Nam tử Vương Tọa thật sự không ngờ được hắn nói nhiều như vậy vẫn vô ích. Nam tử Vương Tọa buồn bực đến cực điểm, gầm lên một tiếng đầy giận dữ:
- Một khi đã như vậy, ngược lại bản vương muốn nhìn xem ngươi làm thế nào có thể lấy được Phệ Châu.
Tiếng gầm lên đầy giận dữ này, khiến Nghệ Phong trở nên trầm tư. Nghệ Phong rất rõ ràng, muốn lấy được Phệ Châu đặt trong những cạm bẫy do cường giả Thánh Cấp bố trí, khó khăn tương đối lớn. Nhưng Nghệ Phong không mong muốn cứu nam tử Vương Tọa này.
- Bản vương với danh nghĩa thiên thần thề, tuyệt đối không tổn thương ngươi. Thế nào?
Hiển nhiên Nam tử Vương Tọa biết Nghệ Phong lo lắng điều gì, hắn thề với Nghệ Phong.
- Nếu lời thề có tác dụng, vậy thượng thiên kia phải quản quá nhiều.
Nghệ Phong không để ý đến lời thề vụn vặt của đối phương. Hắn suy nghĩ một chút, sau đó nhìn đối phương nói.
- Thật ra ta có một cách, chỉ có điều không biết tiền bối có đồng ý không? Nếu tiền bối đồng ý, hiện tại ta lập tức ra tay cứu tiền bối. Nếu tiền bối có ý khác, ta tình nguyện không lấy Phệ Châu.
- Được.
Nam tử Vương Tọa trầm tư một lát, nhìn Nghệ Phong nói.
- Trong sư môn của ta, có một loại bí pháp tên là Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật. Ha ha, tiền bối hẳn là hiểu ý của ta. Chỉ cần đánh lạc ấn của ta trên linh hồn thể của tiền bối, tiền bối không hạ thủ với vãn bối được, vãn bối lập tức cứu tiền bối ra.
Nghệ Phong nhìn nam tử Vương Tọa trầm giọng nói.
Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật! Là trên bí pháp trên Huyền ti bản do lão đầu tử cho hắn!
Lúc trước khi Nghệ Phong chưa đạt được Tôn cấp, không lợi dụng được bí pháp này. Lần trước, sau khi gặp lão đầu tử, Nghệ Phong đã bắt đầu tu luyện.
Loại bí pháp này vốn là sở trường của Nhiếp Hồn Sư, cũng trấn tông chi bảo của Tà Tông. Chỉ có người sở hữu lực lượng Tà Đế, mới có thể tu luyện. Đương nhiên, giống như Nghệ Phong, vừa là Nhiếp Hồn Sư, lại còn là võ giả càng thích hợp để tu luyện.
Cho dù năm đó khi lão đầu tử cho hắn bản Bí pháp này, cũng không nhịn được cảm thán. Không thể nghi ngờ bản thân Nghệ Phong là Nhiếp Hồn Sư, phối hợp với Tà Đế lực, có thể tu luyện Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật đến mức tận cùng.
Đây chính là lý do vì sao lão đầu tử để Nghệ Phong thu thập hồn thể Tôn cấp cao giai, là vì Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật.
Đương nhiên, bởi vì Nghệ Phong không đủ tài liệu, nên không hề dùng tới loại kỹ năng này.
Mà hiện tại, Nghệ Phong nhớ tới Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật. Tuy rằng hắn vẫn chưa có đủ vật liệu, nhưng dựa vào Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật, đánh lạc ấn trên hồn thể của nam tử Vương Tọa, tuyệt đối không phải là vấn đề quá lớn.
- Ngươi muốn bản vương làm khôi lỗi?
Nam tử Vương Tọa gầm lên đầy giận dữ. Trong tiếng gầm đầy giận dữ mang theo từng đạo năng lượng đả kích, khiến Nghệ Phong không tự chủ được thi triển đấu khí ngăn cản.
- Tiền bối nói đùa. Cho dù ta có lá gan lớn như trời cũng không dám luyện hóa ngài thành khôi lỗi. Khôi lỗi lạc ấn chỉ là bước đầu tiên để tu luyện Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật, chỉ là đánh một đạo lạc ấn cho tiền bối. Tiền bối vẫn hoàn hảo, thậm chí có thể mượn lực lượng của ta, linh hồn chậm rãi khôi phục. Điều này đối với tiền bối có lợi mà không có hại.
Nghệ Phong nhìn nam tử Vương Tọa cười nói.
- Có lợi mà không có hại?
Nam tử Vương Tọa lập tức nổi giận.
- Tiểu tử, ngươi tưởng thật tưởng rằng bản vương không biết Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật sao? Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật, đầu tiên chính là thành và phủ dấu vết tinh thần. Dấu vết tinh thần thành thì sinh mệnh của linh hồn thể đã bị khống chế. Thậm chí, muốn tiêu diệt thần trí của nó, chế luyện linh hồn khôi lỗi không phải không có khả năng. Ở thời kì viễn cổ, nghe nói loại cấm pháp này là trấn tông chi bảo của Thánh Tông? Chẳng lẽ ngươi là người Thánh Tông?
