Mị Ảnh

Chương 700: Người Thánh địa phái tới




 
Nghệ Phong xem thường nhìn đám võ giả vây quanh hắn, miệt thị nói:
- Trước đây ngươi nhiều người như vậy cũng không có thể giết ta? Lẽ nào ngươi cho là hiện tại có thể sao?
Ma Tạp Tân thấy biểu tình của Nghệ Phong như vậy, lửa giận trong lòng ngút trời, hận không thể chém giết Nghệ Phong. Nhớ tới lúc trước Nghệ Phong trảm giết người mình, hắn hận nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải Nghệ Phong chém giết nhiều tinh anh như vậy, hắn cũng không đến mức bó tay bó chân như vậy. Ít nhất tỷ lệ tìm được linh khí cũng nhiều thêm vài phần.
Ma Tạp Tân nhớ tới cường giả đi vào sơn mạch càng ngày càng nhiều, hắn nhịn không được thở dài một hơi. Linh khí liên tục bạo phát dị trạng thiên địa, rốt cục để rất nhiều người chú ý tới đây, lấy thực lực của hắn muốn độc bá ngọn núi này là không có khả năng. Hiện tại duy nhất có thể làm chính là độc bá một chỗ, mà hắn chọn chính là ngọn núi cao nhất.
Bởi vì hắn phát hiện, địa phương dị trạng thiên địa bạo phát mạnh nhất chính là ngọn núi này.
Chỉ là thấy Nghệ Phong cư nhiên còn dám bước vào trong phạm vi của hắn, Ma Tạp Tân cũng đã hạ quyết tâm muốn chém giết Nghệ Phong.
- Tránh ra, bản thiếu gia không muốn lãng phí thời gian ở trên người các ngươi.
Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn Ma Tạp Tân, tuy rằng Nghệ Phong cảm thụ được khí tức Vương giai ở trên người hắn, thế nhưng lúc này Vương giai cường giả chết ở trên tay Nghệ Phong đã có mấy người, đối với Nghệ Phong mà nói, Vương cấp không đáng để vào mắt. Huống chi bên cạnh hắn còn có một Vương cấp là Thiên Nghịch, Thiên Nghịch thân là truyền nhân Sát Lâu, Vương cấp bình thường có thể so sánh sao? Nên Nghệ Phong căn bản là không có để những người này vào mắt.
Ma Tạp Tân nghe Nghệ Phong nói, hắn giận dữ thành cười:
- Giết bọn họ!
Thủ hạ Ma Tạp Tân nghe được hắn phân phó, cả đám giơ binh khí lên đánh về phía Nghệ Phong và Thiên Nghịch.
- Hừ!
Thiên Nghịch cười nhạt một tiếng, tay đặt lên chuôi kiếm, mạnh mẽ huy động, một mảnh huyết hoa bắn lên hư không. Nhưng tên chạy tới đầu tiên, cổ họng trong nháy mắt bị cắt, thậm chí không kịp phát ra một tiếng rên đã ngã xuống trên mặt đất.
Lợi kiếm của Thiên Nghịch cũng trở về trong vỏ kiếm, nếu không phải trên mặt đất có mấy cổ thi thể, thậm chí không có người cho rằng Thiên Nghịch đã xuất thủ.
Đám võ giả đang hùng hổ đánh tới hai người Nghệ Phong, lúc này đã kinh hãi nhìn Thiên Nghịch, cả đám nhịn không được lui mấy bước. Cũng không dám xuất thủ!
Ma Tạp Tân kinh hãi nhìn Thiên Nghịch, tuy rằng thủ hạ của hắn ngay cả Sư cấp cũng chưa đạt được, thế nhưng trong nháy mắt đồng thời cắt hết cổ họng, có thể thấy được xuất kiếm tàn nhẫn và sắc bén đến cỡ nào.
- Tránh ra! Nếu không ngươi chết!
Thiên Nghịch lạnh lùng nói, thanh âm giống như Cửu U địa ngục.
Nghệ Phong thấy Thiên Nghịch như vậy, có chút đồng tình nhìn mấy xác chết trên mặt đất, hùng hổ trước mặt khối băng này, có thể nói phiền phức hơn nhiều khi dây vào hắn.
Khi nào Ma Tạp Tân chịu qua uy hiếp như vậy, ở sơn mạch này đều hắn nói một không hai, mặc dù hắn có chút kinh sợ thực lực của Thiên Nghịch, thế nhưng cũng không tin thiếu niên này sẽ là đối thủ của hắn.
- Ta rất muốn nhìn, ngươi để ta chết như thế nào?
Ma Tạp Tân rống giận một tiếng, quay qua Thiên Nghịch hừ nói. Nói xong, đấu khí trong cơ thể tăng vọt, một cổ khí thế khổng lồ bắn tới Thiên Nghịch và Nghệ Phong.
Thiên Nghịch cảm thụ được cổ khí thế này, cũng hơi nhíu mày, trong ánh mắt cũng có chút ngưng trọng. Chỉ là trong mắt còn nhiều sát ý hơn, người chết ở trong tay hắn cũng không thiếu, thế nhưng chưa từng có cường giả Vương cấp, đã như vậy, Ma Tạp Tân kia làm người đầu tiên đi. Coi như là người luyện tập cho hắn đi vào Vương cấp!
- Phong thiếu, ngươi lên ngọn núi cao nhất đi! Những người này ta đối phó!
Thiên Nghịch không muốn Nghệ Phong lưu lại ở đây, có Nghệ Phong ở đây mà nói, hắn muốn đơn độc đối mặt Ma Tạp Tân là không có thể.
