Mị Ảnh

Chương 906: Đột phá tới ngũ giai




 
Thúy Lâm Các vẫn với bộ dáng cổ kính như trước, không có vì chính quyền đế đô biến động mà bị thương tổn. Đối với việc Nghệ Phong đột nhiên xuất hiện tại Thúy Lâm Các, dám thị nữ A Tú đều mừng rỡ không thôi. Nghệ Phong hỏi thử Điệp Vận Du có ở nhà hay không, khi nhận được câu trả lời không có, Nghệ Phong cũng trực tiếp đi lên lầu hai, bắt đầu lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính. Trong khoảng thời gian điên cuồng luyện chế Mị đan, hắn mơ hồ đã nắm được năng lượng thuộc tính hỏa, chỉ có điều khi đó đang chú tâm luyện chế Mị đan, căn bản không có thời gian rảnh rỗi đột phá bình cảnh tứ giai.
A Tú thấy Nghệ Phong lên thẳng lầu hai, cũng không quên lời Điệp Vân Du phân phó, điều ngay một thị nữ đi thông báo cho Điệp Vận Du, sau đó cung kính đứng chờ ngoài cửa.
Nghệ Phong ở trên lầu hai, điên cuồng thôn phệ linh khí trong hư không. Năng lượng từ bốn phía đổ dồn về phía Nghệ Phong, khiến thân thể Nghệ Phong được nâng lên tới giữa không gian phong. Từng đạo năng lượng bị thôn phệ, sau dó biến thành một cỗ năng lượng tinh túy tiếp nhập vào cơ thể Nghẹ Phong, theo Lăng Thần Quyết vận chuyển, hóa thành từng đạo hồn lực tinh túy và cả đấu khí dung nhập và thức hải và khí hải.
Theo linh khí không ngừng dũng mãnh tiến vào, Nghệ Phong cảm giác được cảnh giới bản thân đang được dần dần đề cao. Đối với người đã lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính kim như Nghệ Phong mà nói, đột phá tới ngũ giai sẽ không có bình cảnh quá lớn, chỉ cần đấu khí trong cơ thể đạt tới trình tự nhất định, tự nhiên có thể đạt được ngũ giai. Bởi vì người khác rất khó lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính, còn hắn đã lĩnh hội được từ sớm, điều này khiến bình cảnh gần như không còn, rạch trời ngăn cách tới ngũ giai cũng gần như biến mất!
Thế nhưng, Nghệ Phong không chỉ muốn đột phá ngũ giai, mặc dù linh khí ngoại giới vẫn không ngừng dũng mãnh đổ vào trong cơ thể, Nghệ Phong lại mạnh mẽ áp chế, không cho nó đột phá tới trình tự ngũ giai. Đối với Nghệ Phong mà nói, lĩnh ngộ thêm năng lượng thuộc tính một hệ nữa càng quan trọng hơn so với đột phá.
Nỗ lực cảm thụ năng lượng vận chuyển trong cơ thể, Nghệ Phong cũng nhớ lại cảm thụ hấp thu năng lượng thuộc tính hỏa từ lần tu luyện bên trong mật thất của cốc chủ Hỏa cốc. Đó là một loại cảm giác nóng rực, phảng phất như muốn đốt cháy tất cả, một cỗ năng lượng được thôn phệ rồi tiến vào trong cơ thể khiến người ta có cảm giác như toàn thân chìm trong lửa nóng, có điều loại nóng hổi này cũng không dẫn tới thương tổn cho Nghệ Phong.
Đồng dạng, trong thời gian luyện chế đan dược, đấu khí Nghệ Phong có tác dụng tăng cao nhiệt độ Hồn Ấn Đỉnh, khiến cho dược đỉnh và dược liệu bên trong giống như bị đốt cháy thành hỏa hồng, tuy rằng thứ này khác với lửa đốt, thế nhưng công diệu là như nhau.
