Tất nhiên Nghệ Phong sẽ không để ý tới mấy tiếng hừ của bọn họ. Nghệ Phong thấy Liễu Mộng Nhiên rốt cuộc không ra khỏi thành chủ phủ, hắn liền hạ quyết tâm phải chỉnh đốn Tội Ác Chi Thành. Lần trước ở trên đường thấy được cảnh tượng đó, hiển nhiên đã tạo một bóng ma lớn trong tâm linh Liễu Mộng Nhiên. Nếu Tội Ác Chi Thành vẫn như vậy, Nghệ Phong không có cách nào có thể tưởng tượng được Liễu Mộng Nhiên sẽ biến thành thế nào.
Cho nên duy có một biện pháp, đó là điều chỉnh Tội Ác Chi Thành. Nếu toàn bộ Tội Ác Chi Thành là được như vậy, nhất định phải bắt đầu đối địch với những bá chủ này. Nếu như vậy, khiêu khích sớm hay khiêu khích muộn có gì khác nhau đâu?
Nghệ Phong nhìn Hắc Vương đang đứng ở trước mặt, hít một hơi thật sâu. Trong lòng đã quyết phải biến hắn thành bậc thang đầu tiên.
Tĩnh Hinh Thành vốn mỹ lệ như vậy, hiện tại biến thành Sát Lục Chi Thành. Cho dù không vì Liễu Mộng Nhiên, Nghệ Phong cũng không nỡ! Dù sao, hiện tại Tội Ác Chi Thành đã là của hắn.
Khí thế Hắc Vương vẫn lớn lên. Cảm nhận được khí thế uy áp kia đến gần, tuy rằng Nghệ Phong không quá lo lắng, nhưng trong ánh mắt cũng có vẻ thận trọng. Người đứng trước mặt, tuy rằng bên trong khẩu khí của hắn có phần khinh bỉ, nhưng nhưng không thể không thừa nhận, đây là một nhân vật cực kỳ khó giải quyết.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong cũng chậm rãi vận chuyển, năng lượng Phệ Châu cũng đồng thời bao vây ở bên trong đấu khí. Nghệ Phong thấy được Phệ Châu màu lam bên trong khí hải, trong lòng cũng cảm thấy không biết phải làm sao. Quái lão nhân đã chỉ cho hắn phương pháp vận dụng Phệ Châu. Nhưng thật đáng tiếc chính là, nếu hắn đạt tới Nhiếp Hồn Sư lục tinh mới có thể kiểm tra xem xét.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLHiện tại, Nghệ Phong chỉ có thể vận dụng năng lượng Phệ Châu theo cách đơn giản nhất, hoàn toàn không biết gì đối với vận dụng Phệ Châu khác. Nghệ Phong nghĩ thầm nếu có thể nhận được phương pháp vận dụng Phệ Châu của Quái lão nhân, sợ là đối phó trước mặt Hắc Vương cũng cực kỳ thoải mái. Dù sao hắn đã từng tự mình lĩnh hội về sự khủng khiếp của Phệ Châu!
Mọi người thấy hai người trên lôi đài đối chọi gay gắt, một đám cũng nín thở. Một bên là thành chủ thiếu niên thần bí một chiêu đánh bại Vương cấp. Một bên là bá chủ đã sống lâu ở Tội Ác Chi Thành. Hai người này đánh nhau, cũng chính là trận đánh loại trừ thế lực cao nhất của Tội Ác Chi Thành.
Mọi người nhìn bóng dáng gầy yếu của Nghệ Phong. Mặc dù Nghệ Phong một chiêu đánh bại Vương cấp, nhưng niềm tin của mọi ngườii vẫn đối với hắn vẫn không bằng đối với Hắc Vương. Dù sao Hắc Vương nổi tiếng đã lâu. Tuy rằng chưa bước vào điện phủ ngũ giai, nhưng đã một chân đã tiến vào. Nhiều nhất là một năm nữa, khẳng định hắn có thể bước vào điện phủ ngũ giai, khi đó chính là biến hóa về chất. Cho dù là hiện tại, hắn cũng có thể thoáng vận dụng năng lượng thuộc tính!
