Trong thời gian ba ngày, Nghệ Phong và Điệp Vận Du ẩn mình trong dãy núi, thỉnh thoảng săn bắn ma thú và Mị. Đương nhiên, đồng thời cũng phải giải quyết những võ giả đang lùng bắt bọn họ.
Sau khi bọn họ trốn vào trong dãy núi, từng nhóm người bắt đầu xuất hiện, càn quét tìm kiếm Nghệ Phong và Điệp Vận Du. Đương nhiên, Điệp Vận Du tận lực tránh né, bằng vào thực lực của những người này cũng không thể tìm được hai người, thậm chí, thỉnh thoảng Điệp Vận Du còn ra tay giết chết mấy người, Điệp Vận Du xuất thủ tàn nhẫn, khiến trong lòng Nghệ Phong bất giác rùng mình, một khi nữ nhân nổi giận, có thể còn hung hiểm hơn nhiều so với nam nhân.
Chỉ là, trong lòng hai người Điệp Vận Du và Nghệ Phong vẫn hết sức cảnh giác, bởi vì hai người đã sớm phát hiện, những người đi lùng bắt này có không ít là Vương cấp. Thỉnh thoảng Điệp Vận Du còn nhận thấy được một đạo tia khí tức Tôn cấp, nếu không phải Điệp Vận Du và Nghệ Phong phản ứng nhanh chóng, thu liễm khí tức, chỉ sợ là đã bị đối phương phát hiện.
Nhưng cho dù như vậy, Điệp Vận Du và Nghệ Phong cũng cảm giác được nguy cơ chực chờ. Nếu Nghệ Phong trong tình trạng hoàn toàn khoẻ mạnh thì tự nhiên không cần sợ, thế nhưng lúc này tác dụng phụ của Trảm Tiên và Hấp Tinh đã hiện rõ. Hơn nữa toàn thân bị thương nặng, Nghệ Phong lúc này, đừng nói là Vương cấp, cho dù là một Tướng cấp cũng có thể thu thập hắn.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLĐối với thương thế, Nghệ Phong vốn cũng cảm thấy cực kỳ đau đầu, tuy rằng hắn thân là y sư thất giai, về mặt trị liệu tuy không phải quá phiền phức, thế nhưng cũng cần thời gian từ từ khôi phục. Tuy nhiên điều khiến cho Nghệ Phong kinh hỉ vạn phần chính là, tìm được Hoá Sinh Cốt trong Nạp Linh Giới Chỉ của Âm Quỷ!
Hoá Sinh Cốt là do ma thú thất giai khi tử vong, ngưng tụ sinh mệnh lực toàn thân vào một đoạn xương đặc thù trong cơ thể, đoạn xương cốt này còn được gọi là Sinh Mệnh Cốt. Đối với ma thú thất giai, đã có trí thông minh cực cao, chúng nó đã biết suy nghĩ cho đời sau, loại Hóa Sinh Cốt này sau khi ngưng tụ sinh mệnh lực của chúng thì sẽ bị chúng phun ra ngoài, sau đó đánh vào trong cơ thể đời sau, ngoài việc giúp đời sau kéo dài sinh mệnh thì còn có tác dụng nâng cao thực lực đời sau.
Cho nên, tìm được loại Hoá Sinh Cốt này có thể nói cực kỳ khó khăn, dù sao đối phó với ma thú thất giai là rất khó, hơn nữa thông thường khi Hoá Sinh Cốt hình thành, ma thú sẽ cực nhanh đánh vào trong cơ thể của hậu duệ. Xác suất chiếm được quả là vô cùng nhỏ!
Đoạn xương cốt ngưng tụ sinh mệnh lực của ma thú thất giai, tự nhiên cũng có thể khôi phục sinh mệnh lực của cơ thể con người, Nghệ Phong chỉ sử dụng một chút Hoá Sinh Cốt trong đó đã liền nhận thấy thương thế của hắn khôi phục lại với một tốc độ cực nhanh, gấp mấy lần so với bình thường.
