Mị Ảnh

Chương 1566: Thái thượng trưởng lão




 
Nghệ Phong đến một tòa sơn mạch, nhìn qua dãy kiến trúc cực lớn giấu ở trong dãy núi. Nghệ Phong thầm nghĩ Hạ gia thực tính là gia tộc ẩn thế. Nếu không biết mà nói, ai có thể nghĩ ở trung tâm dãy núi lớn như vậy, lại cất dấu một đại gia tộc.
 
Đến cửa sơn môn, Nghệ Phong nhìn qua hai thị vệ, chắp tay nhìn đối phương lạnh nhạt nói:
 
- Thông báo chủ nhân Hạ gia, nói Nghệ Phong tới bái phóng.
 
Tuy Hạ gia ẩn thế, nhưng mà cũng không có nghĩa là tin tức mất linh thông. Đối với nhân vật nổi danh nhất đại lục, những thị vệ này cũng không xa lạ gì. Bọn họ tranh thủ thời gian thi lễ một cái với Nghệ Phong nói:
 
- Tà Đế đợi một lát. Ta đi bẩm báo gia chủ.
 
Nghệ Phong gật đầu, chắp tay đứng ở ngoài cửa.
 
Đối với Nghệ Phong, thị vệ không dám chậm trễ chút nào. Tốc độ thi triển đến mức tận cùng, đi vào trong bẩm báo. Không qua một phút đồng hồ, kia võ giả gấp rút trở về, nhìn Nghệ Phong chắp tay thật có lỗi nói:
 
- Thật có lỗi, gia chủ nói không tiếp ngoại nhân.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong có chút nhíu mày. Cũng không để ý hai thị vệ, cất bước đi đến sơn môn. Đã tới đây, tất nhiên không có đạo lý tay không mà về.
 
- Tà Đế...
 
Thị vệ thấy Nghệ Phong xông vào, không khỏi nhíu mày hô, thân thủ muốn ngăn cản Nghệ Phong.
 
- Mở ra!
 
Nghệ Phong nhíu mày, bàn tay phất lên, trong nháy mắt đẩy đối phương ra. Nện bước đi vào trong sơn môn Hạ gia.
 
Thị vệ thấy Nghệ Phong xông vào thì biến sắc, nhưng lấy thực lực của Nghệ Phong, bọn họ cũng không ngăn được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn Nghệ Phong đi vào, một thị vệ kịp phản ứng, rất nhanh chạy vào trong sơn môn.
 
- Đường đường Tà Đế, chẳng lẽ chỉ biết xông vào sơn môn người khác sao?
 
Một thanh âm bất mãn từ hư không bay đến, lúc này mới khiến Nghệ Phong dừng lại. Thân ảnh hiện ra trước mặt Nghệ Phong, thị vệ lập tức thở dài một hơi, hướng thân ảnh này hô:
 
- Trưởng lão!
 
- Ừ! Các ngươi đi xuống đi!
 
Hai thị vệ như trút được gánh nặng, tranh thủ thời gian rời đi.
 
- Bản Đế đi bất luận chỗ nào trên đại lục, ai không cung kính mời ta đi vào. Coi như là Tiên cảnh, lúc này hận không thể giết ta, nếu đi tới Tiên cảnh, bọn họ đồng dạng cũng sẽ khách khí nghênh đón ta đi vào. Hạ gia ngươi ngược lại giá thật lớn. Dùng hai Tôn giai muốn ngăn cản ta ở ngoài cửa.
 
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng.
 
- Ha ha! Danh tiếng Tà Đế ta tự nhiên nghe qua. Bất quá, gia chủ chúng ta đang bế quan. Cho nên sợ chiêu đãi không chu toàn.
 
Trưởng lão phía trước nói.
 
- Không sao! Ta chỉ là tới Hạ gia nhìn xem, muốn nhìn phong tư của thế gia ẩn dấu của đại lục một chút.
 
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
 
- Trưởng lão không mời ta đi vào ngồi một chút sao?
 
- Mời!
 
Đối phương bình tĩnh nhìn Nghệ Phong thật lâu, đúng là vẫn còn mời Nghệ Phong đi vào.
 
Nghệ Phong đi ở phía trước, sắc mặt trưởng lão đằng sau biến ảo bất định, không biết đang suy nghĩ cái gì.
 
...
 
Nghệ Phong cùng trưởng lão rất nhanh đi tới phòng khách Hạ gia, Nghệ Phong nhìn trưởng lão, khẽ cười cười nói:
 
- Ta là hảo hữu của Thánh nữ Hạ gia Hạ Chỉ Mộng ngươi. Không biết có thể mời nàng đi ra hay không.
 
Ánh mắt Trưởng lão mạnh mẽ ngưng tụ, lập tức cười nói:
 
- Thánh nữ cũng đang bế quan, khiến Tà Đế thất vọng rồi.
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Phải không? Đã như vậy, ta sẽ chờ nàng xuất quan a. Dù sao Bản Đế cũng không cấp.
 
Nói xong, Nghệ Phong ngồi lên ghế, rõ ràng thật sự nhắm mắt lại.
 
Trưởng lão thấy bộ dáng của Nghệ Phong, không khỏi tức giận đến cực điểm, nhưng mà đối với người trước mặt này lại không thể làm gì được. Không nói thân phận của hắn, chỉ cần thực lực của hắn, đã xa xa không phải hắn có thể địch nổi.
 
