Tuy rằng chuyện Nghệ Phong đoạn được quán quân gây chấn động một chút thế nhưng mọi người cũng không quá để ý. Bởi vì trong chuyện này có rất nhiều nhân tố ngoài ý muốn, nó chỉ có thể biểu lộ ra thực lực đại khái. Mặc dù Nghệ Phong đoạt quán quân nhưng không ai cho rằng Nghệ Phong có thể đạt được quán quân trong đại bỉ. Những người có thể đoạt được quán quân vẫn như cũ chỉ một trong ba người Tây Môn Nam Thiên, đương nhiên hiện giờ có thêm cả Hà Như, còn Nghệ Phong không được mọi người đánh giá cao quá mức.
Dù sao bọn họ đã xác thực tin tức từ Lâm Lang thế gia. Nghệ Phong chỉ là võ giả thất giai và nhiếp hồn sư thất tinh trung giai mà thôi, hắn so với đám người Hà Như có chênh lệch cực lớn. Kể cả đặc thù cũng không có khả năng vượt qua nhiều cấp bậc như vậy để giành chiến thắng.
Mọi người chạy tới trong đại điện đều bị một màn trước mặt hấp dẫn. Liếc mắt nhìn lại chỉ thấy có vô vàn hạt châu màu đen kịt đang lơ lửng giữa không trung, mỗi hạt châu có thể tích đại khái bằng một nắm tay trẻ con. Nhưng mà liếc mắt nhìn tổng quan, sợ rằng có không ít hơn mười vạn viên.
Một này màn khiến Nghệ Phong và Băng Ngưng liếc mắt nhìn nhau, cả hai không rõ Lâm Lang thế gia đang muốn làm gì? Hơn nữa lấy trình độ y sư của Nghệ Phong, hắn mơ hồ có thể phát hiện bên trong những hạt châu đen kịt này có độc tố lan tràn. Tuy rằng độc tố không mạnh thế nhưng nếu quá nhiều thì vẫn có thể làm Tôn cấp bị thương nặng.
Mọi người nhìn đại điện tràn ngập hạt châu, ánh mắt cả đám chuyển hướng sang Lâm quản gia. Lâm quản gia mỉm cười giải thích:
- Đây là cửa đầu tiên trong vòng tỷ thí của mọi người. Tại đây có rất nhiều hạt châu, bọn chúng đã được trải qua gia trì đặc thù, đại khái lực lượng khoảng một nghìn cân, đồng thời bên trong ẩn chứa độc tố. Độc tố không mạnh, chỉ là nếu một Tôn cấp nhiễm vài hạt châu thì đấu khí sẽ bị yếu bớt đi. Nhiễm càng nhiều thì đấu khí sẽ càng yếu đi kinh khủng.
Nói đến đây, Lâm quản gia nhìn thoáng qua Lâm Long, lập tức nói tiếp:
- Lâm Long thiếu gia có thực lực cửu giai, hắn cũng chỉ có khả năng nhiễm mười hạt châu mà thôi, sau khi nhiễm xong, đấu khí sót lại chỉ còn một phần mười.
Nghe vậy, ánh mắt cả đám người đều ngưng trọng, thực lực của Lâm Long cũng chỉ chống lại mười viên, vậy những người bọn họ chỉ chống được năm đến tám viên là cùng. Mà trong không gian có nhiều hạt châu như vậy, có thể tưởng tượng được độ khó lớn tới đâu.
- Lâm lão. Không biết chúng ta tỷ thí cái gì?
Hà Như không thèm để ý, nàng quay sang Lâm quản gia hỏi.
- Ha ha! Phiến không gian này có mười vạn hạt châu. Điều các ngươi cần làm là tránh va chạm với những hạt châu này, giống như là lấy hồn thể, mười võ giả có thể kiên trì đến cuối cùng trong không gian sẽ là những người thắng cuộc trong tỷ thí.
Lâm quản gia nói rằng.
- Còn có quy tắc khác không?
Nghệ Phong hỏi, hắn không tin Lâm Lang thế gia làm ra tràng diện như vậy mà không có quy tắc khác.
- Những hạt châu này có thể luyện hóa, luyện hóa chúng xong sẽ có thể đưa độc tố của nó ra ngoài. Mà những độc tố này là vũ khí của các ngươi. Các ngươi có thể dùng nó để công kích bất kỳ ai. Ở trong phiến không gian, ngoại trừ độc tố ra thì không được dùng bất kỳ binh khí nào khác. Càng không được phép giao thủ trực tiếp, tất cả thắng thua phải thông qua độc tố mới được tán thành.
Lâm quản gia nói xong câu đó liền nhìn thoáng qua Nghệ Phong và Hà Như.
