Bạch Trạch biết lần này mình gặp rắc rối to rồi.
Thật sự.
Tất cả mọi thứ đều bắt đầu với một chai rượu gạo Trung Hoa rẻ tiền, và bằng một cách nào đó, câu chuyện lại kết thúc với việc hắn ấn một con quỷ xuống giường. Hắn biết mình không say đến vậy, nhưng hắn lại thấy mơ màng vì men rượu và hương vị trên đầu lưỡi. Hắn đổ lỗi cho tất cả mọi người, cho Momotaro vì đã không ngăn hắn uống đến chết (hắn cũng đâu thể chết được), cho Đại vương Enma vì đã chọn nơi này làm nơi chiêu đãi cố vấn của mình cho bữa tối (cũng chính là nơi hắn đã nghĩ đến khi hắn nói mình muốn xuống Địa ngục để uống cho thật say), và cho y, cho con quỷ mà hắn cảm thấy ghê tởm đến từng thớ thịt trên người, vì đã để điều này xảy ra.
Nhưng, đã quá muộn để dừng lại rồi. Hắn đã hứng tình, mà thật tiện là trong đêm nay, con quỷ bên dưới hắn lại sẵn sàng một cách đáng ngạc nhiên.
“Này Hoozuki, có phải ngươi thích ta không?”
Hắn thật ngu ngốc khi đã hỏi vậy. Nhưng con dị thú này đã say rồi, hắn chỉ bật ra bất cứ suy nghĩ nào có trong đầu mình mà không suy nghĩ quá nhiều. Hoozuki hơi cứng người lại, đôi mắt sắc như dao nhìn người đàn ông ở trên mình, giọng y gầm gừ đe doạ.
“Đừng nói những lời vô nghĩa như vậy, đồ ngu.”
“Nhưng ngươi chỉ làm điều này với ta, đúng không? Ta có phải là người duy nhất có đặc quyền chạm vào cơ thể ngươi không?”
Hắn nói với giọng đầy tự mãn, sau đó phải nhận một cú đau điếng bên mạn sườn. Hoozuki thực sự không thể kiềm chế được sự bạo lực với hắn.
“Ta sẽ kết liễu ngươi nếu ngươi nói thêm một từ nữa.” Y vừa cảnh báo vừa bẻ ngón tay răng rắc một cách rất nguy hiểm.
“… Đau lắm đấy, tên quái đản này!”
Ôm lấy bên hông bị đau, người đàn ông Trung Hoa vừa rên rỉ vừa ném một cái nhìn ghét bỏ về phía con quỷ Nhật Bản.
“Đáng đời ngươi. Bây giờ ngươi đừng nói nữa. Chạm vào ta đi.”
“Nhiều yêu cầu quá. Sao ngươi không tự làm và cưỡi lên người ta luôn đi? Tại sao ta luôn là người phải làm hết tất cả mọi thứ chứ?”
Nghe xong, người còn lại chỉ im lặng. Y mở to mắt, trông có vẻ khá ngạc nhiên. Sau đó y từ từ đẩy con dị thú xuống và giữ khoảng cách giữa hai người.
“N-Này, ngươi đang làm gì vậy? Ta chỉ đùa thôi mà, nếu ngươi không muốn cũng không sao—”
“Ngươi muốn ta cưỡi ngươi phải không? Vậy thì tự cởi bộ quần áo chết tiệt của ngươi ra.”
Y thực sự nghiêm túc vì y đang tự cởi đồ của mình ra. Những ngón tay linh hoạt của y nhanh chóng cởi bỏ đai lưng, sau đó đến bộ Kimono. Bạch Trạch chẳng thể rời mắt khỏi người đàn ông trước mặt. Làn da tái nhợt của y đối lập với lớp vải đỏ như máu, động tác lại uyển chuyển đầy mê hoặc. Tiếc là Hoozuki lại là đàn ông, nếu y là một người phụ nữ với bộ ngực dẻo dai và làn da mềm mại thì hắn đã phải lòng y rồi.
