Mị Ảnh

Chương 748: Chung kết (1)




 
Sau khi Nghệ Phong đã một cước đạp lão đáng khinh kia xuống nước, Nghệ Phong liền giống như hắc mã vùng dậy, trong nháy mắt nổi bật nhất trong tất cả toàn bộ hiện trường kén rể. Đặc biệt là câu đối mắng kinh điển kia, càng đẩy thanh danh của Nghệ Phong lên tới đỉnh điểm.
Phan An biến thành từ mà tất cả mọi người tại hiện trường kén rể đều thảo luận. Cùng lúc đó, tất cả sòng bạc đông như trẩy hội. Một đám người đều yêu cầu đặt cược chủ yếu vào Phan An. Chẳng qua tất cả sòng bạc nhận được tin tức này, đã từ chối tiếp tục đặt cược.
Điều này khiến một vài người hối hận không thôi, hận lúc trước không đặt cược cùng Cuồng Hổ. Những người này chỉ có thể đặt hi vọng trên người tứ đại tài tử, hi vọng bọn họ có thể xoá sạch hắc mã Nghệ Phong này.
Mà Nghệ Phong bị vây trong những lời thăm hỏi, lúc này đã bị tra tấn đến mức không ra dạng người nữa. Tham gia vài trận đấu, đã bị đám thị nữ hôn tới mức khắp nơi đều là son môi. Toàn thân, trên mặt khắp nơi đều là dấu môi. Nếu không thật sự chú ý nhìn, thậm chí không thể nhận ra đây là Nghệ Phong.
Hai người khỉ ốm và mập mạp thấy bộ dạng Nghệ Phong như vậy, hâm mộ đồng thời lại không khỏi vui sướng khi người gặp họa. Nhìn Nghệ Phong, chật vật không thôi, lúc này bọn họ mới phát hiện so với Nghệ Phong, bọn họ suất hơn nhiều.
Nghệ Phong buồn bực dùng tay không ngừng lau dấu môi son trên gương mặt. Tuy nhiên càng lau lại càng nhòe ra, biến thành cả khuôn mặt đỏ thẫm. Nghệ Phong thật sự không ngờ được nữ nhân dị giới cũng điên cuồng như vậy, cũng có thể sánh ngang với ở quán bar kiếp trước. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghệ Phong thầm nghĩ liệu nơi này còn có phải là hiện trường kén rể hay không? Có nhiều người nhìn như vậy, đổi lại là một hoàn cảnh khác, phỏng chừng những nữ nhân này có thể dùng sức mạnh đối với hắn.
Nghệ Phong nhìn quần áo hắn đã có dấu vết bị xé rách, hắn cảm thấy có chút may mắn đã bảo vệ được đai lưng của mình, nếu không sẽ càng thêm bi kịch. Chỉ là không biết Liễu Mộng Nhiên và Lý gia lão đầu tử thấy bộ dạng hắn thế này sẽ nảy sinh ra ý tưởng gì nữa.
- Phong thiếu gia, lần này cám ơn ngươi. Nếu không phải ngươi giúp, chúng ta cũng chỉ có thể dừng lại ở thứ hạng hai mươi lăm người!
Mập mạp cười ha ha nói.
Nếu không phải khi tấn cấp mười người, Nghệ Phong vụng trộm cho hai người bọn họ một bài thi từ, sợ là vô duyên bước vào danh sách mười người mạnh nhất.
- Làm nam nhân, không ăn gian sao có thể đối diện được với cuộc sống của chính mình!
Nghệ Phong cười ha ha. Tuy nhiên hắn không thừa nhận cũng không được. Hai người này vẫn thực sự có thực học. Bằng không cũng không thể bước vào hai mươi lăm người. Chẳng qua, bọn họ bị hào quang của tứ đại tài tử áp chế, cho nên thoạt nhìn không thấy được.
- Ha ha! Đúng vậy, ba người chúng ta liên kết, thơ tình vừa ra, tứ đại tài tử cũng sẽ biến thành tứ đại tiểu trùng!
