Mị Ảnh

Chương 1656: Chủ vị Chí Tôn




 
Địa phương Tiên Thánh tuyển chọn cũng không phải Tiên Cảnh, mà là trên một ngọn núi cực cao ở trung tâm đại lục, ngọn núi mây mù vây quanh. Quang cảnh vô cùng xinh đẹp, tựa như thánh phủ Tiên Cảnh.
 
Nguyên bản dãy núi gập ghềnh, lúc này đã sớm xuất hiện một tòa cung điện, cung điện này vô cùng xa hoa tôn quý, dường như vạn vật thiên địa đều bị cung điện này khống chế.
 
Tần Y và Yêu Ngọc nhìn cung điện phát ra khí thế bành trướng như thế, đáy lòng cũng có chút rung động. Mà chỉ có Yêu Thánh bên cạnh cười cười giải thích nói:
 
- Giờ phút này khống chế đại lục xác thực ở trong cung điện này. Mỗi một lần Chí Tôn yến đều làm xa hoa tôn quý không ai bì nổi, lần này chỉ là tầm tầm, so với lần thứ nhất còn kém rất xa.
 
Nghe được Yêu Thánh nói, Yêu Ngọc líu lưỡi không thôi, nghĩ thầm nếu tôn quý xa hoa như lần thứ nhất, vậy sẽ rung động như thế nào.
 
- Năm đó có một Thánh Cấp ngũ giai được phái thủ vệ một cung điện do Chí Tôn kiến tạo làm Chí Tôn yến. Chỉ là thời điểm vị Thánh Cấp ngũ giai này chạy tới đó liền phủ phục trên mặt đất, hắn bị khí thế cao quý và cao không thể chạm nhiếp tâm hồn.
 
Yêu Thánh nói.
 
Nghe được câu này, trong lòng Nghệ Phong cả kinh. Tâm trí Thánh Cấp Ngũ giai kiên định thế nào tự nhiên không cần phải nói, người như vậy cư nhiên bị một tòa kiến trúc nhiếp tâm hồn, tòa kiến trúc này sẽ rung động như thế nào?
 
Nghệ Phong lắc đầu, ánh mắt nhìn cung điện xa xa. Nghĩ thầm không hổ là tụ hội cao cấp nhất đại lục, chỗ hội họp đãi ngộ cũng là tốt nhất.
 
Yêu Thánh nhìn Tần Y và Yêu Ngọc nói:
 
- Đi thôi! Cùng bản thánh và Nghệ Phong đi vào. Ha ha, nhìn xem lão gia hỏa Tiên Thánh kia tổ chức Chí Tôn yến lần này rốt cuộc muốn cái gì?
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Tám chín phần mười là nhằm vào ta và Tà Thánh.
 
Yêu Thánh không nói gì, chỉ cười cười, hai phái Tiên Tà là kẻ thù truyền kiếp vô số năm, lúc này bởi vì Nghệ Phong, Thánh Thành ẩn ẩn có ý tứ áp chế Tiên Cảnh, như thế sao có thể không khiến Tiên Thánh lo lắng.
 
Tại thời điểm Nghệ Phong chuẩn bị đi tới, đột nhiên một tiếng cười cởi mở truyền đến:
 
- Ha ha, Yêu Thánh, Ma Thánh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
 
Nghệ Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lạc Thánh hạ xuống bên cạnh hắn.
 
- Ha ha! Lão gia hỏa ngươi sao còn chưa chết.
 
Yêu Thánh hiển nhiên rất quen thuộc đối với Lạc Thánh, nhìn Lạc Thánh cười mắng một tiếng.
 
- Ha ha. Ngươi còn chưa chết, ta làm sao chết được? Bất quá, bí cảnh bị hư hao, chúng ta cũng mau chết thôi. Ha ha...
 
Lạc Thánh cười nói.
 
Yêu Thánh cười cười đáp lại:
 
- Vậy cũng không nhất định, ngươi nịnh nọt Nghệ Phong một chút, nói không chừng tương lai có thể kéo dài tánh mạng giúp ngươi.
 
Lạc Thánh nhìn thoáng qua Nghệ Phong, lập tức cười nói:
 
- Thật không ngờ ngươi đã đến được Chí Tôn trong thời gian ngắn ngủi như vậy, thật khiến ta ngoài ý muốn.
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Còn phải đa tạ Lạc Thánh ban đầu giúp ta ở Tần gia trang.
 
Lạc Thánh cười cười nói:
 
- Không sao, giúp ngươi cũng là giúp mình. Bất quá, ta lại hi vọng ngươi giống như lão gia hỏa Yêu Thánh này nói, có thể đi đến một bước kia, đến lúc đó ta cũng sẽ không sợ chết.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong khẽ cười cười nói:
 
- Một bước kia đâu dễ bước ra. Chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó mà thôi
 
- Ngay cả ngươi cũng nói không dễ, vậy chúng ta dứt khoát chờ chết rồi.
 
Lạc Thánh cởi mở cười nói.
 
Nghe được câu này, Nghệ Phong cùng Yêu Thánh đồng thời cười to.
 
- Ba vị Chí Tôn cười thật vui vẻ. Không biết chuyện tình gì mà vui vẻ như vậy, nói ra để cho ta cũng cười cho vui. Ha ha...
 
Một thanh âm rơi xuống, thân ảnh Độc Thánh rơi vào địa phương cách Nghệ Phong không xa.
 