Hắn là một người thích phụ nữ và hắn trân trọng họ. Vẻ đẹp và nét duyên dáng của người phụ nữ là điều tuyệt vời nhất. Họ rất biết cách để chiếm được trái tim của người đàn ông.
Hoozuki không phải là nữ, thậm chí còn chẳng giống chút nào. Nhờ việc sử dụng chiếc chuỳ sắt, y có cơ bắp. Hơn nữa tính cách của y còn rất kinh khủng, trên hết y còn là người vô cùng bạo lực. Hắn thực sự không thể chịu nổi con quỷ này.
Nhưng.
Tại sao cuối cùng bọn họ lại ngủ với nhau? Bạch Trạch không biết câu trả lời. Mặc dù hắn rất tò mò, nhưng hắn sợ rằng nếu mình dám nhắc đến chủ đề này, người đàn ông kia sẽ giết hắn luôn mất.
“Đưa ta lọ bôi trơn.”
Hắn ném chiếc lọ cho con quỷ rồi quan sát y tự chuẩn bị cho bản thân mình. Sau khi bóp ra một lượng lớn gel, Hoozuki nhẹ nhàng đưa tay xuống cửa hậu của mình rồi cẩn thận đưa một lóng tay vào trong. Hai chân y dang rộng, đôi mắt nhắm chặt vì tập trung cao độ. Bạch Trạch cảm thấy cả người mình nóng lên khi chỉ mới nhìn y. Má hắn nóng bừng, miệng nuốt nước bọt.
Khung cảnh này thật ngon miệng làm sao. Hoozuki đang chậm rãi dành thời gian đưa thêm một ngón tay vào, sau đó đưa đẩy ra vào ở cửa sau. Má y nhuốm đỏ, mồ hôi cũng rịn ra bên thái dương.
“Ngươi…ưm… đang làm gì vậy? Ngươi vẫn còn… a… mặc nguyên quần áo!”
Người đàn ông Trung Hoa bắt đầu vụng về cởi xường xám của mình. Khi hắn làm xong, Hoozuki dùng chân ngoắc lên vai hắn rồi kéo hắn lại gần.
“Ngươi làm tốn thời gian quá.”
“Xin lỗi.”
Dưới một nụ hôn đầy bạo lực, môi họ va vào nhau. Bạch Trạch có thể nếm được vị máu trong nước bọt của mình cùng cảm giác tê tái nơi đầu lưỡi. Con quỷ kia luôn mạnh bạo như vậy. Ngay cả khi dị thú Trung Hoa này đã quen với việc bị đối xử thô bạo thì hắn vẫn không thể thích nổi sự thật là ngày mai có thể lưỡi của hắn sẽ sưng lên.
“Đau lắm đó~ Sao ngươi cứ luôn thô lỗ với ta vậy?”
“Tại vì ngươi là một con thú biến thái. Giờ thì nằm xuống.”
Hắn bị đẩy xuống, người còn lại thì dạng chân trên người hắn, bắp đùi khoẻ khoắn của y kẹp lấy hông hắn. Hoozuki hất tay hắn ra khi hắn đề nghị giúp y vào vị trí. Lông mày của y nhíu lại khi y hạ thấp người xuống dương v*t đã cương lên của dị thú.
Người đàn ông Trung Hoa từ từ tiến sâu vào cơ thể của của con quỷ, nhiệt độ nóng ẩm từ trực tràng nuốt lấy hắn, khiến hắn mơ màng. Hoozuki trên người hắn lại cắn chặt răng, nhăn mặt vì đau đớn.
Cảm thấy thương hại cho con quỷ, Bạch Trạch chạm vào dương v*t đang tiết dịch của đối phương rồi bắt đầu xóc. Tiếng thở hổn hển bật ra khỏi môi con quỷ, y trừng mắt nhìn hắn bằng đôi mắt mờ sương.
