Mị Ảnh

Chương 687: Tần Y Tôn cấp?




 
- Ngươi dám!
Một tiếng kêu khẽ vang lên, Nghệ Phong đại hỉ, đồng thời quay qua Tam hoàng tử quát to:
- Dừng tự bạo lại!
Tam hoàng tử sửng sốt, thế nhưng cũng nhanh chóng ngăn trở tự bạo, bất quá tự bạo đã thi triển đến phân nửa, bị lực lượng ngăn cản, làm cho Tam hoàng tử phun ra mấy ngụm máu.
Nhị Quỷ tựa hồ cũng biết nếu như hiện tại không nhân cơ hội chém giết Nghệ Phong, sợ là không có cơ hội nữa, hắn hét lớn một tiếng, lang nha bổng trên tay lần thứ hai tăng vọt, hung hăng đập tới Nghệ Phong. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tam hoàng tử kinh hãi, hắn kéo thân thể bị thương nặng của mình, vội vàng đưa lợi kiếm lên chống đỡ.
- Đang...
Tam hoàng tử bay ngược đi ra ngoài, hung hăng nện ở bên cạnh Nghệ Phong, nỗ lực muốn đứng lên, lại giống như Nghệ Phong, không cách nào đứng dậy nỗi.
- Ngươi muốn chết!
Một thanh âm âm lãnh vang lên làm cho toàn thân Nghệ Phong run run, một thân ảnh xinh đẹp mạnh mẽ xuất hiện ở trước người Nghệ Phong, nhìn lang nha bổng hùng hổ oanh tới, nàng cư nhiên không chút nghĩ ngợi ngưng tụ một cổ lực lượng khiến thiên địa cũng hơi bị đông lại ở trên tay, sau đó đánh tới lang nha bổng.
Thời điểm Nghệ Phong và Tam hoàng tử trừng to mắt nhìn, lang nha bổng và lực lượng ngưng tụ trên tay nhỏ bé đối chọi cùng một chỗ, Nhị Quỷ cư nhiên chỉ chốc lát hóa thành tượng băng. Hầu như ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, vẫn duy trì tư thế hung ác công kích như trước, cư nhiên bị đông lại tại chỗ.
Nghệ Phong và Tam hoàng tử trừng to mắt, dùng sức dụi dụi mắt, chăm chú nhìn Nhị Quỷ biến thành tượng băng. Trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Trời ạ! Đây chính là Vương Cấp a, là một Vương Cấp có thực lực cường đại a! Một chiêu vô cùng đơn giản, lại dễ dàng đóng băng hắn, này có phải là quá kinh khủng không?
Nghệ Phong dùng sức xoa xoa con mắt, không thể tin được nhìn nữ nhân quen thuộc trước mặt, lần đầu tiên Nghệ Phong cảm giác được xa lạ.
- Tần thúc! Cuồng Hổ! Giao An Dịch cho các ngươi!
- Vâng! Tiểu thư!
Tần thúc vỗ Cuồng Hổ cũng đang dại ra bên cạnh, hai người nhanh chóng vây quanh tới An Dịch.
Lúc này An Dịch đã triệt để ngơ ngác, sợ hãi đứng im một chỗ. Hắn nhìn Nhị Quỷ giống như tượng băng, một cổ hàn khí không tự chủ được bốc lên trong lòng.
- Ngươi không sao chứ!
Trong ngữ khí tràn đầy lo lắng, Tần Y ôm Nghệ Phong lên, trong mắt đầy vẻ yêu thương không gì sánh được.
Nghệ Phong nằm trong lòng Tần Y quen thuộc, miệng muốn nói gì đó, thế nhưng nhìn đến tượng băng trước mặt, Nghệ Phong cư nhiên phát hiện hắn nói cái gì cũng không nên lời.
Tam hoàng tử nhìn nữ nhân mỹ lệ nhất Trạm Lam đế quốc, đã từng để đế đô điên cuồng, hắn đồng dạng cũng bị dọa, cư nhiên quên đi dung mạo của nàng, quên chuyện nàng ôm ấp Nghệ Phong.
Tần Y nhẹ nhàng lau vết máu ở khóe miệng của Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy hàn quang. Ánh mắt chuyển hướng về phía An Dịch!
Tần thúc thân là một Vương Cấp cao giai, hơn nữa có thêm Cuồng Hổ, đối kháng An Dịch là rất dễ dàng, chỉ khoảng nửa đã đánh An Dịch bị thương nặng, sau đó phong bế đấu khí của hắn, lôi tới trước mặt Tần Y.
- Tiểu thư!
Tần thúc cung kính nói.
- Cuồng Hổ, cắt cắt bỏ gân tay, gân chân và đầu lưỡi hắn cho ta!
Tần Y lạnh lùng nói.
- Vâng! Tiểu thư!
Cuồng Hổ không dám có chút chậm trễ, trong tiếng la hét của An Dịch, rất nhanh Cuồng Hổ đã làm xong chuyện Tần Y phân phó.
Tam hoàng tử nhìn nữ nhân đẹp tuyệt thiên hạ, thoạt nhìn mềm mại mị hoặc trước mặt, lại hạ mệnh lệnh tàn nhẫn như vậy, làm hắn chấn động.
Nghệ Phong đối với cái này cũng không kỳ quái, sau khi Tần Y gặp hắn, không biết đã giết bao nhiêu người vì mắng hắn phế vật.
- Nàng đạt được Tôn Cấp?
Nghệ Phong rốt cục nói ra thắc mắt trong lòng.
Tần Y liếc mắt nhìn Nghệ Phong, tuy rằng lo lắng cho thương thế của Nghệ Phong, thế nhưng vẫn nhịn không được sẵng giọng:
- Tôn Cấp nào có đạt được dễ dàng như vậy, ta còn xa mới tới?