Mà lần trước Nghệ Phong tuy rằng một chiêu đánh trọng thương Lục Chỉ, nhưng mọi người không thấy bên trong năng lượng hắn vận dụng có khí tức chứa đựng năng lượng thuộc tính. Bọn họ chỉ nghĩ Nghệ Phong dựa vào vũ kỹ tăng mạnh mới có thể sánh ngang với một đòn của ngũ giai.
Khí thế Hắc Vương cũng chưa lên đến đỉnh phong, sau khi hắn tập trung đấu khí phía trên nắm tay, một quyền hung hăng liền đánh về phía Nghệ Phong. Phía trên thân quyền ẩn chứa lực lượng, khiến không khí bốn phía xung quanh đều phát ra âm hưởng áp bách. Không khí bốn phía cũng giống như làn sóng, từng vòng từng vòng bắn nhanh ra ngoài.
Nắm tay của Hắc Vương giống như tách không khí ra bốn phía, trong chớp mắt liền đánh tới trước người Nghệ Phong. Nghệ Phong vẫn đứng thẳng tại chỗ, một bóng người có thể thấy được rõ ràng. Nắm tay Hắc Vương cứ như vậy đánh thẳng qua.
Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi sửng sốt. Không thể tưởng tượng được lại thuận lợi như vậy. Nắm tay Hắc Vương đánh lên trên người đối phương. Điều này và sự cường thế của Nghệ Phong ngày hôm qua căn bản không thích hợp.
Tuy nhiên, khi bọn họ nhìn nhân ảnh to lớn nọ hóa thành nhiều điểm sao rồi biến mất không còn một mảnh, một đám kinh hãi nói:
- Tàn ảnh?
Ánh mắt Hắc Vương nhất thời cứng lại. Đấu khí lại mạnh mẽ phòng hộ bốn phía. Tốc độ của Nghệ Phong thực sự nằm ngoài dự kiến của hắn. Ngày hôm qua hắn tưởng rằng đã đánh giá đủ cao. Nhưng dưới sự tập trung của hắn, đối phương vẫn biến mất mà hắn không hề phát hiện. Dưới tình huống như thế này khiến hắn hoảng sợ không thôi.
Hắc Vương chờ Nghệ Phong công kích hắn, nhưng sau khi đợi thật lâu, chợt có một giọng điệu thản nhiên vang lên:
- Chẳng lẽ ngươi đã đánh đủ rồi sao?
Một câu này, khiến sắc mặt Hắc Vương biến thành xanh mét. Đối phương nói vậy là có ý đang chờ hắn công kích, cũng không ra tay công kích hắn. Càn rỡ như vậy, cho dù vị bá chủ Tội Ác Chi Thành đứng ở vị trí phía trên hắn cũng không dám.
Hắc Vương không chút nghĩ ngợi, khí thế lại tăng vọt vài phần, đánh về phía âm thanh vừa phát ra.
Một quyền này ẩn chứa sức mạnh khổng lồ của hắn, một quyền đánh qua, khiến tàn ảnh của Nghệ Phong tan ra, đồng thời không gian cũng thoáng xuất hiện vài khe tôi đen. Cứ như thế, thân quyền mang theo cơn lốc, cũng phát ra từng trận gió.
- Tiếp tục!
Vẫn là giọng điệu thản nhiên, điều này khiến Hắc Vương nổi trận lôi đình. Liên tục hai lần thất bại, hơn nữa đối phương còn miệt thị, hắn lại vô chút giữ lại. Đấu khí trong cơ thể điên cuồng bạo phát ra. Đấu khí khổng lồ ép lên không gian, không khí có chút trầm trọng. Những người đứng gần đó không kìm lòng được lui về phía sau mấy bước.
Hắc Vương tập trung chú ý vào Nghệ Phong, một quyền vặn vẹo không gian đánh về phía Nghệ Phong.
