- Sau này, Phong ca ca đã có ta, chắc chắn sẽ không muốn nữ nhân khác.
Thi Đại Nhi còn nói rất nghiêm túc, trong mắt đầy vẻ đương nhiên.
- Tất nhiên, nếu Phong ca ca không nghe ta, hi hi, ta chỉ có thể giết tỷ tỷ.
Nghe Thi Đại Nhi nói những lời này, Nghệ Phong cảm giác mồ hôi lạnh xuất hiện trên trán. Hắn vẫn biết ma nữ này hay ghen tuông. Lúc trước khi ở thánh địa, đã nhiều lần đòi đánh đòi giết muốn đối phó với Tần Y
- Vậy phải xem bản lĩnh ngươi thế nào?
Điệp Vận Du nhìn Thi Đại Nhi, dường như không thèm để ý. Mặc dù tình tình của Điệp Vận Du thường rất tốt, nhưng giờ phút này lại tức giận khác thường.
- Hi hi xem ra tỷ tỷ không tin. Cũng tốt, ta muốn xem thử cuối cùng tỷ tỷ mạnh tới mức nào?
Tiếng cười của Thi Đại Nhi vẫn không ngừng. Giống như như một nữ hài thiên chân bất tà. Chẳng qua, trong tay ẩn chứa năng lượng khủng khiếp, giống như độc xà đánh về phía Điệp Vận Du. Các thị vệ bị ma nữ tàn nhãn này mê hoặc.
- Hừ.
Điệp Vận Du thấy đối phương công kích đến, không nói nhiều lời vô nghĩa, đấu khí trong cơ thể bạo phát, nghênh đón công kích của Thi Đại Nhi. Nàng đã được Liễu Nhiên chỉ điểm và bồi dưỡng, thực lực tăng lên rất nhanh. Tuy rằng nhìn không thấu thực lực của Thi Đại Nhi, lại nhưng không đến mức sợ nàng.
Ngay khi hai người sắp giao thủ, một đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa của hai người. Đồng thời công kích của hai nàng bị đạo thân ảnh này hóa thành hư vô, nhập vào trong hư không.
- Phong ca ca.
Thi Đại Nhi nhìn thấy đạo nhân ảnh này, nàng vui mừng kêu lên. Tiến tới ôm chặt lấy cánh tay Nghệ Phong. Nghệ Phong thậm chí cảm giác được bộ ngực mềm mại của nàng đè ép lên cánh tay Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong có chút đứng núi này trông núi nọ.
Nghệ Phong thấy Thi Đại Nhi lúc này biến thành ngây thơ như vậy, Nghệ Phong cười khổ một tiếng, trừng mắt nhìn Thi Đại Nhi một cái, ngay lập tức nhìn về phía Điệp Vận Du:
- Nàng chỉ là một nữ hài. Đừng tính toán với nàng.
Điệp Vận Du liếc mắt nhìn Thi Đại Nhi một cái. Mặc kệ là nhìn chỗ nào, đều không nhìn ra được Thi Đại Nhi có một chút bộ dạng nữ hài.
- Ngươi bận. Ta đi thu thập chút tin tức về Kim Ưng Tông trước.
Điệp Vận Du liếc mắt nhìn Nghệ Phong và Thi Đại Nhi một cái, vẻ mặt bình thản nói.
Thấy biểu tình Điệp Vận Du như vậy, Nghệ Phong biết trong lòng Điệp Vận Du vẫn đang tức giận. Nghệ Phong nhìn sang Thi Đại Nhi ở bên cạnh đang giả bộ vờ ủy khuất, hắn lắc đầu.
Rốt cục hậu cung bắt đầu cháy.
Nghệ Phong lắc lắc đầu. Bình thường, tuy rằng Điệp Vận Du biết Tử Âm và hắn có quan hệ sâu, nhưng cho tới bây giờ Tử Âm vẫn yên lặng đứng ở chỗ tối. Tuy rằng Điệp Vận Du biết, lúc ấy vẫn mở một mắt nhắm một mắt. Trữ Huyên cũng như thế.
Nhưng hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một nữ nhân đòi đánh đòi giết. Tất cả những điều này khiến ghen tuông trong lòng Điệp Vận Du vốn không có bắt đầu trỗi dậy, lại nhớ tới những hồng nhan tri kỷ bên cạnh Nghệ Phong, oán niệm đối với Nghệ Phong càng sâu.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Đi.
Nghệ Phong gõ một cái vào đầu Thi Đại Nhi, hết sức bất đắc dĩ nói với Thi Đại Nhi. Chuyện như vậy chỉ có thể từ từ giải quyết. Mỗi một nữ nhân không có người nào đơn giản. Nếu muốn các nàng chung sống hòa bình, không phải là chuyện đơn giản. Đặc biệt là Thi Đại Nhi, nữ nhân này giống với sư tôn của nàng, quả thực chính là một tai họa.
Bây giờ Tần Y còn chưa tham dự vào. Nếu Tần Y tham dự vào, sợ là hắn phải đau đầu.
Thi Đại Nhi ôm cánh tay Nghệ Phong, vẻ mặt ủy khuất nhìn Nghệ Phong. Đối với vẻ mặt vô cùng ủy khuất của Thi Đại Nhi, Nghệ Phong lựa chọn không thèm để ý tới.
