.
Cố Vị cảm thấy việc cấp bách bây giờ đổi lại biệt danh, để ngăn chặn những chuyện khó xử sau này. Đúng lúc cậu vào ô chat để đổi tên thì thấy [Chồng] đang hiển thị “Đối phương đang nhập…”
Giang Tầm đang soạn tin?
Cố Vị quên ngay vụ sửa biệt danh, ngồi xuống giường chờ tin nhắn của Giang Tầm.
Một lúc sau, không thấy đối phương gửi gì đến, ô chat chìm vào yên lặng.
Giang Tầm muốn nói cái gì, như thế nào không nói.
Cố Vị có chút mất mát, nhưng cậu chưa kịp nghĩ tại sao mình lại cảm thấy thế thì đã nhận được điện thoại của người đại diện.
“Làm việc mệt lắm à?” Người đại diện nghe thấy cậu hơi uể oải, “Sao lại ỉu xìu thế.”
“Không mệt ạ.” Cố Vị lên tinh thần, trả lời mấy vấn đề của người đại diện.
Cậu đang chuẩn bị gác máy thì nghe người đại diện nói: “Sao thế, không cho em nói chuyện với Giang Tầm thì em không có tinh thần sao?”
Cố Vị: “… Em không ạ.”
Người đại diện thở dài: “Không phải là chị không cho em yêu đương, hợp đồng cũng không cấm em yêu đương, chỉ là sự nghiệp của em đang lên, thân phận hắc hồng còn chưa rũ bỏ được, bây giờ còn đang ở đầu sóng ngọn gió, chuyện này không phải ý kiến hay, hơn nữa Giang Tầm….”
“Chị Triệu.” Cố Vị ngắt lời người đại diện, “Chị yên tâm, em và Giang Tầm không phải yêu đương đâu ạ.”
“Thật?” Người đại diện không tin.
“Thật mà.” Cố Vị nói, “Chị xem, tụi em có làm chuyện gì giống hai người đang yêu đương đâu ạ.”
Người đại diện: “Được, chị tin em một lần nữa, em nghỉ ngơi đi.”
Treo điện thoại, Cố Vị nhìn ô chat với [ Chồng ] thất thần, bên này cậu im lặng, bên T.ATW lại náo nhiệt lạ thường.
Hơn nữa, sau một buổi chiều không nói chuyện, nhóm chat [ T.ATW xông lên ] đã đổi thành [ Chúng tôi không ngớ ngẩn ].
[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]: Ăn gà, chơi không?
[ Mặt trời sáng sớm ]: OK.
[ Phó Chỉ ]: Thảm đỏ, không rảnh, mọi người chơi đi.
[Stone]: Ba thiếu một, Cố Vị đâu, buổi tối không có lịch trình, ra đây chơi game.
[ Mặt trời sáng sớm]: @ Yêu tui thì cho tui thu tiền, người đâu?
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Mỉm cười.jpg.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Mọi người còn nhớ trưa nay đã làm gì với em không?
Cố Vị giữa trưa bị mấy người này đá ra khỏi nhóm chat, dù qua một buổi chiều thì vẫn còn uất ức lắm.
[ Thủ đắc vân khai kiến nguyệt bính]: Ầy! Lỡ tay thôi, anh em một nhóm so đo gì.
[ Mặt trời sáng sớm]: @ Yêu tui thì cho tui thu tiền, tinh thần nhóm đâu rồi, không tính toán chi li, đoàn kết bác ái.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Được rồi.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Em có một vấn đề nữa, mấy anh đều là fan only của Giang Tầm sao?
[Stone]: Ba thiếu một, Cố Vị online, đánh xong còn ngủ.
Cố Vị không có biện pháp, đành phải thoát WeChat đăng nhập game, ở giao diện trò chơi, ba người mặc đồ hoa lá hẹ loè loẹt đã chuẩn bị xong, trong đó còn có một người đầu đeo quả bí đỏ to đùng.
“Vị Vị đi không?” Trì Vân Khai hỏi.
“Đi.” Cố Vị nói trong kênh đội.
