Mị Ảnh

Chương 920: Thất bại bẻ gãy nghiền nát




 
Màn chắn năng lượng cấu thành từ nhiếp hồn thuật vang lên những tiếng vỡ vụn, khiến nam tử công kích càng thêm mãnh liệt. Theo đó, màn chắn năng lượng không ngừng vang lên tiếng vỡ vụn, mắt thấy sẽ tan tành trong chốc lát.
- Hừ!
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn sắc mặt nam tử thoáng qua nét vui mừng, một đóa lam liên hoa từ đầu ngón tay bay nhanh ra, lam liên hoa bay lên đỉnh đầu Nghệ Phong, điên cuồng thôn phệ từng đạo năng lượng oanh kính lên màn chắn. Có thêm năng lượng Phệ Châu tham dự, màn chắn màu lam nguyên bản sắc vỡ vụn, có thêm năng lượng từ lam liên hoa, bắt đầu bổ sung những chỗ bị tổn thương, một lần nữa trở nên kiên cố dị thường.
Mọi người nhìn nhiếp hồn thuật của nam tử liên tiếp công tới, nhưng vẫn không làm gì được màn chắn, sắc mặt cả đám nhăn lại, trong mắt hiện vẻ kinh dị, không biết Nghệ Phong làm cách nào đỡ được, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng có thêm vài phần bội phục. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Chỉ có nam tử và nữ nhân đang luyện chế mị đan, hai người nhìn lên lam liên hoa phía trên màn chắn, trong mắt có một tia kinh hãi, bọn họ mơ hồ nghĩ tới một thứ, thứ đó cũng chính là bảo vật bọn họ mong ước cực độ.
- Lẽ nào hắn sở hữu thứ bảo vật nghịch thiên đó?
Nam tử thì thào tự nói, trong lòng tự lừa dối không tin.
- Hừ! Ta muốn nhìn xem, ngươi có thật chặn đón được công kích của ta!
Nam tử rốt cục không nhịn được nữa, hồn lực trong thức hải dâng trào ra ngoài, năng lượng trong hư không được nhiếp hồn thuật của hắn dẫn động, hình thành một cơn lốc năng lượng. Từng cỗ năng lượng hội tụ trên đỉnh đầu nam tử, một tiếng rít gào như hổ gầm bỗng dung xuất hiện.
Ngao…
Năng lượng cấu thành đầu hổ gầm vang, khiến ánh mắt mọi người chấn động nhìn lên hư không, tâm thần cũng bị tiếng hổ gầm làm cho rung động. Mọi người đều nín thở nhìn chăm chú lên hư không, nhiếp hồn sư ưu nhã như vậy lại có thể thi triển ra năng lượng dâng trào cỡ nào, đủ khiến bọn họ ước ao.
Đầu hổ dữ tợn hướng về phía Nghệ Phong cũng không khiến tâm thần hắn bị ảnh hướng quá lớn, Nghệ phong vẫn dành hơn phân nửa tâm tư đặt trong việc luyện chế mị đan, lúc này luyện chế đã tới thời điểm trọng yếu. Thế nhưng, đối phương cũng không cho hắn hoàn cảnh thuận lợi, năng lượng ngưng tụ thành đầu hổ đang dữ tợn lao về phía sau Nghệ Phong.
Oanh…
Đầu hổ đánh lên màn chắn năng lượng của Nghệ Phong, toàn bộ không gian rung động lên hai cái, một cơn lốc khổng lồ từ chỗ va chạm được hình thành, khiến những người đứng gần phải lùi lại mấy bước.
Rất hiển nhiên, lần công kích thứ nhất của đầu hổ không thể công phá phòng ngự của Nghệ Phong, ấn kết trong tay nam tử mạnh mẽ mở ra, đầu hổ một lần nữa công kích tới.
Nghệ Phong thấy đối phương dây dưa như vậy, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, một lần công kích vừa rồi tuy rằng không thành, nhưng cũng khiến hắn phải chấn động, một lần chấn động thiếu chút khiến hắn chiết xuất dược lực không thành. Đối phương toàn lực quấy rầy khiến Nghệ Phong không còn chú ý đây là đệ tử tông môn Trữ Huyên.
Nguyên bản Nghệ Phong đang ngồi xếp bằng đột nhiên đứng lên, tay giơ cao Hồn Ấn Đỉnh, đấu khí vận chuyển một vòng vào trong, may rằng đây là Hồn Ấn Đỉnh, đối với nhiếp hồn sư có tác dụng đặc thù. Nếu đổi lại là dược đỉnh khác, sợ rằng hắn đã luyện chế thất bại rồi. Nếu luyện chế mị đan ngũ giai, Nghệ Phong khi sử dụng Hồn Ấn Đỉnh có lòng tin thành công nhất định, có điều Hồn Ấn Đỉnh cũng không thể dùng lâu, tuy rằng Phệ Châu tạm thời chuyển đến Dược Vương Đỉnh, thế nhưng khả năng áp chế Phệ Châu của Dược Vương Đỉnh thua xa Hồn Ấn Đỉnh, trong thời gian ngắn sẽ không vấn đề, thế nhưng nếu kéo dài, sợ rằng Phệ Châu có thể đột phá nạp linh giới bay ra.
