Mị Ảnh

Chương 664: Kỳ thực ta là Y Sư thất giai




 
Hạ Chỉ Mộng kết ấn càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng chỉ thấy trước mặt toàn là bóng ảnh. Nghệ Phong nhìn trình độ cùng với thủ pháp kết ấn giai rườm rà kia, hắn không khỏi ngẩn người, kết ấn này tuyệt đối không phải công pháp bình thường. Nghệ Phong trải qua Lăng Thần Quyết hun đúc, đối với công pháp kết ấn cũng có lý giải đại khái, thủ pháp kết ấn vũ kỹ Nhật giai Nghệ Phong cũng có thể nhìn hiểu bảy tám phần, thế nhưng bộ thủ pháp kết ấn này của Hạ Chỉ Mộng, Nghệ Phong chỉ có thể nhìn hiểu không đến ba thành.
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng dần dần khôi phục sắc mặt bình tĩnh, trong lòng cũng hơi thở dài một hơi, chỉ bất quá Nghệ Phong lập tức nhíu mày, hắn mơ hồ có thể cảm giác được, tuy rằng cổ hơi thở kia bị cái gì áp chế, thế nhưng lại đang nổi lên bạo động lớn hơn nữa.
- Nàng thế nào rồi?
Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng mở mắt ra, hắn liền nhẹ giọng dò hỏi, chỉ bất quá Nghệ Phong nhìn đôi môi anh đào dụ người cùng khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Chỉ Mộng kia, nội tâm không khỏi rung động vài cái, hắn nhanh chóng quay đầu. Cô nam quả nữ bị vây trong một phòng, thật ra Nghệ Phong nghĩ cũng nên phát sinh điểm gì đó, chỉ là sau này hắn cũng đừng nghĩ lăn lộn ở học viện Trạm Lam nữa!
Hạ Chỉ Mộng dò xét thân thể một chút, bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Miễn cưỡng áp chế, nhưng không thể áp chế lâu lắm, rất nhanh là áp chế sẽ bị phá vỡ!
- Đây là bệnh gì?
Nghệ Phong hiếu kỳ hỏi Hạ Chỉ Mộng nói.
Hạ Chỉ Mộng lắc đầu nói:
- Này không phải bệnh, đây là vì lòng tham của ta, nên mới biến thành như vậy!
- Vì sao nói vậy?
Nghệ Phong rất nghi hoặc hỏi.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Phong, suy nghĩ một chút nói:
- Ở trong tộc của ta, có một thánh vật có thể đưa vào trong cơ thể, sau đó không ngừng hấp thu năng lượng thánh vật để đề thăng thực lực. Cổ hơi thở trong cơ thể ta chính là khí tức của thánh vật toả ra!
Nghệ Phong ngẩn người, thật không ngờ trên đời còn có vật như vậy.
- Vậy sao nàng nói là lòng tham của mình?
Hạ Chỉ Mộng cười khổ nói:
- Vốn loại thánh vật này chỉ có ở thời điểm Vương cấp. Thông qua công pháp đặc thù mới có thể bắt đầu dung hợp, chỉ là ta lại muốn sớm ngày đề thăng thực lực, ở thời điểm Tướng Cấp ngũ giai đã bắt đầu dung hợp thánh vật. Tuy rằng thực lực cũng đề thăng rất nhiều, thậm chí để ta đột phá tới Vương cấp. Thế nhưng cũng để lại di chứng này. Cứ cách một thời gian thì năng lượng Thánh vật sẽ bạo phát một lần!
Nghệ Phong nghĩ đến hiện tại Hạ Chỉ Mộng có thực lực Vương cấp cũng không áp chế được năng lượng thánh vật bao lâu, hắn không khỏi cau mày hỏi:
- Nếu như nàng dung hợp toàn bộ với thánh vật mà nói, thực lực có thể đạt được rất cao?
