Khi đi sâu xuống đáy hồ, Nghệ Phong bước từng bước dần dần chậm lại. Ma thú dưới đáy hồ đã có thất giai lui tới, hơn nữa có thể coi là một trong những hung địa. E là ma thú bát giai cũng không thiếu. Nghệ Phong không để ý tới ma thú thất giai, thế nhưng nếu như đụng tới ma thú bát giai, Nghệ Phong phải cực kỳ cẩn thận.
Nghệ Phong bắt tầm tìm kiếm xung quanh, huyết tinh đối với ma thú trong hồ có điểm tốt dị thường, rất nhiều ma thú thích tụ họp bên cạnh huyết tinh. Điều này khiến Nghệ Phong tìm kiếm dễ dàng hơn rất nhiều.
Bất quá, điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, sâu dưới đáy hồ Nghệ Phong đụng phải không ít võ giả. Điều này thực sự khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, dưới đáy hồ nguy hiểm như vậy mà võ giả dám tiến nhập. Dám tiến nhập tới nơi này, đều phải sở hữu vài phần thực lực, hơn nữa ý thức được hành động này vô cùng mạo hiểm. Cho dù Khủng Cụ Sâm Lâm, hàng năm cũng không quá nhiều đám người tiến nhập sâu trong rừng, thế nhưng tại Huyết Ba Hồ, lượng người Nghệ Phong đụng phải dưới đáy hồ còn nhiều hơn so với sâu trong Khủng Cụ Sâm Lâm.
Trong lòng Nghệ Phong tuy nghi hoặc, nhưng cũng không quan tâm nhiều, đối với Nghệ Phong mà nói, mục đích hàng đầu chính là tìm kiếm huyết tinh. Còn chuyện khác đối với hắn thực sự không quá quan trọng. Bất quá, nhiều người dưới đáy hồ như vậy, Nghệ Phong muốn tìm huyết tinh lại càng khó hơn rất nhiều.
Mấy ngày đêm tìm kiếm dưới đáy hồ, đến lúc Nghệ Phong nhoi lên mặt hồ thở một hơi. Bất quá, khi Nghệ Phong lại lần nữa theo đường cũ tiến nhập đáy hồ, liền đụng phải đám ma thú ngũ giai, nhóm ma thú cá hung tàn này điên cuồng công kích Nghệ Phong. Tuy rằng không gây tổn thương cho Nghệ Phong, nhưng thoát khỏi đám ma thú này cũng khiến Nghệ Phong vướng tay vướng chân.
Trải qua tràng cảnh như vậy, Nghệ Phong mới biết được tại sao nhiều người tình nguyện từ đáy hồ bắt đầu tiến nhập sâu xuống phía dưới, cũng không muốn trực tiếp từ mặt hồ tiến nhập sâu xuống đáy hồ. Bởi vì tại đáy hồ, gặp phải ít nguy hiểm hơn từ trên mặt hồ lẻn vào sâu dưới đáy hồ.
Sau khi hít thở một hơi lấy lại sức, Nghệ Phong cảm thấy thể lực của chính mình hồi phục hơn rất nhiều. Điều này giúp Nghệ Phong lại lần nữa tìm kiếm huyết tinh.
Rất nhanh, Nghệ Phong tại nơi nào đó phát hiện tràng cảnh kỳ dị. Một số ma thú trời sinh đối lập, cư nhiên hòa bình sống chung tại một khu vực, hơn nữa rất nhiều ma thú kia hội tụ tại khối khu vực này, mức độ huyết sắc trong hồ cũng nồng đậm hơn khu vực khác rất nhiều.
Trong lòng Nghệ Phong vui vẻ, đi theo đám ma thú kia, chỉ thấy rong tảo dày kia lộ ra một góc trong suốt, lóe lên huyết sắc lấp lánh sáng bóng.
- Huyết tinh!
Nghệ Phong vui mừng không xiết, huyết tinh chính là Huyết Ba Hồ gẫu nhiên hình thành, ngưng tụ một khối huyết tinh phải hao tốn thời gian hơn mười năm, thậm chí trên trăm năm. Đối với khí huyết tinh thần nhân thể có điểm tốt cực lớn. Nếu như huyết tinh bán ra bên ngoài, một viên đan dược thất giai cũng không thể đổi được.
Nhìn ma thú xung quanh, Nghệ Phong khẽ dò xét một chút, phát hiện đều là ma thú thất giai cực mạnh, điều này khiến Nghệ Phong không chút do dự. Thân ảnh chợt lóe bay nhanh về phía trung tâm ma thú.
Trong nháy mắt ma thú bị kinh động, thấy nhân loại cư nhiên dám tiến nhập sào huyệt của chúng. Đám ma thú bắt đầu điên cuồng công kích về phía Nghệ Phong.
Đám ma thú cấp bậc này, Nghệ Phong tự nhiên không quá quan tâm, liên tục thi triển Nhiếp Hồn Thuật trong cơ thể công kích tới đám ma thú. Dưới dạo công kích bá đạo sắc bén của Nghệ Phong, ma thú không còn đường sống.
Thế nhưng những ma thú này vẫn điên cuồng vọt tới công kích Nghệ Phong, cản trở Nghệ Phong tiến về phía trước.