Nghe thấy những lời này, Nghệ Phong không phủ nhận, khẽ cười nói:
- Tiền bối chỉ có lựa chọn này. Ta nghĩ với thực lực của tiền bối, tất nhiên không lo lắng ta khiến thần trí bị mất. Về phần đánh dấu vết tinh thần, chẳng qua là vì suy nghĩ tới an toàn của ta. Hẳn là tiền bối có thể hiểu được.
Nam tử hơi trầm tư. Đúng như lời Nghệ Phong đã nói, với thực lực hồn thể của hắn, cho dù bị thiêu đốt vô số nhiều năm, suy yếu đến cực điểm, nhưng với thực lực của Nghệ Phong, cho dù dựa vào Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật muốn hắn mất đi thần trí, thật sự không có khả năng.
Cho dù Nghệ phong đánh lạc ấn lên linh hồn thể của hắn, Nghệ Phong vẫn không khống chế được hắn.
- Ta chỉ suy nghĩ cho sự an toàn của bản thân. Thực lực của tiền bối khiến ta không thể không cẩn thận. Đương nhiên, nếu đánh lạc ấn lên tinh thần, ta đã khiến tiền bối thành người một nhà. Tiền bối không cần lo lắng ta dựa vào Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật khống chế tiền bối. Ha ha, với thực lực của tiền bối, ta không thể khống chế được.
- Hừ! Đương nhiên bản vương biết!
Nam tử Vương Tọa hừ một tiếng. Với thực lực của Nghệ Phong hiện nay, muốn thông qua dấu vết tinh thần khống chế linh hồn thể của hắn, Nghệ Phong không thể chịu được lực phản phệ. Cho dù là Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật, cũng không thể luyện hóa linh hồn thể mạnh hơn nhiều so với thực lực bản thân.
Quan trọng nhất, nam tử Vương Tọa còn có một bí mật. Cho dù hiện tại Nghệ Phong đánh lạc ấn Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật trên người hắn cũng chỉ có phân nửa khả năng khống chế được hắn.
Tuy làm như vậy hắn vẫn tự do. Thế nhưng hắn là nhân vật thế nào? Dính một chút tới khôi lỗi đã khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn Đặc biệt tương lai thực lực đối phương tăng vọt, đến lúc đó khi có thể sánh ngang hắn, với lạc ấn khôi lỗi này, Nghệ Phong muốn lấy mạng của hắn, muốn nắm hắn trong tay dễ như trở bàn tay.
- Nếu tiền bối không đáp ứng, vậy hiện tại ta đi. Ha ha, đương nhiên nếu tiền bối đồng ý, ta thề sẽ để tiền bối được tự do, kiếp này tuyệt đối không dùng Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật hạn chế tự do của tiền bối.
Mặt Nghệ Phong tươi cười, nhưng trong lòng lại không ngừng cười lạnh. Chỉ cần đánh lạc ấn khôi lỗi lên, đến lúc đó không phải sợ ngươi. Bây giờ còn chưa thể khống chế ngươi, nhưng chỉ cần thực lực ta đạt được trình độ nhất định, muốn khống chế ngươi sẽ dễ như trở bàn tay.
Khôi lỗi linh hồn Quân cấp đỉnh phong! Nghệ Phong chỉ tưởng tượng đã cảm giác trong lòng hưng phấn không thôi. Nếu có thể tìm được vật liệu, chế luyện linh hồn thể này thành khôi lỗi. Chậc chậc, vậy chẳng phải về sau có thể đi ngang sao.
Đối phương mãi vẫn chưa trả lời, ngay khi Nghệ Phong không kiên nhẫn được nữa, nam tử Vương Tọa bỗng nhiên kêu lên:
- Được! Ta đồng ý với ngươi!
Một câu này, khiến Nghệ Phong ngẩn ra. Thật sự không ngờ được đối phương lại đồng ý sảng khoái như vậy!
Điều này khiến Nghệ Phong nghi ngờ có phải đối phương sử dụng thủ đoạn hay không.
- Ngươi không cần nghi ngờ. Cho dù ngươi tu luyện cấm pháp viễn cổ, nhưng không thể dựa vào khôi lỗi thuật khống chế bản vương. Bản vương đáp ứng ngươi thì có làm sao?
Nam tử Vương Tọa tự tin đến cực điểm. Hắn tự tin như vậy, khiến trong lòng Nghệ Phong có chút không thoải mái.
- Ha ha. Như thế là tốt nhất!
Nghệ Phong cười thầm nói. Hắn không hy vọng xa vời hiện tại có thể khống chế được đối phương. Chỉ cần đánh lạc ấn lên tinh thần, vậy chẳng khác nào thêm một bảo tiêu cường đại.
Hồn thể đối phương có lạc ấn tinh thần của hắn, nếu hắn chết, đối phương tuyệt đối sẽ tan biến. Đây là sự bá đạo của Khôi Lỗi Luyện Hồn Thuật.
- Một khi đã như vậy, tiền bối không nên ngăn cản. Ta thi triển bí pháp.
Nghệ Phong sợ đối phương đổi ý, vội vàng nói.