Mọi người nhìn Nghệ Phong đột nhiên đứng dậy, sắc mặt cả đám đều nhăn lại, không biết Nghệ Phong muốn làm gì, một câu nói nhàn nhạt vang lên, khiến mọi người hơi dại ra.
- Các ngươi đã muốn đùa vui, ta sẽ tiếp một trận!
Cùng với thanh âm nhàn nhạt vang lên, Nghệ Phong cư nhiên thu hết toàn bộ dược liệu trên mặt đất đều đổ vào Hồn Ấn Đỉnh, cử động điên cuồng như vậy khiến mọi người ồ lên một mảnh, cho dù người không biết luyện chế mị đan cũng rất rõ, nếu đồng thời chiết xuất dược lực của nhiều dược liệu như vậy, cần tới lực khống chế mạnh cỡ nào? Hơn nữa lúc này còn có hai người nhăm nhe quấy rầy.
Nhưng khi bọn họ còn chưa hết kinh hãi, Nghệ Phong lại làm một chuyện khiến tất cả dại ra, chỉ thấy trong tay Nghệ Phong không ngừng kết ấn, nguyên bản màn chắn phòng ngự cũng biến mất, từng đạo lam quang từ ngón tay hắn bay nhanh ra, hồn lực dẫn động năng lượng xung quanh ngưng tụ lại quanh thân hắn.
- Trời ạ! Hắn choáng váng sao? Cư nhiên chủ động phản kích rồi. Lẽ nào hắn không biết đối phương là hai nhiếp hồn sư sao?
Nam tử thấy Nghệ Phong cử động điên cuồng như vậy, hắn hơi bị sửng sốt, đồng dạng đầu hổ cũng ngừng công kích. So với mọi người bên ngoài, hắn càng kinh ngạc hơn, hắn biết rõ Nghệ Phong đang luyện chế mị đan đẳng cấp gì, lúc này Nghệ Phong dám trực diện va chạm với hắn, đây là hoàn toàn là hành vi tìm chết. Tình huống như vậy, đối với lực khống chế có yêu cầu cực cao, cơ bản không làm được, hắn cũng không tin Nghệ Phong có lực khống chế kinh khủng như vậy.
- Ngươi muốn đùa! Vậy đùa cho thỏa thích đi!
Nghệ Phong lại hừ lạnh một tiếng, ấn kết trong tay mạnh mẽ hợp lại, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, một đầu báo trống rỗng xuất hiện trên đầu Nghệ Phong, sau đó hung hăng đánh về phía nam tử.
Hai cỗ năng lượng chênh lệch cũng không khiến đầu báo của Nghệ Phong có vẻ yếu thế, bởi vì trong đầu báo, người ta có thể cảm giác được một cỗ năng lượng khiến tim đập nhanh hơn, ngay cả mỹ phụ cũng hơi bị chấn động dưới cỗ năng lượng này. Ánh mắt nhìn Nghệ Phong hoàn toàn thay đổi, lúc này nàng đã quyết định, cho dù lần này Nghệ Phong bị thua, nàng cũng sẽ đi thông báo cho tông chủ, tuy rằng Nhã Tông thanh nhã không chú ý tới tục sự, thế nhưng một thiếu niên còn trẻ đã đạt tới trình tự như vậy, Nhã Tông rất nguyện ý kết giao. Thiên phú thiếu niên này, căn bản không thua tông chủ các nàng, thậm chí càng mạnh hơn.
Binh!
Hổ và báo va chạm lẫn nhau, cũng không có kết quả như mọi người tưởng, ngược lại đầu hổ do nam tử cấu thành sau lần va chạm này đột nhiên thu nhỏ lại như bị héo rút đi, đầu hỗ bắt đầu điên cuồng lui về phía sau, tựa hồ gặp phải một đầu mãnh thú hoang dã khiến nó không dám đối mặt.
Nếu Nghệ Phong đã lựa chọn xuất thủ, tự nhiên sẽ không lưu tình, hắn hiện tại còn cố kỵ Hồn Ấn Đỉnh đang luyện chế mị đan, thế nhưng hắn càng không muốn để đối phương tiếp tục kiêu ngạo. Trong suy nghĩ của Nghệ Phong, trước tiên nên giải quyết đối phương mới là trọng yếu nhất, cho dù chính mình không luyện chế mị đan thành công, bọn họ cũng đừng mong luyện thành.
Suy nghĩ như vậy, Nghệ Phong bắt đầu vận dụng Lam Liên Hóa Hồng Quyết, từng đạo quang mang màu lam từ đầu ngón tay bắn ra, sau đó ngưng tụ trên hư không tạo thành từng đóa lam liên hoa, cuối cùng hóa thành từng đạo hồng quang hung hăng bay nhanh về phía nữ tử.
- Cẩn thận!
