Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1583: Em đã nói sẽ không ghét bỏ anh 51




Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
"Không đáng ngại."
"Cánh tay của anh còn chưa lành hẳn."
"Không sao, anh không ngại."
"Trưa nay em còn có việc muốn ra ngoài.
Quân Vực dừng tay lại, thân thể cứng lại một chút.
"Tiểu Quai không muốn sao?"
Tô Yên không nói gì.
Cô cảm thấy nếu cô nói sai một câu, hắn sẽ đau lòng.
Nam nhân của mình có trái tim bằng pha lê thì phải làm thế nào bây giờ?
Cuối cùng, Tô Yên chậm rì rì đáp lại
"Muốn...."
Sau đó, người nào đó vừa ỉu xìu lập tức vô cùng cao hứng.
Cúi đầu hôn Tô Yên.
Giọng nói của Quân Vực trầm thấp mà vô cùng dụ hoặc.
"Anh cũng rất muốn, muốn Tiểu Quai đến đau lòng."
Quân Vực duỗi tay, mười ngón tay đan xen.
Cùng với ánh nắng sớm, trong phòng ngủ vô cùng ái muội.
....
12 giờ rưỡi.
Tô Yên xuất hiện ở cửa khách sạn Tô Vân đã hẹn.
Quần áo dài, tóc rối tung.
Trời rất nóng, nhưng trong khách sạn có bật điều hòa, thế cho nên dù cô mặc như thế này cũng không thấy nóng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Miệng có chút sưng đỏ, đôi mắt long lanh.
Lúc tới nơi, cũng chỉ thấy một mình Tô Vân.
Tô Vân nhìn Tô Yên, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền hiểu.
Đều là người trưởng thành, rất dễ hiểu.
Tô Vân lên tiếng
"Chúng ta đã bao nhiêu năm rồi không ăn cơm với nhau?"
Tô Yên gật đầu
"Ừm."
Tô Vân rót cho cô một ly nước
"Uống nước trước đi."
Tô Yên bưng ly nước lên, uống một ngụm.
Tô Vân nói chuyện phiếm với cô vài câu, kể những chuyện xảy ra trong mấy năm ở nước ngoài của mình, sau đó cười hỏi cô
"Chị nghe mọi người nói em làm ở công ty của cha không tồi, còn ký kết được mấy hợp đồng lớn."
Nói xong, Tô Vân dừng lại một chút lại mở miệng
"Chị hẹn em ra ăn cơm, nhưng cũng có một yêu cầu hơi quá đáng."
Tô Yên hỏi
"Chuyện gì?"
"Đối với hợp đồng hợp tác với tập đoàn K, chị muốn được cùng em làm."
Tô Yên sửng sốt một chút
"Những văn kiện và tài liệu liên quan đều đã đưa tới cho chị. Em đi cùng cũng sẽ không giúp được gì."
Tô Vân gật đầu
"Chị biết, chỉ là em vẫn là người tiếp xúc lâu nhất với hợp đồng này. Hơn nữa chắc hẳn em cũng nghe nói Cha đã triệu tập cuộc họp để lập phương án ký kết hợp đồng với tập đoàn K. Căn cứ vào biểu hiện trong mấy tháng này. Giữa em và Tô Vũ, cha muốn chị chọn một người để hỗ trợ chị. Chị tín nhiệm em hơn rất nhiều."
Tô Yên trầm mặc.
Không thể tin được Tô Vân lại muốn cô đi làm chuyện này.
"Gần đây em khá bận, khả năng sẽ không rảnh tay."
Tô Vân cười nói
"Không sao, em có thể làm ở nhà. Chị chỉ cần phương án cuối cùng."
Tô Vân thậm chí còn đồng ý chuyện Tô Yên không cần tới công ty đi làm, chỉ cần cô đồng ý tiếp tục tham gia kế hoạch này.
Vốn dĩ, Tô Yên đã có thể ký kết hợp đồng với tập đoàn K, nếu không phải giữa chừng nhảy ra một Trình Giảo Kim là An Túc, hợp đồng đã ký xong từ lâu rồi.
Nếu cái hợp đồng này đến cuối cùng vẫn không ký được, thì thực sự có chút tiếc nuối.
Nghĩ vậy, Tô Yên liền đáp ứng.
"Được."
Tô Vân nghe Tô Yên nhận lời xong, cười một cái rồi chạm ly với cô.
Nửa giờ sau, Tô Vũ và Tô Thêm cùng nhau tới.
Tô Vũ cười gọi một tiếng
"Chị"
Tô Thêm đi sau lưng Tô Vũ, mặc một chiếc áo thun đen rộng thùng thình, quần túi hộp rách gối, là mốt mới nhất của thanh niên bây giờ.
Tô Thêm năm nay 17 tuổi, bởi vì ở nhà được cả nhà chiều chuộng cung phục không khác gì tiểu tổ tông.
Chiều đến hỏng luôn rồi.
Vừa ngồi xuống, đã chưng ra cái bộ mặt không kiên nhẫn, lấy di động ra bấm bấm, giống như đang có việc.
Tô Vân đang muốn mở lời, Tô Thêm đã trực tiếp đánh gãy.
"Chị, chúc mừng chị về nước, nhưng tôi vẫn còn chuyện cần làm, cho nên nếu chị muốn ôn chuyện với tôi, ngắn gọn chút. Các anh em của tôi vẫn đang chờ tôi đến."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.