Ta rất vui, ta thực sự đã gặp được Hoàng thượng.
Tiếc là cha nuôi không ở đây, nếu không ông chắc chắn cũng rất vui, bởi vì ông luôn muốn gặp Hoàng thượng.
Nhưng Cửu Vương gia gặp Hoàng thượng lại không vui, bọn họ đang cãi nhau, Hoàng thượng chỉ vào Cửu Vương gia mắng rất khó nghe.
Ông ta nói Cửu Vương gia bất hiếu, nói Cửu Vương gia là súc sinh.
Cửu Vương gia hỏi Hoàng thượng có phải ông ta ngầm cho phép Văn Quốc công đầu độc Thái hậu hay không.
Hoàng thượng nổi trận lôi đình, dùng chén trà đập vỡ đầu Cửu Vương gia, ông ta nói Thái hậu và gia đình tham công vô ích, thật không biết xấu hổ, g i ế t bọn họ cũng là vì hoàng quyền, đáng g i ế t.
Ta không hiểu nhưng thấy tướng mạo của Hoàng thượng không tốt lắm, mũi nhọn miệng khỉ hung thần ác sát, trông giống như muốn g i ế t Cửu Vương gia vậy.
Người cha này không được, còn tệ hơn cả cha ta. Cửu Vương gia rất đau lòng, hắn hỏi Hoàng thượng, An Quốc công và Thái hậu đã làm gì mà khiến ông ta phải g i ế t bằng được.
Hoàng thượng la hét mãi mà không nói ra được, còn nói ông ta là quân chủ, quân muốn thần c h ế t, thần phải lập tức c h ế t.
Ta thấy Hoàng thượng là người xấu, g i ế t người không có lý do, mạng của người khác cũng là mạng mà.
Cửu Vương gia lại hỏi Hoàng thượng, hai đứa con đã c h ế t của Thái hậu, hai người ca ca của hắn có phải do Hoàng thượng g i ế t không, còn cái c h ế t của Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử có phải là do tay ông ta làm không.
Hoàng thượng nói: "Thì sao chứ, một ngày ta chưa c h ế t, thiên hạ này là của ta, không ai được phép cướp đồ của ta, dù là con trai ruột cũng phải c h ế t!"
Cửu Vương gia vô cùng thất vọng, ngồi trên ghế cười rất lâu. "Hổ dữ còn không ăn thịt con, ngươi đã thấy con cái đe dọa đến địa vị của ngươi, vậy tại sao ngươi lại sinh ra bọn ta?"
Hoàng thượng không cho là vậy.