Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi!

Chương 23: Hiểu lầm




Trong khi chỉ số thiệt cảm ít ỏi mà Maximilian mãi mới có thể tích lũy được trong trái tim của Rosie đang dần trở về con số không. Thì chính anh lại đang dành thiện cảm cho người con gái này nhiều một cách đáng kể.
Trước khi đưa Rosie trở về phòng của nàng, công tước đã cảm nhận được sự giao động trong đôi mắt xanh màu ngọc lục bảo đó. Chỉ điều đó thôi cũng chứng tỏ được rằng Rosie Gemma chắc chắn có khả năng giúp anh tìm được mẹ của mình.
Hiện tại chỉ còn vấn đề thời gian mà thôi, tỏ ra vài lần đáng thương nữa, Maximilian không tin nàng ta sẽ không đồng ý với điều kiện của mình. Rosie Gemma là một cô gái rất dễ mủi lòng và cảm thông!
“Điện hạ, nửa đêm qua ngài lại đi đâu vậy. Ngài biến mất như vậy làm thần lo lắng chết mất.”
Ngay khi vừa nhìn thấy công tước trở về, Baron không ngần ngại cằn nhằn về hành vi tùy hứng của anh. Ông lo sợ điện hạ sẽ lại biệt tăm biệt tích một mình đi tìm cố hoàng hậu giống như lần trước.
Phía bên ngoài đó có biết bao nhiêu kẻ để ý đến ngài ấy chứ, cho dù đã che giấu thân phận cũng không thể đảm bảo được rằng công tước sẽ không bị ám sát vào một lúc nào đó.
Cả lãnh địa Ashton đều dựa vào ngài ấy, nếu như điện hạ biến qua đời khi chưa có người kế vị, vùng đất này chắc chắn sẽ bị tên bạo chúa kia nuốt chửng đến không còn một mảnh xương.
“Ta chỉ đi xuống sân luyện tập một chút mà thôi, đừng lo lắng qua như vậy Baron.”
Thật không thể tin được rằng công tước nói với ông những điều này khi trên môi đang nở một nụ cười. Điều đó không phải là quá kỳ quái, nhưng rất ít khi có thể thấy được một nụ cười chân thật của ngài ấy. Trừ khi công tước đang cảm thấy rất vui vẻ vì điều gì đó và nó khiến ông cảm thấy tò mò với người đã tạo nên kỳ tích này.
“Đêm qua đã có chuyện gì xảy ra sao thưa điện hạ?” Baron nhìn anh mang vẻ dò hỏi.
“Chẳng có chuyện gì cả, chẳng qua là ta đã được mời thưởng thức một bữa khuya đặc biệt mà thôi. Phải rồi, chuyện ta nhờ ngài điều tra về Rosie Gemma tiến hành đến đâu rồi?”
Maximilian không muốn tiếp tục chủ đề về chuyện của đêm qua bởi vì anh biết rõ Baron sẽ phát điên tới mức nào khi ông biết chủ nhân của mình đã bị lừa ăn phải thức ăn cho lợn chứ.
Một đống sách vở lý thuyết giáo dục quý tộc sẽ được đem tới phòng nghỉ cho khách, Rosie thực sự sẽ gặp nguy nếu bị chôn vùi bởi chúng.
“Thần đã cử người đến lãnh địa Kalan, rất nhanh thôi sẽ có tin tức được giử trở về.” Baron làm việc luôn rất năng suất, Maximilian chắc hẳn sẽ nhận được tin tức đó và mai hoặc ngày kia thôi.
Ngài công tước cảm thấy khá ổn thỏa, Maximilian gật đầu và không hỏi thêm bất kỳ điều gì nữa. Anh nghĩ mình nên tắm rửa một chút trước khi dùng bữa và bắt đầu với công việc của một ngày.
Đúng lúc chiếc áo khoác tối màu trên người công tước được cởi ra, một đoạn tóc nhỏ màu đỏ chói nổi bật của phụ nữ bất ngờ trượt ra từ túi áo của ngài. Baron cũng dần đoán được người đêm qua mà điện hạ đã đi gặp là ai. Vừa trở về điện hạ đã muốn tắm rửa, chắc hẳn là họ đã có một đêm mặn nồng trước khi trở về vào sáng sớm và chao nhau lời thề nguyện cắt tóc nào đó.
Thì ra một chuyện tình thầm kín và bí mật! Giờ thì ông hiểu vì sao công tước lại muốn điều tra về vị khách đặc biệt kia. Chắc hẳn là sẽ có một đám cưới sớm được diễn ra ở lâu đài trắng này.
Maximilian nhặt lại đoạn tóc mà Rosie luôn giữ cẩn thận từ đêm hôm qua tới giờ, chắc hẳn lúc bế cô nàng về phòng thì đã vô ý rơi vào túi áo của anh. Nhưng ánh mắt kỳ lạ mà Baron già nua dành cho anh sau khi thấy nó là sao vậy. Chỉ là một đoạn tóc mà ông ta suy nghĩ điều gì mà đỏ bừng cả khuôn mặt như đang xấu hổ vậy.
“Baron, có chuyện gì sao?” Công tước khó hiểu lên tiếng hỏi.
“Thần nghĩ ngài lên thể hiện một chút quan tâm dành cho quý cô Gemma, những điều ngài đang làm thật sự có một chút tội lỗi đấy ạ.” Baron ôn tồn nghiêm túc muốn giảng giải với anh về phong thái nên có của một quý ông.
Tuy ông biết rằng công tước muốn giữ kín về chuyện tình của hai người trước khi làm rõ thân phận đằng nhà gái và quyết định đi đến hôn nhân, thì ngài cũng không thể hẹn gặp một thiếu nữ chưa có hôn ước giữa đêm khuya như vậy. Nếu bị người khác phạt hiện sẽ có rất nhiều tiếng xấu tồi tệ đến với tiểu thư hơn là ngài công tước. Và quản gia cho rằng, một người được dạy dỗ trở thành quý ông như ngài công tước không nên có những hành vi đáng khiển trách như vậy.
Maximilian ngồi nghe vị quản gia của mình nghiêm khắc giảng dạy mà không hiểu đầu cua tai nheo gì hết. Anh không hề biết ngài quản gia của mình đã suy diễn về mối quan hệ mình với Rosie Gemma đi xa tới mức bắn đại bác cũng không tới.
Ngài công tước nhíu mày nhìn đoạn tóc trong tay mình và nhớ tới việc đêm qua, chẳng nhẽ ngài quản gia đang khiến trách anh về việc này ư?
Rosie Gemma đã tức giận đến phát khóc khi anh vô tình cắt đi đoạn tóc của nàng ấy. Chẳng nhẽ việc anh làm tồi tệ đến mức như vậy à, đến Baron cũng phải lên tiếng khiển trách vì điều này.
Mất một đoạn tóc cũng đâu thể khiến Rosie trở nên xấu xí chứ, nhưng có vẻ những quý cô rất để ý về vẻ ngoài của mình một cách thái quá. Maximilian cảm thấy nên sửa chữa cho sai lầm của mình.

