Từ lúc đó về sau đám người Nghệ Phong ở Tiên Cảnh nhận được chiêu đãi rất chu đáo. Trong thời gian ba ngày tiếp theo không có ai tới quấy rầy bọn họ, mọi người đều cảm thấy vui vẻ thanh nhàn. Tại ngày thứ ba, rốt cục cũng có thị vệ xuất hiện thông tri bọn họ đi tham gia chiêu đãi hội.
Lúc này đám người Tần Y mới đi tham gia, dưới sự hướng dẫn của thị vệ mọi người rất nhanh đã tới giao lưu hội trên mặt đất. Lúc này tại đây đã có không ít người, bất quá cũng không xuất hiện cảnh người người chen chúc, có thể thấy được không gian nơi đây cực lớn.
Mấy người Nghệ Phong vừa xuất hiện, tuy Tần Y dùng khăn che dung mạo, thế nhưng chỉ cần nhìn thân hình mềm mại, lả lướt với những đường cong bốc lửa đều khiến vô số người ghé mắt nhìn qua. Chỉ có điều sau khi thấy hai người Vương Sâm cùng Trình Khải đi ở sau lưng, lúc này rất nhiều người bỏ đi chút tâm tư trong lòng.
Đám người tùy ý quan sát giao lưu hội, mỗi một kiện vật phẩm nơi đây đều cực kỳ trân quý. Bất quá, đối với siêu cấp thế lực như mấy người Nghệ Phong mà nói, tuy có nhìn qua nhưng cũng không để trong lòng. Không ngừng qua lại thăm thú giao lưu hội, chứng kiến đồ vật không ít, nhưng những vật phẩm có thể làm cho bọn họ động tâm không nhiều.
Một đường cưỡi ngựa xem hoa, hai người Tần Đường cùng Tần Trấn nhìn trúng vài loại vật phẩm, sau đó tiến đến trao đổi. Nghệ Phong ngay cả một kiện đều không nhìn trúng, bất quá coi như được mở rộng tầm mắt.
Trong lòng hắn thầm nghĩ, không hổ là siêu cấp thế lực tổ chức giao lưu hội, đối với cường giả Quân Cấp mà nói, quả thật có thể khiến người hoa mắt.
- Ồ! Nhiếp Hồn Thuật Địa giai!
Nghệ Phong đột nhiên bị một võ giả hấp dẫn, hắn xuất ra một quyển Nhiếp Hồn Thuật Địa giai. Nhiếp Hồn Thuật vốn đã ít gặp, Địa giai thì càng thêm hiếm thấy. Mặc dù Nghệ Phong có một quyển Luân Hồi Tịch Diệt Thiên giai, thế nhưng mỗi một lần thi triển thì hồn lực đều hút đi không còn một mống, Nhiếp Hồn Thuật cũng lâm vào tình trạng suy yếu. Về phần hồn hóa Chiến Thần các loại, theo cảnh giới được đề cao thì dần dần không còn đủ dùng.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong đến trước mặt võ giả hỏi:
- Quyển Nhiếp Hồn Thuật này trao đổi như thế nào?
Ánh mắt võ giả gian nan từ trên người Tần Y dời đi, lập tức nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Hai món vũ kỹ Địa giai trung cấp, mười viên đan dược bát giai.
Nghe được câu này, Nghệ Phong có chút nhíu mày, võ giả thấy Nghệ Phong như thế, hắn nhanh chóng giải thích:
- Nhiếp Hồn Thuật Địa giai này nguyên bản là Địa giai trung giai, người dùng Nhiếp Hồn Thuật rất thưa thớt, giá này cũng không chiếm tiện nghi của ngươi.
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Vậy thì thành giao a.
Võ giả thấy Nghệ Phong sảng khoái như vậy, cười cười đưa quyển trục Nhiếp Hồn Thuật. Nghệ Phong gật nhẹ đầu với Trình Khải, Trình Khải vội vàng lấy ra hai món vũ kỹ Đại giai cùng mười viên Địa giai đan dược từ trong giới chỉ đưa tới.
Với nội tình của Tà Tông, chút đồ vật này tự nhiên sẽ không quá để trong lòng. Lúc trước khi đi, trên người Trình Khải mang theo không ít vật phẩm, đều là Tà Tông tiền bối ném cho hắn. Điều này là Trình Khải nói cho hắn biết, vì thế mà Nghệ Phong càng thêm vững tin, Tà Tông khẳng định còn có địa phương một tồn trữ bảo vật.
Nghệ Phong mở quyển trục ra đọc lướt qua một chút, phát hiện là một môn Nhiếp Hồn Thuật phụ trợ - Quỷ Ngâm! Dùng để dẫn phát nội tâm sợ hãi của con người, công pháp này thích hợp để quấy nhiễu đối phương. Tu luyện đến mức tận cùng, nghe nói trong vòng ngàn dặm đều có thể tạo ra tiếng gào khóc thảm thiết.
Tuy có chút chênh lệch với công kích Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong, bất quá vẫn khiến hắn mừng rỡ không thôi. Quyển trục này đối với võ giả như hắn không thể nghi ngờ là một Nhiếp Hồn Thuật phụ trợ có giá trị rất lớn.
- Xem ra không bị thua thiệt, nếu không phải là Nhiếp Hồn Thuật phụ trợ, tối thiểu có thể là Nhiếp Hồn Thuật Địa giai cao cấp.