Cho nên chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, tuy Nghệ Phong chưa khôi phục hoàn toàn, thế nhưng huyết khí nhộn nhạo trong cơ thể đã được bình ổn lại rất nhiều, chỉ cần thời gian vài ngày nữa, thương thế sẽ toàn bộ khôi phục.
Đương nhiên, thương thế khôi phục cũng không thể làm biến mất tác dụng phụ của Trảm Tiên và Hấp Tinh mà Nghệ Phong sử dụng, hại loại tác dụng phụ chồng lên nhau, trong lòng Nghệ Phong cũng chỉ đành chấp nhận, chỉ e trong thời gian ngắn đừng mong khôi phục lại thực lực.
Cho dù thương thế đã khoẻ hẳn, lực lượng còn sót lại cũng tuyệt không đến một nửa.
- Quả nhiên, công pháp Trảm Tiên này còn phải dụng tâm tu luyện, không thể tu luyện đến cao cấp, cảm giác thực lực suy yếu này, thật không thể chịu đựng được.
Nghệ Phong lẩm bẩm một mình, thế nhưng tình hình lúc đó, không sử dụng Trảm Tiên không được, Phệ Châu thì hắn lại không dám sử dụng, sử dụng Phệ Châu không thích hợp, chỉ cần tin tức này lan truyền ra ngoài, tuyệt đối là sơ hở trí mạng. Một khi chưa nắm chắc mười phần có thể giết chết kẻ địch, cho dù thế nào thì Nghệ Phong cũng không dám sử dụng Phệ Châu.
Nhớ tới cái giá phải trả khi cố gắng đánh nhau với Lý Mông, trong đáy lòng Nghệ Phong cực kỳ bất đắc dĩ, Tôn cấp quả thực không phải là đối tượng mà hắn có thể khiêu chiến, đánh đến nỗi toàn thân của chính mình bị thương nặng, lại vẫn không làm gì được đối phương, nếu không có Điệp Vận Du đến đây, chỉ e thực sự đã tiêu đời rồi.
- Xem ra, chờ khi thương thế khỏi hẳn, còn phải mau chóng nâng cao thực lực. Cái cảm giác trốn chui trốn nhủi thế này, quả thực con mẹ nó nghẹn khuất!
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên vẻ lang độc, nếu như ngày hôm nay hắn có thực lực Vương cấp đỉnh phong, đối mặt với Lý Mông cũng không đến mức chật vật như vậy.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Điệp Vận Du nắm tay Nghệ Phong, tuy thấy sắc mặt Nghệ Phong dần dần có chút máu, nhưng trong lòng nàng vẫn lo lắng không ngớt, khí tức của Nghệ Phong cũng không mạnh mẽ lên được, vẫn bị vây trong tình trạng cực kỳ suy nhược.
Nghệ Phong cười gật đầu nói:
- Thương thế nhờ sự trợ giúp của Hoá Sinh Cốt, đại khái khoảng một hai ngày nữa là có thể hồi phục hoàn toàn. Chỉ là, do sử dụng bí pháp, sợ là trong thời gian rất lâu, thực lực sẽ chỉ còn lại không đến năm thành.
Nghe Nghệ Phong nói, Điệp Vận Du cau mày:
- Nghiêm trọng như vậy sao? Ngươi cũng thực sự là kiêu ngạo, làm sao có thể đánh nhau với Tôn cấp được? Lẽ nào ngươi không biết sự chênh lệch giữa Tôn cấp và Vương cấp sao?
Nghe Điệp Vận Du nói, Nghệ Phong cũng khóc không ra nước mắt:
- Nàng nghĩ rằng ta muốn thế sao, nếu không phải trốn không thoát được, sao ta lại ngu ngốc đến nỗi tìm chỗ nhận tội.
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói, cũng lắng đọng lại, quả thực, dưới sự truy sát của Tôn cấp, nếu muốn chạy trốn cũng khó, Nghệ Phong có thể bằng vào thực lực ngũ giai có thể làm cho đối phương bị thương nặng, nếu trận chiến này truyền ra ngoài, hắn sẽ dương danh thiên hạ.