Uy thế của một quyền này, khiến mọi người hít một hơi thật sâu. Rốt cục bọn họ cũng hiểu được vì sao Hắc Vương có thể trở thành một trong những bá chủ của Tội Ác Chi Thành, còn là người nổi bật trong đó.
Một quyền khiến không gian vặn vẹo, cũng không có đánh vào người Nghệ Phong. Nghệ Phong vẫn lắc mình tránh đi, đồng thời tàn ảnh bị nổ tung, phát ra ra vô số kình khí.
- Tiếp tục!
Giọng điệu thản nhiên phối hợp với tiếng gió gào rít, khiến mọi người kinh ngạc khi thấy Nghệ Phong lại dễ dàng tránh thoát một quyền này với uy thế lớn lao như vậy, đồng thời cũng nhìn về phía Hắc Vương.
Quả nhiên, những lần châm chọc liên tục này, khiến sắc mặt Hắc Vương biến thành cực kỳ khó coi. Hắn chưa từng gặp phải tình huống như vậy. Tốc độ của đối phương lại nhanh đến loại tình trạng này, khiến hắn theo không kịp.
Bỗng nhiên Hắc Vương cảm thấy, cho dù hắn tình nguyện đối mặt vị bá chủ trên đầu hắn kia, cũng không muốn đối mặt thiếu niên trước mặt này. Đánh còn không dánh đến người ta, còn tỷ thí thế nào đây?
Nhưng, bộ dạng đối phương vẫn phong đạm vân khinh, khiến Hắc Vương hoàn toàn nổi giận.
- Lão tử cũng không tin, ngươi vẫn có thể né tránh ta!
- Thử xem thì biết!
...
Phía trên lôi đài, lập tức xuất hiện cảnh tượng quỷ dị. Hắc Vương không ngừng tấn công phía trên hư không. Nhưng mỗi lần tấn công đều có kết quả thất bại. Còn Nghệ Phong lại thoải mái chớp động bước đu ở phía trên lôi đài, để mặc cơn thịnh nộ của Hắc Vương càng lúc càng lớn, cũng không chạm tới một góc áo của hắn.
Mọi người nhìn thân ảnh với áo bào màu trắng của Nghệ Phong, trong lòng chợt hiện lên một ý niệm: khó trách hắn mặc y phục này đến đây. Với tốc độ này, muốn đảm bảo quần áo sạch sẽ, quả thực dễ như trở bàn tay.
Mọi người không khỏi có chút cổ quái nhìn Hắc Vương, đụng tới một người có tốc độ như thế, sợ là cho dù là ai cũng đau đầu không thôi.
Đồng dạng, chủ nhân của của mấy vị trí trống trải kia, một đám cũng cau mày. Tốc độ của đối phương quả thực là nằm ngoài tưởng tượng của bọn họ. Bọn họ để tay lên ngực tự hỏi, cho dù bọn họ ở trên lôi đài, cũng không làm gì được đối phương.
Mọi người không khỏi có chút trầm mặc. Mặc dù người mất mặt chính là Hắc Vương, nhưng chỉ cần với tốc độ này, thành chủ thần bí chính là đại địch của bọn họ. Trừ phi là bao vây tấn công, bằng không không một ai làm gì nổi hắn.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, sao tốc độ của Nghệ Phong có thể nhanh đến mức độ này. Tuy nhiên, nếu bọn họ biết Nghệ Phong tu luyện chính là công pháp Thiên Giai, hơn nữa sắp đột phá tới nhị tầng, sợ là sẽ không nghi ngờ nữa.
Tốc độ của Nghệ Phong, từ sau khi hắn bước vào Vương cấp, hơn nữa đặc biệt là sau lúc có Phệ Châu, đã nâng cao cực kỳ khủng khiếp. Ít nhất, Nghệ Phong tự tin cho dù Vương cấp ngũ giai, cũng tuyệt đối đuổi không kịp hắn.