Khỉ ốm hung hăng càn quấy cười to nói. Hắn không có ý niệm gì đối với Liễu Mộng Nhiên. Hắn cũng không cho rằng hắn có thể ăn được thịt con thiên nga kia. Tuy nhiên có thể đi vào danh sách mười người, về sau sau còn phải lo lắng tiểu nữ tử không yêu thương nhung nhớ. Nghĩ tới điểm này, hai người khỉ ốm liền phá lên cười đầy vẻ càn rỡ.
Nghệ Phong thoáng nhìn về phía hai nam nhân không tiền đồ này với vẻ xem thường, trong lòng không tự chủ được nhớ tới mấy trận thi đấu lớn này, lần lượt ôm ấp những thân thể mềm mại ôn hương, Nghệ Phong cũng nở nụ cười tà. Tuy rằng không có thể ăn, nhưng vẫn có thể chấm mút một chút.
Dưới sự dẫn dắt của thị vệ Lý gia, rốt cục Nghệ Phong cũng trèo vào hoa thuyền sang trọng nhất giữa sông kia. Rốt cục luận văn kén rể cũng bước vào trận chung kết.
Khi Nghệ Phong bước trên hoa thuyền, trong lòng không khỏi lẩm bẩm nói: Đại hoàng tử, hi vọng ngươi không bị đào thải, bản thiếu gia còn chờ ngược đãi ngươi!
Hai người khỉ ốm đi tới, nhìn thấy vẻ mặt cười âm hiểm của Nghệ Phong cũng, không kìm lòng cảm thấy run rẩy. Trong lòng không khỏi đoán rằng ai vừa không may bị hắn nghĩ tới vậy?
Sau khi Nghệ Phong tỉ thí với lão biến thái Phòng Đồ kia đã bộc lộ chút tài năng. Còn hai trận đấu còn lại quả thật tương đối bảo thủ. Chỉ vừa đủ có thể khiến hắn tấn cấp mà thôi. Thậm chí còn không sắc bén bằng hai người bọn họ. Nhưng hiện tại bước vào trận chung kết, hai người không cần nghĩ ngợi cũng biết Nghệ Phong đã muốn bạo phát. Nhớ tới tình cảnh lần trước khi tứ đại tài tử bị đánh, Nghệ Phong cũng lộ ra vẻ tươi cười như vậy, hai bọn họ lại không khỏi thông cảm cho tứ đại tài tử.
Dưới sự dẫn dắt của thị vệ, quả nhiên Nghệ Phong thấy được Đại hoàng tử và tứ đại tài tử. Tuy nhiên điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, Nghệ Lưu cũng bước vào mười người mạnh nhất. Còn có một người lớn lên trông xanh xao, Nghệ Phong không quen. Tuy nhiên có thể bước vào mười người đứng đầu, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản.
- Ha ha! Đại ca! Đại ca đến cướp đoạt đệ muội của mình, đại ca không cảm giác đỏ mặt sao?
Nghệ Phong đi về phía trước, lớn tiếng cười nói, tặng cho Nghệ Lưu một quyền. Tên này thực sự quá vô sỉ!
Nghệ Lưu nghi hoặc nhìn người đứng trước mặt. Trên khuôn mặt đầy dấu môi son, miễn cưỡng có thể nhìn ra hình dáng của Nghệ Phong. Nếu không phải giọng nói Nghệ Phong khiến Nghệ Lưu quen thuộc, hắn cũng không dám nhận.
- Nhị đệ, sao đệ ở trong này?
Nghệ Lưu nghi hoặc nói.
- Lời vô nghĩa! Đương nhiên là mang đệ muội của huynh về nhà rồi!
Nghệ Phong trắng mắt nhìn nói.
- Đệ muội? Liễu đại tài nữ?
Nghệ Lưu nghi hoặc nói.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn nói:
- Ngoại trừ Mộng Nhiên ra, còn có nữ nhân nào đáng để ta chú ý như vậy sao?
Nghệ Lưu sửng sốt, lập tức nghĩ ra điều gì, nhìn Nghệ Phong kinh hãi thất thanh nói:
- Đệ là Phan An?
