Mị Ảnh

Chương 624: Gặp lại Lý U




 
Nghệ Phong và Liễu Mộng Nhiên một đường đi đến Hoàng cung, trên đường đã thấy rất nhiều quý tộc tới tham gia quốc yến. Cho dù là những quý tộc này trải qua không biết bao nhiêu mỹ nhân, khi nhìn thấy Liễu Mộng Nhiên cũng đều thất thần, có thể bọn họ chưa từng gặp nữ nhân nào xinh đẹp như vậy.
Liễu Mộng Nhiên một đường nhu thuận kéo cánh tay Nghệ Phong, đối với ánh mắt mọi người nhìn nàng không chút lưu ý. Nguồn: https://trumtruyen.vn
Cũng không đi bao lâu, Nghệ Phong đã đi tới cung điện tổ chức quốc yến, Nghệ Phong đưa thiệp mời cho cấm cung thị vệ xác nhận, sau đó dẫn theo Liễu Mộng Nhiên đi vào. Đúng như Nghệ Phong tưởng tượng, trang sức bài biện bên trong đã không thể dùng xa hoa để hình dung. Quả thực là kích thích ánh mắt người ta.
Xanh vàng rực rỡ, thần long xoay quanh thạch trụ, thảm hồng sắc trải rộng hết cung điện, trang sức trong suốt quý giá đến cực điểm, phục trang đẹp đẽ, làm cho người ta nhìn không muốn rời mắt. Nghệ Phong nhìn đến líu lưỡi, thầm nghĩ không hổ là hoàng gia, một quốc yến cũng làm xa hoa đến cực điểm như vậy, này sợ là quy cách tối cao đi.
Nghệ Phong đi đến, cũng không quá chú ý nhìn người khác, hắn dẫn theo Liễu Mộng Nhiên đi tới nơi gần cuối của mình. Bởi vì trên thiếp mời tham gia quốc yến có ghi chú chỗ ngồi của hắn. Đối với điểm ấy, Nghệ Phong không thèm để ý. Như vậy ngược lại rất tốt, Nghệ Phong cũng không muốn ngồi gần vị trí thủ tịch.
Về phần an bài Nghệ Phong đến gần cuối, cũng không biết hoàng đế Trạm Lam là có cố ý hay không, Nghệ Phong lại càng không tính toán. Nghệ Phong hiện tại là một bình dân, Kim Lâu cũng không phải hắn nắm giữ, có thể đi vào quốc yến, coi như là hoàng đế Trạm Lam rất tốt với hắn rồi!
- Sư phụ! Người cũng tới?
Thời điểm Nghệ Phong đánh giá bốn phía quốc yến, một thanh âm khoa trương và hưng phấn vang lên bên tai Nghệ Phong.
Nghệ Phong còn chưa có phản ứng lại, chân đã bị người ôm lấy, một câu nói làm cho Nghệ Phong cảm giác cực kỳ hưởng thụ vang lên:
- Sư phụ, sùng bái của ta đối với người như nước sông liên miên không dứt. Giống như đê vỡ tràn lan không thể vãn hồi, người là thái dương của ta, người là trời của ta. Sư phụ, ta yêu người chết mất!
- Cút! Ta không thích nam nhân!
Nghệ Phong phía trước nghe rất sảng khoái, thế nhưng một câu nói phía sau làm đáy lòng hắn lạnh lên, thiếu chút nữa một cước đạp chết Lý U.
Lý U cũng nổi giận, hắn bỏ đôi chân của Nghệ Phong ra, ngôn từ chính nghĩa nói:
- Ta cũng không thích nam nhân. Ngươi đừng nói xấu ta!
Nghệ Phong hoài nghi nhìn Lý U. Lý U thấy nhãn thần Nghệ Phong như vậy, giống như bị dẫm phải đuôi, trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:
- Cho dù ngươi là sư phụ ta, ngươi nói xấu ta nữa, ta cũng sẽ đánh ngươi.
