Mị Ảnh

Chương 1450: Tiền đặt cược




 
Thiên Thiên đối mặt với chất vấn của Nghệ Phong, sắc mặt trở nên khó coi đến cực điểm. Hừ lạnh một tiếng, liền chuẩn bị lách mình ly khai trường giác đấu.
 
- Đứng lại!
 
Thấy Thiên Thiên chuẩn bị ly khai, Nghệ Phong đột nhiên quát to:
 
- Ngươi không phải muốn biết cái gì là quy củ sao? Vậy Bản đế nói cho ngươi biết. Cái gì là quy củ!
 
Nói xong, một quyền của Nghệ Phong oanh thẳng lên người Thiên Thiên, Nghệ Phong không bảo lưu, vừa ra tay là dùng toàn lực khiến sắc mặt Thiên Thiên đại biến.
 
- Quy củ là hiện tại Bản đế mạnh hơn ngươi. Muốn đánh ngươi như đánh chó, đó chính là quy củ.
 
Lời của Nghệ Phong vừa rơi xuống, một quyền Nghệ Phong đã đánh lên người Thiên Thiên. Thiên Thiên lập tức bị đánh phun máu bay ra ngoài, huyết dịch bay trên bầu trời, mà ngay khi Nghệ Phong chuẩn bị tiến về phía trước thì thân ảnh của Đế Ngạo Thiên đã ngăn trước mặt hắn. Hai người đồng thời lui lại.
 
Nhìn Thiên Thiên té trên mặt đất rồi sau đó xoay người đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, hắn ôm ngực phụt ra một ngụm huyết dịch. Nghệ Phong cũng không tiếp tục ra tay đối phó hắn, tuy Nghệ Phong sớm đã thấy Thiên Phủ không vừa mắt. Bất quá có rất nhiều cơ hội tìm bọn họ để gây phiền toái, lúc này Đế Ngạo Thiên xuất thủ, hiển nhiên sẽ không cho hắn cơ hội. Thế nhưng Nghệ Phong biết rõ, Thiên Phủ cùng Tiên Phủ có quan hệ rất mật thiết.
 
Thiên Thiên đang âm trầm nhìn Nghệ Phong, bên tai lại truyền đến một câu nói của Nghệ Phong:
 
- Điều này chính là quy củ!
 
Thiên Thiên nhổ một bãi nước miếng nhiễm huyết dịch, chắp tay với Nghệ Phong nói:
 
- Quy củ do Tà Đế dạy bảo ta sẽ nhớ kỹ, có thời gian sẽ đàm luận cùng Tà Đế.
 
- Ta sẽ đợi đến ngày đó.
 
Nghệ Phong nói xong, không để tâm phản ứng của Thiên Thiên. Đối với Nghệ Phong mà nói, một Thiên Thiên còn chưa để hắn phải coi trọng. Nếu không phải nguyên nhân do Hạ Chỉ Mộng, cho dù Nghệ Phong nhìn Thiên Phủ thập phần khó chịu, hắn cũng không ra tay.
 
Đế Ngạo Thiên nhìn Nghệ Phong thản nhiên nói:
 
- Không thể tưởng được đường đường Tà Đế lại có hứng thú ra tay với bọn họ. Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy điều đó bôi nhọ thân phận của mình sao?
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Thân phận? Thân phận của ta nhiều lắm. Đừng nói ra tay với bọn họ, cho dù ra tay với người bình thường Bản đế cũng không quan tâm. Dù sao, thanh danh của ta sớm đã không có. Các ngươi không phải đều gọi Bản đế là ma đầu sao?
 
Lời nói của Nghệ Phong vang lên tại trường giác đấu, khiến mọi người kinh ngạc không thôi. Nhưng cũng biết không cách nào chỉ trích Nghệ Phong.
 
Đế Ngạo Thiên nhìn thoáng qua Tần Y vẻ mặt lạnh nhạt ở phía xa, hắn bài trừ cảm xúc trong đầu ra ngoài, nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Đã như vậy, ta sẽ chiến một trận với ngươi.
 
Nghệ Phong nhìn Đế Ngạo Thiên trước mặt không nói gì, chỉ là khí thế tràn về phía Đế Ngạo Thiên cho thấy thái độ của hắn.
 
Mọi người thấy hai người trong sân, nguyên một đám lập tức ngừng thở. Bọn họ tới đây trông đợi chính là trận đại chiến này, chỉ là không có nghĩ đến sẽ nhanh như vậy. Tất cả mọi người hưng phấn nhìn trường giác đấu, đối với bọn họ mà nói trận đại chiến này có một ý nghĩa phi phàm.
 
Ai thắng! Người đó là đệ nhất nhân đồng lứa. Đồng thời, cũng đại biểu cho thế lực mạnh nhất đại lục.
 
Hai người không nói nhiều, thân ảnh đồng thời chớp động. Lực lượng khủng bố từ trong cơ thể phát ra khiến cả hư không như vỡ vụn, hướng về đối phương oanh tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
 
Phanh...
 
Lực lượng của hai người lần đầu giao phong, lấy họ làm trung tâm một luồng khí lãng khủng bố tràn ngập toàn bộ không gian.
 
Hai người vừa chạm vào lập tức tách ra, lực lượng khổng lồ khiến Nghệ Phong bị đánh bay ra một khoảng cách xa, khó khăn lắm mới đứng vững.
 
