- Cô Tinh! Một tháng đã trôi quan, chẳng lẽ ngươi muốn đóng không gian Mộc thành cả đời sao? Ngươi để đệ tử Mộc thành như vậy sao?
Một vị trưởng lão nhìn Cô Tinh trầm giọng hỏi.
Nguyên bản Cô Tinh đóng không gian Mộc thành một khoảng thời gian, mọi người tưởng rằng bời vì lệnh bài yêu cầu. Thế nhưng một tháng trôi qua, không gian Mộc thành vẫn chưa mở. Điều này khiến mọi người không khỏi hoài nghi chuyện này liên quan tới Nghệ Phong. Tuy rằng không phải Nghệ Phong tu luyện công pháp thuộc tính mộc, thế nhưng vừa vặn Nghệ Phong biến mất một tháng nay. Nơi đặc biệt này tại Mộc thành, bọn họ không được phép để người ngoài tiến vào.
- Bảo thủ!
Trong lòng Cô Tinh tức giận mắng, nhưng trên mặt toát lên dáng vẻ tươi cười nói:
- Ha ha, các vị trưởng lão đừng nóng vội, lệnh bài của ta có tác dụng đặc biệt, cho nên chỉ có thể đóng không gian Mộc thành một thời gian, khuyên các đệ tử khác kiên nhẫn thì ổn thôi!
- Cô Tinh! Ta không biết lệnh bài có tác dụng gì, mặc kệ thế nào, từ trước đến này không gian Mộc thành chưa từng đóng trong vòng một tháng. Cho nên, hôm nay cho dù ngươi sở hữu quyền lực của lệnh bài, lão phu cũng phải dẫn đám đệ tử này tiến vào không gian tu luyện.
Một vị trưởng lão quát lớn.
- Không được!
Cô Tinh không chút nghĩ ngợi nói. Nếu như thực sự để lão gia hỏa này tiến nhập, đụng phải Nghệ Phong thật quá oan nghiệt.
Cô Tinh không khỏi nhớ tới nhị gia gia của hắn, nhị gia gia hắn thực ra không nói lời nào. Bất quá, Cô Tinh hiểu nhị gia gia của hắn, nhị gia gia không nói lời nào ngược lại càng thêm nguy hiểm. E rằng nhị gia gia sớm đã suy đoán ra chân tướng. Bất quá, nhị gia gia vẫn chưa phát tiết, không biết nhị gia gia có chủ ý gì.
- Được hay không, không phải ngươi có thể định đoạt. Mộc thành có phép tắc của Mộc thành. Hôm nay, ta nhất định phải dẫn đệ tử tiến vào.
Trưởng lão này hừ lạnh nói.
Cô Tinh cảm thấy cực kỳ đau đầu, chỉ có thể vận dụng lệnh bài khống chế vài Mị tới:
- Ngươi có thể xông qua, cũng không thành vấn đề.
- Ngươi...
Vị trưởng lão này thấy Cô Tinh vận dụng Mị không khỏi tức giận, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Cũng được! Lão phu không tiến vào. Bất quá, ngươi có thể nói cho lão phu biết, Nghệ Phong đi tới đâu?
Trưởng lão này trực tiếp nhìn chằm chằm vào Cô Tinh.
Câu nói này, khiến trái tim Cô Tinh loạn nhịp, thầm lo lắng đến điều gì đó. Hắn hít sâu một hơi nói:
- Nghệ Phong đang bế quan.
- Bế quan?
Trưởng lão này cười lạnh nói:
- E là bế quan tại không gian Mộc thành. Cô Tinh, ngươi đừng nên ỷ vào lệnh bài, muốn làm gì thì làm. Hẳn là ngươi hiểu rất rõ, người ngoài không được phép tiến vào không gian Mộc thành.
Cô Tinh hừ lạnh nói:
- Đương nhiên ta biết. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta sẽ quên tổ huấn hay sao?
- Ngươi quên hay không, ta không rõ lắm. Bất quá, ta muốn biết Nghệ Phong hiện tại ở đâu?
Vị trưởng lão này quát lớn.
- Lẽ nào ngươi cho rằng ta lừa ngươi sao?
Cô Tinh có chút phẫn nộ nói.
Vị trưởng lão này không nói thêm lời nào, bất quá hằm hằm nhìn Cô Tinh.
Thấy Cô Tinh không nói gì, vị trưởng lão này phất tay quay về phía mấy người nói:
- Các ngươi dẫn người tiến vào không gian Mộc thành, hơn nữa, ngươi trở về thông báo với nhị thành chủ, mời hắn đứng ra chủ trì công đạo, nói Cô Tinh để người ngoài tiến nhập không gian Mộc thành.
Nói xong cầu này, trưởng lão này nhìn Cô Tinh nói:
- Đương nhiên, nếu ngươi có thể mời Nghệ Phong đi ra, hoặc dẫn chúng ta đến nơi Nghệ Phong bế quan, ta thừa nhận chính mình sai lầm.
- Ngươi...
Cô Tinh nổi giận nói.
Thế nhưng, Cô Tinh còn chưa nói hết câu, đột nhiên tiến cường từ trên hư không vọng xuống, tiếng cười còn chưa dứt, một thân ảnh xuất hiện trước mặt vị trưởng lão này.