Phòng ngủ của quý cô Rosie.
Một hàng dài người hầu bất ngờ xuất hiện xếp hàng chật kín cả căn phòng của Rosie. Nàng há hốc mồm nhìn những chiếc hộp gỗ được mở ra mang theo ánh sáng rực rỡ như muốn chói lòa đôi mắt. Maximilian đang tính giở trò gì nữa đây, chẳng nhẽ hắn nghĩ có thể muốn mua chuộc nàng bằng tiền bạc và của cải sao?
Kim cương…
Đá quý...
Váy vóc xinh đẹp…
Quản nhiên là những thứ có thể dễ dàng mê hoặc lòng người!
Maximilian luôn ăn mặc quá giản dị nên đã khiến nàng quên đi mất Ashton giàu có thế nào nhờ những cuộc chiến và thuộc địa. Rosie cảm thấy áy náy quá, mới vài phút trước nàng còn tự hứa với lòng là không thể yêu ngài ta. Nhưng sự giàu có của công tước khiến nàng muốn yêu ngài ấy đến phát điên rồi. Chưa bao giờ Rosie cảm thấy xuyên không trở thành nữ phụ lại hạnh phúc như lúc này.
Nàng sung sướng sắp phát điên rồi!
“Ký chủ xin tự trọng, cô không thể vì vài cục đá màu mè nhỏ bé đó mà động lòng được, trong tài khoản của cô còn rất nhiều tiền mà Rosie…” Mặc cho hệ thống không ngừng gào thét trong đầu nàng, Rosie giờ đã chìm đắm trong tình yêu của sự giàu có.
Trên đời này nào có ai chê tiền ít chứ!
“Công tước thật sự xin lỗi tiểu thư vì những hành động lỗ mãng của mình, ngài ấy đã biết lỗi và bữa sẽ sửa đổi. Xin tiểu thư có thể rộng lòng tha thứ cho ngài ấy." Ngài quản gia Baron áy náy thay chủ nhân của mình nói lên lời xin lỗi.
Đồng thời cũng đưa lá thư mà công tước đã viết kèm theo đoạn tóc bị cắt đứt vào đêm qua của mình.
Maximilian áy náy chỉ vì đã cắt đứt vài sợi tóc của nàng sao. Rosie cảm thấy mặt trời như đang mọc hướng tây và nước mắt của cô thực sự kỳ diệu.
“Không sao… không sao hết… cho dù công tước muốn cắt trụi đầu của ta cũng không phải không thể.”
Khác với suy nghĩ của nàng, quản gia Baron lại nghĩ tiểu thư Rosie quá mức lụy tình, vì công tước mà chuyện gì cũng có thể cam lòng chịu đựng.
Trong lòng ôm cảm động muốn phát khóc trước chuyện tình đẹp đẽ chẳng khác nào lọ lem và hoàng tử của hại người. Thật hy vọng một cái kết viên mãn có thể tới với cả hai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.