Nghệ Phong nhíu mày, nhìn đám người Mạc đương gia và Ác lão đại, có chút lo lắng nói:
- Một Vương cấp và ba Tướng cấp, còn có thủ hạ nhiều như vậy! Ngươi ứng phó được không?
- Có thể!
Ngữ khí Thiên Nghịch không có một chút biểu cảm.
Nghệ Phong nghe Thiên Nghịch nói, cũng triệt để yên lòng. Nếu hắn nói có thể, đó chính là có thể. Tuy rằng tổ hợp như vậy, một cường giả vừa mới đi vào Vương cấp là căn bản không thể đáp lại, thế nhưng Thiên Nghịch là chủ nhân Sát Lâu.
- Vậy ngươi lưu bọn họ lại, ta lên núi trước!
Nghệ Phong cũng không muốn lãng phí thời gian trên người những người này, quay qua Thiên Nghịch nói.
Thiên Nghịch gật đầu, đi về phía trước một bước, sát ý trong mắt càng đậm.
Nghệ Phong cũng không nói lời vô ích, đấu khí hắn tăng vọt, thi triển thân pháp Mị Ảnh, một quyền đánh tới đám võ giả vây quanh hắn.
Ầm...
Trong tiếng thổ huyết, thân ảnh Nghệ Phong cũng trong nháy mắt lao ra khỏi vòng vây. Bay nhanh ra ngoài.
Ma Tạp Tân thấy Nghệ Phong chạy ra khỏi vòng vây của hắn, trong lòng hắn giận dữ, vừa định thi triển thân pháp đuổi theo Nghệ Phong, lại bị Thiên Nghịch chắn trước người.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Thiên Nghịch lạnh lùng nói.
Sắc mặt Ma Tạp Tân khó coi, hắn chưa từng có ra mắt người tự đại như vậy, cư nhiên nghĩ bằng lực bản thân chiến với một Vương tam Tướng và vô số thủ hạ của bọn họ.
- Ngươi đã muốn chết! Ta đây sẽ thành toàn cho ngươi! Người đâu, giết hắn cho ta!
Ma Tạp Tân cả giận nói.
Chỉ chốc lát, Thiên Nghịch đã bị tầng tầng vây quanh, Thiên Nghịch xem thường nhìn đám võ giả vây quanh hắn, nhãn thần băng lãnh nhìn bọn hắn như nhìn người chết. Đấu khí của Thiên Nghịch chậm rãi vận chuyển lên lợi kiếm, lợi kiếm phảng phất chìm trong hắc vụ, để lợi kiếm của hắn quỷ dị vạn phần.
Ma Tạp Tân nhìn lợi kiếm của Thiên Nghịch tràn đầy hắc vụ nồng đậm, trong lòng cũng thấy lạnh cả người, cổ hắc vụ kia tựu như độc xà, tập trung tất cả bọn họ, muốn thôn phệ bọn họ.
Thiên Nghịch không hổ là xuất thân Sát Lâu, xuất thủ sạch sẽ lưu loát, không có một tia lưu tình, từng đạo máu tươi từ cổ họng đám võ giả này bắn ra, không nhiều không ít, mỗi người chỉ là một kiếm, thế nhưng một kiếm này cũng để mọi người thấy lạnh cả người.
Kiếm của Thiên Nghịch, không chỉ là sắc bén và tàn nhẫn, còn có sát ý làm cho người ta kinh sợ đến cực điểm, võ giả có thực lực thấp, ở dưới cổ sát ý này, cả đám run run, cư nhiên không có tâm chống đối.
...
Nghệ Phong cũng không có chú ý tới chiến đấu của Thiên Nghịch và Ma Tạp Tân, hắn đối với Thiên Nghịch do Sát Lâu bồi dưỡng ra có lòng tin tuyệt đối, nếu Thiên Nghịch nói có thể ứng phó bọn họ, đó chính là có thể ứng phó. Ở phương diện sát nhân, không ai có thể so với Huyết Sắc Tu La, đương nhiên đệ tử của hắn cũng sẽ không thua kém. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chỉ là Nghệ Phong càng đi tới đỉnh, khóe miệng Nghệ Phong càng cười khổ, hắn cư nhiên không thấy một người của Thánh địa, sợ là thật như Thiên Nghịch nói, Thánh địa không có khả năng phái người hạ sơn.
Nghệ Phong nghĩ vậy, không khỏi có chút bất đắc dĩ. Trong lòng cũng cầu nguyện, không nên đụng đến siêu cấp cường giả, bằng không muốn cướp Phệ Châu từ trong tay bọn họ, đây hầu như là chuyện không có khả năng.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, phát huy thân pháp Mị Ảnh đến mức tận cùng, bay nhanh tới nơi cao nhất.
Nghệ Phong một đường bay nhanh, chỉ là đột nhiên hắn ngừng lại, nhìn một đạo nhân ảnh trước mặt, hắn mừng rỡ như điên, suýt nữa vì hưng phấn hô lớn.
- Lão đầu tử!
Nghệ Phong ngăn chặn cảm xúc mừng như điên trong lòng, thật không ngờ Lão đầu tử tự mình đến đây, không phải Nghệ Phong không nghĩ qua tìm Lão đầu tử hỗ trợ, chỉ bất quá Lão đầu tử như thần long thấy đầu không thấy đuôi, Nghệ Phong đi đâu tìm được hắn.
Nghệ Phong thật không ngờ, đại trưởng lão cư nhiên có thể mời được Lão đầu tử, Nghệ Phong không biết Lão đầu tử kinh khủng thế nào, thế nhưng từ trên người đám Quái lão đầu là có thể minh bạch hắn có bao nhiêu kinh khủng, Nghệ Phong nhìn thấy Lão đầu tử, hắn không còn lo lắng gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.