- Thấp nhất là Vương cấp đỉnh phong, thậm chí Tôn giai!
Hạ Chỉ Mộng nhàn nhạt nói.
Nghe Hạ Chỉ Mộng nói, Nghệ Phong hít sâu một ngụm lương khí, hắn cũng là lần đầu tiên biết, nguyên lai trên đời có nhiều đường tắt có thể đi như vậy. So sánh với nhau, hắn được truyền thừa Tà Đế đề thăng thực lực, so với dung hợp thánh vật của Hạ Chỉ Mộng kém xa.
Nghệ Phong cảm thụ được cổ hơi thở kia bạo động lần thứ hai, mơ hồ muốn đột phá áp chế, Nghệ Phong hướng Hạ Chỉ Mộng hỏi:
- Nàng có thể áp chế nó cụ thể thời gian là bao lâu?
- Không đến một canh giờ!
Hạ Chỉ Mộng cũng nở nụ cười khổ, tuy rằng năng lượng thánh vật bạo động không đến mức lấy mạng của nàng, chỉ là cảm giác đau đớn kia tuyệt đối thấm nát ruột gan. Trọng yếu nhất là, nếu như năng lượng bạo động tổn hại kinh mạch, vậy Hạ Chỉ Mộng thực sự khóc không ra nước mắt.
- Một giờ vậy là đủ rồi!
Nghệ Phong thì thào nói, ở trong cảm giác nghi hoặc của Hạ Chỉ Mộng, hắn hướng Hạ Chỉ Mộng nói:
- Nàng vươn tay ra!
Hạ Chỉ Mộng sửng sốt, không rõ Nghệ Phong muốn gì, thế nhưng vẫn dũi tay ra. Nghệ Phong cầm lấy tay Hạ Chỉ Mộng, bàn tay nhỏ bé mềm mại có chút thanh lương, Nghệ Phong nắm thật chặt.
Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong như vậy, trên mặt của nàng cũng thoáng hiện lên một đạo đỏ ửng, tay như muốn thu hồi, lại bị Nghệ Phong chăm chú cầm chặt:
- Đừng nhúc nhích!
Nghệ Phong hướng Hạ Chỉ Mộng hô, đấu khí cũng thông qua tay của Hạ Chỉ Mộng tiến nhập bên trong thân thể của nàng.
Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong làm như vậy, nàng hơi nhíu mày, cũng ngừng giãy dụa, chỉ bất quá bị Nghệ Phong nắm như vậy, cảm giác ấm áp làm cho sắc mặt nàng có chút ửng đỏ như trước. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghệ Phong không chú ý tới biểu tình của Hạ Chỉ Mộng, ánh mắt hắn ngưng trọng cảm thụ được từng đạo tin tức do đấu khí truyền đến. Chỉ bất quá càng gần đến mức cuối, đầu lông mày của Nghệ Phong càng nhíu chặt, trong mắt cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc.
Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong như vậy, nàng nhịn không được hỏi:
- Làm sao vậy?
Nghệ Phong thu hồi đấu khí trong cơ thể Hạ Chỉ Mộng, trực tiếp nói:
- Ta nhìn không thấu!
Hạ Chỉ Mộng đối với chuyện này không ngoài ý muốn chút nào, nếu như dung hợp thánh vật trong tộc nàng cũng có thể bị Nghệ Phong nhìn thấu, vậy mới thực sự kỳ quái.
- Chỉ là...
Nghệ Phong chuyển lời, hướng Hạ Chỉ Mộng nói:
- Ta có tự tin giúp nàng áp chế trên dưới nửa ngày!
Hạ Chỉ Mộng dại ra một chút, sau đó kinh ngạc nhìn Nghệ Phong hỏi:
- Ngươi nói cái gì? Ngươi nói ngươi có thể áp chế nửa ngày?
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Tuy rằng nhìn không thấu, thế nhưng chỉ cần áp chế cổ năng lượng bạo động này, nửa ngày không là vấn đề.
Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ, nếu như không phải nhìn không thấu, hắn cũng không có khả năng chỉ có thể áp chế nửa ngày mà thôi.
- Ngươi nói sao? Ngươi nói ngươi có thể áp chế nửa ngày?
Hạ Chỉ Mộng cổ quái nhìn Nghệ Phong, cổ năng lượng bạo động này nàng rất rõ ràng, thực lực của nàng cũng chỉ có thể ngăn chặn một canh giờ, Nghệ Phong có thể áp chế nửa ngày?
- Đúng vậy! Miễn cưỡng cũng ngăn chặn nửa ngày!
Nghệ Phong rất vững tin nói.
Hạ Chỉ Mộng thấy biểu tình của Nghệ Phong chăm chú không giống như là nói khoác, rốt cục nàng cũng tin Nghệ Phong nói thật, trong lòng cũng rất khó tin. Trạm lam viện trưởng cũng không có thể giúp nàng áp chế nửa ngày a!
Hạ Chỉ Mộng dẹp loạn kinh hãi trong lòng một chút, quay đầu hướng Nghệ Phong nói:
- Chỉ là nửa ngày cũng vô dụng, trong vòng nửa ngày ta không trở lại được trong tộc, đến lúc đó vẫn không làm gì được nó, trừ khi...
- Trừ khi cái gì?
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Hạ Chỉ Mộng nói.
- Trừ khi là có Ma Đan lục giai mà lần trước ngươi cho ta, ta có thể nắm chắc áp chế mấy tháng. Chỉ bất quá thời điểm bạo phát lần trước, ta đã dùng qua!
Hạ Chỉ Mộng nói.
Nghệ Phong cũng có chút cảm giác đau đầu, Ma Đan lục giai không là vấn đề, vấn đề là không có dược liệu a!
- Thế nhưng ta không có dược liệu, bằng không không cần lo lắng rồi?
Nghệ Phong bất đắc dĩ nói.
- Dược liệu Ma Đan lục giai? Ta đều là tùy thân mang theo! Chỉ là không có Y Sư thất giai cũng vô dụng!
Hạ Chỉ Mộng nói, những dược liệu này thật ra nàng không thiếu, nàng biết tình huống thân thể chính mình, lúc nào cũng có chuẩn bị mang theo! Chỉ bất quá Y Sư thất giai rất khó tìm, đặc biệt Y Sư thất giai hiểu được luyện chế Ma Đan càng khó tìm, cho dù là Cao lão của học viện Trạm Lam, kiến thức đối với Ma Đan cũng rất ít, không dám hạ thủ luyện chế.
Nghệ Phong nghe Hạ Chỉ Mộng nói nàng có dược liệu, hắn vui vẻ hét lớn:
- Nàng có?
Hạ Chỉ Mộng gật đầu nói:
- Loại dược liệu Ma Đan này, trên người ta chưa bao giờ thiếu.
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Vậy không là vấn đề nữa rồi, thời gian nửa ngày, vậy là đủ rồi!
Hạ Chỉ Mộng nghe Nghệ Phong nói, rất nghi hoặc nhìn Nghệ Phong:
- Lẽ nào ngươi có thể tìm được Y Sư thất giai luyện chế được Ma Đan trong vòng nửa ngày, hơn nữa luyện chế thành công?
Nghệ Phong cười cười, hướng Hạ Chỉ Mộng nói:
- Chỉ cần có dược liệu, không là vấn đề!
Hạ Chỉ Mộng ngẩn người, không biết lòng tin của Nghệ Phong từ đâu tới, nàng biết bên người Nghệ Phong khẳng định có Y Sư thất giai, thế nhưng hiện tại tới Khủng Cụ Sâm Lâm sợ không kịp a.
Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng như vậy, hắn cười cười nói:
- Quên nói cho nàng một việc, kỳ thực ta không phải Y Sư ngũ giai, ta là Y Sư thất giai cao cấp!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.