Hà Như thấy Lâm quản gia nhìn về phía mình, nàng không nói gì chỉ nhún vai. Ý tứ của Lâm lão rất rõ ràng, chính là không được phép giao thủ trực tiếp mà chỉ có thể thông qua độc tố để giao thủ. So với việc giao thủ trực tiếp, độ khó của giao thủ bằng độc tố đề cao không chỉ mấy lần. Chẳng qua đối với khiêu chiến như vậy Hà Như càng thêm hứng thú, đáy lòng nàng đã tính toán cách dùng độc tố để hạ Nghệ Phong.
- Còn có quy tắc khác nữa không?
Nghệ Phong không quan tâm tới ánh mắt khiêu khích của Hà Như, hắn mở miệng hỏi thêm lần nữa.
- Không có quy tắc khác! Chỉ cần các ngươi có thể kiên trì tới mười người cuối cùng thì sẽ giành được thắng lợi.
Lâm quản gia nói rằng.
- Lâm lão! Lúc chúng ta bị trúng độc, không có lực tái chiến, lại bị vây trong không gian, vậy...
Một ít thiếu niên tuấn kiệt lo lắng hỏi.
- Điểm ấy mọi người cứ yên tâm. Nếu đấu khí trong cơ thể các ngươi không tới một thành thì mau rời khỏi đây. Lâm Lang thế gia sẽ cấp giải dược cho mỗi người, chỉ cần phục dụng là có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Chỉ là sẽ không có tư cách tham gia lần này nữa.
Lâm quản gia giải thích.
Những lời của Lâm quản gia khiến mọi người thở dài một hơi. Nếu như vậy thì thật ra không có gì quá nguy hiểm.
- Lâm lão, đã như thế. Vậy mời bắt đầu đi!
Tây Môn Nam Thiên mở miệng nói.
Lâm quản gia gật đầu, lập tức lão quay sang mọi người nhắc nhở:
- Nhắc nhở mọi người thêm lần nữa. Các ngươi có thể tranh đấu ở trong đó, thế nhưng không được phép giao thủ trực tiếp. Tất cả muốn giải quyết phải thông qua hạt châu và độc tố. Nếu như có ai lén giao thủ trực tiếp, vậy sẽ bị tiêu trừ tư cách tham gia.
Lâm quản gia nói làm mọi người gật đầu.
- Như vậy, mời các vị đi thôi!
Nói xong, cánh tay Lâm quản gia mạnh mẽ vung lên, nguyên bản hằng hà vô số hạt châu dạt ra hai bên trong nháy mắt, một con đường thông thẳng tới trung tâm xuất hiện trước mặt mọi người.
Mọi người không dám dừng lại, cả đám lắc mình bay nhanh về phía trung tâm.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng nói.
Băng Ngưng gật đầu, nàng sóng vai cùng Nghệ Phong, bay nhanh về vị trí trung tâm.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Lâm quản gia thấy mấy trăm người hạ xuống hết vị trí trung tâm đại điện, cánh tay mạnh mẽ vung lên, nguyên bản thông đạo vừa được tạo thành liền hợp lại. Lâm quản gia nhìn những thiếu niên tuấn kiệt bị đám hạt châu vây quanh, lão quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Thiên Uy ở bên cạnh nói:
- Lão gia. Bắt đầu đi!
Lâm Thiên Uy gật đầu nhìn thoáng qua đám võ giả bên trong. Hắn thầm nghĩ số lượng và lực lượng lần này mạnh hơn xa lần của bọn họ. Đặc biệt hắn liếc mặt nhìn bốn người Hà Như, đẳng cấp võ giả như vậy, năm đó cũng chỉ có ba.
Năm nay cư nhiên có hơn bốn người, hơn nữa chất lượng so với năm nó còn tốt hơn. Nguyên bản hắn cho rằng thực lực của Lâm Long đã đủ tiến vào top năm thế nhưng hiện giờ xem ra muốn tiến vào top mười cũng tràn ngập nguy cơ.
- Ha ha, đủ cho đệ tử lão gia hỏa Liễu Nhiên kia mặc sức vùng vẫy.
Lâm Thiên Uy cười cười. Ấn kết trong tay đánh ra liên tục, cùng lúc đó, Lâm quản gia cũng phối hợp với Lâm Thiên Uy.
Dưới sự khống chế của hai vị lão nhân hùng mạnh, nguyên bản đám hạt châu màu đen băt đầu chậm rãi di chuyển. Sau cùng, bọn chúng chuyển động càng lúc càng nhanh.
Mười vạn hạt châu không ngừng tăng tốc, đến cuối cùng tạo ra âm thanh xé gió, từng luồng gió rít vang khắp không gian. Các hạt châu vận chuyển càng lúc càng nhanh, tạo thành từng đạo quỹ tích trong không gian. Xung quanh có mười vạn hạt châu di chuyển loạn với tốc độ cực nhanh, có thể tưởng tượng được nguy hiểm đáng sợ cỡ nào.