- Ta nói là sẽ cùng đi với ngươi, nhưng ngươi lại không muốn!
Trong ngữ khí của Điệp Vận Du có sự oán trách sâu nặng.
- Không ngờ biến cố nhiều như vậy, hơn nữa nàng đến đây chỉ càng thêm phiền phức. Bây giờ, chỉ e là người của Nam Trạm Lam đế quốc đã biết nàng đã đến đây rồi, nếu như nàng xuất hiện thì nhất định sẽ có kết cục bị vây công.
Nói đến đây, Nghệ Phong có chút lo lắng hỏi:
- Cũng không biết Liễu lão thế nào rồi, Liễu lão cũng bị Tôn cấp truy sát!
Điệp Vận Du vỗ vào tay Nghệ Phong nói rằng:
- Ngươi yên tâm đi. Liễu lão không có việc gì đâu, sư tôn và sư bá và ta cùng đến đây, bọn họ đã sớm phát giác bên kia có đánh nhau nên vội qua đó. Bằng vào thực lực của sư bá và sư tôn, người của Nam Trạm Lam đế quốc có thể sánh ngang cũng không nhiều, cộng thêm Liễu lão, không cần lo lắng an toàn của bọn họ.
Nghe Điệp Vận Du nói, Nghệ Phong kinh ngạc hỏi:
- Hoa tiền bối cũng tới?
Điệp Vận Du gật đầu nói:
- Ta đi một chuyến trở về sư môn, dù sao một mình đến Nam Trạm Lam đế quốc cũng quá mạo hiểm.
Nghe Điệp Vận Du nói, trong đáy lòng Nghệ Phong vô cùng cảm động, thật không ngờ Điệp Vận Du lại mời cả hai vị đại phật tới đây, cũng thật không ngờ hai vị đại phật cũng bị Điệp Vận Du mời được, thân phận hai người bọn họ vô cùng đặc biệt, ba người xuất hiện tại Nam Trạm Lam đế quốc, khẳng định sẽ khiến Nam đế quốc chấn động.
Nghệ Phong cũng không biết rằng, từ khi Nghệ Phong thôn phệ tử khí vào trong cơ thể mình, Hoa Diễm Xuân vẫn luôn cảm thấy áy náy trong lòng, lúc này có một cơ hội báo đáp Nghệ Phong, tuy rằng có chút nguy hiểm nhưng nàng vẫn không chút từ nan mà đến.
- Nếu như vậy! Ta đã yên tâm rồi!
Nghệ Phong thở dài một hơi, bằng thực lực của ba người, chỉ cần không phải bị tất cả tôn giả của Nam đế quốc vây công, chạy trốn tuyệt đối không là vấn đề.
Điệp Vận Du nghe tiếng người lao xao ở đằng xa, hạ giọng nói với Nghệ Phong:
- Ngươi không lo lắng cho mình sao? Lúc này chúng ta đang bị tầng tầng vây quanh, sớm muộn sẽ bị bọn họ phát hiện. Đến lúc đó cho dù là ta cũng khó ngăn lại, bây giờ ngươi lại suy yếu như vậy!
Nghệ Phong nói:
- Không lo lắng là giả, chỉ là lo lắng cũng vô dụng. Qua hai ngày nữa là thương thế của ta sẽ khôi phục, lúc đó sẽ nghĩ biện pháp khôi phục thực lực!
Điệp Vận Du nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi có biện pháp khôi phục thực lực?
Trong mắt Nghệ Phong hiện lên vẻ quyết đoán, gật đầu nói:
- Biện pháp có một, chỉ là có chút nguy hiểm mà thôi.
Nghe Nghệ Phong nói, trong lòng Điệp Vận Du bỗng căng thẳng. Bằng vào những hiểu biết của nàng đối với Nghệ Phong, có chút nguy hiểm thì đó chính là cực kỳ nguy hiểm.
Điệp Vận Du khuyên can:
- Nếu như nguy hiểm thì không cần đâu. Chờ sau khi tác dụng phụ do bí kỹ của ngươi biến mất rồi nói!
