Edit: Hạ Thiên
Beta: Tinh Niệm
Có vẻ như cả nửa cánh tay hắn đều đã sưng phồng lên.
Cô còn muốn nói gì đó, cuối cùng thấy hắn buông mắt xuống, một bộ cự tuyệt cùng cô nói chuyện.
Nửa ngày sau, cô mới nói
"Thực xin lỗi, tiền thuốc men hết bao nhiêu có thể tìm tới tôi để lấy."
Mới vừa nói xong, người nào đó liền ngẩng đầu, dùng đôi mắt sâu kín nhìn cô.
Tiểu Hoa trong lòng cân nhắc.
Ánh mắt kia, như kiểu cô vợ nhỏ bị chồng phụ lòng vậy ta.
Ừm, xem xét kỹ lại từ phương diện nào đó, thì ký chủ xác thật là cái người phụ lòng hắn.
Cô phụ một lòng say mê của Quân Vực.
Nếu nói như vậy......Tiểu Hoa cảm thấy Quân Vực đại nhân còn rất đáng thương.
Tô Yên dời tầm mắt, bưng ly nước trên bàn rời đi.
Trong chốc lát sau, Trịnh loan cũng bước vào.
Hắn không hề có ý định thay cái áo đã bị ướt của mình, cứ như vậy để lộ nửa tay áo bị nước sổi vẩy vào.
Làm như vậy, sợ là muốn làm cho vết bỏng thêm nặng.
Hội nghị tiếp tục bắt đầu.
Tô Yên thường thường liếc qua cánh tay đỏ bừng kia.
Hai tay hắn ở gần nhau, cánh tay đỏ ửng kia càng thêm rõ ràng.
Thế cho nên vốn là tính toán triển khai áp đảo để chốt lại hợp đồng này, bởi vì vấn đề riêng của Tô Yên mà cho đến cuối cùng, hai bên vẫn không nói vừa ý nhau.
Ngược lại tập đoàn K càng là chiếm thế thượng phong.
Trong lần đàm phán này, Trịnh loan hiếm khi nhìn Tô Yên.
Cho đến khi kết thúc mới ngẩng đầu, câu môi, ý vị thâm trường nói
"Trước đó nghe Tiền trợ lý nói, Tô phó tổng luôn là cao thủ đàm phán. Hiện giờ vừa gặp, cũng chỉ thường thôi."
Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian.
12 giờ.
Cô nói
"Trịnh chủ tịch không đói bụng sao?"
Trịnh loan nhìn Tô Yên, bỗng nhiên cười
"Tô phó tổng nếu quan tâm tôi ăn gì, chi bằng đem lực chú ý đặt lên trên hợp đồng thì hơn."
Tô Yên không nói chuyện.
Hợp đồng này, hắn ký hay không cũng được.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Mỗi lần cùng hắn biện luận, cô giống như không thể thắng được.
Hắn luôn có rất nhiều lý do không thể hiểu được, luôn có thể tìm đúng cơ hội trả đũa.
Hơn nữa, hợp đồng này là chia 3:7, đã là nhượng bộ nhất của Tô thị rồi, lại nhượng bộ thêm, vậy không gọi là hợp tác nữa, là bị khi dễ đi.
Còn nữa, toàn bộ buổi sáng, rõ ràng hắn chính là có chuẩn bị mà đến, liên tục bắt bẻ điều kiện trong hợp đồng.
Người Tô Yên mang đến bị áp đến không hề có lực đánh trả, một đám ủ rũ cụp đuôi.
Trịnh loan nói
"Xem ra, Tô phó tổng không thể thuyết phục tôi ký vào hiệp ước này."
Hắn chồng tay lên nhau.
Tầm mắt Tô Yên lại bị hấp dẫn đi.
Cánh tay đỏ rực kia, không biết có phải là bị sung rộp lên hay là như thế nào, nhìn cứ thấy có điểm quái quái.
Trịnh loan tiếp tục nói
"Nếu quý công ty không thể khiến tôi vừa lòng, vậy chỉ có thể lấy biện pháp khác."
Tiền trợ lý bên cạnh nhíu mày, suy nghĩ nên cứu vãn thế cục này như thế nào.
Nửa ngày sau, lại nghe Trịnh loan nói
"Thành phố X này cũng không phải chỉ có một xí nghiệp là Tô thị.
Tự nhiên, năng giả cư chi*."
*có năng lực ắt sẽ tìm đến
Ý ngoài lời chính là, nếu anh không được, tôi đây liền cẩn thận chọn chọn kẻ khác.
Ai có thể cho tôi lợi nhuận lớn nhất, ai có thể hợp tâm ý tôi nhất, tôi liền tuyển người đó.
Tô Yên gật đầu
"Được"
Đồng ý xong, cô lại liếc nhìn thời gian một cái.
Động tác thường xuyên xem thời gian này làm Trịnh Loan đối diện chú ý tới.
Hắn không nói chuyện mà chỉ nhìn Tô Yên, sắc mặt có điểm âm trầm.
Tuy rằng cũng là cười, nhưng trước đó còn xem như đang ngụy trang một chút, nhìn qua như là người tốt. Hiện giờ cười lên liền thấy lệ khí nồng đậm.
Nhìn là đã biết không phải thứ gì tốt.
Rõ ràng vẫn là khuôn mặt tinh xảo mang khí chất cao quý kia. Nhưng liếc mắt là thiên đường, giây tiếp theo lại là địa ngục.