- Thế nhưng...
Nghệ Phong nhìn tảng băng trước mặt, không có thực lực Tôn Cấp, làm sao có thể làm được.
Lúc này Tần thúc mới nói:
- Trên người tiểu thư có hàn độc, lợi dụng công hiệu của hàn độc, làm được chuyện này cũng không kỳ quái.
Nghệ Phong hơi ngẩn người, nhớ tới trên người Tần Y có hàn độc kinh khủng mà Đại trưởng lão cũng kinh hãi, làm được chuyện này xác thực không là vấn đề. Chỉ bất quá hàn độc là một loại bệnh, Tần Y làm sao có thể lợi dụng!
Tựa hồ Tần thúc biết Nghệ Phong đang suy nghĩ cái gì:
- Dưới sự trợ giúp của ngoại tổ mẫu, Tần Y tiểu thư mới có thể mượn hàn độc! Chỉ bất quá...
- Tần thúc!
Thời điểm Tần thúc chuẩn bị nói cái gì, Tần Y đột nhiên hô lên.
- Chỉ bất quá cái gì?
Nghệ Phong nhíu mày:
- A! Không có gì, tuy rằng thực lực tiểu thư không có đạt được Tôn Cấp, thế nhưng dựa vào hàn độc trong cơ thể mà nói, dù đối mặt với Tôn Cấp cũng có lực đánh một trận.
Tam hoàng tử và Nghệ Phong nghe được Tần thúc nói, đã triệt để dại ra, nhịn không được mắng to một tiếng:
- Ta kháo, không nên đả kích người như vậy chứ!
Đáy lòng Nghệ Phong muốn khóc, hắn tân tân khổ khổ tu luyện lâu như vậy, cũng không bằng người ta trời sinh có hàn độc. Chỉ là nghĩ nữ nhân này là nữ nhân của hắn, điểm phiền muộn ấy cũng biến mất không còn một mảnh.
Chỉ bất quá, hàn độc thực sự dễ lợi dụng như vậy sao? Nhớ tới sự kinh khủng của hàn độc, Nghệ Phong nhịn không được nhíu mày. Tuy rằng đáy lòng muốn hỏi, thế nhưng hiện tại cũng nhịn xuống.
Tần thúc nhìn thi thể tràn đầy mặt đất, và hai Vương Cấp bị Nghệ Phong chém giết, hắn chăm chú hỏi:
- Đây đều là các ngươi làm? Hai người?
Tam hoàng tử cười khổ nói:
- Hai Vương Cấp và hơn phân nửa binh sĩ đều là Nghệ Phong chém giết?
Trong mắt Tần thúc và Cuồng Hổ hiện lên vẻ kinh hãi, thực lực của Nghệ Phong bọn họ rất rõ ràng, không đến Vương Cấp lại chém giết nhiều người như vậy, trong đó còn có hai Vương Cấp, này nếu như truyền ra đi, sợ là không ai tin tưởng.
Nghệ Phong nằm trong lòng mềm mại của Tần Y cảm giác rất thoải mái, Tam hoàng tử ước ao không gì sánh được nhìn Nghệ Phong, vẻ đẹp của Tần Y có thể làm cho tất cả nam nhân đều muốn chiếm hữu. Cho dù là hắn cũng vậy. Thế nhưng hình như hiện tại Tần Y đã có chủ, Tam hoàng tử cổ quái nhìn Nghệ Phong, trong lòng cũng có chút hoài nghi, nữ nhân như vậy thực sự là Nghệ Phong có khả năng sở hữu sao?
- Vì sao các ngươi tới được?
Nghệ Phong rất nghi hoặc hỏi Tần thúc, ở đây cách xa trung tâm đế đô, cho dù có kịch liệt hơn nữa, bọn họ cũng không cách nào biết được.
- Một đệ tử của Tử Bang đi qua chỗ này, thấy mấy nghìn binh sĩ vây công hai người. Liền nhanh chóng bẩm báo cho Triệu Hải!
Đáy lòng Nghệ Phong cảm thấy may mắn, may là có người của Tử Bang thông tri, bằng không mệnh này đã không có. Nghĩ vậy, Nghệ Phong đối với tên đệ tử này rất cảm kích, thầm nghĩ lúc trở về vô luận như thế nào cũng nên ban thưởng.
- Thiếu gia, người không sao chứ!
Tần thúc nhìn sắc mặt trắng bệch của Nghệ Phong, mặc dù biết Nghệ Phong là một Y Sư cao giai, nhưng vẫn nhịn không được hỏi.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng nói:
- Không có nguy hiểm đến tính mệnh, chỉ là nếu muốn khôi phục, sợ là không có một tháng là không được!
Tần Y nghe Nghệ Phong nói, ánh mắt chuyển dời đến trên người An Dịch, Tần Y không chút nghĩ ngợi quay qua Cuồng Hổ nói:
- Mang hắn đi lăng trì!
Tần Y là nghịch lân của Nghệ Phong, đồng dạng Nghệ Phong cũng là nghịch lân của Tần Y. Có người muốn chém giết Nghệ Phong, lửa giận trong lòng Tần Y không có thể dẹp loạn.
Tam hoàng tử nhìn nữ nhân điên đảo chúng sinh trước mặt, nghe nàng nói tàn nhẫn như vậy. Đáy lòng hắn hơn một phần lý giải đối với Tần Y. Nữ tử điên đảo chúng sinh này, lúc điên lên so với rắn rết còn hơn vài phần.
Đáy lòng Tam hoàng tử rất ước ao, một nữ nhân hoàn mỹ như vậy, vì nam nhân của chính mình, có rắn rết hơn nữa cũng là ôn nhu.
...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.