- Ha ha, thật không ngờ trưởng lão nhớ ta như vậy. Không biết trưởng lão có chuyện gì cần gặp ta?
Cô Tinh nhìn đạo thân ảnh này, thở dài một hơi, đồng thời trong lòng không kiềm chế nổi tức giận mắng một tiếng:
- Kháo...
Nhìn nhãn thần trưởng lão hiện lên tia kinh ngạc, Cô Tinh thở nhẹ nói:
- Trưởng lão có chuyện gì hãy nói với Nghệ Phong.
Trưởng lão thấy Nghệ Phong xuất hiện, cười ngượng nói:
- Ha ha, thiếu thành chủ nói tự nhiên ta tin. Bất quá, không gian Mộc thành chung quy không thể đóng.
Cô Tinh hừ lạnh nói:
- Cũng được, lệnh bài nguyên bản còn cần một chút thời gian, ngươi cấp bách như vậy, ngày mai ta sẽ mở.
- Như vậy, xin đa tạ thiếu thành chủ.
Đạt được kết quả, mấy vị trưởng lão không dám la lối nhiều, khom người quay về.
Cô Tinh thấy những người này đều quay trở về, lúc này mới không nhịn được quay về phía Nghệ Phong giận dữ mắng:
- Nếu như ngươi không ra, ngay cả ta và ngươi cũng đều bị phế bỏ.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Không phải ngươi nói một tháng sao? Đúng chuẩn!
- Kháo... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghe Nghệ Phong nói những lời này, Cô Tinh mắng một tiếng, sau cùng không nói hề nói thêm, hắn biết tiếp tục nói, tên hỗn đản trước mặt cũng không để ý tới.
- Lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính mộc rồi sao?
Cô Tinh quay về phía Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong gật đầu:
- Vừa mới lĩnh ngộ!
Sau khi Nghệ Phong lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính mộc, liền cảm giác trong cơ thể biến đổi rất lớn, thế nhưng cụ thể biến hóa về cái gì, Nghệ Phong không đủ thời gian tỉ mỉ nghiên cứu, cho nên không dò xét được.
Mấy ngày nay, Nghệ Phong truy tìm Mị bát giai. Nhưng hai Mị bát giai hắn tìm được đều thuộc thuộc tính mộc.
- Rốt cuộc ngươi đã hiểu mấy loại thuộc tính năng lượng?
Cô Tinh nhìn Nghệ Phong, trong lòng kinh ngạc không thôi. Trong trí nhớ của hắn, Nghệ Phong hiểu được không dưới ba loại thuộc tính năng lượng.
Nghệ Phong nhún nhún vai, không nói Cô Tinh biết chính mình đã lĩnh ngộ toàn bộ ngũ hành, dù sao từ trước đến nay chuyện tình lĩnh ngộ toàn bộ ngũ hành chưa từng xuất hiện, nói ra có phần quá mức yêu nghiệt. Cô Tinh không hẳn đã tin.
- Bất quá, ngươi đã lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính mộc. Vậy giúp ta một việc được chứ?
Cô Tinh quay về phía Nghệ Phong nói.
- Sao?
Cô Tinh trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:
- Nguyên bản ta đóng không gian Mộc thành bởi vì muốn bổ sung năng lượng cho lệnh bài. Thế nhưng, bởi vì ngươi trong đó, cho nên một tháng chưa từng bổ sung. Rốt cục hiện tại không thể bổ sung, nếu như những người bảo thủ kia biết năng lượng đối với lệnh bài không được bổ sung một điểm, cho dù dùng cái mông cũng nghĩ tới ngươi tại không gian Mộc thành.
- Bổ sung năng lượng? Làm như thế nào?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
- Rất đơn giản, ngươi truyền dẫn năng lượng thuộc tính mộc tiến vào là được.
Cô Tinh nói.
Nghệ Phong gật đầu đồng ý. Với thực của hắn đạt tới Quân Cấp, bổ sung năng lượng cho một linh khí cấp năm cũng không vướng bận.
Cô Tinh lấy lệnh bài ra, đưa tới tay Nghệ Phong, lệnh bài trong tay Nghệ Phong bắt đầu giãy dụa mãnh liệt, Nghệ Phong gắng sức áp chế, lúc này mới ngăn chặn được lệnh bài.
Cô Tinh thấy vậy, khẽ chau mày, cắt một giọt máu tươi đánh vào lệnh bài. Lệnh bài nguyên bản giãy dụa lúc này mới an tĩnh.
Nghệ Phong dẫn một cổ đấu khí mạnh mẽ tiến nhập lệnh vài, Nghệ Phong truyền dẫn đấu khí thuộc tính mộc vào lệnh bài giúp màu sắc của lệnh bài dần dần sáng tỏ.
Cô Tinh thấy tràng cảnh như vậy, trong lòng vô cùng ước ao, thầm nghĩ Quân Cấp đúng là Quân Cấp. Lực lượng dâng trào mãnh liệt không thể lý giải, nếu như là hắn, trong vòng một ngày một đêm hắn cũng không thể truyền dẫn cổ đấu khí kinh khủng như vậy tiến vào lệnh bài.
Nhìn lệnh bài càng lúc càng sáng bóng, Cô Tinh cảm thấy yên tâm, chỉ cần lệnh bài đầy đủ năng lượng, địa vị của hắn sẽ không bị dao động.