Nghệ Phong nỗ lực nắm bắt từng dấu hiệu, trong lúc vô tình, Nghệ Phong không hay biết nhiệt độ thân thể mình đang dần dần tăng cao, nhiệt độ lưu chuyển bên trong kinh mạch cũng dần dần tăng lên.
Nghệ Phong vẫn chìm đắm trong cảm nhận, trong đầu thoáng hiện lên một tình cảnh ngọn lửa lan tràn, có lửa của than củi, lửa từ hỏa diễm, lửa từ núi lửa phun trào…
Một vài khung cảnh hỏa diễm lan tràn hiện lên trong đầu, dần dần khiến trong đầu Nghệ Phong toàn là khung cảnh hỏa diễm cháy hừng hực.
Từng đạo hỏa diễm khiến Nghệ Phong cảm giác được rõ ràng sự cuồng bạo và nóng nực, có uy thế thiêu đốt tất cả mọi thứ. Cuối cùng một khung hình dừng lại tại một cảnh núi lửa pun trào, từng đạo hỏa diễm phóng lên cao, hỏa diễm cuồng bạo phủ kín toàn bộ thiên địa. Nham thạch hỏa hồng nóng chảy kéo theo uy thế cuồng bạo, hủy diệt tất cả mọi thứ trên đường đi.
Nghệ Phong phảng phất cũng hóa thân thành một ngọn hỏa sơn, toàn thân biến thành hỏa hồng, nhiệt độ không ngừng đề cao. Rất nhanh, nhiệt độ tại trên lầu hai đã tăng lên gấp mấy lần, coi như chúng thị nữ đứng bên ngoài chờ cũng cảm giác một cỗ nóng hổi, các nàng tuy rằng hiếu kỳ, thế nhưng cũng không có mở cửa nhìn vào.
Trong kinh mạch, từng đạo đấu khí chậm rãi biến đổi màu sắc, ban đầu năng lượng lấy màu vàng kim làm chủ, bắt đầu chậm rãi chuyển hóa thành màu hỏa hồng. Bên ngoài cơ thể Nghệ Phong, một cỗ linh khí như hỏa diễm đang bốc lên trên người hắn, dưới cỗ linh khí này, quần áo Nghệ Phong đang mặc trên người cũng bắt đầu bị đốt cháy. Thế nhưng rất kỳ lạ ở chỗ, mặc dù trên đầu Nghệ Phong cũng có linh khí hỏa hồng thiêu đốt, nhưng mái tóc đen dài đang phiêu dật, cũng không hề bị thiêu đốt.
Quần áo không được bao lâu đã bị đốt cháy thành một mảnh bụi đen.
Nhiệt độ trong phòng vẫn không ngừng tăng lên, linh khí được Nghệ Phong dẫn dắt tới theo nhiệt độ tăng cao, càng điên cuồng đổ vào cơ thể Nghệ Phong. Linh khí hỏa hồng trên người Nghệ Phong càng thiêu đốt thêm lợi hại, lúc này Nghệ Phong không khác gì một ngọn đuốc người, cả thân hình tẩm đầy xăng, đồng thời từ đầu tới chân đều bị lửa bao phủ. Khác biệt ở chỗ, linh khí hỏa diễm đang thiêu đốt cũng không tạo thành một điểm thương tổn tới cơ thể hắn.
Hỏa diễm bốc lên càng ngày càng cao, cuối cùng hỏa diễm thành một cột lửa cao tới một trượng, hỏa diễm nồng đậm, thậm chí không còn nhìn thấy bóng người Nghệ Phong đâu nữa. May rằng thị nữ canh giữ bên ngoài đều không dám ngó nhìn vào, bằng không sẽ bị một màn này dọa cho phát điên.
Cùng lúc đó, linh khí trong vòng phạm vi vài trăm trước bị Nghệ Phong dẫn dắt tới hoàn toàn, thế nhưng năng lượng kinh khủng như vậy vẫn không đủ cho Nghệ Phong thôn phệ sử dụng, lực thôn phệ khổng lồ, tiếp tục dẫn dắt năng lượng từ ngoài trăm thước chen chúc nhau đổ vê.
