- Làm sao có thể tìm được Thổ Tủy Dịch?
Nghệ Phong cảm giác hô hấp có chút ồ ồ, mặc kệ là lĩnh hội năng lượng thuộc tính hay là vật phẩm năng lượng bổ sung để tấn cấp thì đều có thể khiến hắn kích động.
- Hắc hắc!
Nam tử Vương Tọa nở nụ cười:
- Nếu như người bên ngoài muốn tìm ra thì thật không có khả năng. Chỉ có điều bản vương rất hiểu rõ về ngũ hành tủy dịch. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
Nam tử Vương Tọa đắc ý dị thường, ấn kết trong tay càng lúc càng nhanh.
- Nghệ Phong, nhắm mắt lại. Bản vương làm Hồn Độ cho ngươi. Bởi vì bản vương không có thân thể viễn cổ cho nên tự mình động thủ có chút khó khăn. Ngươi là nhiếp hồn sư thuần chất, muốn tìm nó dễ dàng hơn rất nhiều.
Lời nói Nam tử Vương Tọa hạ xuống, ngón tay điểm lên trên trán Nghệ Phong.
Hồn thể Nghệ Phong cảm giác một dòng nước chảy ào ào vào, hắn nhanh chóng ổn định tâm thần hấp thu năng lượng Hồn Độ. Rất hiển nhiên, không có thể xác mà muốn thi triển Hồn Độ vô cùng cật lực, lúc Nam tử Vương Tọa thi triển Hồn Độ đã điên cuồng thôn phệ hồn thể do khôi lỗi đưa tới.
Nghệ Phong nhận xong cũng ngừng không lấy hồn thể. Hắn bắt đầu dựa theo Hồn Độ của Nam tử Vương Tọa đi tìm khắp bốn phía.
Hồn thể của nhiếp hồn sư vốn cường hãn hơn võ giả rất nhiều, lấy thân thể làm chất dẫn, hồn lực của Nghệ Phong giống như lưới tỏa ra khắp nơi.
- Nghệ Phong, nhớ kỹ điều tra xong đừng hành động thiếu suy nghĩ. Thổ Tủy Dịch đã có linh tính, nếu như nó bị kinh động sẽ chạy trốn, ngươi và ta muốn đối phó nó sẽ càng khó hơn. Dưới mặt đất, bọn chúng có ưu thế tuyệt đối.
Nam tử Vương Tọa nói rằng.
.
Nghệ Phong lĩnh hội, hồn lực thành võng thả xuống đất vô cùng thong thả, chậm rãi thôi động về bốn phía.
Lúc này Băng Ngưng cũng ngừng lấy hồn thể, tuy rằng nàng chưa từng nghe qua Thổ Tủy Dịch thế nhưng vừa rồi Nam tử Vương Tọa đã giải thích nên cũng biết giá trị của nó. Huống chi trước đây nàng chưa từng nghe qua tủy dịch có được linh tính.
Một giờ, hai giờ, ba giờ!
Tròn ba giờ trôi qua, bước chân Nghệ Phong và Nam tử Vương Tọa không ngừng di động. Thế nhưng thấy Nghệ Phong còn chưa điều tra ra, Nam tử Vương Tọa không khỏi nghi hoặc. Lấy lý giải về Thổ Tủy Dịch của hắn, ở đây tuyệt đối có Thổ Tủy Dịch, nhưng đã ba giờ trôi qua, Nghệ Phong tra xét khu vực to lớn như vậy, không có đạo lý không phát hiện ra.
Đương nhiên, Nam tử Vương Tọa sẽ không cho rằng Nghệ Phong không nhận ra Thổ Tủy Dịch. Một y sư bát giai, cho dù chưa từng thấy tận mắt cũng không có khả năng gặp phải Thổ Tủy Dịch mà không phát hiện được.
Trong lúc Nam tử Vương Tọa hoài nghi có phải thực lực hắn quá yếu không thì đột nhiên thấy vẻ mặt Nghệ Phong rạng rỡ.
Nam tử Vương Tọa thấy một màn này, vui mừng hỏi:
- Phát hiện rồi?
Nghệ Phong gật đầu, chỉ vào một phương hướng nói:
- Là ở dưới nền đất chỗ này!
Nam tử Vương Tọa nhìn Nghệ Phong, gật đầu nói rằng:
- Chúng ta vừa vặn có bốn người, mỗi người đi xuống một phương. Phong tỏa khu vực này trong vòng trăm mét, nhớ kỹ phải phong tỏa âm thầm, đừng kinh động đến nó.
Băng Ngưng thấy Nam tử Vương Tọa cẩn thận như vậy không khỏi dò hỏi:
- Tiền bối, xa như vậy có được không?
Cự ly một trăm mét, không gian cũng tương đối lớn, lấy thực lực của Băng Ngưng muốn phong tỏa dưới nền đất còn có chút khó khăn.
Nghệ Phong biết Băng Ngưng lo lắng cái gì, hắn quay sang nàng cười nói:
- Nàng và khôi lỗi thủ hai phương. Nàng có thể thủ nhiều ít tùy ý, còn lại đều giao cho khôi lỗi.
Nam tử Vương Tọa gật đầu nhìn chăm chú vào Băng Ngưng nói:
- Thổ Tủy Dịch kỳ thực là tinh hoa của năng lượng thổ thuộc tính, nó ở trong đất chính là vương giả. Tuy rằng thực lực không mạnh, thế nhưng nếu chỉ xét về phương diện chạy trốn thì giống như cá trong nước.
