Đối với chất vấn của Tần Y ngày đó, Nghệ Phong láo liên nhìn chung quanh, giống như chuyện này không có quan hệ gì với hắn. Bất quá, nhìn thấy ánh mắt của Tần Y, cuối cùng Nghệ Phong không chịu được áp lực. Hắn đánh trống lảng đi xem con kiến mới nuôi có bị người ta dẫm vào hay không, mặc y phục rồi ba chân bốn cẳng chạy trốn.
Đối với vấn đề này, Nghệ Phong cảm thấy vẫn nên rời xa thì tốt hơn. Đừng nhìn tính tình Tần Y bình thường luôn ôn nhu dịu dàng, có quỷ mới biết lúc bạo phát khủng bố thế nào. Ghen là bẩm sinh của nữ nhân. Một nữ nhân như Liễu Mộng Nhiên biết bao giờ mới được một người.
Tối thiểu, những ngày này Tần Y không cho Nghệ Phong đụng vào nàng, đối với Nghệ Phong mà nói, đây là một chuyện cực kỳ tàn nhẫn. Đối mặt vưu vật điên đảo chúng sinh như vậy mà cấm dục là sự tàn nhẫn đến bực nào.
- Không được hưởng phúc của người Tề a!
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, cảm thấy đau đầu không thôi. Lúc này lọt tầm mắt nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đó chính là võ giả đã đánh Nghệ Phong phun máu.
Nghệ Phong đã gặp mặt, hắn đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội, không chút nghĩ ngợi, một quyền thẳng tắp oanh tới. Lúc trước bị hắn đánh cho phun máu, hiện tại cũng phải xả giận một chút. Đồng thời thử xem khi đạt tới Thất giai, lực lượng của mình mạnh hơn bao nhiêu.
Võ giả kia đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng oanh thẳng tắp tới hắn, trong lòng giật mình, nhanh chóng đưa tay ngăn cản. Trong lúc vội vàng hắn, hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng bành trướng đánh vào cánh tay khiến thân hình lảo đảo lui về phía sau.
Võ giả sau khi lấy lại thăng bằng, lúc này mới nhìn rõ là Nghệ Phong. Nhớ tới lực lượng bạo trướng vừa rồi, trưởng lão này kinh hô một tiếng nói:
- Nghệ Phong?
Hắn không thể tin vào mắt mình, một cỗ lực lượng vừa mới rồi là của Nghệ Phong. Nhớ tới lực lượng lần trước giao thủ cùng Nghệ Phong, cùng so sánh với hiện tại, trong mắt của hắn mang theo vẻ không dám tin.
- Vài ngày trước đánh với trưởng lão chưa đủ nghiền, lần này tiếp tục thỉnh giáo trưởng lão một phen.
Nghệ Phong lặng lẽ cười cười, thực lực Thất giai đỉnh phong khiến cho lòng tin của hắn tăng vọt.
Nghe thấy Nghệ Phong nói, sắc mặt vị trưởng lão này có chút thay đổi. Trong lòng thầm nghĩ cho dù thực lực ngươi tăng vọt nhưng so với mình cũng còn có chênh lệch nhất định. Bất quá, hắn coi như hiểu thêm về lòng dạ hẹp hòi của Nghệ Phong.
- Đón thêm một chiêu của bản thiếu gia.
Nghệ Phong không nghĩ nhiều như vậy, lực lượng trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra hung hăng đánh về phía võ giả, vừa ra tay là Tinh Bạo Thiên Hạ, hoàn toàn không để cho đối phương cơ hội chống đỡ.
- Mẹ nó!
Thấy Nghệ Phong lòng dạ hẹp hòi đến mức độ này, võ giả bất đắc dĩ, đáy lòng rốt cục cũng hiểu tại sao bên ngoài lại đồn đãi đừng bao giờ trêu chọc người này. Bất quá, hắn thân là cường giả Cửu giai, tự nhiên không đến mức phải sợ Nghệ Phong.
- Nếu ngươi đã muốn đánh thì ta đây sẵn lòng phụng bồi.
Võ giả hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, công kích Nghệ Phong.
Hai người vừa giao thủ, lập tức hấp dẫn phần đông võ giả đến đây, Tần Trấn tự nhiên là một trong số đó. Khi hắn nhìn Nghệ Phong cùng giao thủ với trưởng lão Cửu giai, con mắt thiếu chút trợn lòi ra. Đặc biệt là chứng kiến Nghệ Phong giao thủ cùng đối phương, không rơi xuống thế hạ phong càng khiến cho đám người Tần Trấn suýt rơi cả tròng mắt xuống đất.
- Người này phải là Nghệ Phong không? Đây là thực lực Ngũ giai sao?
Tần Trấn nhìn Tần Đường hoài nghi hỏi.
- Hẳn là hắn? Bộ dáng này chính là Nghệ Phong.
Tần Đường không dám xác nhận, Nghệ Phong hiện giờ và trước đó không lâu tương phản quá lớn.
- Mẹ nó, người này làm sao có thể được sao? Đó là Cửu giai a!