Nghệ Phong nhìn lại, hắc vụ quấn quanh Độc Thánh như trước, sau lưng mang theo hai cấp bậc chuẩn Chí Tôn làm hộ pháp, bọn họ đồng dạng có hắc vụ quấn quanh, khiến người ta có cảm giác yêu dị, cực kỳ không thoải mái.
 
Yêu Thánh nhìn Độc Thánh, cười mắng:
 
- Lão độc vật ngươi cách ta xa một ít, một thân độc khí cũng không thu liễm. Mỗi lần nhìn thấy ngươi đều hận không thể một cái tát đập chết ngươi.
 
Độc Thánh nghe được Yêu Thánh cười mắng cũng không thèm để ý:
 
- Ha ha, nếu người khác nói như vậy, ta nhất định luyện thành hắn độc thể, để cho hắn nhận hết tra tấn mà chết. Chỉ là ta không đánh lại con rắn chết ngươi, khụ, chỉ có thể cho ngươi mắng.
 
Nghe được Độc Thánh nói, Yêu Thánh cũng cười:
 
- Dám mắng ta rắn chết, xem ra Chí Tôn yến lúc này chúng ta phải giao lưu trao đổi rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
- Đừng!
 
Độc Thánh tranh thủ thời gian nói:
 
- Ta không có thói quen chịu ngược đãi, hơn nữa ta có hẹn ước với Ma Thánh, hai người chúng ta muốn chiến một hồi? Phải không Ma Thánh!
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Nêu Độc Thánh hứng thú mà nói, ta cam tâm tình nguyện phụng bồi.
 
- Vậy là tốt rồi!
 
Độc Thánh nói:
 
- Ta cũng muốn biết một chút, Chí Tôn trẻ tuổi nhất đại lục từ trước tới nay cường hãn cỡ nào.
 
Yêu Thánh cười nói:
 
- Lão độc vật, chú ý nếu không vị trí trước năm của ngươi khó giữ được.
 
Độc Thánh lơ đễnh nói:
 
- Chỉ cần không phải là ba người biến thái các ngươi ra tay, ta không sợ ai cả.
 
Yêu Thánh cười cười, cũng không nói chuyện.
 
Sau khi Độc Thánh đơn giản trao đổi với Nghệ Phong, lập tức rời ba người tiến vào cung điện.
 
Nghệ Phong thấy đối phương rời đi, nhìn Yêu Thánh nói:
 
- Người này cùng Thánh Tông ta quan hệ là địch hay là bạn?
 
Yêu Thánh nói:
 
- Lão độc vật này quan hệ với ai cũng tương đối tốt, nhưng quan hệ với ai cũng kém. Bất quá thân là Chí Tôn, rất ít khi đứng thành hàng, phần lớn đều là làm theo ý mình. Dù sao, cường giả bực này ngạo khí dị thường, Thiên Địa Chí Tôn, cần gì phải đứng thành hàng với ai?
 
Mà Lạc Thánh một mực bên cạnh không nói gì, lúc này lại đột nhiên nói:
 
- Điều này cũng không phải nhất định, Thánh Thành dần dần cường thế. Những Chí Tôn kia muốn cam đoan đại lục cân đối, muốn duy trì địa vị duy ngã độc tôn của bọn họ. Sẽ không có khả năng ngồi nhìn Thánh Thành không ngừng trở nên mạnh mẽ. Tối thiểu sẽ không để cho các ngươi đơn giản thu thập Tiên Cảnh, dù sao không có Tiên Cảnh chống đỡ Thánh Thành, đại lục này sẽ không có ai có thể ngăn cản Thánh Thành.
 
Yêu Thánh tán thành gật đầu nói:
 
- Lời Lạc Thánh nói có đạo lý, không bài trừ có chút Chí Tôn sẽ dựa vào Tiên Cảnh.
 
Nghệ Phong cười nói:
 
- Chúng ta suy đoán cũng vô dụng. Đi thôi, vào xem!
 
Nói xong, hắn kéo tay Tần Y, dẫn đầu tiến vào trong cung điện.
 
Tiến vào trong cung điện, một mảnh xanh vàng rực rỡ, khắp nơi tản ra khí tức xa hoa, khiến người ta cảm giác ở trong một loại vinh quang cực hạn.
 
- Nghệ Phong, ngươi muốn ngồi vị trí nào?
 
Yêu Thánh đột nhiên nhìn Nghệ Phong nói.
 
Nghệ Phong sững sờ, nhìn về phía trên đại sảnh, ở đây đã có mấy Chí Tôn nhập tọa. Hơn nữa những Chí Tôn này ngồi cũng có quy luật. Phân ra hai cấp độ, một loại là chỗ ngồi mang theo chữ Chí Tôn, còn chỗ ngồi còn lại thì không có.
 
Ở đây có mười tám chủ tọa. Ghế có chữ Chí Tôn chỉ có mười cái. Rất hiển nhiên là lưu cho mười vị Chí Tôn đại lục.
 
- Đã đến đây, tự nhiên phải ngồi ghế Chí Tôn.
 
Nghệ Phong khẽ cười cười nói.
 
Yêu Thánh nói:
 
- Ha ha, vậy thì nhìn xem ngươi có thể đuổi vị Chí Tôn kia xuống hay không.
 
Nghe được Yêu Thánh nói, khóe miệng Nghệ Phong mang theo một tia tiếu dung tà ác, ánh mắt nhìn về một chỗ.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.