- Hắc hắc, vậy ngươi đánh ta thử xem?
Nghệ Phong nhìn Lý U rất nghiền ngẫm cười nói.
- Được! Chính ngươi tìm phiền toái, ta muốn... Sư phụ, van cầu người buông tha ta đi. Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, nếu như để Tiểu Linh cho rằng ta thích nam nhân, ta đây... Ô ô... Sư phụ, người mở lòng từ bi đi! Van cầu người buông tha ta...
Lý U quẹt nước mắt nước mũi khóc lóc kể lể, thiếu chút nữa là đem mấy thứ kia quẹt lên lễ phục. Nghệ Phong thấy Lý U thi triển chiêu này, trong nháy mắt hắn đã bị đánh bại.
- Được rồi! Được rồi! Tiểu tử ngươi có cái gì thì nói nhanh lên.
Nghệ Phong nói.
Quả nhiên, nước mắt nước mũi của Lý U biến mất trong nháy mắt, tốc độ cực nhanh làm cho hắn líu lưỡi:
- Hắc hắc, vẫn là sư phụ thông minh. Ta y theo biện pháp giáo dục của sư phụ, đã thông đồng được Tiểu Linh, chỉ là ta còn thích Tiểu Lan. Sư phụ có phải là dạy ta một chút nữa không?
- Lý U!
Liễu Mộng Nhiên ở bên cạnh rốt cục nhịn không được, thở phì phì hô Lý U.
- Ai nha! Tỷ, vì sao ở chỗ này?
Lý U kinh ngạc một tiếng, sau lưng cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, ở trước mặt tỷ tỷ cầu sư phụ chỉ cách thông đồng nữ hài tử, hắn còn có ngày lành mới lạ?
Nghệ Phong nghe Lý U nói, suýt nữa bị ngã chết. Con mắt của hỗn tiểu tử Lý U này có vấn đề lớn sao. Liễu Mộng Nhiên vẫn đứng ở bên người hắn, một tuyệt mỹ giai nhân như hoa như ngọc, hắn cư nhiên không thấy được? Nghệ Phong hiện tại rất muốn kiến thức Tiểu Linh và Tiểu Lan là thế nào? Cư nhiên để Lý U mê thành như vậy. Lẽ nào nói Lý U có ham muốn đặc thù, thích loại nữ nhân giống như Như Hoa? Nghệ Phong suy nghĩ một chút, nghĩ thật là có loại khả năng này! Chỉ có ác nhân không bình thường, mới có khả năng bỏ qua Liễu Mộng Nhiên!
- Ai nha, tỷ! Tỷ vì sao biến thành xinh đẹp như vậy. Ta cũng nhận thức không ra là tỷ!
Lý U vuốt mông ngựa, chỉ là đáy lòng cũng xác thực rất chấn động, ngày hôm nay Liễu Mộng Nhiên quả thật rất mỹ lệ. Hắn cho tới bây giờ còn chưa thấy qua tỷ tỷ hắn mặc lễ phục dạ hội.
Bất luận nữ nhân nào, đều đỡ không được lời ca ngợi. Lý U vuốt mông như thế, làm cho sắc mặt Liễu Mộng Nhiên hơi hòa hoãn một chút. Quay đầu hướng Lý U nói:
- Vì sao phụ thân mang đệ tới đây? Có phải là đệ quấn quít lấy phụ thân hay không?
Lý U hắc hắc cười cười, hắn tự nhiên sẽ không nói nguyện nhân, trong quốc yến sẽ có các tiểu thư đại tộc xuất đầu lộ diện, hắn là đến săn hoa!
- Phụ thân để cho đệ tới học hỏi! Được rồi, phụ thân và gia gia ở bên kia. Tỷ có muốn qua chào hỏi hay không?
Lý U đột nhiên nói.
Nghệ Phong theo ánh mắt Lý U nhìn lại, thấy địa phương cách thủ tịch không xa, có ngồi một trung niên nhân và một lão nhân tóc trắng xoá. Chỉ là tinh thần rất quắc thước, nghĩ đến chính là phụ thân và gia gia của Liễu Mộng Nhiên rồi.