Tần Trấn tức giận mắng một tiếng, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong. Nghệ Phong thấy càng ngày càng nhiều người, đáy lòng lặng lẽ cười cười. Muốn báo mối thù phun máu chỉ là một nguyên nhân, là tối trọng yếu nhất vẫn là hạ uy thế của Tần gia trang. Từ khi bước vào Tần gia trang, bọn họ giống như đã quên thân phận Tà Đế của hắn, giờ phút này vừa vặn để cho bọn họ tỉnh lại. Miễn cho tương lai lại có người đến trêu chọc hắn.
Dù sao, Tần Y ở cùng nhau hắn thật sự sẽ kích thích rất nhiều người. Không để cho bọn họ rung động một chút, sợ là sẽ tái diễn chuyện vây công hắn.
- Trưởng lão, tiếp thêm của ta một chiêu!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, Tinh Bạo Thiên Hạ mạnh mẽ tuôn ra, phối hợp với tử khí nghìn năm và Phệ Châu nhanh chóng đánh về phía đối phương.
- Hừ!
Võ giả cả giận hừ một tiếng, vung cánh tay nghênh đón. Đường đường là cường giả Cửu giai, tự nhiên sẽ không sợ một Thất giai, tuy võ giả Thất giai này xác thực không thể dựa theo lẽ thường mà đối đãi.
- Phanh...
Hai người giao phong, Nghệ Phong cùng đối phương đồng thời bị chấn bay ra ngoài.
Thấy đối phương một lần nữa tiến về phía trước muốn đánh mình không gượng dậy được. Nghệ Phong cười hắc hắc, một đạo lực lượng tràn ra, ngay tại lúc đó Nhiếp Hồn Thuật trong cơ thể cũng oanh ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn Hai đạo lực lượng khiến cho võ giả phải né tránh, thế nhưng Nghệ Phong lại không để cho hắn có cơ hội. Nhiếp Hồn Thuật liên tiếp được thi triển ngăn cản đường lui của hắn, khiến võ giả không thể không vận chuyển lực lượng ngăn cản.
Thế nhưng vào lúc này, lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong hội tụ thành Tinh Bạo Thương Khung, từng đạo lực lượng trong cơ thể thông qua cánh tay oanh kích đối phương.
- Ngươi cho rằng chỉ như vậy có thể áp chế ta sao?
Võ giả Cửu giai cười lạnh, tuy một chiêu này rất mạnh, thế nhưng còn chưa thể đối kháng với khí thế của hắn.
- Đương nhiên là không!
Nghệ Phong cười to, ngay khi tinh bạo Thương Khung sắp oanh kích tới đối phương, Nghệ Phong đột nhiên ngừng lại hét lớn:
- Luân Hồi Tịch Diệt!
Luân Hồi Tịch Diệt cùng Tinh Bạo Thiên Hạ đồng thời thi triển ra, rốt cục cũng khiến sắc mặt võ giả đại biến. Lực lượng trong cơ thể điên cuồng tuôn trào bảo vệ tầng tầng lớp lớp, ngăn cản hợp lực công kích từ Nhiếp Hồn Thuật cùng đấu khí của Nghệ Phong.
Lực lượng bạo trướng như muốn hủy diệt hết thảy, rất nhanh giao phong với lực lượng phòng ngự của võ giả. Dưới thanh âm ngạnh kháng, thân thể võ giả bay ngược ra ngoài.
- Phụt...
Một ngụm huyết dịch phun ra, võ giả đập người xuống mặt đất, kình khí không ngừng chuyển động trong hư không.
Võ giả xoay người dậy, huyết khí trong ngực quay cuồng khiến hắn tiếp tục phun một ngụm máu
- Ai nha! Trưởng lão, không có ý tứ, vừa mới dùng sức quá mạnh một chút, thật có lỗi thật có lỗi.
Nghệ Phong nhìn trưởng lão phun máu, mở miệng nói, thế nhưng sắc mặt hắn lại không có một chút ý tứ nào muốn xin lỗi.
Võ giả nhìn Nghệ Phong, thiếu chút nữa lại phun ra một ngụm máu. Thầm nghĩ tiểu tử ngươi rõ ràng là trả thù, hết lần này tới lần khác còn dối trá như vậy? Dùng sức quá độ? Ta kháo...
- Thật sự, thật sự là dùng sức quá độ.
Nghệ Phong nhìn võ giả nói rất chân thành.
Võ giả nghiêng đầu sang chỗ khác, đáy lòng xem Nghệ Phong trở thành một tên gia hỏa lòng dạ cực độ hẹp hòi, hắn lúc này tuyệt đối là đang trả thù.
Nghệ Phong nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Đúng thật lỡ tay. Bất quá, gần đây Bản đế thường xuyên sai lầm, trưởng lão vận khí còn tốt, vừa rồi ta bắt được một con dã thú, không cẩn thận đánh gãy chân của nó. Khục... Lớn tuổi rồi không có biện pháp ah.
Lúc Nghệ Phong nói những lời này, ánh mắt hắn nhìn về phía những người xung quanh. Trong lòng đám người Tần Trấn rùng mình, tự nhiên hiểu được ý tứ uy hiếp của Nghệ Phong.
- Kháo...
Uy hiếp của Nghệ Phong khiến những người này thập phần khó chịu, nhưng nhìn thấy trưởng lão Cửu giai còn bị đánh phun máu, nguyên một đám cuối cùng bị Nghệ Phong trấn áp.