Nam tử thấy Nghệ Phong làm như vậy, hắn hét to một tiếng, hồn lực mạnh mẽ ngưng tụ năng lượng, nghênh đón hướng lam liên hoa của Nghệ Phong.
Binh…
Nhiếp hồn thuật của nam tử va chạm với lam liên hoa, cũng không biến thành kình khí giống như trước, ngược lại bị lam liên hoa thôn phệ hơn phân nửa.
- Quả nhiên là Phệ Châu!
Nam tử và nữ tử liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương, bọn họ biết nhiếp hồn sư có được Phệ Châu sẽ kinh khủng thế nào, tuy rằng đẳng cấp hiện tại của bọn họ không sai biệt lắm với Nghệ Phong, thế nhưng đối phương sở hữu Phệ Châu, cho dù hai người bọn họ hợp lực, cũng tuyệt đối không phải đối thủ Nghệ Phong, kể cả bọn họ có công pháp nhiếp hồn thuật cao giai, thế nhưng đối diện với thứ kinh khủng như Phệ Châu, sắc mặt bọn họ vẫn xám như tro tàn.
- Đi…
Nghệ Phong tức giận quát một tiếng, đầu báo mạnh mẽ oanh kích về phía đối phương. Đầu báo được Nghệ Phong tăng thêm năng lượng Phệ Châu, nguyên bản đầu hổ đang kiêu ngạo phải liên tiếp lui về phía sau, không dám phạm phong mang với đầu báo.
Nữ tử thấy thế, trong tay mạnh mẽ kết ấn, từng đạo hồn lực đồng dạng ngưng tụ thành một đầu hổ, hai đầu hổ hỗ trợ lẫn nhau đối kháng Nghệ Phong.
- Hừ! Số lượng nhiều là được sao?
Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, ngón tay biến hóa, đầu báo liền đánh về phía hai đầu hổ.
Mọi người chăm chú nhìn lên hư không, hai đầu hổ tại lúc đối phương oanh kích, căn bản không dám phạm phong mang, liên tiếp rút lui. Ánh mắt mọi người nhìn Nghệ Phong đã triệt để thay đổi, một người khiêu chiến hai nhiếp hồn sư, hơn nữa còn giành thế thắng lợi áp đảo, lẽ nào lần khiêu chiến này của hai vị nhiếp hồn sư tôn quý trong tông từ đầu đã là chuyện buồn cười sao?
Nghĩ vậy, ánh mắt mọi người nhìn về phía hia người, rất hiển nhiên hai người đối mặt với Nghệ Phong quấy rối đã thành lực bất tòng tâm, không còn bao nhiêu tâm tư luyện chế mị đan nữa.
- Còn có thể kiên trì sao? Vậy đỡ tiếp một chiêu này của ta!
Nghệ Phong cười nhạt.
Một đạo cửu giác mang tinh từ đầu ngón tay Nghệ Phong bắn ra, bắn thẳng tới dược đỉnh nơi nữ tử đang luyện chế mị đan.
Nam tử và nữ tử thấy đạo cửu giác mang tinh, sắc mặt đại biến, nhanh chóng thi triển thân pháp lui nhanh về phía sau, đồng thời hai đầu hổ trong hư không dưới công kích nhiếp hồn thuật của Nghệ Phong cũng bị thôn phệ triệt để, sau đó đầu báo liền hóa thành một đạo năng lượng, một lần nữa quay trở về trong cơ thể Nghệ Phong.
Ầm…
Theo nam tử ôm dược đỉnh chạy trốn, một tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, tuy rằng thanh âm không lớn, thế nhưng sắc mặt mọi người cực kỳ cổ quái, bởi vì mọi người đều hiểu được tiếng nổ này có ý nghĩa gì.
- Hai người đối phó một người, không chỉ tại thực lực hoàn toàn bị vây trong hạ phong, cư nhiên luyện chế mị đan cũng thất bại sớm trước đối phương? Chuyện này…
Nam tử và nữ tử nhìn năng lượng nồng nặc từ trong dược đỉnh bay ra, sắc mặt cả hai trắng bệch, thật không ngờ mị đan ngũ giai bọn họ tự tin nhất định luyện chế thành, cư nhiên thất bại.
Bọn họ quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, lúc này Nghệ Phong không còn xuất chiêu công kích đối phương, sắc mặt ngược lại ngưng trọng hơn, thể xác và tinh thần toàn thân đều đặt trong việc luyện chế mị đan. Hai người dù da mặt dày đi nữa cũng không tiện xuất thủ với Nghệ Phong, hai đạo ánh mắt chăm chú nhìn vào Nghệ Phong, trong mắt vừa kính nể vừa kinh sợ. Nhiếp hồn sư lục tinh sở hữu Phệ Châu, bọn họ tuyệt đối không thể chống lại.
Có điều, đối phương thực sự có thể luyện chế ra mị đan lục giai sao?
Đáy lòng nam tử bỗng nhiên có chút mong đợi, hi vọng thiếu niên này có thể sáng tạo kỳ tích.
Theo nam tử thất bại, mọi người cũng ngưng thở nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy chờ mong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.