Tuy rằng Nghệ Phong biết Lý U muốn đuổi Liễu Mộng Nhiên đi, thế nhưng thấy ánh mắt Liễu Mộng Nhiên chuyển hướng hắn, hắn gật đầu nói:
- Nàng đi hỏi thăm một chút cũng tốt.
Lý U thở dài một hơi, đáy lòng có chút may mắn vì tránh được một kiếp. Liễu Mộng Nhiên thấy Lý U như vậy, nàng liếc mắt nhìn Lý U, lúc này mới buông tay Nghệ Phong ra, thong thả đi về bên kia.
- Sư phụ, không phải là người đã thông đồng được tỷ tỷ của ta đó chứ?
Lý U cổ quái nhìn Nghệ Phong, cử động mới vừa rồi của Liễu Mộng Nhiên và Nghệ Phong không phải là quan hệ bình thường. Trọng yếu nhất là, tuy rằng tỷ tỷ hắn dĩ vãng cũng rất ít ở nhà. Thế nhưng hiện tại rất rất lâu cũng chưa ghé qua phủ một lần. Điều này làm cho Lý U hoài nghi nhìn về phía Nghệ Phong.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn hắn, trực tiếp không để ý tới Lý U, ánh mắt tiểu hài tử này thật quá kém. Đường nhìn càng cong queo, Liễu Mộng Nhiên ở phủ đệ của hắn không biết đã bao lâu, cư nhiên hậu tri hậu giác.
Ngược lại là ánh mắt Nghệ Phong chuyển hướng nhìn về phía Lý gia gia chủ, nghĩ đến Lý gia gia chủ đã sớm biết Liễu Mộng Nhiên khác thường, chỉ là vẫn không tìm Nghệ Phong. Không biết là hắn thực không để trong lòng, hay là ẩn nhẫn cho đến bây giờ.
Nghệ Phong cười cười, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng. Dù sao đi nữa nước đến đất đỡ, binh đến tướng ngăn.
- Chậc chậc, phỏng chừng tứ đại tài tử của đế đô có thể đem hận người chết. Tỷ tỷ của ta xinh đẹp cỡ nào, trong lòng bọn hắn là nữ thần hoàn mỹ, cư nhiên bị người thông đồng đi. Người chờ tới buổi tối đi dạ đường bị bọn họ ném đá đi!
Lý U rất đồng tình nhìn Nghệ Phong. Đáy lòng cũng đem tổ tông Nghệ Phong ân cần thăm hỏi trăm nghìn lần, tỷ tỷ hắn ưu tú như vậy, lại cắm trên bãi phân trâu Nghệ Phong, ngẫm lại cũng không cân đối. Đáy lòng Lý U lập kế hoạch, làm thế nào mới có thể kéo chân sau của Nghệ Phong.
Nghệ Phong liếc mắt nhìn Lý U nói:
- Bản thiếu còn sợ tứ đại tài tử sao? Mười người như bọn hắn còn không sợ!
- Đúng vậy! Sư phụ là ai chứ. Có thể để đám tôm tép ấy trong lòng sao. Chỉ bất quá cửa ải của gia gia ta kia, hắc hắc...
Lý U nói tới đây, không khỏi nở nụ cười, hắn nghĩ hắn nên ở trước mặt gia gia nói xấu Nghệ Phong một chút, tỷ tỷ hắn ưu tú như vậy, làm sao cũng không thể cắm ở trên bãi phân trâu Nghệ Phong này được. Tuy rằng người này lớn lên cũng bình thường, thực lực, cũng bình thường. Chỉ là quá hèn mọn vô sỉ và hoa tâm!
Nghệ Phong không có phản ứng tới Lý U đang có ý nghĩ xấu xa, ngồi ở ghế trên, lẳng lặng nhìn bốn phía.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.