Nghệ Phong cười ha ha hai tiếng nói:
- Có phải phát hiện tên này rất tuấn tú hay không? Danh hiệu dễ nhìn đứng đầu Hoa Hạ, ta tạm thời mượn một chút. Tuy nhiên thật sự là ngưu, thấy dấu son môi trên mặt ta sao? Đây là do mị lực của danh hiệu này. Khụ, thì ra ta mặc kệ đang ở đâu đều là người đẹp trai nhất!
Nghệ Phong thực sự không biết phải làm sao. Hắn cũng không ngờ được Phan An gây hỏa tới vậy.
Tuy rằng Nghệ Lưu không rõ Hoa Hạ là cái gì, tuy nhiên Nghệ Phong tự kỷ như vậy, cũng không phải lần đầu tiên hắn lĩnh giáo, hắn trực tiếp không thèm để ý nói:
- Ngươi thật sự đê tiện, lại đặt cược mình một trăm vạn.
- Ha ha! Đúng vậy! Đừng nói cho ta biết đại ca không đặt cược vào chính mình. Chậc chậc, đại ca biết rõ phải thua, còn đặt cược vào mình, đây mới là cảnh giới vô địch!
Nghệ Phong cười ha ha nói.
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói vậy, cũng phá lên cười. Tiếng cười của hai người khiến ánh mắt mọi người đều tập trung cả lại.
Hiển nhiên Tứ đại tài tử cũng nghe ra giọng nói của Nghệ Phong. Sắc mặt bọn họ mạnh mẽ biến đổi, nhìn ánh mắt Nghệ Phong có vẻ hoảng sợ. Hiển nhiên ấn tượng về Nghệ Phong trong cuộc thi thơ lần trước vẫn để lại một bóng ma tâm lý sâu đậm trọng lòng bọn họ.
Thì ra bọn họ không thấy tên Nghệ Phong, một đám còn vụng trộm thở phào nhẹ nhõm. Nhưng lúc này, khi thấy Nghệ Phong đứng ở nơi này, tâm bọn họ lập tức bị treo lên, đối mặt với Nghệ Phong, bọn họ không hề có chút tin tưởng nào.
Lúc trước Nghệ Phong ba bước ba thơ, khiến bọn họ chấn động sâu sắc.
- Không phải hắn không báo danh sao?
Mộ Dung Hắc Đạt thì thào lẩm bẩm.
- Dường như hắn chính là thất hắc mã Phan An!
Nghệ Cao Thắng không biết phải làm sao cười khổ nói.
Trong lúc nhất thời Bốn người đều tĩnh lặng. Bọn họ thật sự không ngờ được Nghệ Phong sẽ cải danh tới tham gia kén rể. Vui quá hóa buồn cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Nghệ Phong nhìn Nghệ Lưu, hung hăng trừng mắt nhìn một cái nói:
- Mộng Nhiên đã là đệ muội của đại ca. Đại ca không nên đánh chú ý vào nàng. Bằng không, ngay cả huynh là đại ca của ta, ta cũng đánh chết huynh!
- Phi! Đệ nói gì vậy? Vì sao ta lại không hiểu chứ?
Nghệ Lưu cười ha ha một tiếng nói.
Nghệ Phong cũng đồng dạng nở nụ cười tà:
- Không tin huynh hỏi Mộng Nhiên đi, đã người lẫn tâm của nàng đều là của ta.
- Thật sự?
Nghệ Lưu hồ nghi hỏi.
- Đánh rắm, ta còn phải lừa huynh sao?
Nghệ Phong khinh thường quay đầu.
- Ta ngất! Lại một củ cải trắng tốt như vậy lại bị gia súc vây quanh.
Nghệ Lưu chửi ầm lên. Cực kỳ xem thường nhìn Nghệ Phong. Hắn nhớ tới Tần Y điên đảo chúng sinh đồng dạng bị Nghệ Phong tổn hại, Nghệ Lưu cảm thấy Nghệ Phong rất gia súc.
- Cút!
Nghệ Phong thiếu chút nữa thì tức giận một cước đạp qua. Rõ ràng là trai tài gái sắc. Vậy mà tên này vừa nói ra khỏi miệng liền biến vị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.