- Cứ chiến như vậy, có phải là không thú vị một chút nào sao? Chúng ta có nên cá cược một chút hay không?
 
Nghệ Phong xoa cánh tay có hơi hơi tê dại, trầm giọng nói với Đế Ngạo Thiên.
 
- Đương nhiên! Ta chỉ có một yêu cầu, nếu ngươi bại thì rời khỏi nàng!
 
Đế Ngạo Thiên dùng ngón tay chỉ vào Tần Y.
 
Mọi người đồng thời quay đầu nhìn Tần Y ở giữa đám người Tần Trấn, nguyên một đám cảm thấy khó thở, nữ nhân này đẹp tới mức khiến người ta hít thở không thông.
 
Nghệ Phong nhìn hắn với vẻ miệt thị nói:
 
- Cho dù bản đế ly khai nàng, ngươi cũng không có chút cơ hội nào. Vì thế ngươi hãy bỏ cái ý nghĩ đó đi.
 
Tất cả mọi người nhìn Tần Y với vẻ cổ quái mười phần, hiển nhiên nữ nhân này đều mê hoặc hai nam nhân. Hơn nữa còn là nam nhân kiệt xuất nhất, có quyền thế nhất đại lục trong đồng lứa. Nhìn dung nhan điên đảo chúng sinh của Tần Y, mọi người cảm thấy hết thảy là chuyện đương nhiên.
 
Nghệ Phong cũng không nói nhảm, từ trong giới chỉ lấy ra bốn phần quyển da cừu, nói với Đế Ngạo Thiên:
 
- Bản đế có bốn phần quyển da cừu có quan hệ tới việc tiến vào Thánh cấp. Ta biết sư đệ ngươi đạt được một phần sẽ đưa cho ngươi rồi. Ngươi chỉ cần xuất ra nó cùng với những vật phẩm ngang với bốn phần quyển da cừu này. Chúng ta sẽ đánh bạc một lần.
 
Đế Ngạo Thiên nhìn Nghệ Phong xuất ra bốn phần quyển da cừu, trong lòng có chút chấn động. Giá trị của chúng, hắn tự nhiên tinh tường, đặc biệt là đối với thực lực cửu giai của hắn lại càng cần.
 
Nhìn thoáng qua Tần Y, Đế Ngạo Thiên không suy nghĩ nhiều, từ trong giới chỉ lấy ra vài loại vật phẩm. Nghệ Phong nhìn thoáng qua, đúng là quyển da cừu, mà không nhiều không ít, vừa vặn bốn phần.
 
- Bản đế trùng hợp cũng có bốn phần. Có bản lĩnh ngươi cứ đến mà lấy.
 
Nghệ Phong nhìn Đế Ngạo Thiên cũng xuất ra bốn phần, trong lòng kinh ngạc không thôi. Bất quá trong lòng lập tức cao hứng, đối phương có bốn phần, chính mình cũng có bốn phần. Cho dù không đầy đủ, chắc hẳn cũng xê xích không bao nhiêu.
 
- Như thế, vậy thì dùng cái này làm tiền đặt cược đi.
 
Nghệ Phong nhìn Đế Ngạo Thiên nói.
 
Mọi người nhìn tám phần quyển da cừu trong sân, ánh mắt nguyên một đám trở nên nóng bỏng. Bảo vật như vậy thật khiến người ta điên cuồng.
 
Ngược lại Nghệ Phong cùng Đế Ngạo Thiên sau khi kinh ngạc lập tức khôi phục sự trấn định, hai người nhìn nhau, trong giây lát phát động công kích về phía đối phương. Lực lượng khủng bố mang theo từng đạo đấu khí chấn động cả không gian, rồi sau đó giao phong với nhau.
 
Hai người không thi triển những gì hoa mĩ, hoàn toàn trực tiếp giao phong lấy cứng đối cứng, trên hư không bộc phát ra từng tiếng vang như sấm nổ.
 
Phanh... Phanh...
 
Từng đạo lực lượng ngạnh kháng với nhau, giao kích của hai người khiến hư không bộc phát từng tiếng trầm đục. Nghệ Phong bị chấn liên tiếp lui về phía sau. Người sáng suốt chỉ cần nhìn qua là biết rõ lực lượng của Nghệ Phong đã rơi vào thế hạ phong.
 
Trong tình huống này, Nghệ Phong chỉ có thể dùng vũ kỹ cao cấp đền bù sự chênh lệch, khó khăn lắm mới không để rơi vào thế hạ phong.
 
Mọi người thấy một màn này, lập tức chuyển hi vọng chiến thắng về phía Đế Ngạo Thiên. Bất quá, người có nhãn lực chân chính vẫn không đưa ra phán đoán. Dù sao, hai người kia cũng không thể phán xét theo lẽ thường. Chỉ có điều lúc này cơ hội chiến thắng của Đế Ngạo Thiên dường như lớn hơn một chút.
 
- Lại đến!
 
Sau khi Đế Ngạo Thiên đánh hơn mười quyền liền trầm giọng hô to, một quyền đánh thẳng tắp về phía Nghệ Phong.
 
- Hừ!
 
Nghệ Phong bị chấn có chút tê dại, tự nhiên sẽ không ngạnh kháng với hắn nữa, sau khi thăm dò rõ ràng lực lượng chênh lệch của cả hai, rốt cục Nghệ Phong cũng bắt đầu vận dụng tử khí nghìn năm.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.