Tình cảnh như vậy, nhất thời khiến hư không dấy lên một cơn lốc năng lượng khổng lồ, có những võ giả nhìn thấy một này, cả đám đều dại ra nhìn lên một màn hư không trên đỉnh đầu. Khó có thể tưởng tượng rốt cuộc là chuyện gì, cư nhiên khiến năng lượng bạo động như vậy.
Nếu bọn họ biết được chuyện này là do có một người sắp đột phá, tất nhiên sẽ lạc vào trong điên cuồng. Thu nạp năng lượng khổng lồ như vậy, phải là trình tự võ giả cỡ nào mới làm được?
Phong khiếu trong hư không theo Nghệ Phong điên cuồng thôn phệ càng lúc càng lớn. Điều này khiến ánh mắt mọi người đều tập trung lại Thúy Lâm Các, mặc dù có người hiếu kỳ, nhưng không có ai dám xông vào xem thử.
Năng lượng bị thôn phệ điên cuồng như vậy vẫn kiên trì một ngày một đêm, sau đó mới chậm rãi dẹp xuống.
Cùng lúc đó, Điệp Vân Du cũng xuất hiện tại Thúy Lâm Các. Toàn thân Điệp Vận Du diện váy dài màu trắng xanh, làm nổi bật lên từng đường cong mạn diệu. Khuôn ngực cao vót đẫy đà, vòng eo nhỏ dài cùng với cặp mông săn chắc nẩy nở, tất cả kết hợp lại thành một đường cong tuyệt mỹ, phong tình vạn chủng. Toàn thân trên dưới đều ẩn chứa một cỗ khí tức đủ khiến huyết khí người ta rạo rực.
Chúng thị nữ nhìn tiểu tư nhà mình, đều không nhịn được hơi thất thần. Lúc này tiểu thư của các nàng càng thêm Mị hoặc và tôn quý so với trước kia. Nàng lẳng lặng đứng đó, khiến cả nữ nhân cũng không chống đỡ lại được Mị hoặc của nàng.
- Nghệ Phong ở bên trong?
Điệp Vận Du hỏi A Tú.
- Vâng! Thiếu gia đã ở bên trong một ngày một đêm rồi, cũng không biết ngài đang làm gì khiến năng lượng hóa thành một cơn lốc cuồn cuộn đổ về, làm cho rất nhiều võ giả chú ý tới, có người thậm chí còn cho rằng bên trong các của chúng ta xuất hiện linh khí!
A Tú cười khổ nói, theo thời gian trôi qua, đã có vài người đặt chủ ý tới.
- Hừ! Để bọn họ chờ xem, kẻ nào không biết điều, ta không ngại tiễn bọn họ một đoạn đường!
Điệp Vận Du hừ một tiếng, nàng không cho phép có người đặt chủ ý tới Nghệ Phong.
Từ khoảnh khắc Điệp Vận Du trở về, trong lòng A Tú liền buông lỏng triệt để. Lấy thực lực tiểu thư, những người kia còn không đủ gây lên sóng gió gì. Huống chi, tại đế đô này, cũng không có người dám chọc vào thiếu gia.
Đế đô, cũng là một bản doanh của thiếu gia các nàng.
Nguyên bản, nhiệt độ đang nóng rực cũng bắt đầu giảm xuống, năng lượng bạo động cũng dần được dẹp đi. Khu vực vài trăm thước bị năng lượng khuấy đảo bắt đầu khôi phục lại bình thường. Thế nhưng tình huống như vậy cũng không khiến đám người đang đánh chủ ý rời đi, ngược lại ánh mắt càng thêm nóng rực tập trung nhìn về Thúy Lâm Các.