- Vậy thì mời Tà Đế ngồi tạm trong chốc lát. Ta đi xin chỉ thị của gia chủ một chút.
 
Trưởng lão bất đắc dĩ nói ra.
 
- Ha ha! Trưởng lão cứ tự nhiên!
 
Nghệ Phong cười nói.
 
Cũng không có bao lâu thời gian, Nghệ Phong cũng cảm giác được một cổ khí thế uy áp trên người hắn. Cổ khí thế này khiến Nghệ Phong nhăn mày lại. Ánh mắt mở ra, nhìn đối phương hừ một tiếng nói:
 
- Đây là đạo đãi khách của tiền bối sao?
 
Đối phương không để ý đến tiếng quát của Nghệ Phong, khí thế uy áp trên người Nghệ Phong vẫn như trước, điều này khiến Nghệ Phong không khỏi có chút tức giận, cũng không quản đây là gia tộc Hạ Chỉ Mộng, đấu khí trong cơ thể bạo tuôn ra, oanh thẳng tới đối phương. Dưới tình huống Nghệ Phong oanh kích, nóc nhà trong nháy mắt bị nhấc lên.
 
Mà cùng lúc đó, một đạo thân ảnh cũng bay nhanh đến không trung. Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, thân ảnh lóe lên truy đuổi.
 
Võ giả Hạ gia thấy Nghệ Phong truy đuổi hắn, cười ha ha nói:
 
- Khí thế Tà Đế quả nhiên danh bất hư truyền. Dùng thực lực không đến ngũ giai, lại rõ ràng có thể áp ta một bậc. Cũng chỉ có Tà Tiên lưỡng tông các ngươi mới có thể làm được.
 
Nghệ Phong nhìn trung niên nam tử trước mặt, khẽ cau mày nói:
 
- Gia chủ Hạ gia?
 
Trung niên nam tử lắc lắc đầu nói:
 
- Thái thượng trưởng lão Hạ gia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
 
Nghệ Phong nghe được lời của đối phương, lúc này mới chợt hiểu, nhìn đối phương nói:
 
- Tiền bối đây là ý gì?
 
- Không có gì, chỉ là nghe nói thực lực ngươi chưa tới ngũ giai, có thể đánh bại ngũ giai, có chút không tin mà thôi.
 
Nói xong, nắm tay trung niên nam tử biến đổi, một quyền oanh tới Nghệ Phong.
 
Ánh mắt Nghệ Phong ngưng tụ, năng lượng tương sinh tương khắc trong cơ thể bay nhanh ra, một quyền oanh về đối phương. Dưới một oanh này, trong nháy mắt Nghệ Phong bị lực lượng của đối phương oanh lui ra ngoài, cánh tay có chút run lên.
 
- Đây là lực lượng có thể chém giết ngũ giai sao, ta xem cũng không gì hơn cái này a.
 
Thái thượng trưởng lão cười lạnh một tiếng, trọng quyền trên tay biến đổi lần nữa, một quyền oanh tới Nghệ Phong lần nữa.
 
Nghệ Phong thấy đối phương không thuận theo không buông tha, hừ một tiếng, lực lượng trong cơ thể không tiếp tục giữ lại, năng lượng tương sinh tương khắc trong cơ thể sử dụng đến mức tận cùng, một quyền đánh về đối phương.
 
- Ầm...
 
Dưới một quyền này, đối phương đồng dạng bị chấn lui ra ngoài, hai người đều tự kéo lê một đoạn cự ly, nhìn nhau mà chiến.
 
- Pháp tắc chi lực thật thần kỳ.
 
Võ giả đối phương kinh dị nhìn Nghệ Phong:
 
- Cho tới bây giờ ta chưa nghe nói qua loại pháp tắc này.
 
- Thứ ngươi chưa thấy còn nhiều. Nếu tiền bối còn muốn mà nói, vãn bối phụng bồi.
 
Nghệ Phong nghĩ thầm một ngũ giai mà thôi, hắn cũng chém giết một cái. Cũng không sợ đối phương.
 
- Ta rất kỳ quái, rốt cuộc ngươi chém giết ngũ giai như thế nào? Tuy lực lượng của ngươi có thể tương đương cùng ngũ giai. Chỉ là, lực lượng của ngươi lại phân tán.
 
Đối phương tò mò hỏi.
 
Nghệ Phong thản nhiên nói:
 
- Nếu tiền bối muốn lĩnh giáo một phen mà nói, vãn bối có thể thỏa mãn sở thích của ngươi. Nhưng mà, tiền bối cần phải trả một cái giá lớn?
 
- Hừ!
 
Đối phương tự nhiên biết rõ cái giá lớn trong lời nói của đối phương là cái gì. Bất quá chính là mệnh của hắn mà thôi.
 
- Kiêu ngạo sẽ trả giá thật nhiều.
 
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
 
- Trả giá thật nhiều hay không Bản Đế không biết, bất quá lần này Bản Đế tới, chẳng qua là muốn gặp Thánh nữ Hạ gia một lần. Mong tiền bối dàn xếp.
 
- Thánh nữ Hạ gia không có khả năng gặp người ngoài.
 
- Đã như vậy, Bản Đế sẽ lĩnh giáo tiền bối!
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.