Tuy rằng Nghệ Phong biết sử dụng đấu nhanh hơn Nhiếp Hồn Thuật rất nhiều, thế nhưng hắn không dám coi nhẹ thi triển đấu khí sẽ khiến ma thú chảy máu, dẫn phát ma thú xung quanh bạo động. Tại sâu dưới đáy hồ, nếu như bị ma thú vây công, cho dù là Nghệ Phong cũng gặp nguy hiểm cực lớn.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Dùng Nhiếp Hồn Thuật mở đường, Nghệ Phong nắm lấy huyết tinh, cảm giác huyết tinh trong tay mềm mại ấm áp. Nghệ Phong liền thu hồi huyết tinh vào nạp linh giới, những ma thú này thấy Nghệ Phong đoạt mất huyết tinh. Tất cả nên bạo động, điên cuồng công kích hướng về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong đạt được huyết tinh, đương nhiên không còn kiêng nể đám ma thú này, từng đạo Nhiếp Hồn Thuật bạo phát mở đường, thân ảnh chợt lóe thoát khỏi đám ma thú vây công.
Không có ma thú bát giai, những ma thú này căn bản không chống đỡ được hắn.
Thế nhưng, ngay khi Nghệ Phong thoát khỏi đám ma thú vây công, phía trước lại bị một đám người ngăn cản. Nhìn Nghệ Phong thoát khỏi đám ma thú truy sát, người nọ ngăn cản lại sau đó hỏi:
- Ngươi đã lấy khối huyết tinh?
Nghệ Phong không phủ nhận, nhìn đối phương nói:
- Phải thì sao?
Người dẫn đầu kia hừ lạnh nói:
- Tiểu tử, khối huyết tinh này là ta phát hiện trước, biết điều giao huyết tinh ra đây.
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức cười lớn:
- Ngươi phát hiện trước? Vậy tại sao ngươi không lấy nó?
Câu nói này, khiến nam tử dẫn đầu đỏ mặt tía tai. Tuy rằng khi đó hắn phát hiện khối huyết tinh này, thế nhưng bởi vì thực lực có hạn, không dám tiến nhập vào đám ma thú lấy khối huyết tinh, mà chạy đi tìm người trợ giúp. Thế nhưng thật không ngờ, lúc quay lại đã bị người khác lấy đi.
Lúc này nam tử dẫn đầu trở nên trầm mặc, bỗng nhiên một người phía sau nam tử dẫn đầu hừ lạnh nói:
- Không cần nhiều lời vô ích với hắn, trực tiếp chém giết đoạt huyết tinh trong tay hắn.
Nghe câu này, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên dáng cười kinh miệt. Đám người này tuy đều đạt tới Tôn Cấp, người vừa mới tuyên bố giết hắn đạt tới Tôn Cấp đỉnh phong, còn kém hắn rất xa. Nếu như trận doanh như vậy muốn giết hắn, quả thực chính là vọng tưởng.
- Đúng vậy! Lão đại nói không sai, giết hắn đoạt huyết tinh.
Những người khác tán thành nói.
Câu nói này, khiến mọi người đều vây quanh Nghệ Phong, từng cổ khí thế tập trung trên người Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy đối phương chuẩn bị động thủ, Nghệ Phong cười lạnh nói:
- Các người đã muốn chết, vậy đừng trách bản thiếu.
Nói xong, Nghệ Phong thi triển Nhiếp Hồn Thuật công kích về phía đám võ giả. Nhiếp Hồn Thuật trong nước tạo thành làn sóng, lực lượng kinh khủng rẽ nước sang hai bên, mạnh mẽ đánh về phía đối phương.
Nhìn chiêu thức của Nghệ Phong công kích, sắc mặt đám người ngăn cản Nghệ Phong đại biến, vội vàng vận chuyển toàn bộ đấu khí trong cơ thể phòng ngự. Thế nhưng, dưới đạo công kích này, đối phương bị chấn động bay ngược lại phía sau, khóe miệng phun máu tươi.
- Nhiếp hồn sư bát tinh?
Đám người hoảng hốt, nhìn khuôn mặt non trẻ Nghệ Phong, trong lòng bọn họ toát lên vẻ khó tin.
Nghệ Phong hừ lạnh, lại lần nữa bạo phát Nhiếp Hồn Thuật, khiến sắc mặt đối phương đại biến, thế nhưng vẫn cố gắng vận chuyển lực lượng đón đỡ.
- Phụt...
Lại lần nữa phun máu tươi, mùi máu tinh trong nháy mắt hấp dẫn ma thú xung quanh, những ma thu này tiến về phía Nghệ Phong vây công.
Nghệ Phong thấy ma thú vây công chính mình, nhưng chưa kịp công kích tới. Thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe, vọt đến trước mặt một võ giả, đấu khí trong cơ thể bạo phát trực tiếp đánh vào thân thể võ giả kia.
- Bạo...
Nghệ Phong vừa mới quát lớn, thân thể võ giả kia hoàn toàn bạo tạc, nhất thời tạo lên một mảnh đầy mùi máu tươi. Mùi máu tươi gay mũi, hấp dẫn càng nhiều ma thú tới. Nghệ Phong thấy ma thu bốn phương tám hướng tới đây, hắn vội vàng thi triên thân pháp rời đi.
Những võ giả này, đã có ma thú giúp hắn trừng trị, không cần hắn đích thân xuất thủ.