Nghệ Phong ngồi trong gian phong, hỏa diễm bao phủ toàn thân chậm rãi thu hồi vào trong cơ thể, lúc này da thịt bên ngoài cơ thể Nghệ Phong là một mảnh nóng hổi. Nguyên bản, linh khí dũng mãnh đổ về Thúy Lâm Các cũng bị Nghệ Phong thôn phệ toàn bộ, khi thôn phệ tới một tia cuối cùng, lúc này thân thể Nghệ Phong mới chậm rãi từ trên hư không hạ xuống.
Mở hai bàn tay, lòng bàn tay cuồn cuộn ra một đạo hỏa diễm, cảm giác lực lượng dư thừa trong cơ thể, khóe miệng Nghệ Phong hiện lên một nụ cười:
- Ngũ giai, rốt cục đã đạt được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngón tay điểm mạnh, một đạo hỏa diễm bay nhanh khỏi lòng bàn tay Nghẹ Phong, chậm rãi thiêu đốt giữa hư không. Tâm niệm vừa chuyển, tay kia Nghệ Phong liền xuất hiện một đạo kim quang, đồng dạng cũng bắn tới hư không, sau đó va chạm tới đạo hỏa diễm.
Binh…
Một tiếng nổ vang lên, kích động từng đợt phong khiếu. Phong khiếu thổi qua khiến Nghệ Phong có chút đau đớn, ngược lại khiến khóe miệng Nghệ Phong tràn đầy ý cười, một tia năng lượng đã có uy lực như vậy, nếu như toàn lực thi triển sẽ thế nào?
Ngũ giai quả thực là một lần biến hóa về chất, ít nhất hiện tại Nghệ Phong có đủ tự tin đối mặt với cường giả thất giai, cho dù không thi triển Tinh Bạo Thương Khung cũng tuyệt đối đủ tự tin đánh bại bọn họ.
Kẹt…
Một tiếng mở cửa vang lên bên tai Nghệ Phong, đồng thời hắn cũng cảm giác được một thân thể cực kỳ mềm mại ôm lấy thân thể đang nóng hổi của mình.
Ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Nghệ Phong liền biết người đang ôm lấy mình là ai, hắn dùng tay nắm lấy hai bàn tay mềm mại như không xương của Điệp Vận Du, chậm rãi nói:
- Ngay đầu đã chiếm tiện nghi của ta, chờ một chút nữa ta sẽ đòi lại.
- Hư hỏng…
Điệp Vận Du mắng một tiếng, sắc mặt có chút phiếm hồng, nói:
- Ngươi vừa mới tấn cấp?
Cảm thụ hai khối mềm mại của Điệp Vận Du áp lại sau lưng, Nghệ Phong có chút thất thường, gật đầu nói:
- Ừm, chỉ là đột phá một bình cảnh lớn mà thôi.
- Ngươi đã lĩnh hội năng lượng thuộc tính hỏa? Có điều, ngươi thu nạp năng lượng quá lớn đi, cư nhiên còn tạo thành bạo động. Hiện tại bên ngoài có rất nhiều người đều cho rằng trong Thúy Lâm Các có linh khí.
Điệp Vận Du có chút kinh ngạc nói.
Nghệ Phong xoay người, nhìn thẳng Điệp Vận Du. Mặc dù hai người đã tiếp xúc thân mật qua nhiều lần, thế nhưng hắn vẫn bị vẻ yêu Mị từ trong xương cốt của nàng kích động cho lửa nóng bốc lên, nhìn thân hình xinh đẹp với những đường lồi lõm dụ hoặc, hô hấp Nghệ Phong dần có chút gấp gáp.
- Kệ bọn họ đi, có người nào dám xông lên, ta không ngại động thủ!
Nghệ Phong cười nói, ánh mắt đầy lửa nóng nhìn chằm chằm Điệp Vận Du, nữ nhân này càng ngày càng xinh đẹp cao quý, hiển nhiên là do Mị thuật đã được tinh tiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.