Những thị vệ này nhìn cảnh tượng như vậy, bọn họ đều choáng váng. Ngay lập tức giơ ngón tay cái đối với Nghệ Phong. Bọn họ càng ngày càng khâm phục vị thành chủ này. Hồng nhan tri kỷ bên cạnh hắn đều là hại nước hại dân. Hơn nữa hắn vừa xuất hiện có thể trấn áp được hai nữ nhân đang ghen tuông, thủ đoạn này tự nhiên không phải người bình thường sánh bằng.
- Thực lực của nàng đã đạt tới Tôn cấp bát giai?
Sau khi Nghệ Phong điều tra xong thực lực của Thi Đại Nhi, Nghệ Phong kinh ngạc nhìn Thi Đại Nhi. Trong mắt có vẻ kinh hãi. Hắn thật sự không ngờ được Thi Đại Nhi lại tấn cấp nhanh như vậy.
- Thánh Ngọc Thạch chính là Thánh Ngọc Thạch. Bằng không Thi Đại Nhi không có khả năng tấn cấp kinh khủng như thế. Xem ra, truyền thuyết viễn cổ của Thánh Tông là sự thật. Thánh Ngọc Thạch thật sự có hiệu quả kinh người.
Cảm giác khí tức Thi Đại Nhi kia dâng trào, Nghệ Phong cảm giác vô cùng khiếp sợ.
Thi Đại Nhi gật đầu, nhớ tới lúc trước nàng điên cuồng hấp thu năng lượng Thánh Ngọc Thạch, thiếu chút nữa bước vào dấu chân của thánh chủ thánh chủ đời thứ nhất. Ít nhiều cũng nhờ sư tổ Hiên Huyên của nàng giúp nàng ngăn chặn.
- Thánh Ngọc Thạch thật sự khủng khiếp như vậy sao?
Nghệ Phong hỏi
- Một tia năng lượng dư thừa của thạch, có thể có gấp đôi hiệu quả thôi hóa.
Thi Đại Nhi giải thích.
Một câu này khiến Nghệ Phong không khỏi có chút líu lưỡi không nói nên lời. Thứ này quá mức nghịch thiên. Thậm chí không hề thua kém Phệ Châu. Hơn nữa tính nguy hiểm lại yếu hơn so với Phệ Châu. Chỉ cần không tham, căn bản không cần quá lo lắng.
- Nếu nàng đang hấp thu Thánh Ngọc Thạch, sao bỗng nhiên lại chạy đến Tội Ác Chi Thành? Sư tôn nàng để nàng đi sao?
Nghệ Phong có chút kinh ngạc.
Thi Đại Nhi lắc đầu nói:
- Ta lén ra ngoài.
Nghệ Phong đang nghi hoặc, sắc mặt Thi Đại Nhi bỗng nhiên ửng hồng, nhìn Nghệ Phong nói:
- Phong ca ca, ca ca có muốn năng lượng Thánh Ngọc Thạch hay không?
Những lời này khiến Nghệ Phong không khỏi nhớ tới những lời nói lúc trước, khi Thi Đại Nhi rời khỏi, Nghệ Phong nhìn thân thể xinh đẹp mị hoặc của Thi Đại Nhi, tà hỏa từ dưới bụng bốc lên.
Ánh mắt quét trên người Thi Đại Nhi, nữ hài từng ngây ngô, lúc này mông cong ngực lớn, đường cong hoàn mỹ giống như một trái cây thành thục, khiến người không kìm lòng được muốn nuốt. Thân thể lộ ra vẻ mê hoặc khôn cùng.
- Đại Nhi, ta cảm thấy, chuyện này...
Nghệ Phong còn chưa nói xong, đã bị Thi Đại Nhi giữ chặt,một đường chạy như điên, đưa thẳng Nghệ Phong vòng trong mật thất.
Thi Đại Nhi tới mật thất, cho dù nàng to gan như vậy, sắc mặt đã ửng đỏ. Thân thể có chút căng thẳng. Màng hít sâu mấy hơi, cố gắng ổn định lại cảm xúc trong lòng, nhìn Nghệ Phong, giọng nói có chút run rẩy:
- Phong ca ca, không phải ca ca muốn nói chuyện nhân sinh sao? Hôm nay Đại Nhi tùy ý ca ca.
Một câu này, khiến tà hỏa của Nghệ Phong xông thẳng lên đầu, Nghệ Phong mơ hồ có xu hướng không thể áp chế nổi.
Thi Đại Nhi cắn một ngón tay. Một giọt máu xuất hiện trước trước mặt nàng. Màu đỏ tươi trôi nổi trước mặt nàng, từng đạo hồn lực không ngừng đánh vào trong đó.
Nghệ Phong thấy Thi Đại Nhi làm như thế, ngược lại có chút kinh ngạc. Không ngờ ngay cả hồn độ, Thi Đại Nhi cũng đã học được. Tuy rằng hồn độ chưa cao cấp lắm, nhưng Nghệ Phong căn bản chưa học được. Bởi vì muốn học được hồn độ thấp nhất phải đạt được thực lực Tôn cấp cao giai. Nghệ Phong mới đạt được Tôn cấp cao giai chưa bao lâu.
Chỉ có điều không biết lúc này Thi Đại Nhi thi triển hồn độ, rốt cuộc muốn hồn độ cho hắn cái gì?
Nhìn mặt Thi Đại Nhi càng ngày càng nóng, Nghệ Phong lại càng thêm nghi hoặc và khó hiểu. Không biết nữ nhân làm vậy vì sao?