Nghệ Phong cười cười, thu Nhiếp Hồn Thuật vào giới chỉ.
Thế nhưng Nghệ Phong vừa đem Nhiếp Hồn Thuật, chợt nghe một lão giả tươi cười nói:
- Tiểu huynh đệ, không biết có thể nhường lại Nhiếp Hồn Thuật cho ta hay không?
Nghệ Phong quay đầu nhìn lại, kinh ngạc phát hiện đối phương lại là một Nhiếp Hồn Sư bát tinh cao cấp. Bất quá nhìn tuổi của lão, hiển nhiên là thị vệ của một thế lực lớn tới tham gia giao lưu hội.
- Nhiếp Hồn Thuật này không chuyển nhượng.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
- Ha ha, xem bộ dáng tiểu huynh đệ hiển nhiên cũng là võ giả. Đạt được Nhiếp Hồn Thuật cũng không có chỗ dùng. Không bằng chuyển nhượng cho ta. Ta bồi thường cho ngươi thêm một môn vũ kỹ Đại giai như thế nào?
Lão giả nguyên bản vừa ý với môn Nhiếp Hồn Thuật này, nhưng không đủ đan dược, mới đi hỏi mượn Thiếu chủ. Chỉ là sau khi quay lại thì phát hiện Nhiếp Hồn Thuật đã vào tay Nghệ Phong.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Ta không thiếu vũ kỹ Đại giai.
Lão giả tự nhiên nhìn ra được, Nghệ Phong hiển nhiên cũng là Thiếu chủ của một thế lực lớn. Người như vậy giàu có hơn lão rất nhiều. Thế nhưng, quyển trục Nhiếp Hồn Thuật kia khiến lão nhịn không được phải đến đây hỏi một phen.
- Thế nhưng...
Lão giả vừa muốn nói gì, Trình Khải đã ngăn chính giữa nói với lão giả:
- Tông chủ chúng ta sẽ không đổi, thỉnh nhường đường.
- Lão phu là trưởng lão Thị Hạt Phủ, chẳng lẽ tiểu huynh đệ không cho chút mặt mũi sao?
Lão giả nhìn chăm chú Nghệ Phong hỏi.
Trình Khải thấy đối phương đưa Thị Hạt Phủ ra dọa Nghệ Phong, không chút nghĩ ngợi đánh ra một quyền. Lão giả thấy Trình Khải đột nhiên ra tay, sắc mặt đại biến, vội vàng vận chuyển Nhiếp Hồn Thuật ngăn cản. Thế nhưng một Nhiếp Hồn Sư bát tinh như hắn, sao có thể là đối thủ của Á Thánh. Một quyền đánh qua, lập tức khiến lão giả phun máu ngã xuống, trên mặt đất lướt qua một đạo dấu vết thật sâu. Điều này khiến mọi người chú ý tới đây, tất cả quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong.
Trình Khải nhìn lão giả hừ một tiếng nói:
- Bảo Phủ chủ của Thị Hạt Phủ ngươi tới, có lẽ có thể miễn cưỡng ngồi cùng với tông chủ chúng ta. Bằng vào một trưởng lão nho nhỏ như ngươi cũng dám gọi tông chủ chúng ta là tiểu huynh đệ?
Sắc mặt lão giả trở nên tái nhợt khó coi đến cực điểm, Trình Khải lắc lắc ống tay áo, không nhìn đối phương lấy một cái, quay người đi theo Nghệ Phong. Từ đầu đến cuối, Nghệ Phong không bận tâm tới người này.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Những người vây xung quanh thấy một màn này, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau. Thầm nghĩ người trẻ tuổi thật bá khí. Mà một số người biết rõ thân phận của Nghệ Phong thì nói năng rất thận trọng, không dám tùy ý đánh giá.
Trình Khải đi theo Nghệ Phong một đoạn rồi nói:
- Tông chủ, Thị Hạt Phủ có liên minh với Tiên Phủ. Cũng được coi là một thế lực siêu cấp, có địa vị nhất định trong Tiên Cảnh. Chuyện đánh lão sẽ khiến họ chú ý Thiếu chủ.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Coi như đánh rắm đi. Đánh thì đánh, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ giết lão, không thể tưởng được ngươi lại hạ thủ lưu tình như vậy.
Nghe được câu này, Trình Khải lập tức ngậm miệng, thầm nghĩ mình đã quên danh xưng ma đầu của tông chủ.
Tần Đường, Tần Trấn nghe được câu này, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong lòng cảm thấy có chút may mắn bọn họ là người của Tần gia trang. Bằng không chỉ bằng vào những tiểu thuật của bọn họ đối phó Nghệ Phong thì ngay cả mạng của họ cũng không giữ được.
Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái nói:
- Đệ có chút thu liễm một chút được hay không?
Nghệ Phong cười cười nói:
- Ta cũng muốn thu liễm, thế nhưng mọi cử động đều bị người ta nhìn chăm chú, thu liễm cũng vô dụng, chẳng bằng tàn nhẫn lăng lệ ác liệt một chút có khi đỡ phiền toái hơn.
Một khắc khi tiến đến Tiên Phủ, Nghệ Phong đã biết rõ hắn bị rất nhiều người quan sát, đây nhất định là đãi ngộ dành cho Tông chủ Tà Tông hắn.