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Cách tìm cuốn chiếu như thế này, chẳng được bao lâu nữa thì chúng ta sẽ bị phát hiện, nếu như đối phương không có Tôn cấp thì tất nhiên không sợ, thế nhưng đối phương có cường giả có thể sánh ngang với nàng, thậm chí có thể không chỉ một người. Nếu như ta không khôi phục thực lực, chỉ có con đường chết mà thôi.
- Thế nhưng cho dù ngươi khôi phục thực lực, thì cũng không đấu lại nhiều tôn giả của đối phương!
Điệp Vận Du cau mày nhìn Nghệ Phong, cũng không muốn Nghệ Phong có những cử động nguy hiểm.
- Nếu như thành công, cho dù đối mặt Tôn cấp cũng có thể liều mạng một phen. Bằng vào tốc độ của hai người chúng ta, cho dù đánh không lại, chạy trống chung quy cũng không phải vấn đề lớn.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, tiếng lùng sục xa xa khiến hắn có chút bực bội, nếu như không phải lúc này thực lực của hắn quá thấp thì đã sớm giải quyết bớt mấy người rồi.
Điệp Vận Du sửng sốt, không rõ Nghệ Phong có biện pháp nào có thể khôi phục thực lực, đồng thời khiến thực lực tăng lên tới mức có thể sánh ngang với Tôn cấp. Chỉ là thấy chủ ý của Nghệ Phong đã định, biết có nói nữa cũng vô dụng.
Hiển nhiên, Điệp Vận Du rất bất mãn đối với bọn người nhốn nháo tuỳ tiện lùng sục ở xa xa kia, quay sang Nghệ Phong nói:
- Ta đi giải quyết mấy tên gây huyên náo kia.
Nghe Điệp Vận Du nói vậy, Nghệ Phong gật đầu. Bị bọn họ truy lùng cũng có cảm giác vô cùng uất nghẹn, dù sao cũng phải giết mấy người để phát tiết, bằng không đối phương thật đúng là càng lùng sục càng vui vẻ.
Nghệ Phong nhắc nhở nói:
- Cẩn thận một chút! Dùng động tác nhanh nhất giết mấy tên kia, đừng khiến cho cường giả của đối phương nhận thấy được động tĩnh!
Điệp Vận Du gật đầu, thân ảnh hóa thành một cái bóng, bắn nhanh về phía xa xa, bước chân vô thanh vô tức.
Nghệ Phong ngay từ khi Điệp Vận Du đi ra ngoài kia, hắn cũng đồng thời lấy ra Dược Vương Đỉnh, thời gian hai ngày cần phải luyện chế được hết tất cả các loại đan dược cần thiết, đặc biệt là một loại đan dược thất giai, bằng không dung hợp với Phệ Châu tuyệt đối là vọng tưởng.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong bất giác lấy Yêu Ngọc từ trong lòng ra, nhìn Yêu Ngọc vẫn ngủ sâu trong lòng, Nghệ Phong lắc đầu. Thứ này vẫn chỉ biết ngủ say, ngoại trừ khi có năng lượng vô cùng nồng đậm và hồn thể, bằng không căn bản nó không quản gì cả.
Bằng không, theo sự hiểu biết hiện tại của Nghệ Phong đối với thực lực của Yêu Ngọc, lúc đó khi đối phó với Tôn cấp, nó cũng có thể giúp được một tay.
Nhớ tới lúc dung hợp với viên Phệ Châu thứ nhất, Yêu Ngọc tiến vào trong khí hải phụ trợ, đối với con vật nhỏ bé chỉ biết ngủ say kia, Nghệ Phong càng có cảm giác thần bí. Không hổ là ma thú có huyết mạch thần long và yêu xà trong truyền thuyết, quả thực đặc thù.
- Trước hết còn phải luyện chết ra tất cả đan dược cần thiết! Bằng không tất cả đều là hư ảo!
Nghệ Phong ném Yêu Ngọc trở lại vào trong lòng, cũng bắt đầu chọn tất cả dược liệu cần thiết trong giới chỉ.