“Đừng cứng đầu như vậy. Ta cũng muốn ngươi cảm thấy thoải mái.”
Cuối cùng, Bạch Trạch đã đâm tận sâu bên trong của Hoozuki. Ngay cả khi hắn cố gắng kiềm chế con quỷ thì hắn vẫn không thể không chuyển động, làm người còn lại thở hổn hển đến hụt hơi. Một lát sau, Hoozuki bắt đầu tự di chuyển. Y vừa lên xuống trên dương v*t cương cứng của đối phương vừa rên rỉ, thở dốc trong khoái lạc.
Con dị thú không ngừng chạm vào cơ thể y một cách đầy kích thích. Hắn nhấm nháp đầu v* của y, một tay thủ dâm cho dương v*t của y, tay còn lại thì giữ chặt lấy y.
“Ho-Hoozuki, a… ngươi thấy sướng chứ?”
“Im đi, ưm… a… tên ngốc này… đâm vào chỗ đó lần nữa đi.”
“Đây sao?”
Vừa nói, con dị thú thúc mạnh vào bên trong, đồng bộ với nhịp di chuyển của con quỷ làm Hoozuki phải nắm chặt lấy vai hắn. Móng tay y bấu sâu vào làn da của Bạch Trạch, để lại những vệt đỏ hình lưỡi liềm. Hơi thở của cả hai trở nên rối loạn, Hoozuki cũng không thể nhẫn nhịn được nữa. Thấy sự gián đoạn của y, Bạch Trạch quyết định giã mạnh hơn.
“Bạch… Trạch… ta… a… bắn mất.”
“Ừm, ta cũng vậy…”
Con quỷ kết thúc với một cơn rùng mình trước khi bắn lên bụng dị thú. Bạch Trạch để ý trông y thật xinh đẹp khi xuất ra. Hắn cũng đạt đến cực khoái bên trong trong trực tràng nóng ấm của Hoozuki.
Cảm thấy mệt mỏi đầy thoả mãn, người đàn ông Trung Hoa vòng tay ôm lấy người đang nằm trên người mình rồi mỉm cười.
“Này, ngươi biết không?”
“Sao?” Y càu nhàu, thậm chí còn không nhìn hắn.
“Nếu chúng ta cứ tiếp tục làm vậy, ta sẽ cho rằng ngươi rất thích ta đấy.” Bạch Trạch nhếch môi đầy tự mãn trong khi Hoozuki chế giễu.
“Ngu ngốc. Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Và ngươi đang say. Ngươi sẽ quên đi chuyện này thôi.”
“Ngươi làm ta tổn thương quá. Đây là lý do ta vẫn thích phụ nữ hơn. Họ rất dịu dàng mềm mại và…”
“Im miệng đi, đồ con lợn chết tiệt.”
Bạch Trạch biết mình sẽ không quên dù đối phương đã nói vậy. Mặc dù Hoozuki không thừa nhận, hành động thân mật mà bọn họ vừa làm có ý nghĩa sâu xa hơn nhiều. Y có thể cho rằng hắn là một tên ngốc với tửu lượng thấp, nhưng hắn vẫn còn cách chữ ‘ngu ngốc’ đó xa lắm.
Bạch Trạch đâu có bỏ lỡ mỗi lần Hoozuki nhìn hắn khi y cho rằng không có ai đang theo dõi mình, hay cách y thể hiện cảm xúc của mình qua sự bạo lực và hành động như một tên chết tiệt thích bạo dâm đâu. Vậy nên cho đến ngày hắn có thể làm y thừa nhận cảm xúc của mình, hắn sẽ khắc sâu những khoảnh khắc giữa hai người bọn họ vào trong trí nhớ và giữ nó cho riêng mình.
‘Ta cũng thích ngươi’ là suy nghĩ cuối cùng của dị thú trước khi hắn chìm vào giấc ngủ.Hết