“Đi.” Lạc Thần Hiên nói, “Để bọn anh nhìn xem, sau khi được Tầm Thần dạy dỗ em có đột phá được không.”
Sự thật chứng minh, gì cũng không có, chuyện gì cũng không thể giải quyết trong một sớm một chiều được.
Cố Vị điều khiển nhân vật chạy theo ba người, mơ màng không cảm nhận được chút lạc thú nào của trò chơi này.
“A, Tầm Thần dạy em cái gì vậy?” Trì Vân Khai thở dài, “Vị Vị, em ở chỗ Tầm Thần làm gì vậy?”
Làm cái gì?
Vấn đề này khiến Cố Vị chần chờ một lúc, trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng mấy hôm đó.
Cậu nửa đêm ngồi trong phòng huấn luyện, nhìn sườn mặt Giang Tầm.
Giang Tầm ấn cậu ngã trên ghế, tự sửa biệt danh Wechat của mình.
Cậu mặc áo ngủ của Giang Tầm, nhảy solo trong phòng anh.
Giang Tầm đè cậu trên giường, xông vào thế giới của cậu…
Vô tình bóng dáng Giang Tầm xông vào thế giới nhỏ của cậu.
“Vị Vị!” Tai nghe truyền đến tiếng Lạc Thần Hiên, “Ngẩn người làm gì!”
Một trận ồn ào, Cố Vị thấy ba đồng đội của mình đã nằm trên đất.
Trong trò này, nếu đồng đội bị bắn hạ mà cứu kịp thời sẽ không bị chết.
Trì Vân Khai: “Mau mau mau, đỡ anh.”
Thạch Hân Ngôn: “Vị Vị, mau, vào đây đỡ anh trước, sau đó anh với em cùng lên.”
Lạc Thần Hiên: “Cứu cứu anh, chạy nhanh lên.”
Cố Vị: “… Được, em tới đây.”
Cậu đã ngơ ngẩn rất lâu, lần này biến thành hy vọng duy nhất của team, áp lực lớn vô cùng.
Cố Vị đang định chạy qua, đột nhiên màn hình nhảy ra một thông báo…
[ Chồng ] đã bắt đầu cuộc gọi video.
Cố Vị: “!!!”
Giang Tầm không nhắn tin cho cậu, mà trực tiếp gọi video!!!
Đồng đội còn đang chờ cậu đến cứu, còn chồng cậu, à không, Giang Tầm còn đang gọi video, có nên nghe hay không?
“Vị Vị.” Trì Vân Khai run rẩy, “Em đang cầm gì trên tay vậy?”
Cố Vị nhìn lại giao diện trò chơi, không biết từ khi nào mà cái chảo trên tay cậu biến mất đi đâu, thay vào đó là một cái lựu đạn.
Lựu đạn nổ, cả đội biến mất.
Trì Vân Khai, Thạch Hân Ngôn còn có Lạc Thần Hiên, đồng thời gào lên một tiếng.
“Hồi nãy ba thiếu một, sao chúng ta không chơi đấu địa chủ chứ?” Trì Vân Khai bi thống hỏi, “Vì sao chứ!!!!!!”
Cố Vị rời khỏi trò chơi, quay lại wechat nhanh chóng đi xin lỗi các anh.
Cố Vị mở nhóm chat soạn tin nhắn.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền ]: Em xin lỗi, vừa nãy điện thoạt đột nhiên có thông báo.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Em không cố ý đâu, hồi nãy em không cẩn thận ấn nhầm thôi.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Cho em thêm một cơ hội nữa đi mà.
[ Yêu tui thì cho tui thu tiền]: Hàm hàm đỏ mặt.jpg
Nhưng trong nhóm chat lại hiện ra một thông báo ——
[ Bạn đã bị xoá khỏi cuộc trò chuyện ]
Cố Vị: “…”
Nhìn đi, đây là tinh thần nhóm đó.
Trong vòng một ngày, cậu bị xoá ra khỏi nhóm đến hai lần.
Âm báo tin nhắn lại vang lên, [ Chồng ] yêu cầu gọi video, Cố Vị điều chỉnh tâm trạng một chút, bấm nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.