Nghe Nam tử Vương Tọa nhắc nhở như vậy, bốn người Nghệ Phong đều tự chọn một phương hướng, toàn bộ đấu khí trong cơ thể dũng mãnh đi xuống mặt đất, bắt đầu thi triển đấu khí phong tỏa. Hiển nhiên muốn phong tỏa dưới nền đất khó khăn hơn nhiều so với phong tỏa không gian.
Nam tử Vương Tọa và khôi lỗi dễ dàng hơn nhiều, điều này khiến Nghệ Phong có chút đố kỵ năng lượng không gian của bọn họ.
Bốn người cẩn thận từng chút một, nguyên bản chỉ cần một giờ có thể phong tỏa khu vực này thì bốn người Nghệ Phong và Băng Ngưng phải dùng hết hai giờ, hầu như tiến vào từng chút một.
Đến khi năng lượng của mọi người hợp cùng một chỗ, phong tỏa khu vực vững chắc xong, Nghệ Phong và Nam tử Vương Tọa thở một hơi dài.
- Băng Ngưng, nàng cùng ta bắt đầu co rút phạm vi phong tỏa, để phong tỏa Thổ Tủy Dịch ở trong đó.
Nghệ Phong quay sang Băng Ngưng nói.
Băng Ngưng gật đầu, nàng bắt đầu cùng Nghệ Phong chậm rãi dịch chuyển về phía trước, hiển nhiên tốc độ dịch chuyển nhanh hơn lúc phong tỏa rất nhiều. Lúc này Nghệ Phong và Nam tử Vương Tọa cũng không sợ kinh động tới Thổ Tủy Dịch.
Đám người Nghệ Phong dịch chuyển khiến Thổ Tủy Dịch phát hiện rất nhanh, chỉ là khi nó phản ứng kịp thì Nghệ Phong đã thu hẹp phạm vi phong tỏa chỉ còn mười thước.
- Nghệ Phong, thi triển nhiếp hồn thuật bắt nó ra.
Nam tử Vương Tọa hưng phấn không ngừng, thứ này đối với hắn cũng có chỗ tốt không nhỏ.
Nghệ Phong nghe Nam tử Vương Tọa nói vậy, ánh mắt tập trung vào vị trí trung tâm. Ở vị trí trung tâm, có một sinh vật to bằng đứa bé. Toàn thân đều do dịch thể tạo thành, làn da màu xám tản ra năng lượng hệ thổ nồng nặc.
Nếu như nói đây là dịch thể còn không bằng nói là thể rắn, ít nhất dịch thể trên người sinh vật này lưu chuyển đã chạm đến phạm trù thể rắn.
Hiển nhiên sinh vật Thổ Tủy Dịch vô cùng kinh hoảng, nó bắt đầu cố gắng thoát khỏi phong tỏa của đám người Nghệ Phong. Thế nhưng tuy rằng nó kỳ lạ nhưng thực lực cũng không mạnh, mặc dù giãy dụa ngày càng mãnh liệt nhưng lại không có chút lây động nào.
- Nghệ Phong! Xuất thủ mau! Nó chưa thiêu đốt năng lượng bản thân, nếu như thiêu đốt thì sợ rằng thu thập sẽ khó hơn rất nhiều.
Nam tử Vương Tọa thúc giục.
Nghệ Phong gật đầu, năng lượng Phệ Châu trong cơ thể dũng mãnh tiến vào nền đất, hắn thi triển nhiếp hồn thuật hóa thành bàn tay hung hăng chụp tới sinh vật kia.
Tốc độ trên mặt đất của Thổ Tủy Dịch cực nhanh, trong nháy mắt nó tránh được công kích của Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy một màn này liền hừ lạnh môt tiếng, năng lượng Phệ Châu ngưng tụ càng lúc càng kinh khủng, hóa thành nhiếp hồn thuật không ngừng vây bắt tới Thổ Tủy Dịch.
Mặc dù như vậy, thế nhưng Nghệ Phong vẫn thất bại nhiều lần, điều này cũng khiến Nghệ Phong âm thầm cảm thấy may mắn. May mà đã phong tỏa xong, nếu không chỉ cần tốc độ trên mặt đất của đối phương cũng đủ để nó chạy trốn.
- Trốn? Ngươi trốn được sao?
Nghệ Phong bị một sinh vật do năng lượng tạo thành trốn thoát vài lần, hắn hừ lạnh một tiếng, nhiếp hồn sư mạnh mẽ biến đổi nhanh chóng vây lấy Thổ Tủy Dịch.
Xuy xuy...
Thổ Tủy Dịch bị Nghệ Phong nắm lấy liền phát ra thanh âm giãy dụa. Nam tử Vương Tọa thấy một màn này liền hưng phấn hô lên:
- Nghệ Phong, bắt nó rời khỏi mặt đất, nó sẽ an tĩnh hơn nhiều.
Quả nhiên, khi Nghệ Phong thi triển nhiếp hồn thuật bắt Thổ Tủy Dịch ra khỏi mặt đất, nguyên bản Thổ Tủy Dịch đang giãy dụa không ngừng cư nhiên giống như trẻ con ngủ say, không hề vùng vẫy.