Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Cuối cùng, Tiểu Hoa thẹn thùng cả nửa ngày nhưng hai người kia lại chẳng phát sinh chuyện gì.
Bởi vì ở giờ khắc cuối cùng, ký chủ tỉnh táo lại.
Sau đó rất nghiêm túc mà lắc đầu
"Anh đang phát sốt."
Thân thể Quân Vực xác thật là nóng như cái lò than rồi.
Sau đó liền bị Tô Yên dùng chăn bông bọc kít mít, thuận tiện cho hắn uống thuốc hạ sốt.
Quân Vực nhịn rồi lại nhịn, ánh mắt lóe lên, cuối cùng cũng không nói lấy một câu.
Tùy ý để Tô Yên bọc hắn kín mít rồi bón thuốc cho hắn uống.
Sáng hôm sau, Tô Yên nhận được điện thoại của chị cả Tô Vân gọi đến.
"Tiểu Yên à, trưa nay em có rảnh không? Chúng ta có thể cùng ăn bữa cơm không?"
Đây chính là điều mấy hôm trước Tô Yên đã đáp ứng với Tô Vân.
Cô gật đầu
"Được."
Tô Vân nói địa chỉ xong rồi tắt điện thoại.
Tô Yên lấy viên thuốc ra đút cho vị nào đó nằm trên giường.
Hắn sốt cả đêm, nhưng sau khi uống thuốc hạ sốt, đến sáng nay nhiệt độ cơ thể liền giảm xuống, hơn 37 độ một chút.
Sốt nhẹ.
Nhìn hắn có vẻ như không có vấn đề gì.
Tô Yên lên tiếng
"Trưa hôm nay em sẽ ra ngoài ăn cơm."
"Anh không thể đi theo, đúng không?"
Tô Yên do dự một chút.
Nếu là dịp khác thì có thể dẫn hắn theo, nhưng nghe ý tứ của Tô Vân, là muốn cùng cô, Tô Vũ và Tô Thêm ăn cơm.
Mang theo Quân Vực đi có vẻ không hợp lý lắm.
Tô Yên lên tiếng
"Hôm nay là thứ bảy, anh có thể ăn cơm cùng Tô Cổ và Tiểu Hồng."
"Ừm."
Hắn cúi đầu đáp, không nói gì nữa.
Tô Yên đi đến trước giường, duỗi tay kéo áo hắn, xem vết bỏng trên tay.
Đã nhiều ngày bôi thuốc theo chỉ dẫn của bác sĩ, trên cơ bản là đã sắp khỏi hắn.
Nhưng làn da ở chỗ đó giống như vết rạn. Bị bỏng quá nặng, sợ là sẽ trở thành sẹo.
Tô Yên lên tiếng
"Rốt cuộc vì sao lại bị như thế này? Sao lại nghiêm trọng như vậy?"
Quân Vực ngước mắt, nửa ngày sau mới thấp giọng trả lời
"Dùng nước sôi đổ vào thêm lần nữa."
Hắn nói nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi.
Tô Yên sửng sốt.
"Anh ······"
Quân Vực không nhìn cô
"Tiểu Quai không chịu để ý tới anh, không muốn nói chuyện với anh, còn muốn đoạn tuyệt sạch sẽ quan hệ với anh."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Quân Vực ngẩng đầu lên, ánh mắt u oán
"Tiểu Quai nói không cần liền vứt bỏ anh như vậy."
Lại tới nữa rồi....
Đối với chuyện này, là Tô Yên đuối lý.
Nhưng nghe hắn nói như thế, giống như việc hắn bị bỏng thêm lần nữa cũng là do cô sai.
Cô mở tuýp thuốc mỡ ra, bôi lên vết bỏng
"Về sau anh không được như vậy."
Cô vừa băng bó lại vừa nói.
Quân Vực nhìn đi chỗ khác, chậm rãi nói
"Không làm như vậy, chỉ sợ Tiểu Quai sẽ không thèm để ý tới anh nữa."
Tiểu Hoa nghe Quân Vực nói, lại cảm thấy Quân Vực Đại Nhân thật sự vô cùng đáng thương, thật đau lòng.
Tô Yên kéo tay hắn
"Về sau em sẽ không như vậy nữa."
Lời này không biết cô đã nói bao nhiêu lần, cũng không biết cô đã hứa hẹn bao nhiêu lần, nhưng hắn hình như không quá an tâm.
Tô Yên thấy hắn cúi đầu, không nói một lời.
Cô lên tiếng
"Anh đang suy nghĩ cái gì?"
Quân Vực ngẩng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn cô
"Suy nghĩ vì sao Tiểu Quai lại không muốn anh."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Muốn chứ."
Ánh mắt Quân Vực sáng lên.
"Thật sự?"
"Ừm"
"Muốn bao nhiêu?"
"Rất muốn."
Quân Vực nghe thấy vậy mới cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút.
Sau đó, lôi kéo Tô Yên ấn lên giường.
Hắn hôn cô, khàn giọng nói
"Anh cũng rất muốn Tiểu Quai."
Tô Yên trầm mặc, hình như hắn hiểu lầm rồi.
"Anh còn đang phát sốt."